Lễ Xuất Gia – Gia Đình Cây Kim Ngân Hoa (Honey Suckle)

Ngày 5.11.2012 lễ xuất gia cho gia đình Cây Kim Ngân Hoa (Honey Suckle) được tổ chức tại thiền đường Nước Tĩnh, Xóm Thượng Làng Mai, Pháp Quốc và Xóm Trời Quang, tăng thân Pakchong, Thái Lan. Không khí của những ngày trước buổi lễ xuất gia thật là hào hứng. Các vị xuất sĩ cũng như cư sĩ đang có mặt đều hồi hộp chờ đợi sự tái sinh và biểu hiện của 16 cây  Kim Ngân Hoa với bốn sư chú và mười hai sư cô mới. Đại chúng Làng Mai chuẩn bị quà để đón mừng sự tiếp nối của Tăng đoàn áo nâu.

Hơn một tuần trước đó, bốn em tập sự nam người Mỹ được đại chúng tu viện Bích Nham cho phép theo y chỉ sư là Thầy Thích Chân Pháp Vũ về Làng để được thọ giới trực tiếp với Thầy. Và các em tập sự nữ từ ba miền đất nước Việt Nam cũng quy tụ tới tăng thân Pakchong tại Thái để được yểm trợ năng lượng tái sinh trong gia đình tâm linh mới.

 

Các sư em tương lai cùng đại chúng ở Pakchong

Từ ngày quán niệm chủ nhật (28.10.2012) đại chúng tại làng được chiêm ngưỡng hình ảnh bốn chú tập sự người Mỹ trong màu áo tràng lam ngồi thiền ngay hàng đầu chờ đợi để được gặp Thầy trước giờ pháp thoại khiến bất cứ ai cũng cảm thấy hạnh phúc quá chừng. Được biết các chú tập sự tuổi còn trẻ (tuổi chưa tới hai mươi) lại là người gốc Tây Phương nên Quý thầy, quý sư cô nào cũng tò mò muốn lên trên xem mặt bốn Sư em tương lai. Thầy mỉm cười rất hiền khi người bước vào thiền đường và nhìn thấy bốn chú tập sự, mặt rất sáng, mắt rất trong, trên môi luôn nở nụ cười rạng rỡ, chờ đón ngày được làm sư con của Thầy.

Lễ dẫn thỉnh thại Thiền đường Trăng Rằm Xóm Mới

Thứ năm, ngày 1.11.2012 tại thiền đường Trăng Rằm, Chùa Từ Nghiêm, Xóm Mới Thầy cho lễ dẫn thỉnh và dặn dò các sư em tương lai giữ gìn sự thực tập chánh niệm trước ngày xuất gia. Từ sau lễ dẫn thỉnh, không khí của ngày xuất gia đã bắt đầu ấm lên trong đại chúng. Ai cũng ý thức là mình sắp có sư em mới, giống như mình sắp được xuất gia lại cùng các sư em, tâm bồ đề được hâm nóng trong mỗi công việc chuẩn bị đón sư em.

 

Lễ dẫn thỉnh tại Thái Lan

Sáng thứ hai, ngày 5.11.2012 đại chúng ba xóm bốn chùa tại Làng Mai tập trung về thiền đường Nước Tĩnh, Xóm Thượng để yểm trợ năng lượng cho lễ xuất gia. Đó là một ngày mùa thu, trời nắng ấm bầu trời cao và trong sáng. Sau tiếng chuông báo hiệu thời khóa, bốn chúng vào thiền đường, ngồi thiền hợp nhất thân tâm, tập trung định lực hộ niệm cho lễ xuất gia. Không khí thiền đường trang nghiêm và thanh tịnh. Sau khi Tác pháp yết ma thành công, Thầy cho các giới tử lạy tạ bốn ơn đã tác thành cho các em có cơ duyên gặp Tam Bảo và thực tập pháp Bụt cao siêu mầu nhiệm. Ơn thứ nhất là ơn cha mẹ sinh thành dưỡng dạy, ơn thứ hai là ơn thầy cô giáo, rồi đến ơn bạn bè thiện tri thức, y chỉ sư và cuối cùng là tạ ơn mọi loài chúng sanh.

Lúc này, bên ngoài nắng đã lên rất ấm. Giây phút long trọng đã đến, đại chúng hợp xướng bài Đầu Cành Dương Liễu hùng tráng trong khi Thầy rưới nước cam lộ tẩy sạch bụi trần cho các giới tử. Nhìn về hướng cha mẹ, người thân của các em đã tháp tùng theo từ Mỹ về làng dự lễ xuất gia đã thấy những giọt nước mắt hạnh phúc lăn tròn và những nụ cười cũng được nở ra. Thầy cho các em đọc bài thi kệ:

“ Cạo sạch mái tóc

Nguyện cho mọi người

Dứt hết phiền não

Độ thoát cho đời”

Khi giây phút linh thiêng mầu nhiệm đó được diễn ra trong thiền đường thì bên ngoài bỗng nhiên những giọt mưa nhè nhẹ rơi trong ánh nắng vàng, phải chăng đất trời cũng đang muốn tẩy sạch bụi trần cho các em! Bốn em nam được Thầy trực tiếp xuống tóc và 12 em gái ở thiền đường Trời Phương Ngoại, Thái Lan thì được thầy trước Giác sau Viên và các sư anh, sư chị lớn xuống tóc.

 

Lễ xuất gia ở thiền đường Trời Phương Ngoại – Pak Chong

Giới tử lạy tạ ba lạy trước khi nhận mười giới quý báu. Thầy truyền giới cho các em bằng tiếng Việt và tiếng Anh. Sau mỗi giới được truyền, bốn sư em nam tiếp nhận rất rõ ràng và mãnh liệt “ Yes, I do” ( Dạ thưa có!) đồng thanh, to rõ khiến cả đại chúng ngồi chứng minh vui vẻ mỉm cười lòng càng hoan hỷ. Năng lượng tiếp nhận giới của các giới tử thật là mạnh.

