văn – Trước 2014

Nụ cười cho đời

Thân gửi các bạn trẻ ở khắp mọi nơi!

Các bạn ơi!

Thỉnh thoảng tôi ưa viết văn và làm thơ chơi, lần nào tôi viết cũng rất thoải mái tự nhiên như là những con chữ và tôi đã đến gặp nhau để mỉm cười vậy. Vậy mà lần này, Thầy tôi (Sư Ông Làng Mai) dạy tôi hãy viết một lá thơ chia sẻ với các bạn trẻ về những niềm vui, hạnh phúc của chúng tôi. Những người trẻ đến với nhau từ nhiều quốc gia trên thế giới, đã cùng sống, tu tập và tổ chức những khóa tu giúp người bới khổ như là một đại gia đình tâm linh, thì tôi lại cảm thấy có gì đó hơi bối rối ngại ngùng. Tôi bối rối bởi vì tôi không biết phải viết như thế nào để có thể chạm vào được những thao thức rất sâu trong lòng bạn; viết làm sao để có thể khơi dậy dòng suối tình thương và niềm tin đang chảy rào rạt trong lòng bạn. Cho nên, tôi đã không viết lá thơ này một cách hấp tấp vội vàng như người ta tạt vào tiệm ăn vội một món ăn nhanh lót lòng. Tôi muốn mình có thật nhiều không gian và thời gian để cùng bạn ngồi thật yên, nhìn thật kỹ vào những ước vọng, hoài bão sâu sắc nhất của đời mình.

Tôi là một người trẻ đã từng “trốn cha, trốn mẹ” đi tìm một con đường lý tưởng; đã từng thất vọng, mất định hướng, cô đơn và chán nản không còn muốn tin vào bất cứ điều gì, dù là thiên đường hay địa ngục cho tương lai của mình, của gia đình và xã hội. Nhưng may mắn thay nhờ phước đức tổ tiên, lượng từ bi Tam Bảo mà trong vũng bùn lầy tăm tối đó đã thức dậy trong tôi một nguồn sống mới, thanh thoát, tươi mát và bình an hơn; khổ đau đã “vô thường” qua đi, nhưng tôi ý thức rõ rằng khổ đau sẽ trở lại ở một hình thái khác, tuy nhiên tôi không còn sợ hãi, lo lắng bất an như ngày xưa nữa. Tôi biết có thể giờ này bạn cũng đang lâm vào những tình trạng bế tắc tuyệt vọng như là: khó khăn trong việc mất truyền thông với cha mẹ, bị người yêu giận hờn, hiểu lầm; có những nỗi niềm ưu tư muốn chia sẻ nhưng chưa thật sự có ai hiểu để lắng nghe và cảm thông; bạn muốn học hành thật tốt nhưng học hoài không có kết quả; bạn đi làm như không có thích thú, không tìm thấy niềm vui trong công việc mình làm… nhiều, nhiều lắm những vấn đề làm cho bạn nhứt nhối, mệt mỏi muốn buông xuôi.

Nhưng này bạn ơi, tại sao chúng ta không thử cho mình một cơ hội để “nhảy” vào cuộc sống với một phong thái tươi mát, cởi mở và lạc quan hơn. Một cơ hội mới để nhìn thẳng vào cuộc đời và vào chính bạn, cánh cửa tình thương đã mở ra rồi, hãy cùng về đây góp nhặt những niềm vui và chia sớt đi những muộn phiền. Ngọn lửa lý tưởng đang chờ chúng ta cùng nhau đốt lên, tương lai là đâu nếu không phải là đây trong lòng bàn tay của chúng ta trong giờ phút hiện tại này. Các bạn còn chần chờ gì nữa mà không mỉm cười lên đường đi thôi. Các bạn cũng đừng tưởng lầm rằng tôi chỉ thấy các bạn với những khổ đau tuyệt vọng không thôi đâu nhé. Tôi cũng đã thấy các bạn từ lâu rồi, những người bạn trẻ của tôi với những trái tim còn nóng hổi, với nụ cười thật tươi, dạt dào niềm vui và tin yêu cuộc sống. Các bạn đang thành công, các bạn đang hạnh phúc, các bạn muốn đóng góp đôi bàn tay, khối óc và trái tim để xây dựng một tương lai chung cho quê hương và thế giới. Thế nhưng các bạn vẫn còn đang băn khoăn, chưa xác định rõ ràng hướng đầu tư như thế nào cho thích hợp, để không uổng phí thời và tâm nguyện tốt đẹp của mình.

