Nương tựa Đất Mẹ
Khải Bạch
Bạch đức Thế Tôn, con nhớ trước ngày Ngài thành đạo dưới cội bồ đề, Ma Vương có xuất hiện và hỏi Ngài những câu hỏi với mục đích là để làm cho Ngài nản chí. Ma Vương hỏi: “Ngươi là ai mà dám nghĩ rằng mình sẽ đạt đến quả vị vô thượng chánh đẳng chánh giác? Ngươi tu hành đã bao nhiêu kiếp mà bây giờ dám nghĩ là trong vòng hăm bốn tiếng đồng hồ nữa là có thể đạt thành đạo quả? Ai có thể chứng minh được rằng những điều ngươi nói đúng với sự thực?” Bạch đức Thế Tôn, khi Ma Vương hỏi Ngài những câu hỏi ấy thì Ngài đã đưa bàn tay phải của Ngài ra để xúc chạm vào mặt đất, và Ngài nói với Ma Vương: “Có Đất này chứng minh rằng những điều ta nói là có thực”. Đất đã rung động. Và Ma Vương đã rút lui.
Bạch đức Thế Tôn, con rất muốn chiêm ngưỡng hình ảnh của Ngài khi Ngài ngồi vững chãi trên mặt đất và tay phải của Ngài đang bắt ấn địa xúc. Mỗi lần thấy hình ảnh ấy là con rất cảm động. Đất đã chứng minh rằng Ngài đã từng được hiện thân trong vô lượng kiếp và Ngài đã liên tiếp thành công trong mỗi kiếp. Ngài có chỗ nương tựa rất vững chãi để có thể biểu hiện hàng trăm triệu lần trong những hóa thân mầu nhiệm, để tu tập và độ đời. Bụt Tỳ Bà Thi trong quá khứ cũng đã là Ngài mà Bụt Từ Thị trong tương lai cũng sẽ là Ngài. Và còn trăm triệu hóa thân khác nữa. Chỗ nương tựa vững chãi của Ngài là Đất. Ngài biểu hiện từ Đất và luôn luôn trở về với Đất để rồi Ngài biểu hiện trở lại. Con biết là con cũng có thể nương tựa vào Đất như Ngài, và khi nương tựa vào Đất con cũng sẽ có được năng lượng vững chãi như Ngài.
Phật bảo sáng vô cùng
Đã từng vô lượng kiếp thành công
Đoan nghiêm thiền tọa giữa non sông
Sáng rực đỉnh Linh Phong
Trên trán phóng hào quang rực rỡ
Chiếu soi sáu nẻo hôn mông
Long Hoa hội lớn nguyện tương phùng
Tiếp nối Pháp chánh tông
Xin quy y thường trú Phật đà gia!
Bạch đức Thế Tôn, đất Mẹ không chỉ là Mẹ của chúng con mà còn là Mẹ của Ngài, của nhiều vị Bụt và nhiều vị Bồ tát khác nữa. Mỗi khi chúng con lao đao, mỗi khi chúng con đánh mất tự thân trong quên lãng, trong buồn tủi, trong hận thù và tuyệt vọng, chúng con phải trở về thực tập địa xúc, tìm về nương tựa nơi đất Mẹ để lấy lại sự bình an, để phục hồi niềm vui sống và đức tự tin. Chúng con biết dù chúng con có gây ra bao nhiêu lầm lỗi, chúng con cũng được đất Mẹ tha thứ. Và mỗi lần trở về với đất Mẹ là Mẹ sẵn sàng đưa vòng tay từ mẫu ôm lấy chúng con vào lòng. Đức kiên nhẫn và sức chịu đựng vô cùng lớn của đất đã làm cho đất Mẹ trở nên một vị Bồ tát lớn, một nơi nương tựa vô cùng vững chãi cho tất cả chúng con. Chúng con hết lòng tin tưởng và nương tựa vào đất Mẹ. Nếu chúng con nuôi dưỡng được ý thức là trong đất Mẹ luôn luôn có con và trong con luôn luôn có đất Mẹ thì cả Mẹ, cả con đều an vui và khỏe mạnh.
Con biết thực tập địa xúc trong tư thế ngồi, trong tư thế đi hay trong tư thế nằm, con có thể đạt được sự vững chãi như Đất và con có thể nối tiếp được sự nghiệp của đức Thế Tôn.
Địa Xúc
Con xin đức Thế Tôn cho con lạy xuống ba lạy để tiếp xúc một cách sâu sắc với Đất và để cảm nhận nguồn năng lượng vững chãi vô cùng của Đất. (C)