Nhân duyên với World Bank
Hai mươi năm về trước có một bác sĩ trẻ (gốc người Hàn quốc nhưng lớn lên ở Hoa Kỳ) tên Kim Young Jim đọc được quyển sách Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức – một quyển sách do Thiền Sư Thích Nhất Hạnh viết cho những anh em Thanh Niên Phụng Sự Xã Hội đang làm việc dưới bom đạn năm 1974 trong chiến tranh Việt Nam. Khi nhậm chức Viện Trưởng Viện Đại Học Darmouth vào năm 2009, ông đã tuyên bố “Quyển sách Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức của Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã làm thay đổi đời tôi.”
Kim Young Jim và Sư Ông Làng Mai
Khi vừa hay tin Tổng Thống Barack Obama mời Kim Young Jim làm Chủ tịch Ngân hàng Thế giới (World Bank, xin viết tắt là WB) – tổ chức chuyên cho các nước nghèo mượn vốn nhằm xóa đói giảm nghèo, thầy Pháp Lưu vốn là sinh viên Đại Học Darmouth nhớ câu tuyên bố khi xưa của ông Viện Trưởng nên thử e-mail báo tin cho ông Kim biết tác giả quyển sách mà ông khâm phục đó sắp đi dạy một vòng Hoa Kỳ. Thầy Pháp Lưu viết thêm rằng tác giả này là một thiền sư nên không thích nói lý thuyết và gặp gỡ để chào hỏi xã giao. Nếu ông muốn tham dự khóa tu của thầy tôi thì chúng tôi sẽ để dành cho ông một chỗ danh dự tại một trong những khóa tu mà thầy chúng tôi hướng dẫn trên đất Mỹ.
Ông mừng quá và hỏi thăm là Thiền sư có thể nào đến giảng cho nhân viên WB nghe không? Thầy Pháp Lưu nói thầy chúng tôi chỉ muốn chia sẻ sự thực tập chánh niệm cho nhiều người để họ có thêm bình an trong cuộc sống tất bật hôm nay, chỉ cách cho họ chuyển hóa được những cảm xúc mạnh như giận dữ, sợ hãi, tuyệt vọng v..v chứ không chỉ đến WB để thuyết pháp một cách đơn thuần. Ông viết thư hỏi lại: “Vậy Thiền Sư có thể đến dạy một ngày chánh niệm tại WB không?”
Lúc đó là tháng 5/2013, Sư Ông và tăng thân đang ở bên Hàn quốc. Thầy Pháp Lưu sợ các thầy các sư cô trong ban giáo thọ sẽ bác bỏ đề nghị chia bớt 2 ngày nghỉ ngơi của Sư Ông ở Tu Viện Bích Nham, vì muốn giữ gìn sức khỏe cho Sư Ông. Thầy điện thoại trực tiếp đến ban thị giả nhờ trình lên, xin Sư Ông hoan hỷ chấp nhận dạy hai ngày cho WB. Nghe nói ông Kim Young Jim là người có tâm bồ đề lớn, nếu mình không giúp thì thật là đáng tiếc! Trước đó nhiều năm, ông Kim đã từng nhuận văn và in một quyển sách 600 trang chứng minh là WB làm việc không có hiệu quả và thậm chí còn làm tổn hại người nghèo… Vì lý do đó, ông đề nghị WB nên ngưng hoạt động. (Có thể đó là một số kiến nghị của ông nhằm cải thiện tình trạng cho WB). Hay cũng vì lý do đó mà Tổng Thống Obama tiến cử ông vào vị trí chủ tịch WB để ông có dịp chứng minh những gì mình nói là có thể thực thi được. Như chúng ta được biết vừa vào vị trí mới, ông ra lệnh đuổi ngay hai trong bốn “đại thần” của WB, vì ông nắm được những việc làm chưa hay, hay chưa đúng tinh thần xóa đói giảm nghèo của họ. Ông Kim còn cắt bớt ngân sách này, giảm thiểu những chi tiêu phí phạm kia, khiến cả ngàn nhân viên cũng khá lo âu và bất an vì với đà này không biết số phận mình sẽ ra sao. Kết quả là gần đây ông đã chỉnh lý ngân sách và thanh lọc được một số việc nội bộ.
