Ngày Tiếp nối của Thầy – Viết tiếp giấc mơ Thầy
(Tường thuật ngày Tiếp nối của Thầy, 11 tháng 10 năm 2025, tại Làng Mai Pháp và Diệu Trạm – chùa Tổ)
Gió thu khẽ lùa qua những hàng cây, mang theo hơi lạnh đầu mùa. Màu vàng, màu đỏ, màu cam dần xuất hiện trên những tán lá xanh, như lời nhắn rằng đất trời đang chuyển mình. Trong tiết thu ấy, tất cả những người đệ tử – xuất gia cũng như tại gia – đều hướng về Thầy, nhân Ngày Tiếp Nối của Người.
Trước đây, Thầy chưa từng quen với việc được tổ chức sinh nhật. Thế nhưng, đứa con nào của Thầy cũng đều mong được có mặt bên Thầy trong ngày đặc biệt ấy. Vì vậy, Tăng thân đã âm thầm tổ chức Ngày Tiếp Nối cho Thầy lần đầu tiên khi Người tròn 80 tuổi vào năm 2006. Từ đó, Ngày Tiếp Nối của Thầy đã trở thành một dịp để Thầy trò được quây quần bên nhau, cùng tận hưởng những phút giây ấm áp của tình thầy trò và tình huynh đệ. Đó cũng là những khoảnh khắc mà chúng con luôn thầm hỏi: “Chúng con đã tiếp nối Thầy như thế nào trong đời sống của mình?”
Chúng con cùng ngồi lại kể cho nhau nghe những kỷ niệm về Thầy. Ân tình Thầy trao đã thấm nhuần nơi mảnh đất tâm của chúng con, nuôi lớn thêm sắt son và bền bỉ chí nguyện độ đời và những bàn tay phụng sự. Mỗi mẩu chuyện là một gia tài vô giá, nhất là với những sư em chưa từng có cơ hội gần Thầy. Từ những tình cảm chân thành, ấm áp của các sư cha, sư mẹ, sư anh, sư chị dành cho Thầy mà các em tiếp xúc được với hình dáng Người rõ nét hơn. Như ngày xưa, Thầy đã kể cho chúng con nghe về Sư Cố, về chùa Tổ để hàng con cháu chúng con tiếp xúc được với gốc rễ của mình.
Thầy đang thở bằng hai lá phổi của con
Thầy đang đi bằng đôi chân của con
Từng bước chân thiền hành trở nên cẩn trọng, chậm rãi và trọn vẹn. Chúng con thật hạnh phúc vì luôn có Thầy đồng hành, đưa đường dẫn lối trong đời sống tâm linh. Chỉ cần bước một bước chân chánh niệm, chúng con biết Thầy đang có mặt trong con, rằng:“Thầy chưa bao giờ bỏ mặc con đâu.”
Tất cả hoa trái của sự thực tập là món quà quý báu nhất mà chúng con dâng lên Thầy. Và Thầy đang mỉm cười khi thấy chúng con – tương lai của Thầy – đang cùng đi như một dòng sông, có hòa hợp và thương yêu.
Ở chốn Tổ, nhớ về một giai đoạn trong cuộc đời Thầy, Tăng thân Từ Hiếu – Diệu Trạm đã cùng tìm hiểu những ngày ban sơ của Làng qua vở kịch “Làng Hồng ở đâu?” trong không khí thân tình và ấm áp với sự có mặt của Chư Tôn Đức: Hòa thượng trước Giác sau Quang (Trú trì Tổ đình Bảo Lâm), Thượng tọa trước Từ sau Đạo (Giám tự Tổ đình Từ Hiếu), Ni trưởng trước Như sau Minh (Trú trì chùa Pháp Hỷ), Ni trưởng trước Diệu sau Đạt (Trú trì chùa Đông Thuyền), Ni trưởng trước Từ sau Nhu (Trú trì chùa Từ Đức). Quý ngài là những tấm lòng tri kỷ của Thầy và cũng là những bàn tay che chở yêu thương cho tất cả chúng con.
