Bạn trẻ, tôi trẻ và khóa tu Người trẻ

Tiết trời đã bắt đầu chuyển sang thu, cành lá cũng bắt đầu theo gió, theo nắng chuyển màu rồi đó bạn ạ. Tôi vừa trở về sau khóa tu dành cho người trẻ ở Xóm Thượng, Làng Mai. Khóa tu người trẻ nên chỉ toàn chất trẻ thôi, vui chi mà vui và trẻ ơi là trẻ. Người trẻ nhất trong đại chúng xuất sĩ chính là sư chị Trăng Đầu Hạ của tôi, sư chị là người dễ thương nhất, lúc nào trên môi cũng nở nụ cười tươi thắm đầy trẻ trung.

Tất cả thiền sinh tham dự đều cắm lều. Các bạn thiền sinh nữ được cắm lều ở xóm Hạ. Mỗi buổi sáng, các bạn ấy được quý sư cô thức dậy bằng mười tiếng chuông chánh niệm, được quý sư cô hướng dẫn ngồi thiền tại xóm. Sau đó toàn chúng xuất sĩ nữ cùng các bạn cư sĩ nữ thiền hành hơn ba mươi phút lên xóm Thượng. Ở đó, quý thầy và các bạn thiền sinh nam đã chuẩn bị xong bàn thức ăn sáng, sau khi họ cũng đã ngồi thiền và thể dục với đa dạng thể loại hơn, như là: mười động tác chánh niệm, tập gậy, yoga, chạy bộ…Thời khóa chung của hai xóm mỗi ngày bắt đầu bằng bữa ăn sáng trong im lặng quanh bãi cỏ với bốn cây Tùng.

Con đường từ xóm Hạ lên xóm Thượng rất đẹp. Trong cái se lạnh của chớm thu, không gian bên ngoài còn giăng một màn sương mỏng nên đi bộ rất mát. Khí trời ban sớm tinh khôi. Hai bên là những cánh đồng nho đang chín và những cánh đồng Hướng Dương trĩu hạt thơm lừng. Mùi đất, mùi gió, mùi cỏ cây hiến tặng biết bao nhiêu là cái đẹp cho lòng người, cho sức trẻ, để khởi động một ngày mới sống trong chánh niệm. Thỉnh thoảng, vài chú nai ngơ ngác núp sau những khóm trúc từ xóm Trung, ngắm nhìn những con người đang sống thảnh thơi nhất trên hành tinh xinh đẹp này.

Đến… để mà thấy…, đi … để mà cảm…

Gia đình pháp đàm của tôi tên là Cái Nồi Hạnh Phúc, nghĩa là nhiệm vụ chính của chúng tôi trong khóa tu này là rửa nồi. Đó là một gia đình nói tiếng Pháp. Ban tổ chức đã chia 300 người tham dự khóa tu ra nhiều gia đình theo ngôn ngữ, có gia đình tiếng Đức, gia đình tiếng Anh, tiếng Hòa Lan, tiếng Việt và tiếng Pháp. Mỗi gia đình đều có một nhiệm vụ khác nhau, như: gia đình khử trùng chén dĩa, gia đình làm nhà vệ sinh, gia đình cắt gọt rau củ, gia đình thiền đường… Đến ngày về, có một bạn thiền sinh nói rằng sau khi bạn ấy trở lại nhà, nếu nhớ gia đình rửa nồi bạn sẽ đi vào bếp rửa nồi cho bớt nhớ. Một bạn khác gợi ý thay vì rửa nồi thì hãy đem tâm mình ra rửa.

Gia đình pháp đàm của tôi có hơn 20 bạn, cả nam lẫn nữ. Có bạn làm nghề DJ (những người này được thuê chơi nhạc/hát trong những tiệc cưới hay những buổi tiếp tân), có bạn làm diễn viên hài, có bạn đang phụ trách nông trại trồng nấm, có bạn vừa làm xong luận văn tiến sĩ… Phần đông các bạn mới đến Làng lần đầu, tuy nhiên có bạn đã đến Làng Mai tới 11 lần rồi. Lần này là lần thứ 12. Địa điểm pháp đàm của chúng tôi ngay dưới cây Đề (Cây Linden). Giờ pháp đàm thường vào độ bốn giờ chiều, nếu có một cơn gió thu nhẹ đưa qua thì bao nhiêu là lá vàng rơi như hoa chong chóng, từ trên cây theo gió xoay xuống lòng bàn tay chúng tôi, ngự trị ở đó cho chúng tôi mỉm cười. Đó là món quà kỳ diệu của mùa thu. Bằng chánh niệm, chúng ta nhận diện sự có mặt của thiên nhiên quanh mình, đón nhận và tận hưởng.

“Tôi đến đây không có một mong đợi nào kết, nhưng bây giờ ra về với quá nhiều điều mãn ý. Tôi đã bỏ rất nhiều thời gian và đi tìm khắp nơi để tìm ra cho mình một truyền thống thiền tập phù hợp và bây giờ tôi đã tìm ra được nó rồi, nó ở Làng Mai. Trước khi đến khóa tu, tôi cứ để cuộc đời tôi trôi như vậy thôi, nhưng bây giờ tôi đã biết mình nên bắt đầu làm gì cho chính mình từ hôm nay.” “Tôi đang ở trong giai đoạn chia tay với người thương, đến khóa tu với chủ đề “Tình Thương Đích Thực- True Love” tôi mới thấy tôi chưa từng biết thương yêu, bây giờ thì tôi biết tôi nên bắt đầu như thế nào cho tình thương đích thực của mình.” “Tôi là diễn viên chuyên nghiệp, tôi đem đến cho mọi người rất nhiều tràng cười nhưng trong tận sâu đáy lòng tôi, tôi đang dần dần đánh mất chính mình vì công việc ấy, khóa tu này đã giúp tôi thấy được chính mình.” …Đó là những dòng chia sẻ rất thành thật từ tận đáy lòng của các bạn trẻ dưới 35 tuổi. Họ là những người đang đi tìm con đường để đặt dấu chân mình trong cuộc sống này, bao gồm các lĩnh vực: tình yêu, hôn nhân, nghề nghiệp, phụng sự xã hội.

Lửa trại tại Xóm Thượng trong ngày Home Hamlet

Giữa khóa tu có một ngày gọi là Ngày Tại Xóm – Home Hamlet. Đó là một ngày đầy ấn tượng. Ở xóm Hạ chỉ có quý sư cô và các bạn thiền sinh nữ. Bài pháp thoại sáng hôm ấy được chia sẻ bởi hai sư cô đã qua cái tuổi trẻ của thân nhưng tâm hồn thì vẫn còn trẻ măng, cùng với một vị giáo thọ cư sĩ đồng thời là bác sĩ tâm lý. Buổi chiều, bên khóm trúc xanh, chủ gia đình của tôi là một sư chị người Pháp hướng dẫn các bạn nữ pháp đàm về chủ đề tình thương đích thực. Ai cũng mở lòng chia sẻ tâm tư, tình trạng hiện tại và ước vọng của mình. Có nước mắt, nụ cười, những cái siết tay, những con sóng cảm xúc mạnh dâng trào trong niềm vui nỗi khổ, cuối cùng lắng đọng bằng tiếng chuông ngân. Tiếng chuông đưa thân tâm về hợp nhất cùng hơi thở, trả lại cho chính mình tự do mà ai cũng được mẹ cha truyền trao từ lúc chào đời. Trên ngọn trúc, con chim cúc cu cũng hát vang bài ca Thở Vào Thở Ra.

Tương tự như vậy, ở xóm Thượng, buổi pháp thoại và pháp đàm cũng là buổi chia sẻ rất riêng chỉ dành cho các đấng mày râu với nhau. Ngày đặc biệt ấy chỉ dành riêng cho mỗi xóm, xóm kia sẽ chẳng thể nào biết được xóm này đã làm gì. Chỉ thấy kết quả ngày hôm sau, mọi người đến từ hai xóm nhìn nhau bằng con mắt hiểu biết và thương yêu, tôn kính và nâng đỡ nhau nhiều hơn trước.

Thời khóa cuối của mỗi ngày là chơi trò chơi tập thể khoảng ba mươi phút trước khi đi thiền hành. Nhiều trò chơi thú vị được Thầy Pháp Toàn, sư chú Trời Bảo Tạng, sư cô Trăng Mới Lên hiến tặng… Những bài hát thiền ca từ các sư cô Trăng Hải Ấn, Trăng Tam Muội… đã góp năng lượng đưa không khí khóa tu quy tụ lại, dâng trào trong sự nhịp nhàng của tình huynh đệ, tình bạn bè từ bốn phương trời. Sức trẻ được chơi, được vui, được cười dòn tan. Những bí quyết tháo gỡ các nút thắt do quản trò cài đặt trong trò chơi chỉ có thể thực hiện được bằng sự đồng lòng, bằng việc chung tay góp sức, không thể nào thành công từ một cá nhân. Từ trong sự náo nhiệt ấy vang ra tiếng chuông của sư cha Khai Ly.

