Nẻo về sen nở – Thầy Thích Chân Trời Hải Thượng
CẢM NIỆM VỀ THẦY CHÂN TRỜI HẢI THƯỢNG
“đã trót thương tấm áo nâu vách núi từng nút gài thu giấu hình hài sắc hương mùa xuân đang tràn đầy nhựa sống; sức trẻ tuổi trinh nguyên em cúi xuống chọn hạnh của đất thanh bần, từ đây nguyện giữ lòng như băng tuyết tinh khiết, mỗi mỗi tâm niệm hướng về nẻo an lành”
Thầy Chân Trời Hải Thượng, Pháp danh: Tâm Nhất Niệm, thế danh: Vũ Xuân Thành sinh ngày 29 tháng 04 năm 1990 ở tỉnh Thái Bình, Việt Nam. Thầy xuất gia và thọ giới Sa Di ngày 18 tháng 12 năm 2014 tại tu viện Vườn Ươm – Làng Mai Thái Lan, trong gia đình Cây Sồi Đỏ. Thầy thọ giới Lớn vào ngày 22 tháng 02 năm 2019 tại Tu viện Vườn Ươm trong đại giới đàn Bây Giờ – Ở Đây. Thầy Trời Hải Thượng là đệ tử thứ 876 của Thầy Làng Mai, thầy thuộc thế hệ thứ 43 của tông Lâm Tế và thế hệ thứ 09 của phái Liễu Quán.
Nghĩ về hình ảnh của thầy Trời Hải Thượng trong Tăng thân, chắc hẳn những ai đã từng có cơ duyên tiếp xúc đều trào dâng một niềm mến thương và quý kính; bởi nơi dáng dấp của một con người mảnh khảnh thư sinh, nhẹ nhàng, bình dị và khiêm tốn kia là một trái tim đầy nhiệt huyết phụng sự, một lý tưởng cao vời vợi, một tâm hồn trong sáng, nhân hậu và cao thượng.
Thầy là hình ảnh của của một người xuất sĩ dấn thân phụng sự không biết mệt mỏi. Trong suốt chặng đường 10 năm gắn bó cùng Tăng thân, thầy luôn luôn không từ nan bất kỳ công việc nào mà Tăng thân giáo phó. Từ nhà chuyển hóa rác, cho đến văn phòng ghi danh, hay các bệnh viện lớn nhỏ khắp nơi trong vùng… bất cứ nơi nào có mặt, thầy đều đem hết tình thương, tinh thần trách nhiệm và sự thực tập của mình ra để cống hiến. Một đống rác bẩn đang chờ xử lý, một người thiền sinh đang ở tận cùng của khổ đau tha thiết được ghi danh đến Làng, một người huynh đệ giữa đêm khuya quằn quại vì cơn đau ruột cấp… đều trở thành những đạo tràng tu tập của thầy. Khi biết Tăng thân ở học viện Âu Châu (EIAB) đang rất cần thêm nhân sự để duy trì và phát triển, nhận thấy mình có khả năng đóng góp được, thầy đã không ngần ngại xin phép được chuyển chúng, tạm rời bỏ vùng đất Thái Lan – “thiên đường tuổi thơ” của thầy, để đi theo tiếng gọi của Tăng thân. Tinh thần hy sinh và sự cống hiến của thầy luôn là niềm cảm hứng và khích lệ cho các huynh đệ cùng noi theo.
Thầy là hình ảnh của một người tu với tâm bồ đề dũng liệt, với lý tưởng sống cao vời. Lý tưởng một đời của thầy là xây dựng một đoàn thể tu học trong đó mọi người sống hòa hợp, biết thương yêu, nâng đỡ lẫn nhau trên nền tảng của sự thực tập và giới luật, để tiếp nối được sự nghiệp của Sư Ông, đưa đạo Bụt đi vào cuộc đời. Còn nhớ những đêm không ngủ, anh em cùng bàn về hướng đi cho ngày mai của Tăng thân, về mối băn khoăn trăn trở đối với những vấn đề còn tồn đọng trong chúng, về những ước mơ, giải pháp mà mình có thể đóng góp được. Và thế là những bài viết, những tiểu luận, những tờ tập san, chương trình giáo dục, chương trình xuất gia, định hướng mô thức vận hành chúng… dần ra đời, tất cả đều có sự đóng góp từ bàn tay, khối óc và trái tim của thầy. Những đóng góp của thầy thật lớn nhưng cũng thật âm thầm. “Xin đừng cho mọi người biết ý này là của con”, “Xin đừng nói cho người khác biết bài này là do con viết”, đó là những câu mà thầy thường hay nhắc. Chính vì vậy mà những ý tưởng sáng tạo của thầy có ít người có thể biết được, những bài viết của thầy hiếm khi đề tên chính tác giả. Đó chính là tinh thần vô ngã, thấy những gì mình làm được cũng đều là thành quả chung của Tăng thân.