Cuối cùng, Sư Ông cũng nhận lời nhờ vào những thông tin thầy Pháp Lưu cung cấp. Trong buổi sinh hoạt đầu tiên ông Kim thuật lại với nhân viên chuyện trao đổi qua lại giữa ông với thầy Pháp Lưu. Khi thầy Pháp Lưu báo tin Sư Ông nhận lời tới WB, ông nói: “Ôi chao! thật là một may mắn quá bất ngờ khi tôi hay tin Thiền Sư nhận lời tới dạy cho chúng ta! Vì thế mới có được ngày hôm nay…”
Chương trình sinh hoạt hai ngày tại WB:
Ngày 09/09, Sư Ông Làng Mai cùng 36 quý thầy, quý sư cô từ đạo tràng Mai Thôn và các trung tâm khác của Làng trên thế giới tới World Bank để hướng dẫn ngày chánh niệm. Vì chỗ ngồi có giới hạn nên chỉ có 500 nhân viên được tham dự trực tiếp, danh sách ghi danh chờ đợi (waiting list) khá dài. Hai ngày sinh hoạt với Sư Ông và tăng thân Làng Mai đều được thu hình và phát sóng đến các văn phòng của World Bank trên khắp thế giới.
- Ngày 09/09/2013: trò truyện và tham khảo giữa Tiến sĩ Richard Davidson, Tiến sĩ Brian Davey, Chủ tịch World Bank Jim Young Kim và Sư Ông Làng Mai.
Bắt đầu vào 11:00, Chủ tịch Kim giới thiệu Sư Ông, Tiến sĩ Brian Davey, Tiến Sĩ Richard Davidson. Nội dung buổi trò chuyện như sau:
Tiến sĩ Kim Young Jim, Khoa học gia thần kinh Davidson Richard, Ts Brian Davey và Sư Ông Làng Mai
Trong giảng đường, Thiền sư ngồi giữa 3 vị học giả: Tiến sĩ Kim Young Jim, Khoa học gia về thần kinh học Davidson Richard và Tiến sĩ Brian Davey. Tiến sĩ Davidson nói về những tác động tích cực của các kỹ thuật giảm căng thẳng, những bằng chứng khoa học và y tế cho thấy khi lợi ích của cá nhân được chăm sóc thì họ sẽ tạo nên một lực lượng lao động hiệu quả hơn và hạnh phúc hơn. Tiến sĩ Davey nói về chương trình chăm sóc sức khỏe của World Bank cho công nhân viên.
Sau khi Khoa học gia Richard Davidson chia sẻ, Thiền sư ngồi thật yên, thật dung dị, thoải mái, chia sẻ về cách Thiền sư và Trường Thanh Niên Phụng Sự Xã Hội làm việc xóa đói giảm nghèo ra sao trong những năm 1965 – 1975: bắt đầu làm hai làng hoa tiêu thử nghiệm từ đầu năm 1964 đến tháng 9 năm 1965 với hay bàn tay trắng không tiền bạc, rồi thành lập chính thức trường Thanh Niên Phụng Sự Xã Hội (TNPSXH) tháng 9 năm 1965. Phong trào phụng sự kéo dài mãi cho tới tháng năm 1975 mới chấm dứt. Những người tình nguyện dấn thân phụng sự được gọi là tác viên xã hội của TNPSXH. Trường này chủ trương là không đem tiền tới nơi nghèo đói mà chỉ đi tới những làng mạc nghèo với hai bàn tay không và một tấm lòng tự nguyện dấn thân, chia sẻ cho đồng bào cơ cực. Họ chỉ có một trái tim thơm nồng tình thương cùng với sự dấn thân của tuổi trẻ vào con đường cách mạng bản thân, giúp dân nghèo làm cách mạng, cùng với dân tự lập, tự xây dựng cho thôn làng của họ bằng sự tự đứng lên lo cho con em mình với khả năng và những điều kiện có sẵn trong tay mà không chờ đợi sự trợ giúp bên ngoài; giúp người dân sáng suốt tìm cách tự trợ, rồi sau đó mình mới kêu gọi bà con bên ngoài giúp một tay. Ý thâm sâu của Thiền sư là nếu anh tới với quá nhiều tiền thì hư việc hết, bởi vì thiên hạ chỉ nghĩ tới đồng tiền của anh và họ chỉ muốn mượn càng nhiều càng tốt.