Ai cũng biết tiếng chuông báo hiệu giờ thiền hành. Sư cha dẫn đại chúng đi theo con đường đá, vòng xuống con đường đất rồi theo lối đó ra khỏi cổng xóm Thượng. Đại chúng dừng lại, trong năng lượng chánh niệm hùng hậu, sư cha mời tất cả quý vị phái nam chuyển sang bên trái, phái nữ chuyển sang bên phải. Tiếng khánh thứ nhất cho hai bên xá nhau, tiếng khánh thứ hai cho tất cả xá xuống với cha mặt trời đang còn tỏa chiếu những tia nắng cuối ngày, tiếng khánh thứ ba là để đưa tiễn quý sư cô và các bạn thiền sinh nữ về lại xóm mình. Thời khóa thực tập im lặng hùng tráng bắt đầu ngay sau tiếng khánh thứ ba, các bạn nam im lặng quay trở về căn lều của mình.

Chia tay,… về lại xóm vui nhe…

Khóa tu người trẻ được tổ chức hai năm một lần tại Làng Mai, sang năm sẽ không thể tổ chức được vì lịch chương trình đã kín. Biết được như vậy, ngày ra về, các bạn trẻ rủ nhau viết thư tâm nguyện đưa lên quý thầy, quý sư cô xin được tổ chức khóa tu người trẻ hằng năm. Họ nói: “Chúng tôi thật sự cần khóa tu người trẻ.” Vậy là cuộc họp giữa Ban Giáo thọ và Hội đồng Tỳ kheo/Tỳ kheo ni năm tới lại có thêm một điểm nữa để xem xét trong chương trình nghị sự.

Kiến con

Còn mãi với thời gian – khóa tu WakeUp!

Khi khóa tu sức khỏe tại xóm Mới vừa kết thúc, thiền sinh mang hành lý ra về thì chị em chúng con cũng mang hành lý để đi xuống xóm Hạ tham dự khóa tu người trẻ. Khóa tu này diễn ra trong vòng 8 ngày và được tổ chức tại xóm Thượng. Khóa tu đã rất thành công. Để khóa tu được thành công đó là nhờ sự đóng góp của tất cả mọi người. Con rất hạnh phúc nhưng không biết nói gì, con chỉ biết nói cảm ơn và cảm ơn mà thôi.

Vui gặp mặt

Các bạn trẻ đến tham dự khóa tu rất đông. Những gương mặt sáng lên khi về tới Làng. Có bạn đến đã nhiều lần, cũng có bạn đến lần đầu nhưng khi gặp nhau các bạn nói chuyện, hỏi thăm nhau như đã quen biết từ lâu. Các bạn nữ ở xóm Hạ còn các bạn nam thì ở xóm Thượng. Trong khóa tu này, tất cả các bạn đều cắm lều ở ngoài trời. Rải rác trong xóm Hạ là những túp lều nho nhỏ, xinh xinh. Khi trời mưa hay lạnh quá thì các bạn nữ có thể vào ngủ ở thiền đường Nến Hồng, xóm Hạ, còn các bạn nam trên xóm Thượng có thể vào ngủ trong Thiền đường Chuyển Hóa. Con đường đi về tăng xá của quý thầy mấy ngày nay có nhiều thay đổi vì một bên đường bỗng xuất hiện những túp lều. Ở lều mà ai cũng hạnh phúc. Xóm Thượng có tới hai hồ sen (một hồ sen trắng, một hồ sen hồng) nên các bạn thích ngồi yên bên hồ để thưởng thức hoa sen. Nhà trà cũng là nơi mà các bạn có thể họp mặt với nhau. Các công việc trong khóa tu như rửa dọn, cắt gọt, khử trùng bát đĩa, bàn trà… đã được ban tổ chức phân công rõ ràng cho các gia đình. Các bạn thiền sinh thêm hiểu nhau khi cùng làm việc và cùng thực tập trong một gia đình.

Pháp đàm trong khóa tu

Trong buổi pháp đàm đầu tiên của khóa  khóa tu, có một bạn thiền sinh hỏi: “Pháp đàm là gì, tôi không hiểu. Tại sao những người chưa một lần gặp nhau, chưa một lần tâm sự lại có thể dễ dàng nói ra những điều ấp ủ sâu kín như vậy?” Có lẽ có nhiều thiền sinh khác cũng có cùng tâm trạng đó. Trong gia đình pháp đàm của con, buổi pháp đàm về năm giới đã có rất nhiều người khóc. Thầy Pháp Tử khuyên bạn ngồi cạnh là hãy thiền ôm với bạn của mình khi thấy bạn ấy khóc. Nhìn các bạn thiền ôm con thấy mình hạnh phúc. Buổi pháp đàm về năm giới hôm ấy cảm động quá, không ai muốn dừng nhưng màn đêm đã buông xuống, đến giờ quý sư cô và các bạn nữ phải về lại xóm Hạ nên thầy Pháp Tử đã đàn cho gia đình hát bài Dear Friends để kết thúc. Lời bài hát lúc này sao nghe ấm quá, cứ vang vọng mãi vào không gian như chẳng muốn dừng. Con tin rằng câu hát I love you so đã thấm sâu vào trái tim của mỗi người.

 

Vì sao ai cũng dễ dàng chia sẻ như vậy? Con nghĩ nhờ năng lượng an lành của tất cả mọi người. Ai đến với khóa tu cũng mang một năng lượng lành nên đã cùng nhau tạo nên một môi trường có sự an toàn, tin cậy và cởi mở. Có một bạn nam đã chia sẻ rằng: ở nhà, bạn chưa khi nào thức dậy vào lúc 6 giờ sáng, bạn còn thường xuyên hút thuốc, uống rượu. Vậy mà trong khóa tu này bạn đã thức dậy lúc 6 giờ sáng để cùng đi ngồi thiền với đại chúng, bạn còn không hút thuốc, không uống rượu. Bạn cũng không hiểu vì sao mình lại thay đổi nhanh đến như vậy. Bạn ấy thấy mình đã hoàn toàn là một con người mới.

Những điều mà các bạn thiền sinh chia sẻ trong những giờ pháp đàm chắc chắn là còn nhiều điều hay và bất ngờ nhưng con không thể biết hết được. Con chỉ xin phép được viết ra những gì con được nghe, được thấy mà thôi.

Ngày Lazy Hiking (Đi bộ trong ngày làm biếng)

Giữa khóa tu có một ngày làm biếng, đó cũng là ngày thứ Hai, ngày làm biếng của chúng xuất sĩ. Ngày này không có ngồi thiền buổi sáng. Đại chúng xóm nào được ở xóm nấy, đại chúng xóm Hạ không phải đi bộ lên xóm Thượng như mọi bữa. Tuy nhiên, sau giờ ăn sáng, ai thích đi bộ cùng quý Thầy và các bạn nam thiền sinh thì khất thực luôn cả đồ ăn trưa và đến điểm hẹn để cùng đi bộ. Thầy Pháp Liệu đã dẫn các bạn đi. Đoạn đường đi bộ là 16km nhưng ai cũng đi với một niềm vui tràn đầy. Những ai không đi bộ thì ở nhà. Nhìn các bạn thiền sinh chơi với nhau thật dễ thương. Có nhiều bạn tắm nắng trên bãi cỏ. Không gian bao la dành cho tất cả mọi người.

Ngày Home Hamlet  (Ngày sinh hoạt riêng tại mỗi xóm)

Trong khóa tu có một ngày sinh hoạt tại mỗi xóm. Chính bản thân con cũng thật bất ngờ với điều này. Ngày này ở xóm Hạ chỉ có các chị em phụ nữ với nhau (xóm Quý thầy cũng vậy) nên thật dễ dàng chia sẻ. Giờ pháp thoại của ngày Home Hamlet tại xóm Hạ có hai sư cô và chị Mary, người Ireland lên chia sẻ.

Bằng chính những kinh nghiệm sống của bản thân, quý sư cô đã chia sẻ rất thực lòng và cảm động về những đề tài nhạy cảm như làm sao để xử lý năng lượng tình dục, làm sao để biết là mình có một tình yêu chân thật… Những lời chia sẻ tâm tình như mẹ nói với con, như chị nói với em. Sao mà thân thương thế. Cũng như người chia sẻ, người hỏi cũng đã hỏi những câu hỏi từ trái tim. Bằng những kinh nghiệm đã đi qua, hai sư cô và chị Mary đã trả lời cho các bạn thiền sinh một cách thỏa đáng. Giờ pháp đàm buổi chiều ai cũng chia sẻ thật dễ thương. Làm sao có thể nói ra được những điều khó nói, thế mà ai cũng dễ dàng chia sẻ. Qua đây các bạn thiền sinh thêm hiểu quý sư cô, họ rất cảm động.

