Cẩn trọng
qua ngõ vắng
lá rụng đầy
tôi theo con đường nhỏ
đất hồng như môi son bé thơ
bỗng nhiên
tôi cẩn trọng
từng bước chân đi.
Những ai từng đọc Phép lạ của sự tỉnh thức của thầy Nhất Hạnh chắc đã biết về phép quán niệm trong khi bách bộ. Hồi ở Việt Nam, hay lúc đi ra ngoại quốc cũng thế, tôi thấy ngày nào Thầy cũng để ra ít nhất là một giờ để đi bách bộ và quán niệm. Tôi cũng thấy đi quán niệm là một phép thiền rất hay và rất dễ tập. Có những hôm công việc nhiều quá, Thầy đợi tới một giờ khuya mới khoác áo ra ngoài để đi quán niệm. Thầy viết trong phép là: “Tôi ưa đi bộ một mình trên những con đường quê hai bên có những bông lau vàng hay cỏ dại, và đặt từng bước chân ý thức trên đất, biết mình hiện tại đang đi trên hành tinh xanh kỳ diệu. Những lúc như thế, tôi thấy hiện hữu mầu nhiệm một cách lạ kỳ. Người ta thường nghĩ rằng đi trên mặt nước hay đi trên than hồng là thực hành phép lạ. Tôi nghĩ phép lạ không phải là đi trên mặt nước hay đi trên than hồng mà là đi trên mặt đất.” Cuốn Phép lạ của sự tỉnh thức đã được Neige dịch ra Pháp văn và xuất bản lấy tên là Le Miracle, c’est de marcher sur terre cũng vì ý ấy.
Tôi học được phép quán niệm bách bộ hồi còn làm việc tại làng hoa tiêu Thảo Điền, một trong những làng thí nghiệm dẫn tới sự thành lập Trường Thanh niên Phụng sự Xã hội. Hôm đó đi thăm Thảo Điền trên con đường đê xuyên ngang ruộng lúa, Thầy dạy chúng tôi phép quán niệm này. Hôm ấy chúng tôi đi năm người, trong số đó có hai anh sinh viên trường thuốc. Một anh vốn là “lính mới” trong việc làm làng nên cái mặt anh ta hết sức nghiêm nghị lúc tập thở và tập đi thiền trông rất buồn cười.
Kirsten và Thomas bên này thì học phép đó trong công viên Alkmaar. Neige và Pierre trong vườn Luxembourg. Còn Joe thì nằm ngửa ngay trong văn phòng ở Sceaux để học bài học đầu về cách thở. Joe theo học thiền quán luôn ba năm với thầy Nhất Hạnh tại một lớp thiền tổ chức ở Centre Quaker International Paris. Sau này thầy Nhất Hạnh rút về quê thì Joe được trao cho trách nhiệm hướng dẫn lớp thiền cho những người mới. Một thiền sinh khác mà Thầy tin tưởng và đã từng được giao cho sự hướng dẫn lớp thiền là anh Philippe Heully. Phần lớn những người ngoại quốc theo học thiền với Thầy đều không phải là Phật tử.
Bài thơ trên tuy đơn giản nhưng mang dáng dấp của Thầy một cách rõ rệt.
Và đây là bản dịch Anh văn của Mobi Quỳnh Hoa:
through the deserted gate
flooded with fallen leaves
I follow the small path
earth as red as a child’ slips
suddenly
I am aware
of each step
I take