Thiền sư dạy cách làm cho tâm bình an, về thiền chánh niệm có công năng trị liệu, chuyển hoá, hòa giải, tái lập truyền thông, chế tác bình an và hạnh phúc trong cuộc sống hàng ngày. Tiến sĩ Richard Davidson ngồi lắng nghe thật say sưa những điều hình như quá mới lạ với ông… Ông Kim thì cứ cười hoài, tâm đắc. Chỉ có tiến sĩ Brian Davey thì mặt còn hơi nghiêm, nhưng nét mặt của ông cũng từ từ giãn ra.
Tiếp theo là phần đặt câu hỏi:
1.Trong xã hội tranh giành ảnh hưởng ngày nay, mình không có thì giờ để ăn, để sống cho thoải mái hạnh phúc được. Ai cũng muốn là người giỏi nhất, làm tốt nhất. Vậy mình phải làm sao?
Sư Ông hỏi: “Ai cũng muốn làm number ONE đó hả? Thì phải chọn thôi, chọn làm NUMBER ONE hay chọn được HẠNH PHÚC?” Thiên hạ cười lớn thích thú.
2. “Thời bây giờ, đôi khi trong sở làm họ bắt mình thực hiện ba bốn việc, ba bốn dự án cùng một lúc. Khó quá! Thầy có cách gì không?”
Sư Ông trả lời ngắn gọn: “Chánh niệm là ăn thì chỉ ăn thôi, đi thì chỉ đi thôi, như vậy thì tiếp xúc với thức ăn mới sâu, đi từng bước mới thâm sâu. Làm việc cũng phải như thế.”
- Ngày 10/9/2013: Ngày quán niệm tại World Bank.
Phương pháp làm quyết định và Ban “Lắng nghe từng nhân viên”
Thời khoá như sau:
8:15- Thiền hướng dẫn
8:30- Ông Chủ tịch Kim giới thiệu Sư Ông với thính chúng
8:40- Tụng Kinh
9:00- Sư Ông cho pháp thoại
10:30- Vấn đáp với Sư Ông
11:30 – Thiền hành
13:00 – Ăn trưa trong chánh niệm
14-15:00- Thiền buông thư (Sư Cô Chân Không)
15:00- Vấn đáp với quý thầy cô giáo thọ
6:30- Buổi tiệc ăn chiều cám ơn
Ngày 10/09, tăng thân trở lại WB từ sáng sớm để có trọn ngày quán niệm. Ngày hôm đó họ làm bình phong cao để chặn không cho người vào nếu không có ghi tên. Sư cô Đẳng Nghiêm hướng dẫn ngồi thiền, thầy Pháp Lai dạy thiền ca. Quý thầy cô lên ngồi phía trên để nghe Sư Ông dạy đoạn đầu trước khi tụng kinh.
Trước hết, Sư Ông chỉ cách sống thế nào để an trú được trong phút giây hiện tại. Sư Ông dạy thiền đi, thiền chỉ (dừng lại), thiền quán, dạy về năng lượng từ bi trong mỗi người, năng lượng lắng nghe sâu gọi là quán thế âm (avalokiteshvaraya). Có quán thế âm trong tự thân từng người cộng hưởng với quán thế âm của đại chúng thì sức mạnh trị liệu tập thể mới dũng mãnh. Rồi Sư Ông giảng rằng quý thầy sư cô tụng kinh không phải là để cầu nguyện mà để tập trung năng lượng lắng nghe sâu, đem bình an trị liệu cho chính mình khi tụng lần đầu. Lần tụng thứ hai sẽ gửi năng lượng cho những người chung quanh mình và tụng lần thứ ba thì gửi năng lượng cho những người đang đau khổ khắp nơi. Tăng thân bắt đầu lên tập trung lắng nghe sư cô Trai Nghiêm đàn và sau đó cả tăng đoàn bắt đầu niệm danh hiệu Bồ tát Lắng nghe sâu Quán Thế Âm bằng tiếng Phạn. Hình như có nhiều người khóc.