Những dòng chia sẻ và cảm nhận của các sư em Diệu Trạm sau khi có mặt trong buổi sinh hoạt mừng Ngày Tiếp Nối của Thầy đã nuôi dưỡng chúng con rất nhiều.
“Năm nay, với mong ước được tiếp nối công trình xây dựng Tăng thân của Sư Ông, chúng con đã cùng tìm về gốc rễ của Làng Mai, về những ngày đầu thành lập Làng. Những câu chuyện nhỏ đã được chúng con khám phá và góp nhặt từ những cuốn sách, bài giảng và tài liệu thời đó như: Phép lạ của sự tỉnh thức, Tý – Cây tre triệu đốt & Chiếc lá ổi non, Tuổi trẻ, tình yêu & lý tưởng, Tương lai văn hóa Việt Nam, Về Việt Nam, Lá thư Làng Hồng,… Tất cả tạo cho chúng con rất nhiều hứng thú để tái hiện lại khung cảnh Làng Hồng.
Trong bài pháp thoại chủ đề “Về Việt Nam” tại Làng Hồng, Sư Ông từng dạy: “Nếu chưa tiếp xúc được với gốc rễ, căn cước và bản sắc của ta thì ta vẫn còn cảm giác bơ vơ lạc lõng và vẫn còn lận đận đi tìm một quê hương để về”. Chúng con đã mượn câu chuyện có thật của Châu Như Sa – sư em Chân Bổn Hạnh – người Đức gốc Việt để qua đó thể hiện giấc mơ của Sư Ông về việc xây dựng một quê hương tâm linh cho người con Việt Nam xa xứ trở về nương tựa. Làng Hồng thuở đó đã có những sinh hoạt hướng về tâm linh và dân tộc giúp cho người lớn và đặc biệt là các em thiếu nhi được tiếp xúc, bồi đắp và gìn giữ gốc rễ văn hóa Việt Nam của mình. Vì vậy, lớp học văn hóa thiếu nhi, các buổi lễ Mừng Trăng Lên, lễ Cúng Gia Tiên được sống lại với trọn vẹn nguồn gốc và ý nghĩa qua các hoạt cảnh ngày hôm ấy.
Đại chúng hòa vào không khí Làng Hồng năm 1986. Mọi người cùng cười rộ lên khi nghe tiếng rao hàng của “cô Chín” ở quán Cây Sồi, khi những thiếu nhi như “Tý ba chỏm” cùng Miêu, Trang, Thơ,… xuất hiện trên sân khấu. Nhiều người đã xúc động khi nghe lời khấn nguyện của Bác Cả cùng hình ảnh những người dân Làng đồng loạt lạy xuống trước bàn thờ Tổ Tiên. Và không ít giọt nước mắt đồng cảm của những bạn trẻ thấy hình bóng mình trong những xung đột, chấp nhận và chuyển hóa của Như Sa.
Để từ đó, hành trình trở về không phải chỉ dành riêng cho những người con xa quê hương, dân tộc mà còn dành cho cả những con người đang bơ vơ trong những cuộc kiếm tìm, tìm về nhà, tìm về nơi mình cảm thấy an toàn, nơi mình không còn có cảm giác là một đứa con đi hoang nữa. Chỉ từ giấc mơ bình dị ban đầu, Làng Hồng đã như đóa bồ công anh bay xa với những cánh dù tinh khôi. Làng Hồng đã lên đường và hóa thân trở thành rất nhiều mảnh đất thân thương mà nơi đó mọi người có thể trở về để tìm lại chính mình, để chuyển hóa khổ đau và chế tác hạnh phúc. Làng Hồng đang có mặt ở nơi đây, ngay giờ phút này.
