Lễ xuất gia của gia đình Cây Bạch Dương
Chân tâm một quyết lên đường
Sáng ngày 14.12.2017, tứ chúng Làng Mai đã vân tập tại thiền đường Nước Tĩnh – xóm Thượng để yểm trợ năng lượng cho lễ xuất gia của 22 vị trong gia đình Cây Bạch Dương (9 vị được xuất gia tại Pháp và 13 vị được xuất gia tại Làng Mai Thái Lan). Buổi lễ diễn ra thật trang nghiêm và ấm áp trong màu y vàng cùng tiếng tụng kinh, niệm Bụt đầy hùng lực của gần 200 xuất sĩ. Buổi lễ còn có sự chứng minh của Sư Bà Như Tuấn, chùa Phổ Hiền, Strasbourg, Pháp. Rất đông cư sĩ cùng cha mẹ và người thân của các giới tử cũng có mặt để yểm trợ các em trong giờ phút linh thiêng này.
Năng lượng Bồ đề tâm dũng mãnh và tinh khôi của 22 giới tử đến từ 12 quốc gia khác nhau (Pháp, Đức, Áo, Ý, Colombia, Úc, Nhật Bản, Trung Quốc, Singapore, Thái Lan, Indonesia và Việt Nam) đã lan tỏa và và làm xúc động tất cả mọi người có mặt trong buổi lễ hôm ấy.
Một tâm mà động mười phương.
Khu vườn tăng thân giờ đây lại có thêm 22 Cây Bạch Dương xanh tươi, cùng đứng bên nhau làm đẹp cho tăng thân và cho cuộc đời. Mỗi cây mang một cái tên thật đẹp và ý nghĩa, chứa đựng bao tình thương và sự gửi gắm của Bụt, của Sư Ông và tăng thân:
Chân Trời Nhật Quang, Chân Trời Khiết Hỷ, Chân Trời Khiết Lâm, Chân Trời Khiết Minh, Chân Trời Địa Xúc, Chân Trời Lặng Chiếu, Chân Trời Khiết Anh, Chân Trời Khiết Tâm, Chân Trời Tâm Không, Chân Trời Thinh Không, Chân Trời Núi Cao, Chân Trời Đuốc Thiêng;
Chân Trăng Giác Ân, Chân Trăng Giác Hiếu, Chân Trăng An Bình, Chân Trăng An Tâm, Chân Trăng An Cư, Chân Trăng Giác Hòa, Chân Trăng An Nhiên, Chân Trăng Giác Minh, Chân Trăng Tuệ Văn, Chân Trăng Tuệ Viên.
Dưới đây là cảm nhận của một thiền sinh có mặt trong buổi lễ xuất gia của gia đình Cây Bạch Dương:
Ngày hôm nay đẹp lắm thật mà!
Hôm nay là một ngày thật đặc biệt, giữa mùa đông mà lại có một ngày nắng đẹp khô ráo. Gió vẫn thổi dạt dào từng cơn mang theo hơi lạnh vừa đủ để mỗi người cảm thấy thật ấm áp và hạnh phúc khi được ở bên nhau, có mặt cùng đại chúng trong thiền đường Nước Tĩnh, Xóm Thượng, Làng Mai. Ngày hôm nay quý thầy quý sư cô và tăng thân Làng Mai làm lễ xuất gia cho 22 giới tử trong gia đình xuất gia Cây Bạch Dương. Ngày này cũng là kỷ niệm tròn một năm xuất gia của những Cây Mai Vàng. Một năm nay Mai nở hoa và đang góp mặt cùng tăng thân phụng sự và độ đời.
Hôm nay là ngày của hôm nay, niềm vui nối tiếp niềm vui. Trong thiền đường Nước Tĩnh năng lượng bình an như bao trùm lên tất cả mọi người. Quý thầy quý sư cô và thiền sinh từ nhiều quốc gia về tu tập trong ba tháng An cư kiết đông có mặt đông đủ. Ba tiếng chuông trang nghiêm vang lên mở đầu buổi lễ. Tôi cảm nhận rằng dù từ quốc gia nào, nền văn hóa nào, lứa tuổi nào thì trong giờ phút thiêng liêng này, sự im lặng hùng tráng sau mỗi tiếng chuông đang kết nối tất cả đại chúng lại trong hơi thở chánh niệm tràn đầy tình thương.