Tăng đoàn Làng Mai niệm danh hiệu Đức Quán Thế Âm bằng tiếng Phạn (Namo Avalokiteshvara)
Trong hai ngày ở WB, năng lượng hùng hậu của Sư Ông đã được chuyển tải qua các bài pháp thoại, đem lại nhiều lợi lạc cho thính chúng. Điều này có thể thấy được qua sự chăm chú lắng nghe của Tiến sĩ Richard Davidson và gương mặt càng lúc càng tươi lên của ông. Đối tượng chia sẻ thứ hai của Sư Ông là ông Kim – Giám Đốc WB, bắt đầu từ “chuyện tình 20 năm về trước ở Đại Học Darmouth” (đã tuyên bố với sinh viên trong buổi nhậm chức là tác giả quyển Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức đã thay đổi đời tôi như đã nói ở trên). Vì người thuyết pháp (chủ thể) và người nghe (đối tượng) là một nên dù buổi giảng ngày hôm qua cũng chỉ từng ấy nội dung mà lại rất khác bao nhiêu lần khác. Ngày hôm đó cũng thế. Cũng bốn câu thần chú Sư Ông đã thuật biết bao nhiêu lần, vậy mà lần này dường như sống động, hấp dẫn hơn các lần trước khiến các Thầy và các sư cô cảm thấy tiếc cho ông Kim. Sau khi tụng kinh ông phải đi ngay vì có buổi họp với các lãnh đạo cao cấp đến từ nhiều nước. Các sư cô cứ xuýt xoa “Ui chao, uổng cho ông Kim quá đi, nếu ông được học hôm nay sẽ biết cách về đọc thần chú cho vợ con. Gia đình ông sẽ có bình an hạnh phúc hơn.”
Tuy nhiên, khi tăng thân về lại State Hotel Plaza, thị giả cho biết là trưa hôm qua Ông Kim Young Jim đã có buổi tham vấn riêng với Thiền Sư Thích Nhất Hạnh rồi mà không có thị giả nào được ngồi kề bên. Sư Ông dạy nhiều thứ lắm và ông cũng mở lòng ra trình bày và xin ý kiến về nhiều vấn đề, từ chuyện gia đình đến việc làm v…v. Ông ghi chép cẩn thận như đi học chứ không nghe suông, không xem nhẹ những điều Sư Ông nói.
Nghệ Thuật Lắng Nghe
Kế tiếp Sư Ông dạy thêm về nghệ thuật lắng nghe mà không phản ứng, không phán xét để người kia có dịp nói ra hết những phiền muộn trong lòng mình. Nhờ thế mà mọi việc trở nên nhẹ nhàng hơn. Nếu mình có oan ức vì người kia hiểu sai về mình thì cũng tiếp tục thực tập lắng nghe. Bởi vì, mục đích của mình là để cho người kia nói ra cho bớt khổ. Chuyện hòa giải sẽ dễ dàng hơn và sau đó người bị oan sẽ từ từ cung cấp những thông tin xác thực để người kia dần dần thấy mình sai và sẽ tự động xin lỗi sau.
Tình yêu thương chân thật
Sư Ông dạy về tình thương chân thật phải có bốn yếu tố của bốn tâm vô lượng: Từ là tìm cách luôn đem niềm vui cho người kia; Bi làm vơi được nỗi khổ của người kia, muốn được thế thì phải tập lắng nghe sâu để hiểu, để thấy và để làm vơi nỗi khổ; Hỷ là tạo không khí vui tươi khi ở bên nhau, ý thức sự có mặt của nhau; Xả là không phân biệt kỳ thị, niềm vui, niềm hạnh phúc là của chung, niềm đau nỗi buồn, sự rủi ro cũng là của chung. Mình tập như thế với hai người, rồi ba người, rồi bốn người rồi cả những người cùng chung mái nhà, văn phòng, đoàn thể…
Sư Ông cũng dạy nghệ thuật truyền thông đưa đến hòa giải như chuyện những người Palestinians và người Do Thái đến làng Mai tu học…
Phương pháp làm quyết định
Sư Ông đề nghị phương pháp làm quyết định (decision making process) mà World Bank có thể áp dụng theo mô hình của Làng Mai. Ở Làng Mai, không có một cá nhân nào có thể làm quyết định một mình, ngay cả Sư Ông. Tất cả đều do Hội đồng Tỳ kheo quyết định. Nhưng Sư Ông chính cũng là một Tỳ kheo nên những chuyện liên quan đến Sư Ông thì thầy Trụ trì đi thỉnh ý Sư Ông trước. Còn những chuyện lớn trong chúng, thầy Trụ trì có bổn phận ngồi thưa chuyện với từng sư anh lớn để thỉnh ý, để biết ý và dung hòa ý với các sư anh trước. Khi họp Hội đồng Tỳ kheo, thầy Trú Trì trình bày những nét chính để Hội đồng Tỳ kheo góp ý. Ai cũng góp ý kiến của mình hết, dù tuổi hạ (năm xuất gia) còn rất thấp. Khi có bất đồng ý kiến thì sư anh lớn có mặt hôm đó sẽ nhẹ nhàng giải thích bằng tuệ giác và kinh nghiệm của sư anh về việc ấy cho người sư em đang bất đồng ý kiến nghe cho tới khi nào trong Hội đồng Tỳ kheo có sự đồng ý hoàn toàn, có trên có dưới và ai cũng ý hòa đồng duyệt.