 

Cùng hát ca

Các bạn có biết hiện giờ chúng tôi có khoảng 800 người trẻ đang tu tập và sống hạnh phúc bên nhau. Chúng tôi tự nguyện đến với nhau, sống một cuộc sống độc thân mà không cô độc. Với tư cách là một người xuất sĩ chúng tôi có toàn phần 24h để thực tập thương yêu và phụng sự. Mỗi ngày chúng tôi thực tập sống chánh niệm, dừng lại có mặt cho thân tâm, tiếp xúc với những mầu nhiệm của sự sống, chế tác hạnh phúc và xử lý nững nỗi khổ niềm đau của bản thân và cọng đồng. Mỗi năm chúng tôi tổ chức những khóa thiền tập cho mọi người khắp nơi về tu tập, giúp họ buông bỏ những căng thẳng đau nhức, hóa giải nội kết, nối lại truyền thông, xây dựng hiểu biết và thương yêu. Chúng tôi lấy niềm vui của mọi người làm thức ăn nuôi dưỡng con đường tâm linh của mình. Thầy tôi thường nói với chúng tôi: “800 vị xuất sĩ vẫn còn ít lắm, chúng ta cần 5000 vị xuất sĩ may ra mới phần nào giúp được những người ngoài thế gian bớt khổ”. Gần đây Thầy tôi đã mở ra một cánh cửa mới cho những người trẻ tuổi muốn sống đời sống như là một người xuất sĩ đích thực trong vòng 5 năm. Trong 5 năm đó, bạn có tất cả những điều kiện thuận lợi để tu tập, buông bỏ hết những phiền não ràng buộc thế gian, chỉ chuyên chú thực tập để mỗi ngày chế tác thêm niềm vui, và chuyển hóa những tập khí khổ đau trong lòng, đồng thời cũng có cơ hội tiếp xúc giúp người trong phạm vi và khả năng mà bạn có thể. Sau 5 năm nếu bạn muốn tiếp tục làm một người xuất sĩ thì tăng thân sẽ vui mừng để chấp nhận bạn. Mặc khác, nếu bạn muốn trở lại cuộc sống tại gia như trước đây thì bạn cũng đã có một số vốn liếng tâm linh để có thể sống hạnh phúc giúp đỡ gia đình, xã hội một cách bình an, vững chãi và có ý nghĩa hơn. Ở Làng Mai (một trong những trung tâm thiền tập của chúng tôi, tọa lạc ở miền Nam nước Pháp), ngày 03 tháng 07 năm 2011 vừa rồi đã có 13 bạn trẻ xuống tóc quy y tiếp nhận Mười Giới trở thành những sư chú và sư cô mới, trong đó có đến mười quốc tịch khác nhau.

 

Lễ xuất gia gia đình Cây Trúc Tím

Và hôm 29 tháng 01 năm 2012 này có thêm 26 bạn trẻ xuống tóc (Gia đình Cúc Đại Đóa). Ngày 04 tháng 07 năm nay sẽ có một số bạn trẻ chuẩn bị gia nhập gia đình áo nâu (Gia đình Hoa Đỗ Quyên). Các bạn đã sống và thực tập trong tăng thân một thời gian như là một người xuất gia, đã thấy mình sẵn sàng để hòa nhập vào dòng chảy. Chúng tôi sống vui vẻ, hòa hợp và luôn hiến tặng cho nhau những nụ cười, có lẽ vì vậy mà có một nhà ký giả đã đến viếng thăm và nói về tăng thân chúng tôi như là một “biển cười”, bạn có muốn là một giọt nước trong biển cười bao la đó không?

Tôi muốn nói với bạn thật nhiều điều, nhưng có lẽ đã khá dài rồi, tuy nhiên viết được những dòng này cho bạn, tôi thấy lòng tràn ngập niềm vui, bởi vì tôi viết lá thơ này không phải để khuyến dụ hay kêu gọi các bạn hãy đi theo một phong trào tâm linh nào dù là Phật giáo, Cơ đốc giáo, hay Do thái giáo… Tôi chỉ nuốn viết xuống đây như phơi bày tâm hồn tôi, để chia sẻ với bạn một con đường mà ở đó chúng ta có quyền được sống như là một con người biết hiểu, biết thương và có cơ hội làm được những điều ta mơ ước. Thương yêu và tin cậy các bạn thật nhiều, chờ tin vui của bạn.

Một giọt nước hạnh phúc trong lòng tăng thân!

Cùng nhận đèn truyền đăng