“Chúng con rất hạnh phúc vì sáng hôm đó có sự hiện diện của Chư Tôn Đức – quý ngài đã luôn có mặt, hộ trì và làm nơi nương tựa cho chúng con, để chúng con có thể bước tiếp được con đường mà Sư Ông đã khai sáng. Chư Tôn Đức đã kể cho chúng con nghe những câu chuyện ấm áp ngày xưa với Sư Ông, nhắc lại những lời dạy sâu sắc của Sư Ông và dạy chúng con phải biết tiếp nhận và làm giàu thêm những vốn liếng ấy. “Sư Ông ở trong chính quý vị”- khắc ghi lời dạy ấy, chúng con xin nguyện tu học và thực tập cho đàng hoàng, nguyện cùng nhau nuôi dưỡng niềm tin và hạnh phúc, nguyện tiếp nối con đường của Sư Ông để có thể làm nơi trở về cho nhiều người. Chúng con kính cầu nguyện Chư Tôn Đức có thật nhiều sức khỏe và bình an, có mặt lâu dài với chúng con, để làm nơi nương tựa cho chúng con và cho muôn người.
“Để có được không khí ngày Tiếp Nối Sư Ông hôm đó, các sư chị sư em chúng con đã cùng chơi và làm việc với nhau trong suốt nhiều ngày. Chúng con ai cũng muốn được dâng lên Sư Ông những bông hoa thơm thảo nhất. Tình thương của quý sư mẹ dành cho Sư Ông đã truyền cho chúng con rất nhiều cảm hứng và niềm vui trong khi chuẩn bị. Thiền đường Hương Cau đã chứa đựng một Làng Hồng thu nhỏ. Bất kỳ ai có kỷ niệm với Làng Hồng, hay đã từng nhìn thấy tấm ảnh có bảng tên “Làng Hồng – Xóm Hạ” đều xúc động khi bước vào thiền đường trong những ngày ấy. Mô hình “Sư Ông và thiếu nhi” là một nét đặc biệt khi được tạo nên từ những chiếc lá đầu thu khắp núi đồi Dương Xuân. Sắc vàng, sắc nâu mộc mạc của những chiếc lá đùng đình, lá sen, lá tre, lá mít, vỏ thông,… đã được những bàn tay khéo léo của các sư chị, sư em vẽ thành một bức tranh hài hòa, thân thương. Bên một góc nhỏ, bộ ảnh “Thức dậy giữa Làng Hồng” đã có thể giúp đại chúng về đặt chân lên những con đường thiền hành cũng như cảm nhận được năng lượng sinh hoạt đầy thanh tịnh và an lạc của dân Làng. Không còn khoảng cách không gian và thời gian, tất cả mọi người như đang thực sự có mặt nơi Làng Hồng.”
Thầy kính thương, giờ phút này lòng chúng con ngập tràn hạnh phúc và biết ơn khi chúng con đang được che chở trong vòng tay của Thầy và Tăng thân. Chúng con là sự tiếp nối của giấc mơ làng Hồng và cũng là tương lai của giấc mơ ấy. Chúng con đang thở cho Thầy, chúng con như đang cảm nhận Thầy đang ân cần đặt bàn tay của Thầy vào trong bàn tay nhỏ bé của chúng con, như một sự tin cậy, như một lời gửi gắm và hộ trì. Chúng con sẽ bước tiếp con đường này, dù còn nhiều vụng về yếu kém, nhưng làm chung với nhau, chúng con tin rằng mình có thể đem Thầy đi về tương lai.
“Mình sẽ cùng nhau trăm ngàn đời nữa
Thành ngân hà sáng ngời giữa không gian
Còn gì cao quý hơn tình yêu ấy
Cùng trời cuối đất rọi khắp mọi nơi
Chiều chiều sớm sớm muối dưa chay lòng
Thầy mãi cùng con mơ giấc Đại Đồng.”
(Thầy mãi cùng con mơ giấc đại đồng – Chân Pháp Cẩn).






