Thầy là hình ảnh của một người sư em dễ thương, một người sư anh mẫu mực đáng kính. Mỗi khi gặp ai, thầy cũng hay mỉm cười và chào hỏi đầy thân thiện. Đó cũng là lúc thầy cống hiến sự có mặt tươi mát, bình an và vô úy của mình. Là một người mà ai cũng có thể dễ dàng tới với được, chúng ta cũng không lạ gì hình ảnh thầy ngồi lắng nghe những người huynh đệ tìm đến để tâm sự, chia sẻ những khó khăn khổ đau, kể cả bên nam cũng như bên nữ. Thầy thường truyền cảm hứng cho các sư em về việc học; quà tặng của thầy cho các sư em của mình thường là các cuốn bài tập tiếng Anh, giấy bút viết chữ Hán, hay là cả một cuốn sách dày hơn cả nghìn trang tổng hợp về hệ thống chữ Hán do chính thầy biên soạn. Trong công phu tu học, thầy luôn là một trong những người siêng năng, tinh tấn nhất. Mặc dù công việc của thầy thường rất nhiều, có nhiều hôm phải thức khuya để chăm sóc cho huynh đệ bị bệnh, hoặc là những khóa tu cận kề phải làm việc đến khuya để chạy deadline cho kịp ghi danh, cộng thêm chứng bệnh rối loạn tiêu hóa khiến thầy thường xuyên cảm thấy khó chịu. Thế mà ít khi thấy thầy bỏ các thời khóa của đại chúng. Thời khóa đối với thầy đã là thức ăn, là niềm vui, là sự cống hiến của thầy cho đại chúng. Cho đến giờ phút cuối cùng của thầy cũng là lúc thầy trở về sau thời công phu sáng tại Học Viện.
Hình ảnh của thầy còn là một người con hiếu thảo, biết tận tụy chăm lo cho gia đình. Có lần khi nhận được nhuận bút từ một tờ báo mà mình có đóng góp bài viết, thầy chia sẻ vui rằng: “Đây là lần đầu tiên sau khi đi xuất gia con tự làm ra tiền được. Số tiền này con sẽ để dành lấy, ít bữa nữa về Việt Nam con sẽ mua quà tặng bố!”. Hoàn cảnh gia đình của thầy cũng còn khá khó khăn chật vật, khi mẹ thầy mất sớm, thầy sống từ nhỏ với bố và dì (mẹ kế). Bố thầy hiện cũng đã lớn tuổi và dì thì cũng chỉ làm công việc công nhân bình thường để mưu sinh. Là người con trai lớn trong gia đình có 3 anh chị em, thầy rất được kỳ vọng sẽ học để sau này trở thành bác sĩ. Nhưng thầy đã không tìm thấy niềm đam mê và ý nghĩa đời sống mình nơi việc theo đuổi sự nghiệp đó. Thầy đã đi theo tiếng gọi của lý tưởng, của con tim để trở thành một người tu sĩ, để rồi luôn tìm thấy hạnh phúc và mãn nguyện nơi sự lựa chọn đó của mình. Thầy đã đóng được vai trò là người dẫn dắt tâm linh cho gia đình, đưa được bố sang Làng tu tập, giúp được em gái ra khỏi giai đoạn khó khăn về chuyện tình cảm. Thầy cũng rất mong sắp xếp được cho em trai của mình có điều kiện để sang Làng, nhưng tiếc là ước mong đó của thầy vẫn chưa thực hiện được.
Dẫu biết rằng cuộc đời là vô thường, nhưng sự ra đi đột ngột của thầy không khỏi khiến tất cả mọi người bàng hoàng và thương tiếc. Vào buổi sáng ngày 15 tháng 10 năm 2023 tại Học Viện Âu Châu, trái tim nóng hổi của thầy bất ngờ thôi đập trong lòng ngực nhỏ. Để lại đó vô vàn những ước mơ, những dự tính, những hứa hẹn mà anh em đang đợi ngày tương phùng… Sáng nay, những bước chân nhẹ nhàng tỉnh thức trong nắng ấm như đã đón chào sự trở về vô tướng của thầy nơi Vườn Ươm xưa, nơi mảnh đất tuổi thơ của thầy. “Con xuất gia ở Làng Mai Thái Lan, và thấy đạo cũng ở Làng Mai Thái Lan!”, đó là lời tuyên bố của thầy trong một lần trò chuyện. Đã là một sự trở về vô tướng thì đâu cần phải về nữa, vì thầy đã biểu hiện nơi từng ngọn cây, nụ hoa, phiến đá, con đường, nơi từng con người, từng khía cạnh của đời sống nơi đây rồi. Thầy đã đến và dạo chơi trong khu vườn Tăng thân rất đẹp; những ước mơ, hoài bão của thầy đây, những người ở lại sẽ nguyện viết tiếp, xin thầy hãy thanh thản!
Hạnh phúc làm tăng giữa đất trời
Khoác phước điền y bước thảnh thơi
Đi ở tùy duyên, còn hay mất
Thảy cho gió nhẹ tiễn mây trôi.
Xin tiễn biệt người huynh đệ kính quý!