 

Lễ xuất gia tại thiền đường Nước Tĩnh – xóm Thượng – Làng Mai

Trong bốn sư chú mới, có một sư chú xin được xuất gia theo chương trình năm năm, nên bài kệ nhận Y của các sư em được Thầy cho như sau:

“Đẹp thay áo giải thoát

Áo ruộng phước nhiệm màu

Con cúi đầu tiếp nhận

Luôn ghi nhớ ơn sâu

 

Bao nhiêu trần lụy tiêu tan hết, đàn tràng thanh tịnh ở ngay đây

Giây phút hồi hộp và thú vị nhất là giây phút Thầy đặt tên. Tên của các sư em cũng chính là tình thương của Thầy gởi gắm và hạnh nguyện của các sư em trong lá thư xin xuất gia và những gì các em muốn thực hiện trong cuộc đời tu học của mình. Mỗi cái tên cũng có thể là đề tài quán chiếu cho các sư em tu học cả đời. 16 pháp danh trong gia đình Hoa Kim Ngân thật đẹp:

  1. Sư cô Chân Trăng Hồng Ân
  2. Sư cô Chân Trăng Thong Dong
  3. Sư cô Chân Trăng Lý Tưởng
  4. Sư chú Chân Trời Giải Thoát
  5. Sư cô Chân Trăng Thành Tựu
  6. Sư cô Chân Trăng Hạnh Nguyện
  7. Sư cô Chân Trăng Thường Trú
  8. Sư cô Chân Trăng Chiếu Diệu
  9. Sư cô Chân Trăng Cơ Duyên
  10. Sư chú Chân Trời Quán Chiếu
  11. Sư chú Chân Trời Hiện Tại
  12. Sư cô Chân Trăng Chí Thành
  13. Sư chú Chân Trời Bồ Đề
  14. Sư cô Chân Trăng Lưu Ly
  15. Sư cô Chân Trăng Sáng Soi (Minh Chiếu Nguyệt)
  16. Sư cô Chân Trăng Tỏ Tường (Hạo Nhiên Nguyệt)

 

Sư út Chân Trăng Tỏ Tường năm nay chỉ mới 12 tuổi là đệ tử xuất gia thứ 788 của Thầy. Vậy là các giới tử đã được Thầy truyền giới, xuống tóc và tiếp nhận mười giới sadi quý báu, chính thức bước vào tăng đoàn áo nâu Làng Mai.

 

Sư út Chân Trăng Tỏ Tường

Cha mẹ, dì và anh chị, bạn bè của các sư chú mới được quý thầy cho phép cùng cạo tóc cho con. Cha của sư chú Trời Quán Chiếu xuống tóc cho con mà không kìm được sung sướng đã khóc trong nụ cười. Bốn sư em nam và mười hai sư em nữ hiện ra với những chiếc đầu được cạo sạch tóc thanh thoát, khoác lên trên mình chiếc áo nhật bình nâu giản dị, khiêm cung, kết thúc viên mãn chuyến lâm bồn thành công của Thầy. Ở tuổi 87 Thầy vẫn hạ sinh 16 sư con khỏe mạnh và dạt dào năng lượng từ bi.

Nếu không khí của buổi xuất gia thật trang nghiêm và hùng tráng, thì không khí của bữa cơm trưa đón chào sư em mới thật đầm ấm, vui tươi và không thiếu phần sâu lắng. Người mẹ của sư chú Trời Quán Chiếu chia sẻ, cách đây ba năm, trong một lần viếng thăm tu viện Bích Nham, cô đã đem về cho con trai thông tin về khóa tu Wake Up. Đó là nhân duyên ra đời sư chú bây giờ. Ngay ngày đầu tiên chú đến thực tập với chương trình Wake up, tối đó liền điện thoại về báo cho gia đình rằng chú rất hạnh phúc. Mẹ của sư chú cũng chia sẻ, từ ngày cô sinh con trai và sống với con trai đến bây giờ mới thấy được con mình hạnh phúc đến như vậy. Còn người cha thì không kìm được nước mắt khi chia sẻ trước đây giữa cha con đã mất truyền thông rất lớn, nhưng nhờ con trai đọc sách của Thầy và thực tập chánh niệm mà hai cha con đã làm mới lại được mối quan hệ và thương yêu nhau như bây giờ. Cả gia đình rất biết ơn Thầy.

Sư chú Trời Giải Thoát là sư anh lớn nhất trong bốn sư chú hân hoan giới thiệu chị gái của mình bằng thông tin rất hài hước: “Con cảm ơn chị của con đã gây ra khổ đau cho con, và đó cũng chính là người yểm trợ cho con đi xuất gia.  Cảm ơn sư ông đã khai mở đời sống tâm linh cho con”. Còn sư chú út Trời Bồ Đề trong lúc chia sẻ thì liên tục đưa tay xoa cái đầu mới của mình và nói tự do thật rồi, quá chừng hạnh phúc.

 

Sư chú Chân Trời Bồ Đề

Trong buổi thiền trà, thầy dạy các sư em mới khi về lại tu viện Bích Nham tu học cùng đại chúng hãy nhớ học thêm kinh điển và sống tận hưởng đời sống xuất sĩ thật trọn vẹn. Thầy còn chia sẻ cho bốn chúng rằng chúng ta cần đưa pháp môn thực tập hướng đến phi tôn giáo, bất cứ ai cũng có thể thực tập chánh niệm, sống ý thức trong mỗi phút giây. Và cách hành trì chương trình xuất gia năm năm dành cho những người trẻ, Thầy gọi là chương trình xuất gia và phụng sự. Nếu bạn đủ điều kiện bạn sẽ được thực tập và xuất gia, trong ba năm đầu sẽ được làm sadi, hai năm sau được thọ giới lớn và nếu sau năm năm tu học có nhiều hạnh phúc thì tiếp tục sống đời sống xuất sĩ, nếu không thì vẫn có thể tiếp tục thực tập trên con đường làm giáo thọ cư sĩ tu học và phụng sự.

