Vết thương
Bạn trẻ thân mến!
Là con người, bạn nào cũng đã trải nghiệm yêu thương, nếm ít nhiều hương vị của tình yêu, nhưng hiếm người thấy rõ về hoa trái của nó. Tình thương là bài học quan trọng bậc nhất trong cuộc đời. Nó là gia tài vô giá của ông bà tổ tiên, vì thế tình thương không thể đến từ đầu môi chót lưỡi hay đùa cợt được. Nó là sự trải nghiệm, là tiếng thổn thức của con tim, là sự sống của linh hồn.
Khi yêu thương, bạn hãy xét nghiệm lại bạn khổ đau như thế nào, bạn hạnh phúc như thế nào? Quan trọng hơn là bạn đã học được gì trong tình yêu ấy. Có lúc tình thương là sự thèm khát, sự ham muốn, sự trống vắng. Con tim bạn có lỗ trống, cho nên tình thương là để bạn khỏa lấp nó. Tâm hồn bạn lạc loài nên thương yêu là để bạn tìm một bến đỗ cho tâm hồn.
Bạn thương nhiều thứ lắm! Bạn thương cha mẹ, thương anh chị em, thương bạn bè, thương đất trời… Số đông trong các bạn bận rộn quá, đầu tắt mặt tối, cho nên bạn chưa có cơ hội nhìn lại hoa trái của yêu thương. Bạn nên để ra vài ngày nghỉ ngơi như người Tây phương lấy ngày nghỉ “vacation”, không làm gì hết để nhìn lại cõi lòng.
Bạn phải có một cuốn nhật ký ghi lại những trải nghiệm của mình. Tình yêu này có bao nhiêu khổ đau. Nó đến từ nguyên nhân nào. Bạn nếm được bao nhiêu hạnh phúc trong tình yêu này. Do đâu? Tình thương này có vết thương nào, tự ái nào, tổn thương nào, hiểu lầm nào, đòi hỏi nào? Từ đó bạn rút ra bài học yêu thương thật sự. Bạn chuyển hóa bớt các nguyên nhân đưa tới đau khổ cho bạn và cho người thương. Mặt khác, bạn nuôi dưỡng thêm các tố chất hạnh phúc trong tình yêu thương.
Khi mặt hồ tĩnh lặng, bạn có thể thấy được tất cả sự phản chiếu trong đáy hồ. Cũng thế, khi tâm hồn yên tĩnh, bạn mới có khả năng nhìn tận đáy lòng mình. Bạn thấy tường tận với một tấm lòng thành thật, nhận diện đường nét, màu sắc của yêu thương. Lắng dịu tâm hồn là sự thực tập chánh niệm, là cánh cửa đi vào chân trời yêu thương.
Vết thương!
Ta cúi xuống trên thân người cát bụi
Nhìn cho sâu những vết thương dại khờ
Để sống lại trong nụ cười rạng rỡ
Cho tương lại đẹp mãi những bài thơ
Ta cúi xuống ngắm nhìn em thơ dại
Dang hai tay ôm chặt nỗi giận hờn
Vết thương ơi! Xin đừng mang tủi nhục
Bởi vì em là cánh cửa tâm hồn
Em cứ khóc cho vơi đi nỗi khổ
Niềm đau này vang vọng từ ngàn xưa
Hãy cúi xuống nhìn sâu hơn để hiểu
Tình yêu em, ta yêu mãi không vừa
Thương là hiểu, hiểu rồi không tuyệt vọng
Em là ta và ta mãi là em
Rác là hoa và hoa hóa thành rác
Vết thương lành em biến thành tình thương.
Tình thương là nguồn năng lượng được biểu hiện qua hành động, ánh mắt, lời nói…