Lá thư Làng Mai 39 – 2016

Gieo hạt giống lành

Hạt giống Bát Nhã năm xưa nay đã lớn khôn, theo các sư anh sư chị đem hoa trái hiến tặng cho cuộc đời. Sư cô Dung Nghiêm là một giáo thọ trẻ, là lứa đầu của thế hệ Bát Nhã. Mùa thu vừa qua, sư cô đã cùng quý thầy, quý sư cô hướng dẫn khoá tu ở Canada với rất nhiều hạnh phúc. Dưới đây là những chia sẻ của sư cô về chuyến đi.

Thầy kính thương,

Góc nhỏ con đang ngồi để viết là nơi con thường xuyên trở về, trở về để tận hưởng những niềm vui con đang có và cả những nỗi buồn, khó khăn con tự tạo ra. Con đã học được nhiều điều hay cũng chính từ góc này.

Thầy ơi, mùa thu năm nay con có trong danh sách đi khóa tu Canada. Đáng lẽ con không có tên đâu, nhưng vì con sắp trở về Việt Nam nên các sư chị, sư em khuyên con nên đi, đừng bỏ lỡ cơ hội có một không hai này. Con cũng tò mò muốn biết Canada đẹp như thế nào nên đồng ý đi một chuyến. Mặc dù giấy tờ của con và sư em Khoan Nghiêm có một ít trục trặc nhưng thầy Pháp Duệ vẫn kiên nhẫn làm cho hoàn tất, thầy nói: "Phải làm cho bằng được, nếu mình bỏ cuộc như vậy, lần sau những vị Việt Nam khác đi thì làm visa rất khó". Cuối cùng hai chị em con cũng có được visa

Chúng con gồm có thầy Pháp Ứng, thầy Pháp Duệ, sư chú Trời Bằng Hữu, sư cô Hạc Nghiêm, sư cô Khoan Nghiêm và con. Sáu anh chị em tới Canada ngày 03 tháng 10 năm 2015. Trời Canada bắt đầu se lạnh, con cảm được cái lạnh đang thấm vào người. Về tới nhà thầy Pháp Duệ, con nằm cho tới sáng hôm sau, đây là lần đầu tiên con bị say xe nhiều như vậy.

Thầy Pháp Niệm và thầy Pháp Áo cũng có mặt vài ngày và yểm trợ được một khóa tu, sau đó trở về Mỹ để chăm sóc Thầy. Anh chị em con thấy như vậy là đủ hạnh phúc rồi. Những ngày này trời chưa vào thu, lá vẫn còn xanh nên con thấy có cái gì đó giống nước Pháp. Mọi người chuẩn bị cho khóa tu gia đình với chủ đề Trân quý những điều đơn giản trong sự sống từ ngày 09 đến ngày 12 tháng 10 năm 2015. Có khoảng 1500 người tham dự với nhiều lứa tuổi, nhiều quốc gia. Đang ở đây mà con có cảm giác thân quen như đang ở quê hương, được gặp nhiều người Việt, ăn món Việt. Quý bác và các anh chị trong các tăng thân thương quý thầy, quý sư cô lắm. Tăng thân Bồ Đề đã đóng góp trái tim mình cho khóa tu được biểu hiện.

Một buổi sáng có lễ truyền Năm giới, con đau đầu nên xin phép vắng mặt. Nghĩ là không ai biết, vậy mà sau đó con được hai tô cháo thật to và vài viên thuốc đau đầu. Chúng con rất cảm động và biết ơn sự quan tâm chu đáo đó. Khóa tu diễn ra chỉ ba ngày mà ngày nào cũng vui. Thầy Pháp Ứng và thầy Pháp Niệm cho pháp thoại, còn chúng con thì chăm sóc những sinh hoạt như thuyết trình Năm giới, thuyết trình Làm mới, hướng dẫn tổng quát, hướng dẫn tụng kinh, thể dục… Anh chị em con làm việc với nhau rất vui và hòa hợp. Con thấy đó là yếu tố thành công đầu tiên trong khóa tu.