Thầy dạy, với người Việt Nam, xuất gia suốt đời là điều rất bình thường, nhưng với các bạn tây phương, đó là nếp sống mới lạ, nên Thầy đã mở một cánh cửa từ bi để đón chào các bạn phương tây bước vào và nếm pháp lạc của sự tỉnh thức. Sau lễ xuất gia, bốn sư em được về lại Bích Nham để kịp vào an cư cùng đại chúng. đại chúng Làng Mai cũng được nghỉ ngơi một ngày trước ngày làm lễ đếm thẻ và làm đối thú an cư Kiết Đông.

Một vài hình ảnh

Lễ xuất gia ở thiền đường Trời Phuong Ngoai – Pak Chong

Sư chú Chân Trời Quán Chiếu Sư chú Chân Trời Hiện Tại

Xuống tóc ở Thiền đường Nước Tĩnh Ngồi chơi với Sư Ông

Cây Kim Ngân Hoa ở Thái Lan cùng Sư Bá                             Sư Út nhận quà trong thiền trà sau khi xuống tóc

 

An Cư Kiết Đông 2012-2013 – Chúng ta có phải là tri kỷ của Bụt hay không?

Ngồi chơi bên thầy trước giờ thiền hành ở Xóm Thượng

Chuẩn bị cho mùa an cư, từ 2 tuần nay bốn xóm của Làng đã họp chúng để chuyển phòng, đổi đội luân phiên và chọn cho mình một công việc để chăm sóc (tri). Không khí thật rộn ràng và náo nức. Quý Thầy, Quý Sư cô đi khóa tu Canada; Australia; England…  cũng lần lượt trở về làng. Đây cũng là cơ hội để chúng xuất sĩ thực tập buông bỏ, buông bỏ những đồ dùng không cần thiết cho đời sống xuất gia và buông bỏ cả những buồn rầu, lo lắng, bất an để chuẩn bị thân tâm cho một mùa an cư hạnh phúc. Anh chị đã phát nguyện thực tập gì cho mùa an cư năm nay? Những tập khí nào cần chuyển hóa, những lời nguyện nào cần làm lớn mạnh thêm? An cư cũng là lúc toàn chúng ngồi lại để thực tập soi sáng, để mỗi người có thể hiểu mình hơn, hiểu anh chị em của mình hơn và cùng nâng đỡ nhau trên con đường chuyển hóa. Bạn đã viết lá thư tự soi sáng cho mình chưa?

Trong bài pháp thoại ngày 18 tháng 10 năm 2012 tại thiền đường Nước Tĩnh Xóm Thượng, Sư Ông Làng Mai đã mời quý vị cư sĩ về Làng tham dự an cư kiết đông (7/11/2012 – 7/2/2013)  với tứ chúng tại Đạo Tràng Mai Thôn. An cư là  truyền thống của đạo Bụt từ 2600 về trước dành cho các vị xuất sĩ tại Châu Á trong ba tháng mùa mưa. Các vị xuất sĩ sẽ ở tại tu viện để tu tập mà không đi ra ngoài. Và an cư cũng là để tránh dẫm đạp trên côn trùng trên đường đi. Hồi Bụt còn tại thế, trong ba tháng an cư, các vị cư sĩ cũng có thể tới tu viện tu tập trong những ngày quán niệm. Còn tại Làng Mai, không những thiền sinh tới tu học với quý thầy, quý sư cô trong những ngày quán niệm mà mỗi năm còn có nhiều vị cư sĩ về an cư trong suốt ba tháng. Những ai không về Làng an cư được cũng có thể nghe các bài pháp thoại trực tuyến nhưng nghe pháp thoại thì chưa đủ, vì mình phải tu với Tăng thân để được yểm trợ và nâng đỡ. An cư tại gia mình dễ bị lôi kéo bởi chuyện này chuyện kia, còn tu với chúng thì chúng làm cái gì mình làm cái đó nên 90 ngày công phu quan trọng lắm.

 

Đề tài của khoá tu mùa đông này là: “Chúng ta có phải là tri kỷ của Bụt hay không?” Tri kỷ là soulmate. Vì Bụt bị nhiều người hiểu sai. Ngay cả những đệ tử của Bụt cũng hiểu lầm Bụt. Mình sẽ đi sâu vào thực tập để thấy con người đã hiểu lầm Bụt như thế nào? Cho nên mình tri kỷ của Bụt thì mình phải hiểu những điều rất là thâm sâu mà Bụt muốn truyền trao cho mình. Đôi khi mình nghe Bụt nói và mình có tri giác, một cái tưởng là Bụt nói vậy mà sự thực thì không phải vậy. Có nhiều học giả nói thông thạo tiếng Phạn tiếng Trung Quốc nhưng vẫn không hiểu Bụt, họ giải thích rất là cạn và rất là sai. Không phải mình thạo rất nhiều ngôn ngữ là mình có thể hiểu được những giáo lý mà Bụt dạy. Có khi Bụt nói cũng bị hiểu lầm, mà khi Bụt im lặng Bụt cũng bị hiểu lầm. Cho nên mới có một kinh là Kinh người bắt rắn. Nếu quý vị không biết cách bắt rắn thì sẽ bị rắn cắn. Bụt dạy: pháp môn của người cũng giống như vậy, nếu mình không biết cách học và hiểu những lời Bụt dạy thì mình sẽ làm hại chính mình. Hiểu và hành trì sai những lời Bụt dạy không những làm ảnh hưởng tới Bụt và không tốt cho chính bản thân của người hành giả. Trong khóa tu mùa đông này, chúng ta sẽ đi sâu vào khá nhiều bài kinh từ Tạp A Hàm đến nhiều kinh ở Trung Quán Luận, tuy ngắn nhưng rất quan trọng. Những kinh mà xưa nay chúng ta ít được nghe nhiều vị tổ sư hay quý thầy lớn nhắc đến.

Thứ 2, ngày 5 tháng 11 sẽ có lễ xuất gia cho 16 vị thuộc gia đình cây Hoa Kim Ngân tại Xóm Thượng; Trân quý mời quý cô, quý bác, các anh chị và các bạn tới tham dự để yểm trợ năng lượng cho các sư cô, sư chú. Mừng ngày tiếp nối của Tăng thân xuất sĩ.

