Nẻo về tiếp nối đường đi
Chân Xuân Tản Viên
Bên nhau ta có tình huynh đệ
Khóa tu “Nẻo về tiếp nối đường đi” diễn ra ở trung tâm Làng Mai Quốc Tế Thái Lan trong tháng 9 vừa qua đã mang lại cho rất nhiều người nguồn năng lượng tâm linh. Và một niềm tin bất hoại về đạo Bụt dấn thân của dòng tu Tiếp Hiện. Có thể hình ảnh và ngôn từ khó mà diễn đạt hết những cung bậc cảm xúc mà người tham dự trải nghiệm. Thế nhưng có những tiếng nói đến từ trái tim lại có giá trị nuôi dưỡng, vượt thoát mọi ý tưởng. Đó chính là nguồn năng lượng tạo cảm hứng giúp chúng con ngồi lại bên nhau, để cùng nhau xây nên bảo tháp Tình huynh đệ. Lấy hiểu biết và thương yêu làm phẩm chất của sự tu học, hầu mong làm được những hóa thân của Thầy, của chư Tổ và chư Bụt.
Trong buổi hướng dẫn tổng quát ngày đầu tiên của khóa tu, chúng con đã ngồi thật yên, thở sâu và nhẹ như là để đặt những viên đá đầu tiên xây nền móng cho bảo tháp Tình huynh đệ. Chúng con ý thức rõ đó là giây phút hạnh phúc, cảm nhận được sự ấm áp trong vòng tay của tăng thân. Cũng khá lâu rồi đại chúng mới được nhắc lại nội dung và ý nghĩa của 2 chữ Tiếp Hiện. Rõ ràng và xúc tích, sư cô TL chậm rãi dẫn dắt chúng con đi qua từng giai đoạn của đạo Bụt. Từ khi “Dòng Tu Tiếp Hiện” có mặt đi vào cuộc đời đến lúc gặp môi trường hiện đại hóa. Đã dấn thân trong thời kỳ bom đạn ra sao? Còn hiện nay thì biểu hiện thành đạo Bụt ứng dụng cho phù hợp với nhịp sống văn minh của nhân loại.
Và như thế, dòng tu Tiếp Hiện có nhiều sự khác biệt và thay đổi theo dòng chảy của thời gian. Nhưng về bản chất thì màu áo nâu Tiếp Hiện vẫn luôn là một nguồn cảm hứng tượng trưng cho sự khiêm cung và sức mạnh thầm lặng. Sức mạnh tâm linh không ồn ào và rất trầm hùng. Điều cốt lõi vẫn là sự thực hiện – thực hiện ước mơ chí nguyện của mình để đạt đến sự tự do thảnh thơi trong tu tập cũng như trong việc phụng sự xã hội. Nếu có sự thực tập mỗi ngày thì mình sẽ chế tác ra sự yên vui và dòng chảy đó sẽ không bao giờ tắt.
Vì có được buổi chia sẻ hướng dẫn tổng quát rất cụ thể và sâu sắc nên đại chúng đã thực tập hết lòng trong suốt những ngày còn lại của khóa tu. Không chỉ riêng gì cư sĩ mà chúng xuất sĩ hai xóm đều cùng cảm nhận nguồn năng lượng hùng hậu của khóa tu từ trong chính tự thân của mỗi người. Đại chúng thức dậy từ rất sớm và luôn có ý thức giữ gìn sự yên lặng và thanh tịnh. Từng bước chân nhẹ nhàng, thanh thoát di chuyển về thiền đường cho thời công phu buổi sáng. Sau đó thì chúng con được hướng dẫn thiền hành trên con đường mới làm bao quanh xóm Trăng Tỏ. Nghe theo lời dạy của Thầy, con đã thực tập theo bài kệ “mỗi bước/ là phép lạ” và “mỗi bước chân/ là phép lạ, phép lạ”. Con đường thiền hành đẹp quá trong cái trong trẻo của buổi ban mai và những bước chân thảnh thơi của đại chúng…
Các buổi pháp thoại của khóa tu được hội đồng giáo thọ chia sẻ một cách xuyên suốt, có sự gắn kết và là những lời nói xuất phát từ trái tim, từ những kinh nghiệm tu học thực tế khiến cho đại chúng cảm thấy vô cùng lợi lạc và hạnh phúc. Buổi pháp thoại ngày thứ hai, chúng con được nghe chia sẻ về sự thực tập tiếp xúc với khổ đau, chăm sóc cơn giận, sống nếp sống lành mạnh, từ bi và hiện pháp lạc trú. Sư cô TL đã chia sẻ rất chân thật chính từ những trải nghiệm trong đời tu của mình, qua những chuyến đi từ thiện cứu trợ ở các tỉnh miền Trung Việt Nam. Buổi pháp thoại ngày thứ ba, Thầy đã giúp chúng con nắm rõ các đặc tính và cấu trúc của 14 giới tiếp hiện. Bài giảng nói về giới nhưng nghe rất nhẹ nhàng và tự do như chính bản chất thực sự của Giới vậy. Cảm ơn Thầy đã nhắc nhở chúng con làm sao để cất giữ những ánh sao băng, gieo hạt giống tốt về muôn lối như là thực tập pháp môn, nếm được pháp lạc, dung hòa giữa lý tưởng và thực tế, xây dựng tăng thân trên nguyên tắc hạt nhân và lục hòa…
Buổi pháp thoại ngày thứ tư thật tuyệt vời và xúc động khi chúng con được sống lại với những chuỗi ngày lịch sử qua lời giảng về cuộc đời của Thầy Làng Mai. Đại chúng chợt thấy thấm thía khi được hỏi rằng mình đã hiểu đến đâu và hiểu như thế nào về Thầy của mình. Mặc dù con đã từng nghe qua nhiều lần nhưng vẫn không sao tránh khỏi những xúc động khi nghe chia sẻ về trường TNPSXH và cái chết tự thiêu của chị Nhất Chi Mai. Bài pháp thoại cuối cùng do Ôn Thủ Tọa ban cho chúng con như những lời dặn dò chân tình thấm đượm thương yêu và hiểu biết. Có những lúc con đã hổ thẹn vì nhận thấy mình thực tập vẫn còn vụng về và yếu kém lắm. Chỉ có tình thương lớn và sự thực tập chánh niệm trong mỗi giây mỗi phút mới có thể giúp chúng con vượt thoát ra ngoài mọi kiến chấp và phân biệt để đưa đạo Bụt đi vào cuộc đời.