Tại xóm Thượng, chia sẻ của thầy Từ Phước cùng các sư chú Giới Tạng, Trời Phạm Hạnh (người Hòa Lan), Trời Ngộ Không (người Nam Tư), Trời Tùy Niệm (người Úc), Trời Biểu Hiện (người Mỹ) cũng mang lại rất nhiều niềm vui và lợi lạc cho thiền sinh. Ngày hôm sau khi cả hai xóm sinh hoạt chung trở lại, các bạn trẻ (và ngay cả quý thầy và quý sư cô) đều tò mò, háo hức hỏi han coi xóm kia đã làm gì trong ngày dành riêng cho xóm mình. Những điều tiết lộ rất là hạn chế vì ai cũng nói là có những điều mà chỉ có phái nữ hoặc phái nam mới đươc biết. Điều thú vị nhất là sau đó ai cũng kết luận rằng ngày dành riêng cho xóm mình là vui nhất. Ai nói là đi tu xong thì buông bỏ hết!!!

 

Quý thầy và sư chú chia sẻ trong Home Hamlet Day tại xóm Thượng

Tuổi trẻ không ngừng sáng tạo

Khóa tu này đại chúng được chơi game chung với nhau trước khi đi thiền hành. Giờ chơi game do quý thầy, quý sư cô thay phiên nhau hướng dẫn. Những trận cười giảm stress liên tục được vang lên. Dù có người không hiểu người hướng dẫn nói gì (vì khó mà thông dịch trong khi chơi) nhưng chỉ cần nhìn người đó làm thôi cũng có thể hiểu (hiểu sai hay hiểu đúng!!!). Nhiều người hiểu sai nên làm sai nhưng cũng mang lại cho cả vòng tròn sự thoải mái và thân thiện. Sau khi chơi game đại chúng cùng nhau đứng lại thành vòng tròn để hát thiền ca. Những bài hát rất nuôi dưỡng đã được các bạn thiền sinh học rất mau. Sau đó đại chúng cùng nhau đi thiền hành. Quý thầy dẫn đại chúng đi ra tới ngoài đường lộ rồi chia tay, ai về xóm nấy. Ngày đầu tiên của khóa tu đại chúng cứ muốn đoạn đường thiền hành dài mãi để được đi chung cùng nhau trong bình an.

Ngày cuối cùng toàn chúng được ngồi chơi chung, gọi là “Be-in”. Các bạn trẻ có cơ hội thể hiện tài năng cùng sự sáng tạo của mình qua những tiết mục văn nghệ được chuẩn bị theo gia đình pháp đàm. Dù là thời gian chuẩn bị ngắn ngủi nhưng có nhiều tiết mục thật hấp dẫn, vui nhộn phù hợp với tuổi trẻ. Có tiết mục thật công phu mà hóm hỉnh như là tiết mục múa rối bằng đèn chiếu về Hoàng Tử Ếch. Nhiều tiết mục rất sôi động vì gia đình biểu diễn đã mời cả đại chúng cùng tham dự. Buổi Be-in đã mang lại rất nhiều hạnh phúc cho đại chúng.

Mời đại chúng cùng  tham gia

WakeUp! toàn cầu

Ngày kế cuối của khóa tu có một giờ đồng hồ cho các bạn đã xây dựng nên những nhóm WakeUp! chia sẻ. Các bạn đến từ nhiều nước trên thế giới. Chỉ cần nghe đọc, nghe nói tới cái tên WakeUp! thôi cũng đủ để cho tất cả mọi người thấy được lối sống tỉnh thức của những ai tham gia WakeUp!. Các bạn lên để chia sẻ cho đại chúng, mỗi người chỉ có từ 3 đến 4 phút chia sẻ nhưng ai cũng nói lên được tâm huyết của mình. Có những nhóm, vì mới thành lập nên các bạn chỉ gặp nhau mỗi tuần một lần, mỗi lần một giờ đồng hồ nhưng cũng đã mang lại rất nhiều hạnh phúc cho cả nhóm. Đôi khi chỉ là ăn cơm im lặng, ngồi thiền chung với nhau nhưng ai cũng hiểu được pháp môn Làng Mai. Mỗi lần gặp nhau như vậy các bạn lại có cơ hội lắng nghe, chia sẻ cho nhau. Nhiều bạn ở xa nhau quá thì các bạn liên lạc, sinh hoạt chung với nhau qua internet. Thay vì gặp mặt nhau thì xá chào nhưng ở xa nhau quá thì các bạn đã đánh lên máy tính hàng chữ mình đang xá chào bạn, rồi gửi cho nhau. Vậy là cũng chào nhau rồi, một bạn WakeUp! chia sẻ. Những cây WakeUp! đang được trồng khắp mọi nơi. Đứng trước nguy cơ ô nhiễm môi trường, các bạn đã làm nên truyền thống cùng nhau trồng cây xanh mỗi khi có một khóa tu WakeUp! ở những khu đất trống để góp phần bảo vệ sinh môi. Những cây đó đều được đặt tên là Cây WakeUp!

WakeUp!đang mỗi ngày mỗi lớn.

Sự tiếp nối của Thầy

Khóa tu này Sư Ông đi vắng nên anh chị em huynh đệ chúng con thay phiên nhau lên cho pháp thoại cũng như chia sẻ. Pháp thoại được dịch ra 6 thứ tiếng. Qua sự chia sẻ của các bạn WakeUp! con cũng dễ dàng nhận ra rằng Thầy đang được biểu hiện ở khắp mọi nơi. Chỉ cần anh chị em chúng con luôn có mặt cho nhau, thương yêu nhau là đủ để làm nên tất cả. Trong gia đình pháp đàm của con có một anh cũng là một thành viên WakeUp! ở Luân Đôn, anh rất giỏi. Anh giỏi hướng dẫn cũng như tổ chức khóa tu. Dù cho con không nói chuyện được với anh (do tiếng Anh của con chưa giỏi) nhưng chỉ cần nhìn anh làm việc, nói chuyện với các bạn trong gia đình cũng đủ cho con thấy anh là người như thế nào. Và có rất nhiều bạn thiền sinh giỏi như anh. Con rất cảm phục tấm lòng đầy nhiệt huyết của các bạn.

Còn mãi với thời gian

Dẫn thỉnh trong Lễ truyền Năm giới

Buổi sáng cuối cùng của khóa tu có lễ truyền năm giới cho 40 người. Thầy Pháp Tịnh dâng hương bằng tiếng Việt. Con cũng được biết là có rất nhiều bạn thiền sinh thích âm thanh của tiếng Việt. Sáng nay được nghe dâng hương bằng tiếng Việt chắc họ hạnh phúc lắm. Sau đó đại chúng khai kinh, tụng Tâm Kinh Bát Nhã bằng tiếng Anh. Buổi lễ truyền giới được diễn ra trong một bầu không khí rất đầm ấm.

Khi buổi lễ vừa kết thúc cũng là giờ ăn sáng. Đại chúng được mời ra bãi cỏ phía trước thiền đường Chuyển Hóa, dưới các cây tùng lọng để cùng nhau ăn sáng rồi chụp hình lưu niệm. Cũng có những giọt nước mắt khi phải chia tay.

Sau khóa tu con về lại xóm Mới. Con tin rằng sẽ còn có những khóa tu khác, khóa tu nối tiếp khóa tu. Sẽ còn có rất nhiều cơ hội cho tất cả các bạn trẻ trên khắp mọi miền đất nước. Chỉ cần chúng ta cùng nắm tay nhau, cùng chung chí hướng thì tất cả sẽ thành công.

Sen Trắng

Hãy cùng tôi vui sướng đi!

 

 

Chúng con hạnh phúc lắm khi thấy ba và mẹ có hạnh phúc

Mùa Vu Lan lại về rồi bạn ạ. Mùa Vu Lan này bạn cài hoa màu gì vậy? Hoa trắng hay hoa đỏ? Dù hoa trắng hay hoa đỏ, bạn “hãy cùng tôi vui sướng đi”, bạn nhé. Bạn có biết tại sao không? Tại vì hoa hồng dù trắng hay đỏ đều nhắc cho bạn nhớ bạn là con của ba và mẹ. Dù họ còn hay không còn đây trong hình hài này, bạn cũng vẫn là con của ba mẹ. Ý thức được điều đó, bạn sẽ có thể tận hưởng hoài không bao giờ chán cái hạnh phúc ấy. Ban Biên Tập trang nhà Làng Mai xin mời bạn thưởng thức những bài thơ, văn trong chùm bài sau đây trong tinh thần đó.