Lễ Đếm Thẻ

Nghi Thức Phát Thẻ và Kiểm Thẻ

Trước Ngày  Đối Thú An Cư

Đại chúng vân tập tại thiền đường

  • Ngồi thiền: 10 phút
  • Dâng hương – Lạy Bụt
  • Khai kinh – Tụng Bát Nhã Tâm Kinh

Tác pháp yết ma:

Duy Na tác bạch: Hôm nay, một ngày trước ngày đối thú an cư, xin phát thẻ để kiểm điểm số lượng Tỳ Kheo/Tỳ Kheo Ni, Thức Xoa Ma Na, Sa di/Sa di ni, và Ưu bà tắc/ Ưu bà di có mặt suốt trong ba tháng an cư. Giờ này, đã được chỉ định là giờ phát thẻ và kiếm điểm số thẻ. Bạch như thế thì phép tác bạch có rõ ràng và đầy đủ hay không?

Đại chúng:  Rõ ràng và đầy đủ.

 

Bốn vị Tỳ Kheo, (Tỳ Kheo Ni) xuất ban trình diện trước Tam Bảo, nghe chuông lạy xuống ba lạy

Bốn vị Tỳ Kheo, (Tỳ Kheo Ni) nâng khay tiến đến trước mặt vị Duy Na

 

Duy Na: Chắp tay đợi vị nâng khay có thẻ tiến tới trước mặt rồi đọc kệ:

 

Hạnh phúc thay được sống

Cùng tăng đoàn an cư

Thẻ này là chứng tích

Chín mươi ngày công phu.       (rồi xá)

 

Vị nâng khay có thẻ tiếng lên bàn Bụt. Đặt khay xuống, lấy một cái thẻ, hai tay nâng lên trán, bạch:

Đây là thẻ đầu, xin dâng lên đức Bổn Sư. Chúng con rất hạnh phúc có đức Bổn Sư cùng an cư với chúng con”.

Bạch xong, đặt thẻ xuống bàn Bụt bằng hai tay. Lạy xuống một lạy, rồi nâng mâm thẻ rút lui, tới chỗ vị Tỳ Kheo Ni có hạ lạp lớn nhất.

Vị nâng khay không có thẻ tiến lên, lạy một lạy, rồi nâng thẻ của Bụt lên, bỏ vào mâm không của mình, lạy  một lạy và rút lui.

Cứ thế, từ Bụt đi đến vị Thượng Tọa có hạ lạp lớn nhất, qua đủ các vị Tỳ Kheo/Tỳ Kheo Ni, rồi qua Thức Xoa Ma Na, rồi qua Sa di/Sa Di Ni, rồi qua các vị Ưu bà tắc/Ưu bà di.

 

 

Thẻ cuối cùng sẽ dâng lên Sứ Giả Giám Trai, chúng con rất hạnh phúc có Sứ giả cùng an cư với chúng con. (Sau đó xá một xá)

Sau đó, bốn vị đếm thẻ trong mâm thu được: bao nhiêu TK/TKN, bao nhiêu TXMN, bao nhiêu SD/SDN và bao nhiêu Ưu bà tắc/Ưu bà di. Cộng thêm thẻ của Bụt và thẻ của Sứ Giả Giám Trai thành ra tổng số là:…….. (nên bó thẻ lại cho khỏi nhầm lẫn). Trở vào thiền đường hai vị công bố:

 

Hai vị Tỳ Kheo/ Tỳ Kheo Ni bạch: (Tiếng Việt và Tiếng Anh)

Hôm nay ngày,…..tháng…..năm…………….,trong kỳ an cư kiết đông này, tại đạo tràng Mai Thôn, chùa Từ Nghiêm số người an cư có tất cả là:…..TKN, ….TXMN,….SDN, và ….Ưu bà di. Cộng lại tất cả là……..vị an trú tu tập miên mật trong 90 ngày. Thêm vào đây là một thẻ của đức Bổn Sư, một thẻ của Sứ Giả Giám Trai và một thẻ của Sư Ông, tổng cộng là……..thẻ. chúng con xin trình để đại chúng biết rõ.

Vị Duy Na: Xin cám ơn đại chúng.(Chuông)

Bị chú: Thẻ từ tiếng phạn Sálakà, phiên âm là Xá la, dịch tiếng Hán là Trù, có nghĩa là: Cái thẻ đếm. Có thể chẻ một ống tre để làm thẻ. Thẻ dài là của TK/TKN, thẻ vừa là là của TXMN, và ngắn hơn là của SD/SDN, ngắn hơn nữa là của cận sự. Nên bỏ thành bốn bó để đừng nhầm lẫn.

Mùa Thu Bên Thầy

 

Xóm Mới, Làng Mai, 04 tháng 10 năm 2012

Ở làng mùa này, thu về trên lá rồi đó bạn à. Các sư chị, sư em mang những chiếc lá Phong sắc thu vàng tươi, đỏ thắm ép vào tập vở cho món quà giáng sinh mùa đông. Gió thu ở trên chiếc khăn choàng cổ mỗi sớm mỗi chiều. Mây trắng đã gói nắng hè cất cho mùa tới. Độ này lại đang tròn trăng, ánh vàng tỏa khắp sân chim, bãi cỏ, tháp chuông, mái ngói và trăng vào tận ô cửa sổ phòng mình. Buổi sớm khuya thức dậy, mình còn ngắm được trăng và nhâm nhi tách trà nóng cho ấm người trước giờ thiền tập.