Là một thiền sinh lần đầu được tu tập trong khóa An cư và cũng là lần đầu được tham dự một buổi lễ xuất gia, lòng tôi có nhiều cảm xúc thật khó diễn tả thành lời. Có lúc tôi thấy mình hòa tan vào đại chúng, cảm nhận được sự thành kính thiêng liêng trào dâng khi nghe tiếng chuông ngân, nghe âm vang tiếng tụng kinh hào hùng của quý thầy quý sư cô, cảm nhận sự hòa hợp muôn người như một của tăng thân.
Có lúc tôi lại ước gì mình có thể trở lại thời tuổi trẻ, đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời và băn khoăn tự hỏi: “Chọn con đường nào? Học lên cao, lấy chồng hay đi tu?”… Rồi tôi quyết cho mình một lối đi. Tôi đang đứng cùng với các em, trong màu áo lam tinh khiết chờ đợi giờ phút linh thiêng và đẹp nhất đời mình…
Tự nhiên tôi nhớ đến cậu bé Cát Tường trong cuốn “Đường xưa mây trắng” của Sư Ông, lòng tôi lâng lâng một cảm giác nhẹ nhàng, bình an đến lạ. Nước mắt tôi đang lăn dài trên má. Tôi ý thức được mình đang đứng cùng đại chúng, xung quanh tôi vài người cũng đang lau nước mắt. Tôi đoán biết trong sự im lặng và chú tâm này, lòng nhiều người đang nổi cơn giông, có khi có sấm, có sét và những cơn mưa. Những giọt nước mắt xúc động chính là những hạt nước mưa đang tưới tẩm cho những hạt giống tốt đã bị bỏ quên lâu rồi. Dù chỉ là cái thấy hạn hẹp của mình nhưng tôi biết họ cũng như tôi, chúng tôi thật may mắn được có mặt ở đây, được có những giây phút an lạc và hạnh phúc này.
Bây giờ trước mặt tôi là những gương mặt mới. Vẫn là những người tôi thường gặp vào những ngày quán niệm mà sao khác quá! Mái tóc đã cạo, ánh mắt sáng tươi, nụ cười rạng rỡ yêu thương và hạnh phúc khiến cho tất cả toát lên một vẻ đẹp tuyệt vời. Tôi chợt nhận ra rằng vẻ đẹp đó chính là tấm gương phản chiếu nội tâm của họ sau quá trình tu tập và chuyển hóa ở Làng Mai. Từ ngày hôm nay họ được gọi bằng tên mới: những Sadi và Sadi nữ, những sư chú và sư cô. Bao nhiêu người chúng ta biết rằng chúng ta cũng có vẻ đẹp này nếu thật sự biết dừng lại, tu tập và chuyển hóa?
Tôi cứ ngắm mãi sự tươi mát của các sư chú, sư cô mới và thầm biết ơn họ đã cho tôi câu trả lời: Họ đã biết dừng lại. Dù có những sư chú và sư cô tuổi đã trung niên nhưng điều đáng trân trọng là họ đã biết dừng lại và lựa chọn cho mình một con đường sáng đẹp, con đường của tình thương và sự hiểu biết, của phụng sự và độ đời.
Xung quanh tôi tiếng nói cười của nhiều thứ ngôn ngữ vang lên. Dù từ nhiều quốc gia, từ nhiều nền văn hóa nhưng trong lòng chúng tôi chắc chắn đã có một cơn mưa tưới tẩm những hạt giống thiện lành… Rồi sẽ còn có những chàng trai hiền, cô gái hiền có đủ duyên để chọn cho mình một con đường lớn: “Ta hạnh phúc liền giây phút này. Lòng đã quyết dứt hết âu lo…”. Ngày hôm nay đẹp lắm, thật mà!
Tâm Diệu Minh
Xem thêm hình ảnh của lễ xuất gia: https://langmai.org/dai-may-tim/vien-anh/le-xuat-gia/le-xuat-gia-cay-bach-duong/