Thiền sinh chia sẻ những niềm vui và những khó khăn trong sự thực tập để cùng nhau tháo gỡ và hòa giải. Lắng nghe những chia sẻ, con thật sự cảm thông và kính phục những người ở đây. Họ dễ thương, chân chất, mộc mạc và ham tu. Có thiền sinh chia sẻ: "Nhìn quý thầy, quý sư cô, con thấy được sự tiếp nối của Sư Ông. Tuy Sư Ông không có trong khóa tu này nhưng mỗi năm quý thầy, quý sư cô có mặt cho chúng con thì chúng con rất hạnh phúc. Chúng con mong mỗi năm đều có khóa tu để tăng thân cư sĩ được hưởng năng lượng tu học từ quý thầy, quý sư cô". Có thiền sinh khác chia sẻ: "Mỗi khi có khóa tu, con được sạc thêm năng lượng và gia đình con mỗi ngày mỗi hạnh phúc hơn". Vui nhất là ba mẹ thầy Pháp Duệ đã nói lên được những khó khăn tích tụ rất lâu và đã chuyển hóa chúng như thế nào. Mọi người ngồi lắng nghe ba của thầy chia sẻ, những khó khăn này thực sự rất khó nói nhưng bác đã nói ra được, phải rất can đảm và có sự thực tập mới có thể chia sẻ cùng mọi người. Khóa tu kết thúc, hành lý mọi người mang về là niềm vui, sự biết ơn. Gương mặt ai cũng rạng rỡ nụ cười mãn nguyện. Con hạnh phúc thật nhiều và tình thương trong trái tim con tròn đầy hơn, đẹp đẽ hơn.

Lá cây bắt đầu đổi màu, nhanh đến nỗi con phải ngạc nhiên. Con chờ ngày được tới khu rừng thầy Pháp Duệ hay kể. Con đã chuẩn bị một quyển sổ khá dày, dày đến nỗi mỗi lần cầm đến là mỏi cả tay. Trước khi đi khóa tu con đã mang trọng trách lớn từ các sư chị, sư em, ai cũng đăng ký lá phong ép: Sư em năm lá, sư chị bốn lá… Chúng con có thêm vài ngày nghỉ ngơi. Ngày đẹp thì đi ngắm lá mùa thu, hay đi thăm vài cảnh đẹp gần Toronto. Ngày nào mưa gió thì đi chợ mua ít quà cho đại chúng ở nhà. Mùa thu Canada lạnh như mùa đông ở Làng.

Lạnh thế này thì ở Làng đã đông đá hay tuyết rơi rồi. Nghe nói mùa đông nơi này lạnh lắm, khoảng -30 độ, chỉ nghe thôi thì cũng thấy ớn lạnh huống gì là sống. Đến đây chơi chứ ở luôn có lẽ con đầu hàng. Cuối cùng con cũng được tới khu rừng mà bấy lâu mong đợi, góc nào cũng đẹp với nhiều màu sắc khó mà tưởng tượng được, khó vẽ nên được khung cảnh này. Con ước rằng Thầy và đại chúng cùng có mặt ở đây thì hạnh phúc biết bao. Chúng con đã chụp rất nhiều hình để lưu lại, rồi đem về cho đại chúng cùng thưởng thức. Say sưa ngắm lá nhưng con không quên nhiệm vụ ép lá vào quyển sổ. Nhìn qua, con thấy thầy Pháp Ứng cũng có một quyển sổ và cũng đang cặm cụi tìm tìm kiếm kiếm như con. Có thầy làm bạn đồng hành thì càng hạnh phúc hơn.

