Những điều con chưa kể

Thầy Chân Trời Tuệ Chiếu

Thầy Trời Tuệ Chiếu thuộc gia đình xuất gia cây Trúc Xanh, thọ giới lớn năm 2016 trong đại giới đàn Ân Nghĩa tại tu viện Vườn Ươm. Hiện nay thầy đang tu học tại viện Vô Ưu, Đức.

                                                       Viện Vô Ưu, ngày 30 tháng 12 năm 2020

Thầy kính thương,
Sau khi tốt nghiệp Đại học, con có ý muốn vào Bát Nhã tập sự, nhưng Bát Nhã không còn nữa nên con xuất gia tại một ngôi chùa ở quê nhà. Một năm sau, con được thầy Pháp Hội cho tham dự khóa tu đầu xuân tại chùa Tổ Từ Hiếu. Sau năm ngày có mặt tại khóa tu, con đã thương nơi này rồi. Con thỉnh rất nhiều băng đĩa cũng như sách của Thầy về đọc và thực tập tại chùa cùng với nhóm các bạn trẻ sinh viên. Con đã tập hướng dẫn cho các bạn nghe chuông, thiền hành, pháp đàm, hát thiền ca như trong khóa tu. Suốt thời gian đó, con dành nhiều thời gian để đọc sách, nghe pháp thoại của Thầy, thực tập và chia sẻ. Trong con, một nguồn năng lượng tươi mới đã phát sinh từ khi nào con không biết. Trước đó, con chỉ biết làm theo những gì người khác chỉ bảo, nhưng lần này con cảm thấy yêu thích những gì mình làm. Sau này con đã sang Thái Lan tập sự và xuất gia lại. Nhưng tăng thân người trẻ vẫn được duy trì và phát triển gần mười năm bởi người sư em của con ở đó. Mỗi lần về thăm nhà, con đều ghé thăm chùa, thăm Thầy con và ngồi chơi với các em. Tuy con không còn ở đó nữa nhưng sư em của con vẫn giữ vững niềm tin vào pháp môn tu học của Thầy để xây dựng tăng thân qua những buổi thiền trà, thiền ca, ngồi thiền, sám pháp địa xúc, thiền hành,…

Sau đại lễ Vesak 2008, con ngỡ sẽ không còn cơ hội gặp lại Thầy nữa, nhưng trong sâu thẳm, con có một niềm tin sẽ được gặp lại Thầy.

Thầy kính thương! Người thanh niên Thái Bình năm nào đã thất vọng vì không gặp được thần tượng của mình trong ngày lễ Vesak 2008 vẫn tiếp tục nuôi dưỡng niềm tin, ý chí để hy vọng một ngày nào đó được gặp lại người thầy mình yêu quý. Dù chưa gặp được Thầy, người thanh niên đã bắt đầu chập chững học theo cách sống của Thầy, đã biết áp dụng những lời dạy của Thầy về hơi thở ý thức, đi chánh niệm, ái ngữ lắng nghe. Con đã gieo hy vọng và cầu nguyện hàng ngày. Rồi một ngày điều đó cũng đến.“Sư chú lên Đình Quán gặp Pháp Hội”. Tin nhắn đó đã đưa con đến bên Thầy và trở thành đệ tử của Thầy – sự kiện quan trọng nhất thay đổi cuộc đời của con. Những giờ phút được Thầy xuống tóc, được ngồi ăn cơm chung với Thầy, được chụp hình với Thầy, được theo Thầy đi hoằng pháp là những giờ phút tuyệt vời nhất. Sau lễ xuất gia, chúng con được ngồi chơi riêng bên Thầy, Thầy ngồi võng uống trà và nói: “Sự sống rất nhiệm mầu, các con hãy trân quý, đừng đánh mất sự sống trong sự buồn giận, lo lắng”. Thầy còn nói thêm: “Lên trên đó (trường MCU) các con hãy đi thảnh thơi an lạc để ai nhìn vào cũng nhận ra được các con là con của thầy”. Lời Thầy dạy ngắn gọn nhưng đủ cho con thực tập cả đời.

 

 

