Lá thư Làng Mai 40 – 2017

Thầy luôn ở trong con

Thầy thương kính,

Lâu lắm rồi, con không còn viết thư thăm Thầy. Hôm nay nghe tin Thầy đang tập đọc nên con viết lá thư này mong rằng Thầy sẽ đọc được lá thư của con.

Mùa đông này là mùa đông thứ ba con ở tu viện Bích Nham rồi đó thưa Thầy. Mùa đông năm nay lạnh hơn nhiều so với năm trước. Tu viện Bích Nham năm nay có 22 sư cô và 2 em tập sự xuất gia cùng an cư. Nghe sư em trụ trì nói năm nay là năm mạnh nhất của xóm Hạc Trắng, vì toàn là những sư cô còn rất trẻ, chỉ có con là “tra” nhất thôi Thầy ạ.

Mùa an cư này các sư em nhỏ bầu con làm giám niệm. Con nghĩ: “Là một sư chị lớn đã đủ mệt rồi, bây giờ lại thêm chức giám niệm nữa!”. Các em nói: “Sư mẹ lớn nhất làm giám niệm là đúng rồi”. Con yêu cầu các em nên tham gia sinh hoạt đầy đủ, nếu vắng mặt quá ba lần mà không có lý do chính đáng thì phải ra sám hối. Con làm bảng để theo dõi mọi sinh hoạt của các em. Mỗi ngày con đều quan sát sự sinh hoạt của các em có đều đặn hay không, để chấm vào bảng thực tập. Chao ôi, đôi mắt của con đã biến thành cái máy CCTV (camera quan sát) mất rồi!

Đầu mùa an cư, năng lượng thực tập của đại chúng lên rất cao, không biết vì tự giác hay vì các em sợ sám hối. Hôm nay đã là tuần thứ ba của mùa an cư và năng lượng tu học của đại chúng vẫn rất cao. Dù bên ngoài trời mưa, giông, gió, tuyết nhưng mọi người đều có mặt đầy đủ, chỉ trừ những vị bị bệnh thôi.

Ngày 14 tháng 12, có lễ xuất gia cho ba em: chú John là tập sự ở Lộc Uyển và hai em gái Katherine (người Mỹ) và Thanh Tâm (người Việt) tập sự ở Bích Nham. Con được biết đây là lễ xuất gia thứ hai được tổ chức tại Bích Nham. Lần đầu tiên là gia đình cây Mướp Hương do Thầy làm lễ, có hai em xuất gia. Lần này, chúng con được phép đại diện Thầy làm lễ xuất gia cho các em. Con thấy chúng con thật sự đang thực hiện những hoài bão mà Thầy mong muốn – tiếp nối sự nghiệp của Thầy. Chúng con – các sư cô trong Ban giáo thọ – cùng ngồi lại đặt tên cho hai em rất vui. Khi buổi lễ xuất gia diễn ra thì thầy Pháp Hải, sư cô Giới Nghiêm và con đại diện đại chúng cùng làm lễ cạo tóc cũng như truyền y cho các em. Mặc dù thầy Pháp Hải được mời đến từ tu viện Lộc Uyển, và ba tu viện Làng Mai ở Mỹ cách xa nhau, nhưng chúng con xem nhau như một nhà. Nhìn lại diễn tiến buổi lễ, con thấy chúng con không làm với tư cách một cá nhân mà cùng làm với nhau như một cơ thể, thật mầu nhiệm.

Thầy ơi! Trong khi làm việc chung, đôi khi vì vụng về, mất chánh niệm, chúng con thấy mình vẫn còn gây cho nhau sự hiểu lầm và làm khổ lòng nhau. Nhưng may nhờ có pháp môn làm mới, thực tập nói lời ái ngữ và lắng nghe sâu; cùng với ý thức gìn giữ tình huynh đệ, không ai muốn làm khổ ai, nên chúng con đã bỏ qua những sai sót của nhau trong khi làm việc. Con rất biết ơn Thầy đã đưa đường chỉ lối cho chúng con trong cuộc đời, giúp cho chúng con giữ mãi lý tưởng xuất gia, nuôi lớn tình huynh đệ, phụng sự và độ đời.

Sáng nay phòng con có thêm thành viên mới, đó là sư em Trăng Hoàng Yên. Trong gia đình cây Mai Vàng, sư em là người đứng thứ 20 nhưng ở Bích Nham thì sư em là nhỏ nhất. Chính vì vậy mà sư em rất được “cưng”. Lớn lên ở Mỹ nên sư em nói tiếng Mỹ giỏi hơn tiếng Việt. Sư em rất hồn nhiên và cũng rất khéo tay. Ngày lễ Noel, sư em đã cắt những tấm hoa tuyết rất đẹp. Phòng con, từ ngày có sư em, luôn có tiếng cười rộn rã. Sư em Cẩn Nghiêm cũng ở chung phòng, sư em rất có duyên và biết chơi với các sư em trẻ, nên nhiều sư em quý sư chị Cẩn Nghiêm lắm.

Ngày làm biếng, hai sư em rủ con đi rừng chơi. Chúng con mang theo trà và đi xuống con suối nhỏ. Hai sư em lấy một miếng ván bắc cầu ngang qua dòng suối, chúng con trải chiếu và ngồi trên miếng ván. Con bắt đầu pha trà cho ba người. Thấy con hơi chật vật nên các sư em khiêng những viên đá phẳng làm cái bàn trà ngay bên dòng suối. Ánh nắng nhẹ xuyên qua những hàng cây khô, khí trời lành lạnh của mùa đông, tiếng suối chảy róc rách, khung cảnh thật đẹp. Ngồi yên, cầm ly trà nóng trên tay con thưởng thức hương vị của trà và lắng nghe tiếng suối, lắng nghe tiếng nói cười của các sư em. Con thấy mình đang hạnh phúc vô cùng! Con đã nếm được hương vị của “Hiện pháp lạc trú” là như thế nào. Trong giây phút ấy, con hoàn toàn không thấy một chút lo âu, phiền muộn nào nữa cả.

Nhớ đến Thầy, con ước gì Thầy có mặt ở đây để cùng chúng con thưởng thức cái đẹp của cõi tịnh độ Bích Nham. Thầy ơi, Thầy còn nhớ tới bài hát của bác Tư không? “Mời bạn hãy nâng ly trà, tình bạn sẽ luôn đậm đà…”. Con kính dâng Thầy một ly trà Xuân thật thơm. Thầy trò mình cùng tận hưởng núi rừng thiên nhiên, cùng chúng con thưởng thức hạnh phúc trong giây phút hiện tại. Thầy luôn có mặt đó trong con, dù bất cứ ở đâu và hoàn cảnh nào. Và con biết Thầy sẽ hạnh phúc biết bao khi thấy tình huynh đệ của chúng con ấm áp, dù tiết trời mùa đông đang rất lạnh.

Con của Thầy,

Chân Hoa Nghiêm.