Thư gửi me
(Sư cô Bảo Nghiêm là một vị giáo thọ của Làng Mai, xuất gia năm 1991 trong gia đình Con Sư Tử. Sư cô hiện đang tu học tại xóm Mới, Làng Mai, Pháp. Dưới đây là lá thư Sư cô viết cho người mẹ quá cố của mình.)
Xóm Mới, ngày 20.12.2019
Me yêu quý,
Ở Làng Mai bây giờ cũng treo một cái đồng hồ “quả lắc”. Nghe tiếng chuông con nhớ tiếng chuông đồng hồ nhà ta ngày xưa. Hồi đó, còn nhỏ nên con rất thích nghe nó như nghe một bài hát. Có khi con bắt chước hát theo tiếng chuông trầm bổng và những tiếng điểm giờ. Con gõ theo boong boong bằng miệng rất vui. Tiếng gõ của đồng hồ Làng Mai giản đơn và ngắn gọn hơn nhiều. Không có tiếng dạo nhạc trước mỗi nhịp gõ điểm giờ.
Cứ mỗi giờ thì nó lại báo hiệu bằng điệu nhạc:
Tính tang tang tình
Tình tang tính tang
Táng tinh tinh tàng
Tàng tinh tính tang
Hết điệu nhạc dạo thì có tiếng chuông gõ điểm giờ. Cứ mỗi mười lăm phút thì lại có nhạc dạo. Tại Làng Mai mỗi khi nghe chuông mọi người đều ngừng lại để thở và nhiếp tâm vào chánh niệm. Tiếng chuông đồng hồ cũng là tiếng gọi của Bụt để ta quay về với hơi thở, đem tâm ý mình về một mối để an trú trong sự sống hiện tại. Hiện tại là tiếng chuông thì phải thở theo tiếng chuông. Thở vào “tính tang”. Thở ra “tang tình”. Cứ như thế đừng quên. Khi có nhịp gõ điểm giờ thì me thở vào theo một tiếng “boong”, thở ra theo một tiếng “boong” cho đến khi hết gõ. Me làm được như thế thì cái đồng hồ nhà ta sẽ trở nên một người bạn vui tính của me.
Me yêu quý, con mong rằng lá thơ này sẽ làm cho me vui và nở được nụ cười với con.
Và nhờ sự thực đó, dù hai me con mình thật quá xa xôi mà có thể lại hóa ra gần.
Con thương me nhiều lắm.
Con của me.
Chân Bảo Nghiêm