Hạnh phúc của cha mẹ chính là món quà quý giá nhất để hiến tặng cho con cái, và hạnh phúc của con cái cũng chính là niềm vui to lớn nhất của cha mẹ. Hiến tặng hạnh phúc cũng chính là sự thực tập “từ” trong đạo Bụt. Mùa Vu Lan này trang nhà Làng Mai xin gởi đến quý vị bút pháp này như gởi đến sự thực tập biết trân quý những hạnh phúc mình đang có cũng như sự hiến tặng hạnh phúc đến với những người mà mình thương yêu.

Tình yêu đích thực

Từ ngày 23 đến 30 tháng tám, tại xóm Thượng và xóm Hạ Làng Mai có khóa tu Wake Up cho người trẻ. Khóa tu có khoảng 300 người tham dự, bao gồm các bạn trẻ và quý thầy quý sư cô. Đây là lần thứ hai khóa tu được tổ chức ở Làng Mai.

“Wake Up!”, tiếng Việt có thể dịch là “Thức dậy đi!”, tên một phong trào dành cho các bạn trẻ. Ý tưởng xây dựng phong trào bắt nguồn từ buổi sinh hoạt giữa Sư Ông và tăng đoàn Làng Mai với trên 500 học sinh trung học ở thành phố Napoli trong chuyến hoằng pháp tại Ý mùa xuân năm 2008. Từ đó đến nay có hơn 30 tăng thân trẻ sinh hoạt khắp nơi trên thế giới. Mạnh nhất là ở Anh, Mỹ, Hà Lan, Pháp, Tây Ban Nha… Phong trào đã đi vào trường học và các đại học danh tiếng trên thế giới như Cambridge, Oxford… Năm nay cũng có thêm nhiều bạn từ Úc đến.

Các bạn biết được Làng Mai do đọc sách Thầy mà yêu thích, hay tham dự các khóa tu được tổ chức tại nước mình rồi đến Làng. Ở đây, các bạn nếm trải không gian bao la, thoải mái, được rất nhiều quý thầy sư cô trẻ chăm sóc, hướng dẫn tận tình. Chưa có trung tâm tu học nào ở Tây Phương lại có nhiều người xuất gia trẻ như ở Làng Mai. Khi thiền sinh đến tu học, họ được tắm trong dòng suối tươi mát và bình an của tăng thân. Ở đây, họ có rất nhiều cơ hội được tiếp xúc với người tu trẻ vì tất cả các hoạt động hàng ngày họ đều được tham dự. Không chỉ trong khi tu học mà cả khi làm việc, khi chơi, … Được hòa quyện trong dòng sông chánh niệm, các bạn có cơ hội chuyển hóa và trị liệu nhiều hơn. Nhiều khi đọc sách hay nghe nói về thiền chánh niệm, đã hạnh phúc lắm rồi. Nhưng được trực tiếp trải nghiệm trong  sức mạnh của tập thể  mới có được dấu ấn rõ rệt.

Buổi đầu tiên là ngày các bạn đến, tối đó chỉ thiền buông thư giúp các bạn thư giãn sau khi đi đường xa. Thời khóa đi vào nhẹ nhàng. Ngày thứ hai, được hướng dẫn tổng quát, pháp đàm, chơi trò chơi tập thể và kết thúc một ngày bằng thiền đi. Các bạn về tu viện đã bắt đầu đi những bước chân vững chãi thảnh thơi. Không còn nhanh và vội. Trong giờ thực tập thiền hành, các bạn thực tập rất hết lòng, ai cũng duyên dáng và thảnh thơi. Năng lượng thật hùng tráng, mọi người vừa đi vừa tận hưởng hạnh phúc bởi sự có mặt của nhau. Khi tới đầu ngõ thôn Trên – xóm Thượng, các bạn gái đứng một bên, các bạn trai đứng một bên chắp tay chào nhau, để tiễn các bạn gái đi về thôn Dưới – xóm Hạ. Vì xóm Hạ, xóm quý sư cô và xóm Thượng, xóm quý thầy, cách nhau ba cây số.

Hai tuần qua, thế giới từng giờ hồi hộp dõi theo tin tức đang diễn ra ở Ai cập. Nhất là các bạn Hồi giáo khắp nơi. Trước đó là Syria, với vũ khí hóa học đã giết rất nhiều người. Từng ngày, từng ngày một, thế giới đang xảy ra nhiều biến động. Chiến sự, thiên tai, khủng hoảng tài chính… đang bức bách chúng ta. Không ai biết trước chuyện gì sẽ xảy ra. Biết bao nhiêu người phải rơi vào cảnh chết chóc, đói khổ, loạn lạc, chia ly. Người trẻ càng ngày càng đuối sức và mất phương hướng trong cuộc sống, đã rơi vào những chứng bệnh trầm cảm, tâm thần, hay tuyệt vọng tự tử. Nhờ tấm lòng và tâm huyết của các bậc minh triết mà càng ngày càng nhiều các bạn trẻ biết sống tỉnh thức. Các bạn có mặt cho nhau trong khóa tu người trẻ năm nay là một may mắn lớn cho các bạn, cho gia đình, xã hội và các thế hệ tương lai. Chủ đề của khóa tu là “Tình yêu đích thực”, hay “yêu cho đúng”. Các bạn sẽ có cơ hội thực tập để tiếp xúc với chính mình. Một con người thật, đang có mặt 24 trên 24 mỗi ngày, làm sao mình thương được chính mình là nền tảng của hạnh phúc.

Suốt khóa tu, Ban Biên Tập trang nhà Làng Mai sẽ cập nhật thông tin thường xuyên về khóa tu để các bạn trẻ khắp nơi cũng có cơ hội tận hưởng những khoảnh khắc đẹp trong vòng tay tương tức. Dù quá khứ như thế nào, thế giới ngày mai sẽ ra sao chúng ta không biết, nhưng ít ra trong phút giây này, khả năng sống hết lòng, có mặt cho nhau trọn vẹn sẽ là một kết nối vững chắc cho ta, các bạn và thế hệ tương lai.

PHƯƠNG PHONG

Sao con chẳng muốn về

Trong khi Thầy và tăng đoàn đi hoằng pháp tại Canada và Mỹ thì ở nhà các con của Thầy vẫn tổ chức khóa tu Sức khỏe cho thiền sinh cùng tham dự. Hai khóa tu Sức khỏe được diễn ra liên tiếp. Xóm Mới (xóm quý sư cô) bước vào khóa tu là lúc xóm Thượng (xóm quý thầy) vừa kết thúc khóa tu Sức khỏe. Niềm vui của khóa tu luôn có từ khâu chấp tác chuẩn bị cho đến ngày đón thiền sinh. Ban tri khách luôn có mặt để hướng dẫn thiền sinh. Trên bàn của ban tri khách đã có sẵn một rổ mận để đãi cho các bạn. Có thiền sinh tự đến bằng xe riêng, cũng có người được quý sư cô đón ở ga. Về tới xóm rồi thì gương mặt của ai cũng rạng ngời hạnh phúc.

Khóa tu này có hơn 80 thiền sinh tham dự. Vì là khóa tu sức khỏe nên đại chúng được vận động nhiều, giảm ăn uống. Vấn đề ăn uống trong khóa tu này theo sự hướng dẫn của thầy Pháp Lữ và thầy Pháp Liệu, chủ yếu là đưa đến sự thanh lọc cơ thể. Bữa sáng thì có sữa nấu loãng (2 lít sữa trộn với 8 lít nước), cà rốt sống, trái cây (đào, lê, táo…), bữa trưa thì có cơm gạo lức, đồ luộc hoặc đồ xào (ít dầu), trái ôliu, salad, hạt hướng dương cùng một số gia vị khác như muối, nước tương. Đặc biệt ở đây là salad thì đại chúng tự làm cho mình để không bị chua quá hay mặn quá. Bữa chiều có cháo hoặc súp, salad. Con vui nhất là bữa nào cũng được ăn cơm theo gia đình pháp đàm.

 

Cùng bước đi trong im lặng

Khóa tu có bốn buổi đi bộ theo gia đình pháp đàm, có nhóm đi bộ đường dài 3 tiếng, có nhóm 2 tiếng… Bản thân con, chưa khi nào mà con đi bộ lâu như vậy. Lần này con đã làm được là nhờ có tăng thân. Các bạn thiền sinh cũng đi bộ thật giỏi. Thầy Pháp Lữ dẫn đại chúng đi. Vì đường dài nên thầy cho đại chúng nghỉ ở những nơi thật là thích, khi thì dưới đồi mận, khi thì ở bãi cỏ. Dưới đồi mận thì đại chúng được lượm mận rụng để ăn. Chỉ lượm thôi, không được hái vì không phải mận của mình. Những trái mận rụng nhưng ăn thật ngọt, con rất thích. Khi nghỉ ở bãi cỏ thì có thiền buông thư ngắn do quý sư cô hướng dẫn. Làm sao mà không buông thư cho được khi mà bãi cỏ quá sức đẹp.

