Bài Viết

Tôi yêu Đất Mẹ

(Bài viết được trích và chuyển ngữ từ sách “Love letter to the Earth” của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh)

Vào mỗi sáng mùa đông, sau khi thức dậy, tôi thường khoác thêm áo ấm và bước ra ngoài đi dạo một vòng quanh Xóm Thượng. Trời vẫn còn nhá nhem tối, tôi nhẹ nhàng đặt từng bước chân cẩn trọng, tôi thấy mình giao cảm với đất trời, với trăng sao và vũ trụ bao la. Lần đó, sau khi đi tản bộ, tôi về phòng và viết xuống:”Tôi yêu Đất Mẹ”. Lòng tôi xao xuyến với những rung động của một người trẻ đang yêu. Trái tim tôi thổn thức những nhịp đập của tình yêu. Đó là sự thật. Chỉ cần nghĩ tới việc bước ra ngoài trời đi dạo, chân nhẹ nhàng chạm lòng đất, thưởng thức trọn vẹn những vẻ đẹp nhiệm mầu của sự sống thì tôi đã thấy lòng ngập tràn hân hoan rồi. Đất Mẹ đã ban tặng cho tôi rất nhiều. Tôi yêu Đất Mẹ cũng thật nhiều. Một tình yêu sắt son không bao giờ có sự phản bội. Tôi gửi tôi cho Đất, và Đất gửi Đất cho tôi với tất cả bản thể nguyên vẹn.

Đất mẹ là một thực tại nhiệm mầu. Ta có thể sử dụng tất cả các giác quan của mình để thấy, nghe, ngửi, nếm, và chạm vào Đất Mẹ. Mẹ đã ban cho ta sự sống. Và khi chết đi, ta sẽ trở về với Mẹ, để rồi Mẹ lại đưa ta ra đời không biết bao nhiêu lần nữa. Có những người đã đánh mất hy vọng vào cuộc sống, họ mỏi mệt và chán chường, họ cầu nguyện để kiếp sau được tái sinh ở thiên đường hay một cõi nào đó mà không có khổ đau hiện diện. Chính bản thân họ cũng không dám chắc là liệu có thật sự tồn tại một thiên đường như vậy không. Các nhà khoa học đã sử dụng kính viễn vọng tối tân nhất để tìm kiếm khắp nơi trong vũ trụ mà vẫn chưa tìm ra được một hành tinh nào xinh đẹp bằng Trái Đất. Chúng ta còn muốn đi tới chốn nào, khi mà Đất Mẹ luôn luôn có mặt ở đây dang rộng vòng tay thương yêu và chào đón chúng ta?

 

 

Tôi đã được học rằng Trái Đất là nhà, là quê hương xứ sở của tôi. Tôi không giới hạn tình yêu ở một khoảnh đất nhỏ Việt Nam hay Châu Á. Nhờ có tuệ giác ấy mà tôi đã được chuyển hóa và trị liệu rất nhiều. Nếu tình thương của bạn vẫn còn nhỏ bé, thì hãy mở rộng trái tim của mình để tình thương có thể bao trùm cả trái đất.

Sự thay đổi thật sự chỉ có thể xảy ra khi chúng ta thương Đất Mẹ. Chỉ có tình thương mới có thể giúp ta biết sống hài hòa với thiên nhiên và mọi loài. Chỉ có tình thương mới cứu chúng ta khỏi những hiểm họa của biến đổi khí hậu. Khi thấy được những đức hạnh và tài năng của Mẹ, thì ta sẽ nhận ra sự liên hệ mật thiết giữa ta với Mẹ. Ta và Đất Mẹ là một. Tình thương sẽ đơm hoa kết trái.

Khi thương một ai đó, ta muốn chăm sóc cho người ấy như chăm sóc cho chính mình. Nếu chúng ta thương Đất Mẹ vô điều kiện như chính người thương của mình thì chúng ta sẽ có thể làm tất cả để gìn giữ và nuôi dưỡng Đất. Rồi Đất cũng sẽ thương yêu bảo hộ, và hết lòng nuôi dưỡng ta.