Bạn biết không, mình gọi mùa thu ở làng là mùa Nội Viện. Vì sau những khóa tu lớn của mùa hè, những chuyến hoằng hóa của Thầy ở Châu Âu, đại chúng được trở về thưởng thức những ngày làm biếng, mùa duy nhất trong năm không có thiền sinh. Có những đêm trăng chị em mình kéo nhau ra hồ Sen đốt lửa cho ấm, uống trà, kể đủ thứ chuyện, hát cho nhau nghe, và vẽ tiếp bức thư pháp Tình Huynh Đệ. Chiều nào từ Phật đường cũng đều đặn vang ra những tiếng Chuông, tiếng Mõ, tiếng Linh, tiếng Tang và những bài xướng tụng của các sư cô mới xuất gia tập tành nghi lễ, sư chị bày sư em học, trao truyền cho sư em những gì đã được thầy dạy. Đội luân phiên nấu ăn cũng được làm biếng nên chị em mình tự do trổ tài ẩm thực những món ruột, từ Á đến Âu, từ cầu kỳ cho đến “ bai ô” ( BIO) nhất, vui lắm.

Mận làng chín dòn và ngọt quá chừng, bữa nọ chị em rủ nhau ra vườn hái mận thì Thầy đến. Thầy nghe tin hái mận nên Thầy đến. Thầy cầm một khúc tre dài, một đầu có gắn hộp nhựa cho dễ hái và đựng mận. Ban đầu chúng mình chia ra từng nhóm nhỏ, vừa hái vừa rung, mận rụng xuống những tấm lưới được giăng phía dưới giống như là mưa…mận vậy đó, thích lắm. Có Thầy tới thì ai cũng chạy về phía Thầy, tạo thành một dòng chảy trong vườn mận, đi theo Thầy vừa được hái mận vừa được đi chơi với Thầy. Cả buổi sáng hôm đó thầy trò cùng hái mận đến quá giờ cơm trưa mà chẳng thấy mệt. Thầy kể cho nghe chuyện gốc mận có thể sống rất lâu, lúc nó già nó làm thành trà mận thật đặc biệt.

Những cây mận này đã cùng tu học với đại chúng bốn mùa, đại chúng đã ngồi thiền bên gốc mận, chế tác bước chân chánh niệm, thở cười cùng mận suốt năm đó bạn ạ. Có một cây mận còn sai trái, Thầy đến hái, Thầy khen cây mận này dễ hái và trái nhiều quá, sư chị thị giả cầm nón cho Thầy đựng mận đứng bên cạnh thì thầm: “Bạch Thầy, vì cây mận này ít ngọt ạ”. Thầy vẫn hái tiếp tục, mấy chị em mình thì dừng lại đợi Thầy nhưng không hái. Lúc sau, Thầy nói thật khẽ mà ai cũng phải cúi đầu, Thầy dạy: “kỳ thị”. Mận được hái làm mứt, sấy khô, mùa đông này bạn về làng ăn mận nhé.

 

Cùng thầy hái mận

Mỗi ngày luân phiên có ba chị em trong đại chúng được đưa cơm qua cốc cho Thầy, được dùng cơm với Thầy, được nghe Thầy kể chuyện. Thầy biết hết những thử thách của đời tu mỗi chị em nên đó là cơ hội rất quý giá để được Thầy dạy cho riêng từng người. Có khi Thầy nhìn mặt mình là Thầy biết bên trong mình ra sao, bụng dạ mình thế nào rồi. Có khi chưa kịp tham vấn, Thầy đã cho thuốc đúng bệnh, mình ngạc nhiên quá đỗi, giống như Thầy có thần thông, Thầy đi guốc trong bụng mình vậy đó. Bạn biết không, bữa phiên mình đem cơm cho Thầy, Thầy dạy rất kỹ những điều mình cần thực tập cho mình và cho mẹ của mình. Thầy dạy bữa trưa, bữa chiều Thầy dặn lại một lần nữa sâu hơn, rồi hôm đi hái mận Thầy lại hỏi thăm “Con bắt đầu viết thư cho mẹ chưa?”. Bạn thấy không, tình thương của Thầy lúc nào cũng đầy ắp và luôn có mặt.

Trung thu, Xóm Thượng có bánh trung thu, đó được xem là món quà quý hiếm ở xứ sở này cho nên ba xóm bốn chùa quyết định tập trung về Xóm Thượng chia bánh, ngắm trăng, tin mừng là sẽ có Thầy. Từ sáng hôm đó, ở Xóm Mới đại chúng tập trung đầy đủ để làm lồng đèn. Chị em thi nhau sáng tạo ý tưởng cho lồng đèn của mình. Có người ban đầu dự định làm lồng đèn trái bí, sau nhiều bận chỉnh sửa lồng đèn qua nhiều hình dáng khác nhau và cuối cùng lại thành lồng đèn ông vua. Có lồng đèn làm xong không biết là giống con gì, cái đầu giống con này nhưng cái đuôi giống con kia, ai cũng chọc là giống con quái vật làm khổ chủ suốt buổi phải giải thích là không phải con quái vật, nhưng là con gì thì cũng không biết. Cuối cùng thì mỗi sư cô đều làm được lồng đèn cho mình, nào là lồng đèn ông sao, con cá, con voi, búp bê, mèo Kytti, bàn tay…

Tết trung thu rước đèn đi chơi

Những chiếc lồng đèn đã được hoàn tất trước 4 giờ 30 để kịp cho Quý Sư cô lên xóm Thượng đón Trăng. Còn ai chưa kịp làm cũng được một Sư mẹ thương yêu để dành cho một cái lồng đèn bằng giấy để đi chơi. Còn trong ngày làm biếng nên Xóm Thượng thật yên tĩnh. Hồ sen vẫn còn cho những bông sen trắng thật tinh khiết. Lễ Trung Thu bắt đầu bằng bữa cơm chiều picnic. Chị em ríu rít chuyện trò hỏi thăm nhau sau những ngày làm biếng. Mùa làm biếng ở Làng thật đặc biệt, ai cũng biết cách hoặc đã được trao truyền cách tận hưởng ngày làm biếng cho thật trọn vẹn. Nhập thất, thực tập im lặng, súc ruột, ở yên, lên núi, vào rừng, đi bộ… để cảm nhận đời sống sâu sắc và ý nghĩa hơn. Nên ai cũng có nhiều chuyện để kể. Thầy đi dạo một vòng để thăm các Sư con sau mùa làm biếng.