Ngày đầu tiên của hành trình đi bộ thì có thêm một thành viên nhỏ tuổi, bé Minh Nhật. Minh Nhật mới 17 tháng tuổi, được bố mẹ đưa đến. Khi mới đi, trời còn mát nên em ngủ ngon lành. Khi nghỉ tại đồi mận thì Minh Nhật thức giấc, bé đi lại chơi với đại chúng rất dễ thương. Khi đại chúng đi tiếp thì Minh Nhật không chịu cho bố cõng nữa, em đòi đi bộ. Khi bố mẹ cho bé ngồi lên xe để bố cõng thì Minh Nhật đã khóc ầm lên. Có lẽ emcảm thấy khó chịu lắm nên khi bố cõng, Minh Nhật đã giựt mũ của mình và quăng xuống đất, vẻ mặt rất bực bội. Cả đoàn được một trận cười. Bố mẹ của Minh Nhật là người Việt nên nhìn em cũng rất giống trẻ em Việt Nam. Mẹ Minh Nhật đã nhiều lần về Làng, chị cũng đã nhận 14 giới. Lần này chị về Làng sau 4 năm xa cách, chị rất xúc động.

Giữa khóa tu có một buổi sáng làm biếng, không có đi ngồi thiền, không có pháp thoại nhưng vẫn có đi bộ. Sáng hôm ấy, con dậy sớm và với một bình nước nóng, một bình trà, một chiếc ly, con đi ra hồ sen. Khi đi ngang qua thiền đường Trăng Rằm, con đã thấy thiền sinh ở trong đó rất đông. Người thì tập khí công, người thì tập lạy, người thì ngồi thiền… nhưng tất cả đều im lặng. Các bạn thiền sinh, nhiều người lần đầu đến với Làng, đến với khóa tu nhưng các bạn thực tập im lặng hùng tráng rất giỏi. Khi chưa ăn sáng, cần nói điều chi các bạn cũng đều nói rất nhỏ.

Ngay từ buổi đầu của khóa tu con đã thấy các bạn làm việc thật giỏi. Từ rửa dọn, cắt gọt, lau nhà ăn, làm thiền đường, v.v…  cho đến làm vệ sinh. Điều này rất có thể là điều thường xảy ra ở Làng nhưng con là một người về Làng lần đầu nên con rất cảm phục. Những công việc của các đội luân phiên các bạn đều vô phụ quý sư cô. 10 giờ tối con còn thấy các bạn rửa bình trà. Công việc xong xuôi hết các bạn mới trở về lều để nghỉ.

Pháp đàm quả thực là không thể thiếu trong mỗi khóa tu.Các bạn đều chia sẻ rất thực lòng, xúc động. Có bạn chia sẻ: “Sao con chẳng muốn về, nghĩ đến lúc về, con thấy buồn. Con thấy ở đây mình thực sự được bảo vệ, được nuôi dưỡng, được nghỉ ngơi…” và bạn ấy đã khóc. Gia đình pháp đàm của con có rất nhiều người khóc. Có người khóc vì năng lượng ở đây hùng tráng quá, có người khóc vì nhận ra được tình thương yêu giữa con người với con người, có người khóc vì một cái gì đó, chính bạn ấy cũng rất khó nói…

Pháp đàm dưới tán cây dâu

Cũng vì muốn hiến tặng cho các bạn thiền sinh nhiều điều bổ ích nên suốt khóa tu có 3 buổi đi thiền hành nhưng thật là mầu nhiệm. Sau khi nghe thầy Pháp Liệu chia sẻ thì tất cả đều bỏ dép, đi chân không. Sau đó nhiều bạn chia sẻ rằng đây là lần đầu tiên bạn ấy kết nối được với thiên nhiên, thấy nó thật là tuyệt vời. Trong giờ thiền hành đại chúng được ngồi nghỉ trên một ngọn đồi để ngắm hoàng hôn. Khung cảnh thật là tuyệt! Con không biết phải dùng từ như thế nào để diễn tả cho hết vẻ đẹp của khung cảnh ấy. Ngồi yên và nhìn hoàng hôn bao phủ cả đất trời trong khi ấy thì trăng cũng đang lên. Ngồi yên trên đồi con có thể nhìn thấy hết mọi cảnh vật trước mặt. Phong cảnh hùng vĩ quá, không khí thật trong lành, ít xe hơi và không có nhà máy. Tất cả một màu xanh. Con hít thở thật sâu cho không khí trong lành ấy căng đầy hai lá phổi. Thật là hạnh phúc!

Buổi thuyết trình năm giới cũng đầy kỷ niệm. Những vị được mời lên để chia sẻ luôn luôn có rất nhiều điều để nói nhưng thời gian thì có hạn. Sư cô Từ Nghiêm đã phải nhấp khánh mỗi khi thấy thời gian sắp hết. Có một bạn chia sẻ rằng bạn rất thích ăn thịt nhưng từ khi nhận năm giới tự nhiên bạn ấy không ăn được thịt nữa. Chính bạn cũng không hiểu vì sao. Là một người ngồi dưới để nghe thì con thấy rằng đó là do giới đã đi vô trong bạn ấy. Mẹ bé Minh Nhật cũng được mời lên chia sẻ. Ba Minh Nhật rất muốn nghe buổi thuyết trình đó nhưng vì Minh Nhật đang tập nói, cứ bi ba bi bô nên ba đã phải cõng em ra ngoài để không làm động buổi thuyết trình.

Buổi vấn đáp rất dễ thương với những câu hỏi xoay quanh đề tài sức khỏe thân và tâm. Con nhớ có một cô thiền sinh hỏi làm sao để có thể duy trì sự thực tập và cách ăn uống tại nhà. Thầy Pháp Lữ chia sẻ hết sức thành thực và hài hước. Thầy nói chính vì khó nên các khóa tu Sức khỏe tổ chức mới thành công và thu hút được đông người tham dự. Và bình thường ở trong chúng cũng khó tổ chức nên chúng ta mới cần có sự yểm trợ của nhau. Thầy nói rằng hai tháng một lần sẽ tổ chức một khóa tu Sức khỏe, thiền sinh nở hoa vô cùng sung sướng.

Buổi thiền trà theo gia đình pháp đàm cũng thật ấm cúng. Bánh và trà đã có Ban chăm sóc lo rồi. Một khóa tu dài ngày như vậy thì thiền trà là một buổi mang lại nhiều hạnh phúc nhất. Đôi khi chỉ cần ngồi có mặt cho nhau và hát thôi cũng hạnh phúc lắm rồi. Khi thời gian gần hết thì đại chúng mới chia sẻ. Những lời chia sẻ ở đây đều là lời cảm ơn. Các bạn thiền sinh đã thực sự tìm lại được chính mình sau khi kết thúc khóa tu.

Ngày cuối cùng của khóa tu có buổi lễ truyền năm giới cho gần 30 người. Mặc dù không có mặt của Sư Ông nhưng con vẫn thấy như Sư Ông đang ngồi đó. Quý thầy, quý sư cô đã thay mặt Sư Ông để truyền năm giới cho thiền sinh. Buổi lễ thật trang nghiêm và ấm cúng. Khi buổi lễ truyền giới kết thúc, đại chúng bước ra khỏi thiền đường thì chuông báo hiệu giờ ăn sáng đã vang lên và cũng như báo hiệu cho mọi người giờ chia tay đã đến. Có những người đã thực tập thiền ôm với các bạn đồng tu thật dễ thương. Các bạn hẹn gặp nhau tại Làng trong những khóa tu sau.

Nhìn các bạn ra về trong lòng con cũng dâng lên một cảm xúc thật khó tả. Đúng thật Làng là một nơi nuôi dưỡng, chuyển hóa những khổ đau trở thành hạnh phúc và an lạc. Con thầm cầu chúc cho tất cả mọi người có một cuộc sống tươi đẹp hơn sau khi mang Làng trở về nhà.

Con: Chân Chuẩn Nghiêm

Một vài hình ảnh về khóa tu:





 

Mùa hè Mai Thôn

Vậy là khóa tu mùa hè 2013 đã chấm dứt. Ngày hôm qua, thiền sinh lần lượt rời Làng để trở lại với cuộc sống bận rộn thường ngày của việc làm, học hành, gia đình, con cái. Những chiếc lều cá nhân đã được dở ra, xếp lại, chờ đến năm sau. Những chiếc lều sinh hoạt lớn cũng vậy, cũng đã được tháo ra. Không gian như rộng rãi, thoáng đãng hơn. Sự tĩnh lặng cũng trở về. Không còn tiếng chân, tiếng khóc và tiếng cười của trẻ con rộn ràng như trong một tháng vừa qua nữa.

