Hạnh phúc thiền trà
Nguyên Triều – Chân Đàn Lâm
Là một người Việt sống trên đất Mỹ, chú khao khát có một nơi để trở về, trở về tìm lại những nét của quê hương, nơi mà ngày ấy mình đã gởi lại tất cả và ra đi. Và Chú đã tìm ra được cho mình và gia đình một nơi có khả năng nuôi dưỡng, đưa mình trở về với quê hương đích thực – Tu viện Mộc Lan.
Qua năm ngày tham dự khóa tu học Be Still and Heal (Lắng yên và trị liệu) ở Mộc Lan, trong con tràn ngập hạnh phúc, nuôi dưỡng và phát khởi được rất nhiều chất lượng của pháp môn yêu thương. Sau đó con phải rời tu viện trở về nhà để chuẩn bị đi làm. Sáng hôm sau con nhận được tin từ Canada báo tin là dì con đã vào bệnh viện cấp cứu vì bệnh tim. Thật là một tin khủng khiếp! Bao nhiêu hạnh phúc và năng lượng trong năm ngày có được bây giờ trở lại số không. Một nỗi lo lắng bắt đầu trỗi dậy tràn ngập trong con.
Con thương dì. Có phải là bởi vì dì đã từng thương yêu con lúc con đã mất mẹ từ nhỏ, hay là con đã học được pháp môn yêu thương? Dù dì chỉ là em của má nhưng trong trái tim con luôn chứa hình bóng dì như là mẹ ruột của con. Bây giờ, bao nhiêu nỗi lo lắng và sợ hãi đang lớn dần trong con. Lúc này con thực tập trở về hơi thở nhiều hơn, nhờ hơi thở sâu giúp con lấy lại được bình an. Sau hai ngày chờ đợi, con đã được đến bên cạnh dì. Thật may mắn quá! Khi đến Canada, vào thẳng bệnh viện, con đến bên cạnh dì, nói chuyện với dì, dì con đã tỉnh dậy. Bao nhiêu nỗi lo lắng và sợ hãi lại dần dần biến mất trong con và hạnh phúc vui sướng đang có mặt trong con lúc này.
Một tuần đã trôi qua, con phải chuẩn bị hành trang lên đường trở về quê hương xóm cũ. Vừa mới bước vào nhà, người đầu tiên con gặp là “nhà” của con (vợ). Nhà con cho hay là con có thư mời tham dự thiền trà nghi lễ Chủ nhật tuần này do quý thầy quý sư cô tại Mộc Lan tổ chức. Nghe vậy con lo lắng, không biết mình về Mộc Lan tu học có vụng về gì hay sao. Cơn bão lo lắng về tình trạng sức khoẻ của dì mới đi qua, cơn bão lo lắng mới lại đến. Và bây giờ không biết có gì đây, con đã thở nhẹ và thở sâu, ngồi xuống ghế sofa bóc lá thư ra, con đã thấy tên thầy Pháp Uyển và sư cô Tánh Nghiêm ký tên mời, lá thư viết như sau:
“ Mời chú tham dự thiền trà nghi thức vào Chủ Nhật này lúc 11:30 tại thiền đường xóm Mai của quý sư cô. Nếu không tham dự được nhớ gọi cho chúng con hay.”
Những suy nghĩ vang lên trong con: “Không biết mình tu tập như thế nào mà mình được quý thầy quý sư cô mời đi uống trà?” Tối thứ Bảy, con đã có mặt tại tu viện Mộc Lan. Sáng Chủ nhật, con đã thức dậy lúc 5 giờ sáng để chuẩn bị đi theo thời khóa của ngày quán niệm. Sau khi ngồi thiền, đại chúng rời thiền đường, trên từng khuôn mặt như có đóa hoa mai chớm nở. Còn riêng con cứ băn khoăn về buổi thiền trà được mời đúng vào lúc 11:30, con đã có mặt ở Xóm Mai.
Thầy Pháp Uyển hướng dẫn cho chúng con cách tham dự thiền trà nghi lễ và bây giờ chúng con lần lượt bước đến trước cửa thiền đường Xóm Mai. Chúng con đợi ở ngoài cửa, khi nghe tiếng khánh thỉnh lên, chúng con mới bước vào thiền đường. Khi vào bên trong, con thấy một vòng tròn với mười sáu cái bộ đoàn đã xếp sẵn, ở giữa có những cụm hoa trang trí thật đẹp mắt do những bàn tay khéo léo của quý sư cô. Sư cô Tánh Nghiêm xướng lễ dâng hương, lễ Bụt, bắt đầu cho buổi thiền trà. Một niềm xúc động lớn dâng lên trong con, con cảm nhận rất rõ năng lượng linh thiêng của Bụt, của tăng thân đang ôm ấp lấy con, che chở cho con. Sau đó chúng con được mời ngồi xuống cùng với quý thầy, quý sư cô và các bạn đồng tu được mời. Chúng con ngồi yên theo dõi hơi thở, năng lượng ấm cúng an lành lan tỏa xung quanh. Hai sư cô trà giả, rót trà chuyền bánh nhẹ nhàng toát ra nét đẹp thiền vị thanh thoát. Chúng con được mời dùng trà trong yên lặng. Giờ đây hạnh phúc và sung sướng trong con lớn dần. Con đang thật sự nếm được hương vị của buổi thiền trà, và cũng thật sự nếm được giây phút hiện tại. Bao nhiêu lo lắng và bất an đã biến mất, không còn suy nghĩ gì về những băn khoăn, bực bội bên ngoài. Sau đó chúng con được mời chia sẻ kinh nghiệm tu học của mình. Hạnh phúc thay, đây là lần đầu tiên trong đời của con được một lần tham dự thiền trà nghi lễ. Quý thầy, quý sư cô Mộc Lan tạo cho chúng con những điều bất ngờ, sâu sắc trong những pháp môn thực tập của Làng. Giờ đây chúng con ai cũng cảm khích hết lòng chia sẻ cảm nghĩ hạnh phúc của mình. Không chỉ riêng con, ai cũng cảm động.
Bên ngoài trời vẫn mưa nặng hạt, mưa liên tục nhưng cõi lòng chúng con thênh thang, ấm cúng bởi tình thầy, tình bạn. Hạnh phúc thay buổi thiền trà khó quên, nhìn trên khuôn mặt mọi người ai ai cũng tràn đầy hỷ lạc. Lòng biết ơn trong con đang lên rất nhiều. Con cảm ơn sự có mặt của quý thầy, quý sư cô Mộc Lan đã cho chúng con thừa hưởng năng lượng tươi mát, bình an và được tiếp xúc với những pháp môn mầu nhiệm của Thầy. Pháp môn nào cũng quý cả.
Cám ơn quý thầy, quý sư cô đã cho chúng con một buổi thiền trà hạnh phúc và nuôi dưỡng.