Tiếp theo, khóa tu Gia đình Phật tử lần đầu tiên được tổ chức tại miền đông Canada, bắt đầu từ ngày 16 đến 18 tháng 10 với 150 anh chị huynh trưởng và đoàn sinh nhiều vùng đến tham dự. Nhiều Gia đình Phật tử rất muốn tham dự, nhưng vì chỗ ở giới hạn nên danh sách phải dừng lại. Ai cũng muốn lần sau sẽ tổ chức ở một vùng đất rộng rãi hơn. Đây là lần đầu tiên Gia đình Phật tử miền đông Canada tiếp xúc với pháp môn của Làng nên có một chút bỡ ngỡ. Ngày đầu chưa quen, nhưng đến ngày thứ hai thì mọi người buông thư hơn, các em yên hơn, biết nghe chuông và trở về hơi thở. Dần dần, những anh chị huynh trưởng và các em thực tập rất hết lòng. Ai cũng thích thiền buông thư. Chúng con hiến tặng sự thực tập này, để mọi người có thì giờ trở về chăm sóc cho cả thân và tâm. Hướng dẫn chừng vài phút thì chợt nghe tiếng ngáy khò khò, lập tức tiếng cười rúc rích từ phía các em oanh vũ vang lên. Một lát sau không còn nghe ai cười nữa, các em oanh vũ đã ngủ hồi nào không hay. Thế là người lớn và trẻ con đều có cơ hội làm cho thân tâm thư thái, nhẹ nhàng. Khi thân tâm thư giãn được thì giấc ngủ đến dễ dàng và trị liệu hơn. Giờ buông thư chỉ hơn 30 phút, đến lúc hết giờ, ai cũng tiếc vì thời gian ngắn quá. Có một anh huynh trưởng đến thưa: "Lần sau mình thực tập buông thư dài dài một chút nha sư cô." Tất cả mọi người ai cũng mỉm cười.

Các em oanh vũ rất hiếu động. Con và sư em Trời Bằng Hữu chăm sóc, đa số nói tiếng Anh nên sư em hướng dẫn chính, con giữ trật tự. Con đi theo và phát hiện sư em rất có tài chơi với con nít. Nhưng giỏi cách mấy thì sau buổi sinh hoạt sư em cũng mệt lả vì nói quá to. Mệt nhưng hai chị em con rất vui. Thầy Pháp Ứng và sư em Khoan Nghiêm ngồi chơi với các anh chị huynh trưởng, lắng nghe những khó khăn và cả những niềm vui để thông cảm và giúp đỡ. Thầy Pháp Duệ và sư cô Hạc Nghiêm chăm sóc cho các em ngành thiếu, con nghe kể các em rất năng động và vui tươi.

Ngày xưa khi sinh hoạt Gia đình Phật tử, con cũng như vậy đó. Con biết rằng bao giờ các anh chị cũng vất vả với tụi con, nên trong khóa tu này anh chị em con luôn có sự cảm thông. Được nghe lại những bài hát, được chơi những trò chơi quen thuộc, con như sống lại cái thời phá phách đó, và vô cùng ngạc nhiên khi thấy mình còn nhớ nhiều bài hát, nhiều trò chơi như vậy. Anh chị em con không đòi hỏi gì nhiều ở khóa tu này mà chỉ trên tinh thần gieo duyên. Chúng con rất hạnh phúc bởi ước nguyện của Thầy đã được thực hiện. Để thành công trong lần đầu tiên tổ chức khóa tu Gia đình Phật tử thật quả không đơn giản. Hai khóa tu chính trong chuyến đi đã chấm dứt. Ngoài ra, còn có một buổi pháp thoại công cộng tại trường đại học Toronto và một buổi nói chuyện với nhóm Wake Up.

Trong chuyến đi, chúng con ý thức đã đi cùng Thầy và tăng thân. Đó chính là động lực giúp chúng con thêm tự tin để cống hiến những gì mình có. Sau mỗi khóa tu, con hiểu hơn về huynh đệ, về văn hóa của mỗi nơi, đồng thời học hỏi được nhiều kinh nghiệm trong sự thực tập. Con rất biết ơn sự có mặt của Thầy trong mỗi trái tim chúng con. Con nguyện một lòng mang chí nguyện xây dựng tăng thân và xây dựng tình huynh đệ của Thầy đi về tương lai.