Bạn ơi, từ khi đi xuất gia mình hạnh phúc nhất là có đủ thời gian cho hiện tại, cho chính mình và rất là biết cách tận hưởng. Em bé trong mình lại được thưởng thức trung thu. Tối đó, đại chúng tụ họp ở cốc của Thầy, rước đèn đi quanh cốc và hát “Tết trung thu em rước đèn đi chơi…”. Thầy cũng rước đèn với các sư con, anh chị em mình hát hết những bài hát tết trung thu tặng Thầy, chia bánh trung thu cho nhau, vui thiệt là vui. Mình ý thức là có Thầy ở đó, có sư anh, sư chị, sư em mình đó, có trăng, có nến, có bánh, có lồng đèn và có những tiếng hát, tình thương và sự có mặt. Trung Thu, Trăng lên muộn,  nên trăng chưa lên mà Quý Sư cô đã lên xe để về lại xóm, nhưng ai cũng rạng ngời niềm vui. Chúng mình còn mãi hồn nhiên, bạn nhỉ?

Vui trung thu bên Thầy

Ngày mai (5/10/2012) các xóm sẽ lại mở cửa đón thiền sinh về, bạn ạ. Khóa tu mùa thu cho các bạn thiền sinh sẽ bắt đầu từ ngày mai. Quý thầy, quý sư cô tiếp tục phụng sự và tu học cùng bốn chúng. Có phải bạn cũng đang đợi những bài pháp thoại mới của Thầy không?

Ngày 20 tháng 10 này Xóm Mới sẽ có lễ Open House vào buổi chiều cho tới tối. Mời bạn về chơi với Quý Thầy, Quý Sư cô cùng thưởng thức những món ăn từ những bàn tay khéo léo. Món nào cũng có hương vị của tình thương và niềm vui, và để mình cùng trân quý và biết ơn những tháng ngày được sống bên nhau.

Chỉ còn một tháng nữa là An Cư Kiết Đông bắt đầu rồi. Có một điều đặc biệt là năm nay sẽ không có đại giới đàn nên cách giới tử đang chờ thọ giới Thức Xoa Ma Na và Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni sẽ có thêm một năm nữa để trau dồi nội lực. Các vị giáo thọ tập sự biết tin này thì thở nhẹ vì sẽ được tập sự lâu hơn trước khi nhận ngọn đèn Thầy trao. Bạn đã biết chủ đề của khóa tu mùa đông này chưa? Hôm hái mận Thầy đã bật mí cho mình rồi, nhưng mình sẽ bí mật với bạn cho đến đầu mùa đông, có được không?

 

Boong Boong

Đèn trung thu

Giới thiệu sách : “Thích Nhất Hạnh bỏ túi”

 

Giới thiệu: The Pocket Thich Nhat Hanh

Đây là bài tựa sách The Pocket Thich Nhat Hanh (Thích Nhất Hạnh bỏ túi) do nhà Shambala ấn hành. Bài này do Melvin Mcleod chủ bút của các tạp chí Shambala Sun và Buddadharma viết. Bản dịch là của Trang Nhà Làng Mai. Đây là một cuốn sách mà người Phật tử nào cũng cần có và luôn luôn mang theo mình. Bạn có thể đọc khi ngồi chờ máy bay, khi ngồi trên xe buýt hay xe lửa, khi ngồi đợi ở phòng khám bệnh, hay bất cứ lúc nào. Không cần đọc ngấu nghiến cho mau hết sách, mà chỉ cần đọc mỗi lần một chương nhỏ và đọc lại nhiều lần, bao nhiêu lần cũng được. Đây không phải là một cuốn sách để tiêu khiển mà để thực tập sống cho hạnh phúc. Sách bán giá Mỹ kim là 7$45, tiền Canada là 8$95. Hy vọng sẽ có bản tiếng Việt, tiếng Pháp, tiếng Đức và tiếng Hoa sớm. Địa chỉ mua sách là www.shambala.com

 

LỜI GIỚI THIỆU CỦA NGƯỜI BIÊN TẬP

Melvin McLeod – Chủ bút các tạp chí The Shambhala Sun

và Buddhadharma: The Practitioner’s Quarterly

 

Chúng ta đánh giá tầm vóc của những bậc thầy tâm linh bằng chiều rộng, chiều sâu và hiệu quả của giáo lý của các bậc ấy, và bằng thân giáo của họ. Xét theo tiêu chuẩn ấy thì Thích Nhất Hạnh là một trong những bậc thầy tâm linh hàng đầu của kỷ nguyên chúng ta. Sự thật là, trong tương lai khi đến lúc phải phân xét những điều này, tôi tin rằng thầy Thích Nhất Hạnh sẽ được công nhận là một trong những bậc thầy lỗi lạc nhất của lịch sử Phật giáo.

Giáo lý của Thầy sâu và rộng như một dòng sông hùng mãnh. Làm thế nào để diễn tả được cái chiều sâu của một nền giáo lý? Cái sâu sắc ấy, mình phải tự mình chứng nghiệm mới được chứ không thể nào diễn tả. Ngôn từ không đủ sức đo được chiều sâu của giáo lý này. Tất cả những gì mà tôi có thể nói về giáo lý của Thầy là các bạn đừng bị đánh lừa bởi cái bề ngoài. Tính cách đơn giản bề ngoài của giáo lý này, tính cách thiết thực, trực tiếp và khế cơ của những điều Thầy dạy không có nghĩa là trong đó không có một chiều sâu triết lý huyền nhiệm. Phải tu học lâu năm chầy tháng với nhiều nỗ lực, người ta mới có thể đạt tới một cái nhìn sáng sủa như thế, trong ấy những vấn nạn của sự sống được giải đáp bằng một thứ ngôn ngữ đơn giản và thiết thực, có khả năng mang những sự thực sâu sắc ấy đến cho tất cả những ai muốn tìm cầu. Cái ngôn ngữ trong sáng và đơn giản này là chứng tích của một tuệ giác sâu sắc đích thực, chứ không phải là một điều gì trái lại. Trong cuốn sách này, tôi đã cố gắng trích dẫn từ những tác phẩm đã được xuất bản của Thầy Thích Nhất Hạnh, những tác phẩm đã nói lên được chiều sâu của những gì Thầy dạy, chọn những đoạn văn mà tôi nghĩ là có thể tập trung thể hiện được một cách có hiệu quả nhất những tuệ giác và giáo chỉ của Thầy. Nếu kinh nghiệm của bạn về những giáo lý ấy sẽ có tính cách cá nhân và chủ quan thì kinh nghiệm của tôi cũng thế. Tôi đã nghiêu cứu học hỏi và thực tập theo đạo Bụt bao nhiêu năm rồi, vậy mà tôi thấy tất cả những gì tôi có thể làm ở đây là chọn những đoạn sách đã đánh động tới trái tim tôi, đời sống tôi và sự thực tập của tôi một cách sâu sắc nhất. Mục đích của người biên tập thật ra chỉ là làm công việc ấy. Điều tôi mong ước là những gì tôi trích trong sách này cũng sẽ đánh động được trái tim bạn như chúng đã đánh động trái tim tôi.