Ngày con về lại thăm chùa Tổ đầu năm 2019, có ngờ đâu con được gặp lại Thầy. Sự trở về đã làm con vui mừng khôn tả, nhưng vui hơn là thầy trò được gặp lại nhau trên mảnh đất thân thương đầy kỷ niệm này, nơi mà con cũng đã từng sống hồi còn là chú sadi. Con nhớ, về đến nơi, con mệt quá nhưng vẫn muốn lên thăm Thầy. Con lên thất đúng lúc Thầy đang dùng cơm. Sư mẹ Định Nghiêm gọi con lại ngồi gần trước Thầy ở phía bên ngoài cửa sổ. Sau khi xá Thầy xong, một lúc sau con mệt quá và gục đầu ngủ bên cửa sổ trước mắt Thầy lúc nào không hay. Khi tỉnh lại, con nghe thầy thị giả kể là Thầy đã lấy tay chỉ vào con và lắc đầu. Chắc lúc đó trông con mắc cười lắm, nhưng con thích cảm giác của người con lâu ngày mới về lại thăm gia đình. Ngày hôm sau, con chuẩn bị về Thái Lan thì sư mẹ Định Nghiêm gọi con lên ăn sáng với Thầy. Lần này, con được phép vào bên trong thất Lắng Nghe. Chúng con mỉm cười nhìn Thầy thưởng thức bữa sáng thong thả, khoan thai. Bất ngờ Thầy đưa ly sữa Thầy đang dùng sang cho con. Con đã đưa hai tay ra tiếp nhận tình thương của Thầy. Con hạnh phúc và hiểu được rằng Thầy muốn con lớn mau, vững vàng đi trên đôi chân của mình khi không có Thầy.

Sau hơn bảy năm ở Thái, con đã viết thư tình nguyện qua Viện Phật học Ứng dụng châu Âu (EIAB) để trải nghiệm và phụng sự nơi đây. Con đã ở đây được hơn ba tháng rồi. Mọi thứ vẫn còn tươi mới, quý huynh đệ ai cũng dễ mến, dễ gần. Con cũng được ghé và ở lại Làng, được sống những ngày thảnh thơi trong tình thương huynh đệ. Một buổi sáng, sư cha Pháp Ứng dẫn con đi thăm vườn: “Sư em, đây là cây Wild Chicory (diếp xoăn dại), đây là red Oak (sồi đỏ), đây là Mimosa, đây là Magnolia (mộc lan)”. Sư cha còn chỉ cho con cây Tùng Thầy trồng hồi Làng mới thành lập, và cả nơi quý thầy ở hồi chưa xây tăng xá. Bên cạnh sư cha, còn có thầy Minh Hy, thầy Pháp Hữu, thầy Pháp Biểu, thầy Pháp Khả đã đón chào, yêu thương chăm sóc chúng con như anh em một nhà.

Về Làng chúng con còn được đi hái bắp, hái mận, lượm hạt dẻ cùng quý thầy, quý sư cô. Những lúc đó tâm tư con đầy ắp niềm vui và rộn tiếng cười tình huynh đệ. Năm nay chúng con lượm được nhiều bắp lắm và chế biến thành nhiều món ăn khác nhau một cách khéo léo và lạ miệng. Con cũng được về thăm Sơn Cốc, được đi thiền hành, được đốt lửa, được thăm nơi ở của Thầy. Có về tận đây con mới thấy được đời sống của Thầy giản dị và khiêm cung đến chừng nào.

Nhìn lại hành trình con đã đi qua không có dấu chân nào mà không có bàn tay của Thầy, của tăng thân, của huynh đệ nâng đỡ. Nếu không có Thầy và tăng thân, con không thể nào có được hình hài như ngày hôm nay. Con còn nhiều vụng về trong cách nâng đỡ, chăm sóc các sư em của mình, nhưng con đang cố gắng mỗi ngày. Con biết, huynh đệ chăm sóc và nâng đỡ nhau là điều mà Thầy luôn luôn mong đợi. Nhìn lên, con có nhiều sư anh, sư chị vững chãi chăm sóc, nâng đỡ các sư em như thầy Minh Hy, sư anh Pháp Tri, sư anh Pháp Kính, sư chị Phổ Nghiêm, sư chị Chuẩn Nghiêm, vv. những sư anh, sư chị là điểm tựa và nguồn cảm hứng cho con đi tới.

Trong suốt 10 năm qua con đã ít nhiều thấm lời Thầy và tăng thân chỉ dạy, con đã khôn lớn hơn trước, đã biết trở về tự thân nhiều hơn, đã biết tư duy tích cực hơn, không để sự lo lắng, buồn phiền chi phối. Con đã biết sống chung hòa hợp với những khó khăn trong con và bên ngoài. Giáo lý có bùn mới có sen đã cho con cái thấy mới về sự tương tức khổ đau và hạnh phúc, thiện ác, chính tà. Những tuần gần đây con thực tập làm mới mình trong từng sinh hoạt, thực tập căn bản và con tự nhắc nhở là mỗi ngày mình phải mới, mới trong cách tu, cách học, cách làm việc, cách chơi, cách đối diện khổ đau và chế tác hạnh phúc.

Thầy kính thương, đến bây giờ, tinh thần, ý chí và nhiệt huyết của người thanh niên năm nào vẫn còn cháy, vẫn cùng tăng thân tiếp nối hạnh nguyện của Thầy.

Thầy như lá rụng về cội

Con là hạt mầm vươn lên

Mai này không còn Thầy nữa

Thầy vẫn còn mãi trong con.

                                                                                                       Thương và nhớ Thầy

                                                                                                           Con của Thầy