Cảm ơn những bàn tay

Chân Chuẩn Nghiêm

Đã từ lâu con muốn gửi đến những bàn tay lời cảm ơn nhưng sao nói chẳng nên lời. Chính vì thế nên con xin phép được viết ra đây. Làm như vầy thấy dễ hơn rất nhiều.

Cám ơn những bàn tay hằng ngày đã nấu ăn ngon để đại chúng có được những bữa cơm ngon miệng, với nhiều niềm vui.

Cảm ơn những bàn tay hằng ngày đã chăm sóc bàn Bụt, thiền đường mỗi ngày để thiền đường luôn sạch mát, trang nghiêm.

Cảm ơn những bàn tay đã hằng ngày dọn dẹp để cửa nhà luôn sạch đẹp.

Cảm ơn những bàn tay đã hằng ngày lau chùi nhà vệ sinh để nhà vệ sinh luôn sạch sẽ, để ai vô thăm nhà vệ sinh cũng phát khởi niềm an vui. Cảm ơn những bàn tay đã hằng ngày tưới cây, làm đất cho hoa thêm thắm, cho rác thành hoa. Cảm ơn những bàn tay đã làm vườn rất siêng năng để đại chúng có rau xanh sạch để ăn.

Cảm ơn những bàn tay đã siêng năng quét những con đường trong nhà, ngoài ngõ, để ai bước chân qua cũng thấy hạnh phúc lâng lâng. Những con đường ấy là con đường chung và những đôi bàn tay ấy đã cầm chổi quét mỗi ngày.

Con muốn viết thật nhiều, nhiều nữa nhưng viết sao cho hết. Con chỉ muốn gửi tới tất cả mọi người lời cảm ơn sâu sắc nhất vì ai cũng có bàn tay đẹp. Bàn tay ấy đã không ngại ngùng khi phải làm việc, dù đó là nấu ăn, rửa nồi, đổ rác hay chùi nhà vệ sinh…

Con thực sự xúc động và kính phục khi thấy sư em, với đôi tay nhỏ bé của mình nhưng ngày nào cũng qua phòng để hơ ngải cứu, bấm huyện giúp sư cô cùng phòng với con. Con cùng phòng với sư cô mà chẳng giúp được gì. Con cảm động chảy nước mắt khi bị bệnh mà được ăn tô cháo giàu dinh dưỡng do sư chị, sư em mình nấu. Sống trong chùa, xa bố mẹ, anh chị em ruột thịt nhưng con đã có thật nhiều anh chị em huynh đệ – những người cùng lý tưởng, nguyện cùng nhau đi chung một con đường.

Ngày xưa, khi học tiểu học, môn học đạo đức đã giúp con sống đẹp hơn. Con nhớ một bài học mà trong đó có câu như thế này: Một bàn tay đẹp không phải là một bàn tay với những ngón tay búp măng, tô đỏ mà bàn tay ấy đẹp ở chỗ chẳng ngại làm việc gì (con nhớ không được chính xác cho lắm). Trong tăng thân con thấy rất nhiều bàn tay như thế. Những bàn tay đã làm việc hết lòng, rất giỏi để xây dựng tăng thân. Những bàn tay đã hằng ngày mang lại niềm vui và hạnh phúc cho đại chúng. Con không biết nói như thế nào để diễn đạt cho hết lòng biết ơn của con đối với những đôi bàn tay. Chỉ biết rằng khi thấy mọi người làm việc thì trong con lại hiện lên câu nói: Cảm ơn những bàn tay!