Sám pháp địa xúc

Ăn cơm với Bụt, với Tăng thân

Khải Bạch

Bạch đức Thế Tôn, trong khi ăn con còn tự căn dặn mình là chỉ nên ăn những thức ăn có tác dụng nuôi dưỡng và ngăn ngừa tật bệnh. Con đã có kinh nghiệm về sự thật “bệnh tùng khẩu nhập”, vì vậy khi đi chợ, khi nấu và khi ăn con biết con phải phát khởi chánh niệm để đừng đưa vào cơ thể những thức ăn có thể tạo ra sự nặng nề và bệnh tật, dù những thức ăn ấy rất hấp dẫn đối với con. Dù chúng có ngon mấy mà chúng không lành thì chúng con cũng sẽ không ăn. Ăn những thức ăn ấy vào, chúng con sẽ đày đọa cơ thể chúng con và làm cho tổ tiên và con cháu trong con nặng nề và bị đày đọa.

Bạch đức Thế Tôn, trong khi ăn cơm con cũng quán chiếu rằng đời sống của con có một mục đích, đó là tu học để chuyển hóa phiền não và độ thoát cho đời. Rồi con tiếp nhận thức ăn với ý thức ấy. Vì muốn đi tới trên con đường thực tập hiểu và thương, nên con tiếp nhận thức ăn này với lòng biết ơn.

Kính bạch đức Thế Tôn, được ngồi ăn cơm trong tăng thân để nuôi dưỡng hạnh phúc và từ bi như thế, con rất trân quý giờ phút của những bữa ăn. Con ngồi rất thẳng, rất thoải mái, và con tập ăn như thế nào để có hạnh phúc và thảnh thơi trong khi ăn. Con ăn chậm rãi, con biết con đang ăn gì, và con nhai kỹ thức ăn, thường là con nhai tới ba mươi lần đến khi thức ăn trở thành chất đề hồ thật ngon ngọt con mới nuốt. Thỉnh thoảng con dừng lại và tiếp xúc với gia đình tâm linh hay gia đình huyết thống có mặt quanh con. Năng lượng chánh niệm và chánh định hùng hậu của tăng thân đang bảo hộ và nâng đỡ con, trong khi ăn con cũng chế tác năng lượng niệm và định để nuôi dưỡng tăng thân.

Con biết đức Thế Tôn đã ngồi ăn như thế với tăng đoàn nguyên thủy, và chắc chắn là các vị xuất gia ngày xưa đã có rất nhiều hạnh phúc được ngồi ăn cơm với Thế Tôn, dù ở trên núi Linh Thứu, trong vườn Trúc Lâm, ở tu viện Cấp Cô Độc hay tại rừng Đại Lâm gần thành phố Vaisali. Con biết ngày hôm nay trong khi ngồi ăn cơm với đại chúng, nếu con có đủ niệm và định thì con cũng thấy được là con đang được ngồi ăn cơm với đức Thế Tôn, và con thấy đức Thế Tôn đang nhìn con mỉm cười. Là người xuất gia, con xin hứa với Thế Tôn là con sẽ chỉ ăn cơm với đại chúng để sự thực tập của con được vững chãi, con nguyện tránh việc ăn riêng trong phòng và ăn ngoài những bữa ăn của đại chúng. Dù tăng thân cho phép con ăn riêng vì có bệnh hoặc có công tác đi xa không về kịp, con cũng sẽ thực tập ăn trong chánh niệm giống như ăn với đức Thế Tôn và với tăng thân.

Con xin hứa với đức Thế Tôn là con sẽ bỏ thói ăn vặt, mỗi khi thấy có phiền não như cô đơn hay lo lắng trỗi dậy, con sẽ thực tập hơi thở chánh niệm để nhận diện và ôm ấp chúng mà không tìm tới tủ lạnh, lấy thức ăn để che lấp sự trống trải hoặc lo lắng trong con.

Địa Xúc

Con xin phép đức Thế Tôn cho con lạy xuống ba lạy để sám hối những lỗi lầm về ăn uống mà con đã phạm, và phát nguyện rằng con sẽ ăn uống theo lời đức Thế Tôn chỉ dạy để làm gương cho đàn con cháu của chúng con. (C)