Thử tìm dấu chân trên cát

Hãy gọi đúng tên tôi

đừng bảo ngày mai tôi đã ra đi

bởi vì chính hôm nay tôi vẫn còn đang tới

y ngắm tôi thoát hình trong từng phút từng giây

làm đọt lá trên cành xuân

làm con chim non cánh mềm chiêm chiếp vui mừng trong tổ mới

làm con sâu xanh trên cuống hoa hồng

làm gân viên ngọc trắng tượng hình trong lòng đá.

i còn tới để khóc để cười

để ưc mong đ lo s

s xut nhp ca tôi hơi th

nhịp sinh dit ca tôi cũng tiếng đp mt ln ca hàng triu trái tim

 

tôi con phù du thoát hình trên mt nưc

con chim sơn ca a xuân v trên sông đón bt phù du

i con ếch bơi trong h thu

cũng con rn nưc trưn đi tìm ch nuôi thân bng thân ếch nhái

tôi em nghèo Uganda, bao nhiêu xương sưn đu l ra, hai bàn chân bng hai ng sy

i cũng ngưi chế to bom đn

để cung cp kp thi cho các dân tc Á Phi

i em mưi hai b làm nhc nhy xung bin sâu

i cũng ngưi hi tc sinh ra vi mt trái tim chưa biết nhìn biết cm

i ngưi đng viên cao cp, cm quyn sinh sát trong tay

cũng k b coi có n u nhân dân đang chết dn mòn trong tri tp trung ci to

nỗi vui ca tôi thanh thoát như tri xuân, m áp c hoa muôn li

niềm đau ca tôi đng thành nưc mt, ngp v bn đi ơng sâu

y nh gi đúng tên tôi

cho tôi đưc nghe mt ln tt c nhng tiếng tôi khóc tôi i

cho tôi thy đưc ni đau nim vui mt

y nh gi đúng tên tôi

cho tôi git mình tnh thc

và để cho cánh cửa lòng tôi để ngỏ

cánh cửa xót thương.

Đng bo ngày mai tôi đã ra đi”, câu này nghe như là tiếng vọng của câu “ngày mai tôi đã đi rồi” trong bài Kh lai. Theo tôi, bài này diễn tả được cái nhìn siêu ngã, một cái nhìn có thể thiệt sự khơi mở được đại – bi – tâm, như Thầy đã diễn đạt trong No v ca Ý.

Có lẽ bài này cho chúng ta thấy được thế nào là hành động trên lập trường Bát Nhã. Chia ra hai phía thù và bạn để mà tranh đấu, đó chưa phải thực sự là hành động phát xuất từ đại bi tâm. Chúng ta ai cũng có thể thương được con ếch, nhưng ít ai thương được con rắn nước. Con ếch bị con rắn nước nuốt, nhưng chính con ếch cũng không sống được nếu chính nó không nuốt những sinh vật khác nhỏ hơn. Hành động như thế nào để “không ghét cả những kẻ ác” như kinh Bát đi nhân giác dạy mới thật là hành động của người Bồ tát. Kẻ ác kia cũng cần được cứu độ, cũng nằm trong lĩnh vực hóa độ của Bồ tát.

Mỗi một cái tên chỉ nhốt được một mảnh vụn của sự sống. Gọi đúng tên tôi thì tất cả đều lên tiếng một lần. Chỉ có sự thc tnh mới mở được cánh cửa của đại bi tâm.