Tâm lửa

Sư cô Thuần Khánh

 

 

Trong lòng tôi có một ngọn lửa đang cháy đỏ

Trong lòng đời có một ngọn lửa đang cháy đỏ

Trong âm thầm có một ngọn lửa đang cháy đỏ

Ngọn lửa sẽ cháy đỏ bền bỉ khôn nguôi!

 

Trong lòng núi có một ngọn lửa đang cháy đỏ

Người ngồi trơ như đá, vững như đồng

Dù bao nhiêu mưa nguồn thác hồ sông suối

Cũng không bao giờ dập tắt ngọn lửa cháy đỏ sục sôi!

 

Ngọn lửa đang cháy đỏ tự đáy lòng biển khơi

Ngọn lửa cũng đi lên như nước trăm sông đổ về mênh mông đại hải

Lửa nuôi sự sống lửa đốt đau thương

Xin đừng hãi sợ sầu lo dìm chết ngọn lửa can trường.

 

Ngọn lửa vẫn còn cháy đỏ trong tiếng cười đùa trong trẻo

Vẫn rực ngời tâm lửa giữa tuyệt vọng đớn đau

Soi rõ mắt trong còn hơi hướm rưng rưng giọt ngọc

Đêm ngày vẫn vẹn tình chung thủy trước sau.

 

Xin nhớ thắp lên ngọn lửa cho ánh sáng truyền đi mau

Nuôi tâm hồn trong những tháng ngày băng giá

Xin nhớ đừng bao giờ để bếp tro tàn nguội lạnh

Mái nghèo nào cũng phải nhớ để dành củi đượm rơm khô.

 

Một đốm lửa nhỏ và một ngọn lửa đỏ hồng

Sẽ rực cháy như ước mơ của tháng ngày muôn xưa cũ

Sẽ không chết bếp tranh nghèo dột nát

Kiên nhẫn bi hùng rực đỏ với thời gian…