Thiền cho tuổi thơ (phần IV)

Thầy Chân Pháp Đăng

Trái táo ửng hồng

Các em thương mến! Bây giờ, chúng mình ăn táo cho vui nhé! Các em đặt trái táo trong lòng bàn tay. Ngắm nhìn nó, gọi tên nó. Chúng mình cùng nhau thực tập.

– Táo ơi! Chào em. Cám ơn trái táo.

Mỗi khi ăn thức gì, các em hãy để ý và gọi tên nó, thì thức ăn ấy mới thực là thức ăn. Các em đưa trái táo lên mũi, thử ngửi đi. Trái táo có thơm không?

– Dạ thơm lắm.

– Hít vào nè.

– Ừm! Thơm ghê.

Bây giờ đến lúc, các em nhìn trái táo nào. Trái táo này màu gì?

– Dạ thưa, màu ửng hồng.

Các em có thấy ông mặt trời không?

– Dạ có. Mặt trời là trái táo. Mặt trời gửi nắng vào trái táo, giúp cho nó từ xanh tươi trở thành ửng hồng. Nắng và hơi ấm của mặt trời cũng góp phần quan trọng tạo ra nước ngọt cho trái táo nữa.

Các em giỏi quá. Các em có thấy cơn mưa trong trái táo hay không?

– Dạ có. Cơn mưa nuôi dưỡng cây táo suốt năm. Nước táo cũng có từ cơn mưa. Nước táo ngọt lịm. Không có cơn mưa thì làm sao trái táo căng tròn, no đầy nước ngọt cho được. Có phải không anh Lang?

Phải rồi! Còn nữa, các em có thấy đất cũng có mặt trong trái táo không?

– Dạ có. Đất là mẹ của cây táo. Đất nuôi dưỡng cây táo từ lúc mới nẩy mầm. Đất cung cấp nước, chất đạm, phân bón… để cây lớn lên tốt tươi mà đơm hoa kết thành trái táo này.

Các em thấy gì nữa? Các em có thấy nơi trái táo này cũng từng có cây táo khi cây trổ đầy hoa trắng như tuyết không?

– Dạ vâng, chúng em có thấy. Hoa đẹp lắm.

Các em thấy gì nữa?

– Dạ, chúng em thấy dòng sông, không khí, chất khoáng, trời xanh, mây trắng, nhiều nữa, nhiều nữa trong trái táo.

Ồ! Các em giỏi quá.

Trước khi ăn táo, Lang hát bài hát của chị Betsy Rose bằng tiếng Anh để các em nghe cho vui.

Taste and See

Oh! Taste! Taste! And see.

How good is the fruit that falls from the tree.

Oh! Taste, taste, and see.

How good is the fruit of the garden.

Taste the sun, stored in the skin; flavor of fire and of passion.

Taste the stars that dwell at the core; Seeds of our joy and compassion.

Oh! Taste! Taste! And see.

How good is the fruit that falls from the tree.

Oh! Taste, taste, and see.

How good is the fruit of the garden.

Taste the rain, soaked through the flesh; it lingers so sweet on the tongue.

Taste the earth, the body of life; dark and rich and strong.

Oh! Taste! Taste! And see.

How good is the fruit that falls from the tree.

Oh! Taste, taste, and see.

How good is the fruit of the garden.

– Hay quá! Các bạn ơi! Chúng mình vỗ tay đi nào.

– Anh Lang hát hay ghê.

Các em đã quên lối vỗ tay mới rồi à. Chúng mình hãy làm hoa nở bằng hai bàn tay của mẹ. Ồ! Vui quá. Anh Lang tạm dịch bài hát này ra tiếng Việt.

 

Nếm để mà thấy

Điệp khúc:

(Hãy nếm, hãy nếm để mà thấy!

Trái này ngon lắm rơi xuống từ cây.

Hãy nếm, hãy nếm để mà thấy!

Trái này ngon lắm của mảnh vườn.)

Nếm mặt trời chứa ở vỏ trái cây, vị của lửa và của đam mê.

Nếm ngàn sao ở giữa lòng trái cây; hạt giống của niềm vui và tình yêu.