Đây là mùa hè thứ tư của tôi ở Làng. Một mùa hè là cư sĩ và 3 mùa hè là xuất sĩ. Mùa hè nào tôi cũng thấy hào hứng như nhau.

Mùa hè Làng Mai với tôi bao giờ cũng bắt đầu từ hồ sen. Khi các đóa sen bắt đầu e ấp nở là mùa hè đang đến. Những đóa sen đầu mùa được hái dâng cúng Bụt  và cúng dường Sư Ông. Tôi thích hương sen. Hương sen thường rất kín đáo, nhẹ và thoang thoảng, phải đến gần kề mũi vào thì mới cảm được. Khi sen nở rộ, đi thiền hành quanh hồ sen mà mũi ngửi thấy hương sen, tôi biết là mình đang đứng đầu ngọn gió nên thường dừng lại, nhắm mắt, buông thư và thưởng thức cái “hương sen tỏa ra vi diệu và tinh khiết” đó. Tôi có cảm tưởng mình đang đi trong Tịnh Độ. Tôi ý thức là mình đang đi trong Tịnh Độ và thấy mình hạnh phúc.

Sau khi sen nở, trái dâu (mulberries – dâu tằm ăn) chín rộ, đó là lúc khóa tu mùa Hè được khai mạc. Khóa tu mùa Hè, thường được gọi là Summer Opening bởi vì khóa tu này đặc biệt ở chỗ có trẻ con và thiếu nhi tham dự. Open (mở ra) để các gia đình có thể đến tu với tăng thân. Trẻ con đủ các lứa tuổi, từ 6 tháng được bố mẹ bồng, ẵm, địu đến khóa tu, đến các cháu mới biết đi lẫm đẫm cho tới thiếu nhi.

Làng có chương trình dành cho thiếu nhi từ 6 đến 12 tuổi song song với chương trình dành cho thiếu niên (mà bây giờ gọi là tuổi teens từ 13 đến 19). Các cháu dưới 6 tuổi không được chính thức tham gia chương trình nhưng vẫn có thể tới chơi với điều kiện là phải có cha hoặc mẹ đi kèm. Chương trình thực tập cho các cháu bao gồm thiền sỏi, thiền buông thư, thiền ăn cam/quít… Các cháu cũng được dạy về hai lời hứa của thiếu nhi. Đến cuối khóa tu có rất nhiều cháu chính thức nhận hai lời hứa. Quý thầy quý sư cô  được sự giúp sức của một số thiền sinh cư sĩ đã chơi và thực tập với các cháu rất vui trong 4 tuần lễ.

Khóa tu mùa hè còn đặc biệt ở chỗ mỗi tuần vào ngày thứ Bảy, các gia đình pháp đàm đều chia tay với người cũ và chào đón người mới tới. Cũng có những gia đình hoặc cá nhân đến tham dự trọn 4 tuần, những người khác thì tham gia 2 hoặc 3 tuần. Vì vậy, mỗi tuần đều có các cháu mới đến và các cháu cũ ra về. Có một cháu 9 tuổi, người Hà Lan nhất định đi tìm tất cả các sư cô để chào trước khi ra về và hẹn sang năm sẽ gặp lại tại khóa tu bên Đức. Bên chương trình dành cho teens cũng thế, cũng có các cháu đến và đi vào mỗi tuần.

Mỗi tuần một lần, hai nhóm thiếu nhi và teens được thực tập làm mới với cha mẹ. Đây là một thực tập rất cảm động và mới mẻ cho rất nhiều gia đình. Bởi vì khi thực tập làm mới, cả hai phía đều thực tập nói lời ái ngữ và lắng nghe sâu, những điều mà ở nhà ít ai làm. Ở đây, các cháu phát hiện ra là cha mẹ mình cũng có khả năng trầm tĩnh, lắng đọng để đón nhận những gì mình muốn bộc bạch mà không phê bình lên án hay phản ứng giống như ở nhà. Nhiều cặp cha mẹ, con cái đã nối lại được truyền thông. Nhiều nước mắt đã chảy để làm cho tình thương lưu nhuận lại.

Trong gia đình pháp đàm mà tôi tham dự có một bà mẹ đến từ Anh quốc với hai đứa con gái tuổi teens. Bà mẹ chia sẻ rằng hồi trước bà có đến chơi nhà một người bạn và gặp gỡ những đứa con tuổi teens của người bạn này. Bà thấy những đứa con của bạn mình là những teens rất dễ thương, và bà muốn con mình khi trở thành teens cũng dễ thương như vậy. Bà hỏi thăm thì người bạn cho biết là đã đem con đi Làng Mai để tham dự khóa tu mùa hè rất nhiều lần. Thế là từ đó trở đi, năm nào bà cũng đem con đi Làng. Mới ban đầu khi con còn nhỏ, bà đến vì con. Dù là có chương trình dành riêng cho chúng nhưng những lúc không có sinh hoạt chính thức bà luôn phải chăm sóc và có mặt cho chúng. Sau một vài năm, khi các cháu đủ lớn để tự chơi mà không cần mẹ luôn ở cạnh, bà bắt đầu thấy mình có thì giờ hơn để ngồi nghe trọn một bài pháp thoại, hay tham dự trọn vẹn một buổi pháp đàm. Bà thú thật là không phải năm nào cũng muốn về Làng, nhưng mấy đứa nhỏ thì năm nào cũng muốn về nên bà bắt buộc phải đi theo. Mùa hè năm nay là mùa hè thứ 8 bà mang con về Làng. Bây giờ thì mấy đứa đã là teens rồi. Năm nay lần đầu tiên các cháu tách khỏi mẹ, cắm lều riêng để ở. Bà mẹ tự nhiên thấy mình có thời gian, có không gian thật rộng rãi cho chính mình. Bà chia sẻ: “Đây thật là một kinh nghiệm mới lạ cho tôi. Lần này đến đây là cho chính tôi chứ không phải là vì các cháu nữa.” Đôi khi tôi ngồi quan sát mấy mẹ con, thấy các cháu đối xử với mẹ rất trìu mến và ân cần và thật sự có mặt cho mẹ. Các cháu thật sự là những teens rất dễ thương như mẹ các cháu mong muốn. Dễ thương từ hình thức đến nội dung.

Mùa hè Mai Thôn là mùa Sư Ông không đi dạy xa. Trong suốt 30 năm qua, mỗi mùa hè người đều ở nhà để hướng dẫn và dạy dỗ các thiền sinh. Nhiều người dành dụm thu xếp mãi mới đến được Làng tham dự khóa tu một tuần lễ và để được gặp Sư Ông. Trong khóa tu Mùa hè này mỗi tuần Sư Ông cho pháp thoại 4 lần, trong đó có một buổi vấn đáp. Tôi thích các buổi vấn đáp vì đó là một sự tung hứng rất ngoạn mục. Thường thường Sư Ông ưu tiên cho các cháu thiếu nhi hỏi trước, xong mới đến thiếu niên, rồi thanh niên, người lớn hỏi cuối cùng. Chúng tôi hay xuýt xoa tội nghiệp cho người lớn vì khi đến lượt họ thì không còn mấy thời gian. Tuy nhiên, mỗi lần nghe thiếu nhi hỏi tôi đều ngẩn ngơ vì thấy các cháu sao lại có thể sâu sắc và thực tế đến như vậy. Do đó, dù người lớn không có nhiều cơ hội để đặt câu hỏi với Sư Ông nhưng cũng được hưởng nhiều lợi lạc qua cách Sư Ông trả lời cho các cháu.

Có một bé lên nói với Sư Ông bé không hiểu được cái gì là tình thương bởi vì ba mẹ bé đã ly dị và họ cãi vả la lối nhau. Tại sao họ không thể ở chung với nhau được? Bé vừa hỏi vừa nức nở khóc làm cho nhiều người lớn có mặt trong thiền đường không cầm được nước mắt (Pháp thoại 11.7.2013).

Trong buổi vấn đáp ngày 25.7 câu hỏi của các bé cũng rất “người lớn”. Thí dụ như: “Làm sao để con có thể bớt lo lắng?”, “Tại sao con khổ?”, “Khi nóng giận con phải làm sao để giải tỏa nó?” Câu hỏi này chắc chắn là cũng là câu hỏi của nhiều bậc phụ huynh.

