Quê hương tuổi nhỏ
nghe
hoa cau
quyến rũ
nắng chiều muộn
thoi thóp kêu thành tiếng
không gian đọng
cánh chim trắng
vọng
bến bờ xưa.
cô thôn chiều nổi gió
áo lụa bay
cầu ô thước
sông nước
cồn cỏ
con nghé nhỏ
đuổi chạy mặt trời
tiếng tù và giục giã
khói sương
cơm chiều lửa đỏ
mái rạ thấp
tôi ra gọi em về
nhưng chỉ thấy
bốn bề
hư vô giăng mắc…
Bài này chắc chắn là Thầy làm trong lúc nhớ nhà. Thầy đã phổ nhạc và chúng tôi hay hát khi họp mặt và nhớ nhà. Anh Võ Đình và nữ sĩ Teo Savory đã dịch và in trong tập Zen Poems (Unicorn Press, USA, 1976). Nhiều em sinh viên chưa quen với Phật học đã nói với tôi “Trong tập thơ Tiếng đập cánh loài chim lớn của Thầy, chúng em chỉ “mê” bài này thôi. Mấy bài kia nói những gì, chúng em chẳng hiểu chi cả.”