Chỉ cần quán chiếu về chiều rộng của giáo lý Thầy cũng đã là một công việc có tính cách thách thức rồi. Không có vị đạo sư Phật giáo nào – có thể nói là không có vị đạo sư của bất cứ tôn giáo nào – trong thời đại chúng ta mà những điều giảng dạy đã đề cập tới mọi vấn đề quan trọng nhất của sự sống, từ vấn đề cá nhân cho đến vấn đề trái đất.

Thích Nhất Hạnh đã viết trên 70 cuốn sách và đã giảng dạy trực tiếp (trong nhiều khóa tu và trong các Phật học viện) trên sáu chục năm rồi. Những gì Thầy viết bao gồm từ những tác phẩm khảo luận sâu sắc về triết lý đạo Bụt cho đến những tác phẩm có tính cách đại chúng về sự thực tập đạo Bụt trong các lĩnh vực chính trị, tâm lý, thi ca, lịch sử, văn học và thiếu nhi.

Quán chiếu tổng thể về nền văn học bao la của Thầy, nguyện vọng của tôi là cuốn sách nhỏ này sẽ giới thiệu được với bạn những chủ đề quan yếu nhất trong toàn bộ tác phẩm của Người, những chủ đề có liên hệ tới người hành giả và các độc giả nói chung. Sắp xếp và tổ chức những giáo lý này tất nhiên là một công việc cần tới một cái nhìn chủ quan. Trong khi học hỏi và thực tập theo giáo lý của Thầy, tôi tìm thấy rằng giáo lý ấy có thể được xếp vào trong bốn hạng mục: 1.chánh niệm; 2. tuệ giác; 3. cảm xúc và thâm tình; 4. hòa bình.

Phần đầu của tập sách này là Chánh niệm, được cấu thành bởi những lời giảng dạy đã làm cho Thầy nổi tiếng. Cũng như các vị đạo sư lớn khác của đạo Bụt, Thầy là một bậc thầy giảng dạy về thiền tập trước hết. Thầy chỉ cho chúng ta những phương pháp hành trì sâu sắc mà chúng ta có thể sử dụng trong những buổi công phu và trong đời sống hàng ngày. Những lời giảng dạy đó dù là bằng ngôn ngữ thi ca hay thông dụng đều có thể đánh động vào trái tim của sự sống. Làm theo được thật sự những lời dạy ấy, dù cho chỉ là trong chốc lát, ta có thể được chuyển hóa ngay tại chỗ, khiến cho đời sống của ta tràn đầy niềm vui, hạnh phúc và đức độ.

Từ nơi ấy, nơi mà Thầy Nhất Hạnh gọi là hải đảo tự thân, nhà, true home, Thầy đưa chúng ta đi tới một quá trình chuyển hóa còn sâu sắc hơn nữa, vào những chân nghĩa thâm uyên nhất của đạo Bụt. Vì vậy cho nên trong phần thứ hai của tập sách, phần nói về Tuệ giác, chúng ta có dịp học hỏi về con đường có thể giúp ta vượt thoát si mê, vật lộn và cả sinh tử. Đây là con đường đi tới giải thoát hoàn toàn mà chúng ta có thể bước được bước đầu ngay tự bây giờ. Trong phần này, ta thấy Thầy Thích Nhất Hạnh không phải chỉ là một vị Thầy giảng dạy nếp sống tâm linh cho đại chúng mà là một bậc thầy đã chứng đạt một cách sâu sắc, đang nói với chúng ta trực tiếp từ kinh nghiệm giải thoát đích thực của chính Thầy. Cũng như các bậc đạo sư khác của truyền thống đạo Bụt, Thầy nói với chúng ta bằng tiếng nói của Bụt.

Trong phần ba của sách, nói về cảm xúc và thâm tình, chúng ta trở về với đời sống hàng ngày trong thế giới ngày nay với những lên xuống, vui buồn và đau khổ mà ta gây ra cho kẻ khác và cho cả chúng ta. Tôi không biết vì sao mà vị thầy già người Việt này có thể hiểu được chúng ta (người Tây phương) một cách sâu sắc như thế, nhưng quả là Thầy đã đưa ra cho chúng ta nhiều pháp môn thực tế và hữu hiệu để chúng ta có thể chữa trị được những vết thương trong lòng và chuyển hóa những khó khăn ta đang có với những người khác. Với tuệ giác về tâm học của đạo Bụt, Thầy khai thị cho ta một con đường hùng tráng có khả năng chữa trị được cho những tâm lý đầy thương tích mới của chúng ta. Vì những thương tích trong ta là nguyên do và động lực tạo nên những thương tích nơi kẻ khác, cho nên con đường Thầy chỉ dạy cũng là con đường đi tới một liên hệ lành mạnh và thân tình với người ta thương. Đó cũng là con đường đi tới một xã hội lành mạnh và có thương yêu.

