Điều có thật

Chúng ta là những người con Việt Nam, gia đình, bạn bè, tổ quốc đất mẹ chính là gốc rễ vững chắc mà là nơi để chúng ta quay về nương tựa. Nếu không có nền tảng của gốc rễ thì chúng ta không thể lớn khôn lên được. Nền tảng văn hóa của đất nước là cái móng nhà vững chắc của chúng ta…May thay, tất cả những nền móng, những vẻ đẹp đó mình lại tìm thấy nơi này và mình được có thời gian để trải nghiệm và cảm nhận trong hai tuần qua tại Làng Mai….” Đào Thu Hằng.

 

Buổi sinh hoạt tại Chùa Mai Hoa- Xóm Trung

 

Các bạn thương mến!

Mình hạnh phúc được chia sẻ với các bạn…

Các bạn thương mến, ở Làng Mai mình đã thấy bạn khóc. Mình cũng vậy, mình cũng đã khóc rất nhiều. Mình biết rằng đó không phải là những giọt nước mặt của niềm đau nỗi khổ mà đó là nước mắt của hạnh phúc bởi vì chúng ta ở bên nhau. Chúng ta được lắng nghe, được chia sẻ và thực sự có mặt cho nhau.

Mình đã bật khóc khi nghe các sư cô hát bài Sống vui. Mình bật khóc khi lần đầu tiên được nghe cả tăng đoàn niệm danh hiệu đức Bồ Tát Quán Thế Âm (Avalokiteshvara). Mặc dù, mình đã nghe qua trên internet nhiều lần trước đó. Vậy mà mình cũng đã khóc, khóc bởi đất nước của chúng ta đã trải qua quá nhiều đau khổ vì chiến tranh, vì sự áp bức hay vì sự đô hộ kéo dài trên mảnh đất thương yêu…

Hôm nay, mình lại khóc bởi vì mình có cơ hội được nhận diện một cách sâu sắc hơn những niềm đau nỗi khổ của bản thân. Mình cảm thấy đau vì mình cảm nhận được sâu sắc niềm đau và nỗi khổ của bạn, những người bạn sống quanh mình. Mình đã khóc vì mình có cơ hội được chia sẻ với các bạn rằng khi mình vượt qua được những nỗi khổ niềm đau cỏn con của mình thì mình gặp phải một niềm đau lớn hơn nhiều lần. Đó là  thiên nhiên vạn vật  và môi trường bị tàn phá, cảnh đói nghèo vẫn diễn ra…Mình tin rằng có rất nhiều bạn chia sẻ và đồng cảm với mình về những điều chúng ta trông thấy trong sự sống hằng ngày.

Chúng ta là những người con Việt Nam, gia đình, bạn bè, tổ quốc đất mẹ chính là gốc rễ vững chắc mà là nơi để chúng ta quay về nương tựa. Nếu không có nền tảng của gốc rễ thì chúng ta không thể lớn khôn lên được. Nền tảng văn hóa của đất nước là cái móng nhà vững chắc của chúng ta. Và mình cũng cảm nhận rằng: Nếu chúng ta không giữ gìn được những nét đẹp văn hóa và nền tảng gia đình… thì chúng ta sẽ như “kẻ khờ dại xây nhà trên cát”. May thay, tất cả những nền móng  những vẻ đẹp đó mình lại tìm thấy nơi này và mình được có thời gian để trải nghiệm và cảm nhận trong hai tuần qua tại Làng Mai.

John Lennon của nước Anh, qua bài hát Imagine đã phải mơ, phải tưởng tượng ra một thế giới sống trong hòa bình. Trịnh Công Sơn (người mà thỉnh thoảng mình có gọi là John Lennon của Việt Nam) đã phải kêu gọi mọi người sống yêu thương nhau. Nhưng mình biết là mình tìm thấy thế giới đó ở đây. Mình không phải sử dụng trí tưởng tượng siêu việt để vẽ ra bức tranh về một thế giới đó. Thế giới đó là sự thật, là có thật ở Làng Mai.

