Học với mục đích tu tập giải thoát
Khải Bạch
Bạch đức Thế Tôn, chúng con là những người ham học, nhưng nhiều khi chỉ lo học để tìm danh kiếm lợi, mong đạt tới những địa vị trong xã hội chứ không phải để khai thông tâm trí và tìm kiếm những pháp môn tu tập có thể chuyển hóa những nỗi khổ niềm đau trong tự thân và ngoài xã hội. Có những người trong chúng con chỉ học vì bằng cấp, có những người chỉ học để có khả năng đàm thuyết và tự chứng tỏ mình là người học rộng biết nhiều. Chúng con đã từng thấy nhiều vị nói thao thao bất tuyệt về những giáo lý thậm thâm trong kinh điển, về những hệ phái tư tưởng trong Phật giáo, về vô ngã, vô thường, từ bi, giải thoát, nhưng những vị này vẫn sống trong cố chấp, trong giận hờn, trong tự hào, trong ganh tỵ, không có khả năng lắng nghe và sử dụng ái ngữ, không có khả năng chuyển hóa những phiền não trong tự tâm và lại còn gây ra nhiều khổ đau cho kẻ khác.
Bạch đức Thế Tôn, con không muốn học như họ. Con muốn nghe lời Thế Tôn, học giáo lý của Ngài chỉ vì mục đích là thực hiện giải thoát, chuyển hóa phiền não, và chế tác hiểu biết và thương yêu, như Ngài đã dạy trong nhiều kinh văn. Trong kinh Người Bắt Rắn, Ngài đã dạy rằng không nên học giáo lý với chủ ý tranh luận hơn thua mà phải học với mục đích tu tập giải thoát. Con nguyện mỗi khi học hỏi kinh điển, nhất là các kinh luận đại thừa, con sẽ luôn luôn đặt câu hỏi: “Những giáo lý thậm thâm trong này có liên hệ gì tới những khổ đau đang có mặt trong con và trong cuộc đời không? Con phải học như thế nào để có thể đem áp dụng những lời dạy trong này vào sự thực tập chuyển hóa các phiền não và khó khăn trong hiện tại?”
Đức Thế Tôn đã dạy là người tại gia, chúng con cũng có thể tu tập để giải thoát sinh tử, đạt tới vô sinh, nếu chúng con biết sắp xếp đời sống hàng ngày để có thời giờ tu tập. Con nguyện trong những buổi pháp đàm, con sẽ cố gắng lắng nghe những kinh nghiệm của người khác và khi cần chia sẻ, con sẽ không tìm cách phô trương kiến thức của mình, không bị vướng vào các cuộc tranh luận, mà chỉ trình bày kinh nghiệm tu học của bản thân con dưới ánh sáng của những giáo lý mà con đã được học được nghe.
Bạch đức Thế Tôn, là người xuất gia, chúng con nguyện học hỏi và thực tập để trở thành một vị đạo sư đích thực có khả năng độ đời và giúp người. Con biết có nhiều người đã học xong chương trình cao cấp Phật học hoặc tiến sĩ Phật học, nhưng những kiến thức của họ về Phật giáo đã không giúp được gì cho họ trong sự chuyển hóa phiền não và kiến tạo an lạc. Con nguyện học hỏi những gì có thể áp dụng vào việc tu tập hàng ngày trước, và những gì con học hỏi sau đó cũng sẽ có công năng soi sáng cho sự thực tập hành đạo của con. Con không muốn học để chỉ trở thành một nhà học giả thâm uyên. Chỉ khi nào con nắm vững được nội minh thì con mới bắt đầu học thêm về tâm lý học, khoa học, lịch sử tư tưởng con người và các nền văn minh trên thế giới. Biết rằng học những môn này có thể giúp con trình bày, giảng dạy Phật học một cách khế cơ và hữu hiệu hơn trong thế giới ngày nay. Con muốn học để chuyển hóa phiền não cho con, và để có kinh nghiệm mà giúp người khác chuyển hóa phiền não của họ. Con biết có như thế thì con mới tiếp nối được sự nghiệp của đức Thế Tôn.
Địa Xúc
Trong quá khứ có khi con đã đi lầm hướng trong bước đường học hỏi. Giờ đây để phát nguyện trở lại đúng con đường mà đức Thế Tôn đã chỉ bày, con xin lạy xuống trước đức Thế Tôn, bậc hiểu thấu thế gian. (C)
Con xin lạy xuống trước đức Bồ tát Đại Trí Văn Thù Sư Lợi. (C)
Con xin lạy xuống trước Tôn giả Khải Giáo A Nan Đà. (C)