Ở Làng dù chuyện lớn hay chuyện nhỏ gì đều cũng phải do Hội đồng Tỳ kheo hoặc Hội đồng Tỳ kheo ni làm quyết định. Sau khi có sự đồng ý 100% rồi mới theo phương pháp Tác Pháp Yết Ma (sangha karman). Người chủ buổi họp có thể nêu lên như sau: “Đây là sự đề nghị của Hội đồng quản trị hoặc Hội đồng Tỳ kheo v.v…, nếu ai đồng ý thì xin giữ im lặng và nếu ai không đồng ý thì xin nói lên.” Làm như thế ta sẽ cho người khác có cơ hội nói lên ý kiến của mình. Người chủ tọa buổi họp sẽ thông báo như thế 3 lần. Sau 3 lần nếu không có ai phát biểu gì, có nghĩa là sự đề nghị về quyết định ấy đã được chấp thuận. Đây là phương pháp làm quyết định lấy sự hài hoà của tập thể làm nền tảng mà trong đó không có cá nhân nào cảm thấy có áp lực riêng. Ai cũng được đóng góp vào quá trình làm quyết định trong công trình xây dựng…
Ban “Lắng nghe từng nhân viên”
Sư Ông đề nghị World Bank cũng nên thành lập một ban “Lắng nghe sâu”. Ban Lắng nghe này có bổn phận và trách nhiệm lắng nghe với tâm từ bi về những khó khăn, khổ đau hoặc sợ hãi mà những công nhân viên đang phải đối diện. Tập lắng nghe như thế ta sẽ giúp được những người ấy vơi nhẹ được nỗi khổ niềm đau trong lòng của họ. Họ sẽ có tự tin nơi chính mình, vào các bạn đồng nghiệp và công ty hơn. Nếu một người có niềm tin, có hạnh phúc thì sự đóng góp của người ấy sẽ được cao hơn. World Bank có thể gửi nhóm người trong Ban lắng nghe này về Làng hoặc các trung tâm tu học của Làng tại Mỹ để được đào tạo.
Chia sẻ của ông Kim và nhân viên World Bank:
Vào ngày 20-09-2013, ông Kim đã gửi một lá thư rất dễ thương tỏ lòng biết ơn của ông đến Sư Ông và tăng thân Làng Mai đã đến hướng dẫn ngày Chánh niệm ở World Bank. Ông Kim rất biết ơn tuệ giác và sự chỉ đạo của Sư Ông dành cho ông và công nhân viên của World Bank. Ông nói, “Cái mà chúng tôi cần phải xây dựng bây giờ là một tăng thân World Bank thật sự—nơi mà tất cả mọi người đều làm việc chung để cùng nhau đạt được nhiều thành tích.” Sau khi đó thầy Pháp Lưu cũng viết một lá thư hồi âm lại cho ông Kim để bày tỏ lòng biết ơn về sự tử tế và thái độ cởi mở của ông khi đem sự thực tập chánh niệm vào World Bank. Thầy Pháp Lưu sẽ tiếp tục giữ liên hệ và yểm trợ sự thực tập ở World Bank cùng với ông Kim.