Một câu hỏi khác cũng của một bé thiếu nhi là làm sao để con có thể giảm bớt stress ở trường học trước sức ép của thời gian? Ở Làng Mai các thầy và các sư cô cũng phải thực tập để không bị sức ép của thời gian làm cho trở thành căng thẳng. Bởi vì dù là ở trong tu viện không bận bịu chuyện gia đình, các vị xuất sĩ ở đây quanh năm phải vừa tu học cho chính mình, vừa học hỏi giáo lý, ngoại ngữ, lại còn phải hướng dẫn các sư em và tổ chức, hướng dẫn khóa tu cho cư sĩ không những ở tại Làng mà còn ở khắp nơi trên thế giới nữa.

Những câu trả lời có nhiều từ bi của Sư Ông thường vừa bất ngờ, vừa thú vị, vừa hóm hỉnh làm cho những người ít cười cũng phải hơi tủm tỉm. Chính vì vậy chúng tôi đều tiếc hùi hụi khi nào bận việc phải bỏ qua một buổi vấn đáp. Tuần thứ 4, có một bé trai lên hỏi Sư Ông mà không cần rào đón:”Tại sao Sư Ông lại ‘làm‘ Làng Mai?”. Sư Ông trả lời ngay, cũng không cần rào đón:”Tại Sư Ông thích vậy.” Sư Ông nói thêm Làng Mai là một nơi mà mọi người cùng thực tập để có bình an, từ bi và hạnh phúc, nơi mà ai cũng nói lời ái ngữ và lắng nghe sâu. Sư Ông hỏi:”Khi con lớn lên, nếu có thời gian, con có muốn ‘làm’ một Làng Mai như vậy hay không?” Bé gật đầu.

Suốt mùa hè, các thầy các sư cô tha hồ chơi với trẻ con. Chúng tôi thường hay đùa với nhau là mình cần một buổi pháp đàm riêng để “chia sẻ về con nít”. Bốn tuần lễ đi đâu cũng thấy trẻ con chạy chơi, khóc cười, mè nheo với cha mẹ hoặc tham gia một thực tập có trong thời khóa chính thức. Đi đâu cũng thấy các sư cô chơi với trẻ con, nói chuyện, vẫy tay, bồng bế, hỏi han. Những nụ cười lúc nào cũng sẵn trên môi. Trẻ con là những bông hoa, chỉ thấy những bông hoa thôi là mặt mình cũng tươi lên, thấy mình trẻ trung lại và tâm hồn mình mới mẻ. Đi đâu cũng nghe các sư cô nói chuyện kể cho nhau nghe đứa này dễ thương thế nào, đứa kia “dễ ghét” làm sao. Tên của phụ huynh thì các sư cô không nhớ, còn tên của các cháu thì… rất là rành. Chuyện của các bé bao giờ cũng đi kèm với những tiếng cười vui vẻ.

 

Hôm nay không gian tĩnh lặng lại quay về với ba xóm bốn chùa của Làng Mai. Đây không phải là một tu viện tổ chức khéo nhất và chu đáo nhất. Trên thực tế, về phương diện này Làng Mai còn cần học hỏi và tu bổ rất nhiều. Tuy vậy, khi mùa hè khép lại là khi những hạt giống tốt đã được gieo lên đất tâm của mỗi người đến với khóa tu. Mùa sang năm nhất định chúng ta sẽ có trái ngọt, cây lành.

4.8.2013

Sen Làng Mai

Một tuần không biết giận

Bạn thân,

Khóa tu mùa xuân đã qua nửa chặng đường. Mùa xuân cũng đang lên ngôi trong những bông hoa rực rỡ, nhất là hoa hồng xứ Pháp, và nắng ấm khắp nơi. Mỗi ngày, Đất Mẹ và Trời Cha hẹn về trong tiếng chim hót. Chú ong chăm chỉ đến thăm từng nhụy hoa để nhận lấy và để chuyển giao sự sống sau mùa băng giá. Ngoài hồ sen, mấy chú ếch đua nhau tấu khúc nhạc vui, gọi lá sen non ngủ sâu dưới bùn lầy thức dậy đón ánh nắng mặt trời và điểm tô sự sống. Mùa hè đến sẽ hiến tặng cho chúng ta bao nhiêu là hoa sen hồng, sen trắng thắm tươi.

Bạn biết không, mỗi tuần thiền sinh về các xóm ở Làng Mai tu học rất miên mật, phần nhiều là các bạn thiền sinh đến lần đầu. Mặc dù Thầy và phái đoàn đang du hóa ở Phương Đông, không có ở Làng nhưng các bạn thiền sinh cũng chịu đến để thưởng thức mùa xuân và thực tập cùng đại chúng. Mùa xuân là cơ hội cho tăng thân được thưởng thức những trái chín đầu mùa, khi Thầy vắng nhà. Những bài pháp thoại từ các vị tân giáo thọ thật là hấp dẫn, những câu chuyện thực tập lần đầu được bật mí sau hơn 7 năm xuất gia tu học thật là lôi cuốn. Những câu chuyện mở ra nhiều bí ẩn đằng sau thiền quán.

Quý sư cha, sư mẹ lớn vẫn còn ở nhà vài vị, để có mặt và chăm sóc các sư em. Lớp học về các pháp môn thực tập cơ bản dành cho xuất sĩ trẻ mỗi buổi chiều quán niệm của sư cha Pháp Đăng thu hút không chỉ xuất sĩ mà cả các bạn thiền sinh nữa. Sư cha Pháp Ứng vẫn duy trì đều đặn những bước chân chánh niệm và từ bi cho đại chúng. Sư mẹ Trụ Trì Diệu Nghiêm ở xóm Hạ vẫn có đó, vui cười và cùng rong chơi với các sư em. Sư mẹ Bảo Nghiêm xóm Mới vẫn cần mẫn mỗi ngày chăm nom vườn rau, có mặt cho các sư em, nhắc nhở, khuyên nhủ điều hay lẽ phải trong tu học khi Thầy vắng nhà. Các sư em thích nhất là món salat rau tươi từ vườn của sư mẹ và nước sốt sư mẹ làm. Vào buổi trưa nắng sau giờ chấp tác mà được một chén rau trộn ăn với cơm thì thật là mát dịu cả người. Ở Làng, các sư con vẫn dõi theo bước chân Thầy đi khắp nơi, trong tình thương yêu và hạnh phúc chờ đợi Thầy về.

Thầy Pháp Đăng cho pháp thoạiThiền đường Hội Ngàn Sao Xóm Hạ

Bạn ơi, trong một buổi thời khóa họp hạnh phúc toàn chúng vào chiều thứ Tư mỗi tuần, có một thiền sinh đã chia sẻ rằng: “Tôi ở đây được một tuần rồi, và tôi thấy thật kỳ diệu và bất ngờ rằng tôi đã có một tuần không giận”. Người ấy chia sẻ trong niềm hân hoan, như là tuệ giác đã phát sinh sau một tuần thực tập. Cuộc sống gia đình, công việc và các mối quan hệ đã chồng chất lên chúng ta biết bao nhiều là tri giác sai lầm khiến chúng ta giận hờn, sợ hãi, trách móc và mệt nhoài vì những nguồn năng lượng tiêu cực đó. Bạn về Làng, thực tập chánh niệm, duy trì hơi thở ý thức, luyện tâm mình thường xuyên an trú trong phút giây hiện tại, có mặt cho nhau bây giờ và ở đây, nhận diện được biết bao nhiêu điều kiện hạnh phúc bạn đang có. Bạn đã không biết giận hờn là gì trong vòng một tuần, làm được một tuần thành công rồi, bạn sẽ làm được nhiều tuần nữa, có phải không?

Đó là phần thưởng quý giá mà chúng ta dành cho nhau khi cùng về Làng. Tuần nào, quý sư cô cũng chứng kiến những nụ cười hạnh phúc và những giọt nước mắt từ bi ứa ra từ khóe mắt các bạn thiền sinh, từ ngày về cho đến ngày đi. Không có Thầy ở nhà, các sư con bé nhỏ của Thầy mỗi ngày đều ý thức về sự tiếp nối Thầy trong mỗi bước chân, mỗi hành động để hiến tặng bình an và hạnh phúc cho nhau, cho các bạn thiền sinh và cho cuộc đời.

Có một tuần, thiền sinh về mang nhiều khổ đau quá, Ban Chăm Sóc đã bày ra những trò chơi chánh niệm ngoài sân cỏ thay vì họp hạnh phúc trong thiền đường. Thiền sinh đã được vui chơi, tiếp xúc với thiên nhiên và cười thật dòn. Ai cũng hạnh phúc quá chừng. Giờ thể dục thể thao mỗi buổi chiều luôn đầy ắp tiếng cười của các bạn lẫn các sư cô trong sân bóng chuyền. Thiền sinh chia sẻ là họ rất thích khi được đến một tu viện và được sống chung với quý sư cô, cùng cắt cà rốt, cùng làm vườn, cùng ăn cơm, cùng đi thiền hành, cùng ngồi thiền tụng kinh, cùng thực tập im lặng hùng tráng… Nhờ vậy họ mới biết được quý sư cô đang tu học như thế nào và cùng được tham dự trong không khí tu học đó. Đối với thiền sinh, điều đó rất thuyết phục và thu hút, tất cả đối với họ thật là cụ thể, thiết thực và dễ dàng đem về nhà ứng dụng cho gia đình.