Con đường vui
Ngày cuối cùng của khóa tu, chúng con có cơ hội tham dự buổi vấn đáp với các thầy cô giáo thọ lớn của tu viện. Các thầy cô ngồi đó rất gần gũi và dễ thương. Không là một buổi chia sẻ kiến thức Phật học, càng không phải là sự truyền đạt những tư tưởng hay quan điểm chủ thuyết Phật giáo. Khoảnh khắc ấy là hình ảnh của một đại diện cho sự hòa hợp của tăng đoàn, những kinh nghiệm và thực chứng trong sự tu tập và cả những yếu kém thiếu sót, những lời khuyên nhủ chân tình mà chất chứa nhiều tình thương và sự hiểu biết. Có những lời nói nhẹ nhàng lắng đọng nhưng cũng có những chia sẻ rất nghiêm khắc và thẳng thắn giúp chúng con có được một cái nhìn sâu sắc và hiểu thấu đáo hơn về đạo Bụt đi vào cuộc đời cũng như hiểu rõ hơn về người THẦY của mình và con đường đi của THẦY. Con cảm thấy mình thật may mắn vì không còn là kẻ cùng tử đi lang thang vòng quanh ngoài cổng chùa nữa. Mặc dù còn yếu kém vụng về nhưng con biết con đã và đang đi trên con đường đẹp mà không cần tìm cầu hay ngó nghiêng gì nữa. Đã biết vạn vật vô thường và không có gì gọi là hoàn hảo thì sự an lạc hay cõi Niết Bàn không ở đâu xa cả.
Có lẽ khóa tu có nhiều điều thú vị, lại có buổi chia sẻ của các cô các chú tiếp hiện lớn tuổi mà cũng là những học trò đầu tiên của trường TN PSXH. Ban tổ chức gọi đó là buổi chia sẻ về dòng tu Tiếp Hiện ở Việt Nam qua từng thời kỳ. Câu chuyện của mỗi một vị đều lôi cuốn và thu hút đại chúng. Ai cũng có những lý tưởng thật đẹp và những thao thức trên con đường tâm linh và phụng sự. Ban tổ chức cũng sắp xếp một buổi cho các tăng thân khắp nơi giới thiệu làm quen và chia sẻ cho nhau nghe về sự thực tập, những thuận lợi và khó khăn cùng với những cái nhìn cái thấy cho một hướng đi đẹp hơn.
Con đã đọc được trong ánh mắt của đại chúng sự an lạc và bình an trong những ngày của khóa tu. Con cũng đã nghe được trái tim của con đập rộn ràng tiếng nói yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc. Tự dưng con thấy xung quanh mình đều là những con người rất dễ thương và đáng yêu. Và con như muốn làm mới với chính con và với tăng thân. Làm mới để con có thể giữ mãi tình thương lớn đã nuôi dưỡng và trị liệu cho con trong cuộc đời. Khóa tu đã kết thúc và chúng con đã trở về với hơi thở chánh niệm. Chúng con đã trở về với nụ cười của bao dung, của Từ, Bi, Hỷ và Xả…
Cho đến hôm nay, thương cả những người chưa dễ thương hay không dễ thương chính là sự thực tập của con mỗi ngày. Để có được tình thương lớn đó, con ý thức rõ mình cần phải thực tập thật sâu sắc, thực tập có nội dung và phẩm chất trong từng hơi thở và bước chân của mình trong đời sống hàng ngày. Và con hiểu rằng sự tiếp nhận và tiếp nối thực sự không chỉ đơn giản là thành lập nhiều tăng thân hay tổ chức nhiều khóa tu. Nó càng không chỉ là thực hiện nhiều chương trình từ thiện hay cứu trợ. Điều cốt lõi của Tiếp và Hiện chính là sự thảnh thơi và bình an trong tu tập và phụng sự xã hội. Con đã nhìn thấy được sự tiếp nối và biểu hiện của Sư Ông ở khắp mọi nơi và có ở trong con nữa.
Thương kính gửi đến Sư Ông lòng biết ơn sâu sắc
Sài Gòn, ngày 11.10.2014.