Sau hai ngày sinh hoạt với Sư Ông và tăng đoàn Làng Mai, nhân viên World Bank đã có nhiều phản hồi rất dễ thương và tích cực. Có người nói những phương pháp thực tập như thiền đi, thiền ăn, thiền buông thư cứ như là trong huyền thoại. Họ nói: “Truyền thống tâm linh này không có vẻ gì là một giáo phái (sect). Tôi thấy cách tu tập của họ rất cụ thể, ai cũng sử dụng được và nó vượt lên trên tôn giáo (Tôi là người Công Giáo vậy mà tôi cảm thấy mình có thể thực tập được và có nhiều lợi lạc). Những chia sẻ của các thầy các sư cô thật đơn giản và rất thực tế từ sự thực tập của chính họ. Chúng tôi đã được nghe những đề nghị cụ thể và đầy tuệ giác của họ về cách hành xử hàng ngày, nhờ sự thực tập mà ta có thể xử lý công việc khéo léo hơn và cuộc sống của ta sẽ đỡ khổ hơn. Các thầy các sư cô làm tất cả những điều này với một sự tươi vui, thanh thản và nhẹ nhàng. Điều đó đã tạo cảm hứng và tiếp thêm sức mạnh cho tôi.”
Một nhân viên khác là E.C.T chia sẻ: “Thật là một sự kiện tuyệt vời và tạo nhiều hứng khởi! Thiền hành là thực tập mà tôi thích nhất. Tôi tập trung duy nhất vào việc đi, đi thật chậm, mắt nhìn xuống đất, để ý tới cỏ xanh, tới những chiếc lá sồi, tới những trái sồi rụng trên mặt đất … Tôi không biết là mình đã đi bao xa và đi đến đâu, nhưng điều đó thật không có gì quan trọng trong khi thiền hành. Tôi chỉ biết là mình có dừng lại, ngồi yên lặng cạnh hồ và sau đó quay về. Tôi ước gì lúc đó có máy đo huyết áp. Chắc chắn là huyết áp của tôi đã giảm một cách chưa từng thấy. Một kinh nghiệm phải nói là quá tuyệt vời.”
Và một nhân viên nữa nói là cô ấy có cảm tưởng như Sư Ông đang nói chuyện trực tiếp với mình dù là Sư Ông đang giảng cho cả một khán phòng. Cô mong rằng những đồng nghiệp khác trong các chi nhánh của Ngân hàng Thế giới ở khắp nơi cũng có được cơ hội để được gặp “Brother Thầy”. Cô này thật dễ thương, cô nghĩ tên của Sư Ông là Thầy. Brother, trong tiếng Anh dùng để gọi một vị tu sĩ nam (Chú thích của BBT).
Một nhân viên khác đã đến Làng Mai tu tập vài năm về trước chia sẻ: “Brother Thầy đã có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đời của tôi. Tôi nghĩ mọi người nên đến Làng Mai bên Pháp để dự khóa tu ở đó. Vài năm trước đây tôi đã đến đó để tu tập 1 tuần. Sau khi học cách sống giản dị và ăn thức ăn chay tịnh (chỉ cần 24 tiếng đồng hồ là mình sẽ quen ngay), sự căng thẳng và sợ hãi vốn là nguyên nhân khiến tôi tìm đến Làng đã bắt đầu giảm bớt. Thật đáng ngạc nhiên là chỉ cần một thời gian ngắn ngủi như vậy mà tôi đã có được sự thay đổi đó. Những bài pháp thoại của Thầy thật sự đem lại cho tôi rất nhiều cảm hứng.”
Còn rất nhiều những phản hồi tích cực như vậy và kết quả là World Bank đã quyết định mở ra hai phòng để dành cho nhân viên thực tập thiền. Chúng tôi thật sự vui mừng vì nhân viên của World Bank có được nhiều cảm hứng khi tiếp xúc với pháp môn chánh niệm. Chúng tôi tin rằng họ sẽ làm việc có hiệu quả hơn trong việc phục vụ cho nhân loại khi đem phép thực tập này vào trong công việc và đời sống hàng ngày.
Thị giả
Xem thêm:
Nhân viên World Bank thực tập thiền với Sư Ông và Tăng thân Làng Mai
Sư Ông đưa nhân viên World Bank đi thiền hành trên đường phố Washington DC
Nhân viên World Bank ngồi thiền bên bờ hồ với Sư Ông Làng Mai