(Điệp khúc)

Nếm cơn mưa thấm trong da thịt của trái cây; nó đậm đà, ngọt lịm cả lưỡi.

Nếm đất mẹ, cơ thể của sự sống; Vững chắc, giàu có và mạnh mẽ.

(Điệp khúc)

Bây giờ, các em cắn một miếng táo và nhai từ từ, thật kỹ lưỡng để ý tới vị ngọt của nước táo. Đừng vội nuốt liền. Nhai cho tới khi miếng táo trở thành nước mới nuốt. Nào, chúng ta cùng nhau ăn táo cho vui.

Ngoạm, nhai, nhai…

Ăn như thế, các em cảm thấy ra sao?

– Ngon lắm, ngọt ghê, giòn nữa. Lần đầu tiên em ngửi được mùi thơm của táo. Cũng là lần đầu tiên em tiếp xúc được cây táo.

– Chưa bao giờ em ăn táo ngon như thế.

– Em thấy mùa xuân.

– Em cảm nhận được tình thương.

Vậy là vui quá rồi. Các em giỏi lắm. Các em nhớ ăn theo cách này với các loại trái cây khác nhá. Khi ăn theo cách này, các em sẽ cảm nhận được sự sống dễ thương và ngọt ngào biết mấy!

 

Nước ngọt lịm

Chào các em. Bây giờ, Lang mời các em uống nước cho ngon nhé. Mùa hè, uống nước thật mát và sướng ghê. Trước khi uống, các em thử hỏi câu này:

– Nước ơi! Em từ đâu đến?

Dường như, các em nghe nước trả lời:

Nước từ nguồn suối cao

Nước từ lòng đất sâu

Nước mầu nhiệm tuôn chảy

Ơn nước luôn tràn đầy.”[5]

– Uống! Nếm! Ực. Tắc, tắc. Ừm! Ngon quá!

– Cám ơn nước. Cám ơn anh Lang. Bấy lâu này uống nước, chúng em quá vô tình. Cứ đưa cốc lên miệng là uống ực liền một hơi rồi chạy đi chơi. Chứ có bao hỏi nước đến từ đâu, trân trọng cảm nhận vị nước dịu mát như thế nào. Mà, không có nước nuôi dưỡng chúng em thì sao chúng em sống vui và khỏe mạnh được! Chúng em xin lỗi nước thật nhiều vì chúng em đã vô tình với nước.

Biết lỗi là tốt lắm. Bây giờ, các em uống một ngụm nữa. Hãy cảm nhận vị ngọt, mát lịm trên lưỡi và trong cổ họng. Nước có ngọt không hởi các em?

– Dạ thưa, ngọt lắm, mát ghê.

Uống thêm một ngụm nữa đi, và chú tâm vào sự xúc chạm của nước ở trong miệng. Sao rồi?

– Đã quá. Cảm thấy khỏe liền. Nước dễ thương. Nước nuôi dưỡng. Nước tuyệt vời. Không có nước chắc, chúng em khô héo và chết mòn mất, anh Lang ơi! Nước cần thiết hết sức, vậy vì sao ít người để ý và trân quí nó?

Có chứ! Những lúc bị cúp nước, mọi người mới thấy, sống không thể thiếu nước. Tuy nhiên, con người hay quên. Thế thôi!

Các em ạ! Uống nước cũng là uống mây vì cơn mưa nhờ mây mà có. Uống nước cũng là biến thành dòng sông trôi chảy âm thầm. Như vậy, các em có thích không?

– Dạ! Thích lắm! Trở thành dòng sông là vui lắm, là một chuyện lạ lùng.

Chúng em chưa bao giờ nghĩ tới. Vậy là chúng em có thể xuôi về biển cả rồi. Sướng quá, anh Lang ơi!

Uống nước là nghe con suối chảy róc rách, nghe mạch nước thì thầm trong từng dòng máu. Các em thương mến! Nước mầu nhiệm vô cùng. Các em cũng mầu nhiệm như nước. Cám ơn các em.

[5] Nhất Hạnh

Các bài có liên quan:

– Thiền cho tuổi thơ: phần I, phần II, phần III