Cứ vài ngày là Trời Cha lại hiến tặng cho Đất Mẹ một cơn mưa phùn. Trời Cha thương yêu không phân biệt, Đất Mẹ cũng nhận lấy không kỳ thị, nhờ vậy mà măng non được mọc lên xanh tốt, càng lúc càng nhiều. Sư mẹ dẫn sư con đi hái măng để dành chờ Thầy về thưởng thức. Sư mẹ cùng sư con đếm được hơn 74 nụ hồng đang hé nở từ cây hoa hồng trước cốc của Thầy, hạnh phúc quá đi! Tuần này đang là tuần rực rỡ của những bông hoa dại màu tím. Tuần trước là hoa vàng, rồi hoa trắng, hoa xanh… Mỗi tuần đại chúng đều được thưởng thức cả rừng hoa dại đủ màu sắc ngay dưới từng bước chân thiền hành. Mùa xuân thật vi diệu. Mùa xuân biểu hiện qua sự sống, sắc màu và tiếng chim ca. Tối nào lúc ngồi thiền, tiếng chim hót từ khóm trúc xanh cũng vang vô tận Phật Đường. Đó là tất cả chữ ký của mùa xuân, chỉ có mùa xuân mới như vậy. Chúng ta đang sống và tận hưởng những ngày tháng đẹp tuyệt vời với cuộc đời ngay bây giờ và ở đây.

Thiền hành mùa xuân

Một sư cô phát hiện ra tổ chim, có ba chú chim non đang há miệng to và kêu choang choác đợi chim mẹ tha mồi về. Sư cô ấy hạnh phúc quá chừng nên đi tìm máy quay phim quay lại cảnh ấy. Chim mẹ trở về, thấy sư cô đứng ngắm nhìn chim con, chim mẹ cho chim con ăn, và chim mẹ không hề lo sợ vì năng lượng từ bi của sư cô tỏa ra, gởi đến chim mẹ sự bình an. Chim mẹ không cần lo lắng vì sợ mất con. Sự sống đang sinh sôi từng ngày trong mùa xuân. Có bạn thiền sinh, lên đồi đọc sách ngày làm biếng, trong lúc nằm dưới gốc cây mận đã phát hiện mấy chú bạn nhỏ côn trùng từ lòng đất leo lên sách, bò ngang dọc rất ung dung tự tại, nên đem vào buổi pháp đàm chia sẻ rằng: “Ở Làng Mai, ngay cả những sinh vật nhỏ bé cũng không hề sợ hãi, lo lắng. Chúng vẫn sống trong ung dung và bình an.” Người ấy đã múa lại điệu múa rất tự nhiên của chú sinh vật bé nhỏ ấy cho đại chúng thưởng thức và để minh chứng sự thật đích thực đó.

Có một đôi uyên ương chọn về Làng để hưởng tuần trăng mật, họ cùng nhau thọ nhận năm giới quý báu sau một tuần tu học. Người vợ chia sẻ cho đại chúng rằng cô nàng rất hạnh phúc. Cô nàng quay sang nhắn nhủ với chồng mình rằng “Xin hãy thường xuyên nhắc nhở cho em về những điều em đã phát nguyện và hạnh phúc ngày hôm nay mà chúng ta có ở Làng”. Người chồng tươi cười đón nhận bằng ánh mắt đầy lòng biết ơn. Hạnh phúc của họ từ nay được xây dựng trên nền tảng của sự thực tập chánh niệm từ Năm Giới Quý Báu Thầy trao. Có hai mẹ con nọ cũng cùng nhau về Làng tu học, người mẹ đã già và người con trai đã trưởng thành. Mỗi ngày, anh dắt mẹ đi thiền hành, anh ngồi bên cạnh mẹ đọc sách, anh nâng đỡ những lúc mẹ cần thêm sức mạnh để đứng lên, để bước đi, để ngồi xuống, để chuyện trò cùng các bạn thiền sinh khác. Hai mẹ con anh cũng đã hiến tặng biết bao nhiêu là tình thương đích thực cho đại chúng trong sự thực tập và sự có mặt của họ.

Tuần nào, quý sư cô cũng truyền năm giới cho cư sĩ. Có tuần thì truyền bằng tiếng Việt vì đông thiền sinh người Việt nhất, có tuần thì tiếng Anh, có tuần tiếng Pháp. Nhưng tất cả đều được thông dịch rõ ràng và đầy đủ bằng tiếng mẹ đẻ cho các bạn thiền sinh dễ hiểu, dễ thực tập. Có một người mẹ từ Việt Nam sang thăm con gái du học tại Pháp, về Làng vài ngày và cứ thắc mắc: “Tại sao Sư Ông Làng Mai lại có thể thu hút được nhiều con trai, con gái trẻ, con nhà tử tế, học hành đàng hoàng vào đây tu học thế không biết!” Các sư cô chỉ mỉm cười và nói: “Vì Sư Ông Làng Mai có tình thương và từ bi lớn lao, con đường của Sư Ông đang đi đẹp quá chừng nên các thầy, các sư cô ai cũng muốn đi theo và muốn được sống, muốn phụng sự cho thế giới giống như thầy mình.”

 

Tác bạch xin thọ năm giới – Phật Đường xóm Mới

Mùa xuân cũng là mùa cherry. Ngày mai, một nhóm quý thầy, quý sư cô trẻ sẽ sang Đức trước để cùng góp tay với anh chị em bên đó chuẩn bị trước cho khóa tu cho người nói tiếng Đức khi Thầy từ Châu Á trở về. Họ sẽ không được thưởng thức cherry chín mùa xuân này, nhưng sẽ được uống nước suối ngọt và khám phá rừng cây của EIAB.

Mùa xuân còn nhiều chuyện vui để kể lắm bạn ạ. Mình sẽ tiếp tục kể cho bạn sau nhé, bây giờ mình sẽ đi thiền hành với đại chúng đây! Tiếng chuông đã thỉnh ngoài kia rồi. Chúc bạn sống thật sâu sắc cùng xuân.

Tâm Yên

Chúc Thọ Thầy

 

Các vị trú trì đại diện cho Tứ chúng Làng Mai dâng lời chúc thọ lên Sư Ông

Kính bạch Thầy, kính thưa đại chúng.

Giờ phút linh thiêng này thật sự chúng con không biết nói gì nữa đây? Bởi vì Thầy đã trao tuyền tất cả cho chúng con từ trái tim, bước chân, và con đường của Thầy.

Chúng con là những đứa con tâm linh của Thầy đã thật sự trở về nhà trong lúc này. Chúng con thấy mình có nhiều may mắn để được sống trong một gia đình tâm linh giàu có với nhiều nguồn gốc, nhiều văn hóa, nhiều ngôn ngữ, và nhiều độ tuổi khác nhau. Qua tình thương và sự hướng dẫn của Thầy, chúng con đã thật sự nếm được pháp lạc, và được thăng thân ôm ấp.

Chúng con có con đường, có một tăng thân, biết trân quý giây phút này cho nên rất tin tưởng vào ngày mai của mình. Cảm ơn Thầy đã giữ lửa và trao truyền bếp lửa hồng qua nhiều thế hệ. Chúng con quyết lòng thực tập để gìn giữ bồ đề tâm trong mỗi người, để xứng đáng với niềm tin của Thầy. Chúng con cũng ý thức rằng cây cổ thụ của Tăng thân ngày càng lớn mạnh, mỗi mùa có thêm nhiều chồi non mới. Và cây cổ thụ của mình đã che mát cho những người trẻ về tu học thật là lợi lạc.

Trong mùa đông này chúng con đã đứng vững trên hai chân của mình, chúng con đã thưởng thức sâu sắc từng bước chân. Chúng con đã biết lắng nghe nhau, đến với nhau và không trốn tránh khi có những khó khăn mà đã đến để chăm sóc nhau. Chúng con biết đây là ước vọng của Thầy và là hạnh phúc lớn nhất của chúng con.

Trong dịp ngày đầu xuân Quý Tị, chúng con nguyện hết lòng theo bước chân của Thầy. Nghĩa là can đảm khai phá những mảnh đất khô cằn và làm lớn rộng tuệ giác của Bụt, Tổ bằng tình thương không biên giới. Chúng con cúi lạy trước Thầy để tỏ lòng biết ơn.