Thế giới đó không phải là một vùng đất không tưởng. Bất cứ cái tên gì ta có thể gọi đó là nước Chúa, là thiên đường trên trái đất. Một điều mình biết rằng đó là sự thật – một thế giới xây dựng bởi các bạn và mình, với nền móng là tình bằng hữu, yêu thương và từ ái.

Mình đang không sống ở Việt Nam và nơi mình ở không có chùa hay tăng thân nào thực tập. Nhưng mình có một cộng đồng online cùng thực tập Tư duy tích cực với các bạn người Việt ở khắp nơi trên thế giới với những giá trị của khiêm tốn – không tôi, thành thật, yêu người vô điều kiện.

Mình đã học được rằng sẽ có rất nhiều điều mình gặp phải trong cuộc sống mà nằm ngoài tầm tay của mình, nhưng sẽ luôn luôn có một điều mà mình sẽ làm được đó là rèn luyện. Không chỉ khi đến Làng Mai mình mới nhận ra điều này, nhưng được thực tập với cộng đồng tại Làng Mai đã trợ giúp và tiếp thêm sức mạnh cho niềm tin và thực tập của mình được vững chắc hơn. Và mình tin rằng các bạn cũng sẽ có cảm nhận như vậy khi bạn tìm thấy chính mình với gia đình tâm linh từ trong tâm bạn.

Làng Mai là nơi tiếp thêm niềm tin và sự vững chãi vào tư duy tích cực mà mình đang thực hành để thấy rằng: cuộc sống của mình, đất nước mình và thế giới thực sự cần một trái tim nhân từ, chứ không chỉ là một bộ não hay một cơ thể. Bộ não của mình, tài năng hay bất cứ điều gì mà cơ thể của mình có đều do tổ tiên và nhận thức của cả xã hội và môi trường xung quanh mang lại cho mình. Nó chỉ có thể thực sự được hữu dụng và phát triển dựa trên sự thực tập Niệm- Định- Tuệ.

Các bạn thương mến!

Là một người trẻ, mình thực sự hạnh phúc khi thấy càng ngày có nhiều bạn trẻ tới tu tập ở những nơi như Làng Mai để được nuôi dưỡng sự tươi mát, thư giãn, bình an hay được tiếp xúc với nếp sống tỉnh thức, để mỗi bước đi không như những bóng ma.

Tất cả các bạn, những người mình đã gặp hay sẽ gặp, hay chỉ trao đổi bằng nụ cười và ánh mắt, các bạn thực sự đều là những bông hoa rất đẹp. Các bạn tràn đầy năng lượng để giúp chính mình, giúp cho cộng đồng đất nước mình và chuyển hóa thế giới này trở thành một nơi tốt đẹp hơn.

Các bạn trẻ người Việt Nam thương mến. Chúng ta đều biết rằng chúng ta có một đất nước tuyệt đẹp và linh thiêng. Hãy cùng nhau xây dựng một đất nước bằng sức trẻ, bằng tình yêu và lòng nhân ái của chúng ta để biến giấc mơ Việt Nam trở thành hiện thực như là Thầy. Người đã chưa bao giờ ngừng không chỉ mơ ước mà là xây dựng nó.

Mình biết một sự thật là mình không cô đơn, và các bạn cũng vậy. Mình không đi một mình. Mình biết là các bạn đang đi cùng mình. Các bạn đang cùng bước đi với mình cho một tương lai về một thế giới sống trong hòa bình và nhân ái.

Thưa Thầy, thưa các sư cô sư thầy, con hạnh phúc và biết ơn vì được thấy sự có mặt của Thầy, của các sư cô, sư thầy và món quà vô giá mà con được trao tặng.

Các bạn thương mến, hãy cùng nhau bước đi như ta được tái sinh lần nữa. Dành tặng các bạn một đài hoa sen và một nụ cười.