Trong truyền thống Phật giáo đại thừa nơi mà thầy Nhất Hạnh xuất thân, giải thoát cá nhân không bao giờ cho đủ. Khi người khác còn đau là mình còn đau. Đó là cách nhìn cuộc đời của một vị Bồ tát như Thầy Thích Nhất Hạnh. Thầy được biết đến như một người đã sáng lập ra phong trào Đạo Bụt Đi Vào Cuộc Đời (Engaged Buddhism), và vì vậy trong phần thứ tư của cuốn sách này, phần nói về Hòa bình, tôi đã trích dẫn những đoạn Thầy giảng dạy về chính trị, xã hội và môi trường. Những giáo lý ấy nhắm tới sự chế tác bình an giữa người với người, giữa tôn giáo với tôn giáo, giữa quốc gia với quốc gia, giữa con người với đất Mẹ. Và vì hòa bình phải luôn luôn bắt đầu từ bản thân cho nên sách này cũng có giới bản Năm giới rất nổi tiếng của Làng Mai, gọi là Năm pháp thực tập chánh niệm, một bộ môn thực tập nhắm tới sự thực hiện hòa bình, đạo đức, có khả năng chuyển hóa bản thân, gia đình và xã hội của ta.

Ngay chính cuộc đời của Thích Nhất Hạnh cũng đã là một nguồn cảm hứng. Đây là một con người đã để hết cuộc đời mình vào sự nghiệp hòa bình, đã dâng hiến tất cả những gì mình có để cho mọi người có được lợi lạc. Hồi còn là một ông thầy tu trẻ, Thầy đã nỗ lực cải tổ nền Phật giáo cổ truyền và cũng đã trở thành một người đi đầu của phong trào hòa bình ở Việt Nam. Chính trong thời gian tranh đấu cho hòa bình mà Thầy đã đặt được nền móng cho một Đạo Bụt Nhập Thế, một đạo Bụt đã tiếp tục gây niềm cảm hứng cho chúng ta cho đến ngày hôm nay, mặc dù công việc của Thầy đem lại cho Thầy nhiều hiểm nguy. Nỗ lực tranh đấu bất bạo động và không theo phe phái của Thầy đã làm cho các phía tham chiến giận dữ. Vì vậy cho nên năm 1966, khi Thầy qua Tây phương để vận động hòa bình, chính quyền miền Nam đã không cho Thầy về nước. Cái ông thầy ra đi đơn độc, lưu đày và không có một thước đất cắm dùi ấy, nay đã đánh động được trái tim của không biết bao nhiêu người. Hàng chục ngàn người trên thế giới tự nhận mình là đệ tử của Người. Những tác phẩm của Thầy đã gây cảm hứng cho hàng triệu độc giả và giúp tạo nên một đạo Bụt mới mà ta thấy hôm nay. Ảnh hưởng của Thầy rất sâu đậm. Cũng như nhiều Phật tử khác, tôi đã được thừa hưởng nhiều từ cuộc đời cũng như những lời giảng dạy của Thầy. Mong rằng những gì Thầy dạy cũng đem lại những lợi lạc như thế cho bạn đọc.

 

Dưới đây là nguyên bản lời giới thiệu của cuốn sách.

khai mạc EIAB 2012

Dân chúng thành phố Waldbroel có lẽ đã rất ngạc nhiên khi thấy những người áo nâu đầu cạo trọc tới cư trú tại tòa nhà Bundeswehr cổ kính ấy trong thành phố. Việc này đã xảy ra 4 năm về trước. Các thầy và các sư cô đã thiết kế một chương trình thật gan dạ. Họ muốn chuyển hóa một tòa nhà đang suy sụp trở nên một trung tâm tu học Phật giáo. Chắc họ đã phải tốn kém cả hàng triệu, nhưng hình như họ đã thành công. Ngày hôm nay Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu (V.P.H.Ư.D.C.A.) được chính thức khai mạc. Vào buổi trưa hôm nay ở Waldbroel trong khi ba con lân đang nhảy múa thì một ông thầy tu nhỏ thó xuất hiện, đầu đội mũ len, mình mặc áo choàng. Mới nhìn bên ngoài thì con người này chẳng có dáng vẻ đồ sộ oai vệ gì cả. Nhưng qủa thật đây là ông thầy tu Phật giáo có ảnh hưởng lớn nhất trên thế giới, chỉ trừ đức Đạt Lai Lạt Ma.  Ngày hôm nay đệ tử ăn mừng thầy đã tròn 70 tuổi đạo. Ngày hôm nay thầy và ông thị trưởng thành phố Waldbroel làm lễ khánh thành V.P.H.Ư.D.C.A., một trung tâm Phật giáo được thiết lập tại một thành phố nhỏ mà không phải tại một đô thị lớn. Thiền sư đã trả lời câu hỏi của chúng tôi một cách rất thiền: “Chích thuốc dù chích vào vai hay chích vào mông thì thuốc cũng đều đi được vào cơ thể. Đó là câu trả lời của tôi.” Điều đó có nghĩa là dù dạy đạo Bụt ở đâu, ở Waldbroel hay ở Berlin, thì đạo Bụt cũng sẽ có ích lợi cho cả nước Đức.

Vào buổi sáng sớm trước giờ cử hành lễ khánh thành, đã có trên một ngàn người ngồi thực tập thiền chung với nhau trong một chiếc lều lớn và sau đó nghe thầy Thích Nhất Hạnh nói pháp thoại về đề tài sống chung an lạc. Ông thầy 86 tuổi này đại diện cho một đạo Bụt quốc tế có khả năng đối thoại với tất cả mọi truyền thống tôn giáo. Thiền Sư Thích Nhất Hạnh đã sử dụng tâm lý học Phật giáo để giúp người ta sống một đời sống chánh niệm và để phòng ngừa những khổ đau đổ vở và kình chống. Rất nhiều người ngồi trong thính chúng nói rằng đạo Bụt giúp cho họ để họ có thể tự tháo gỡ được nhiều khó khăn.

Một người nói: “ Khóa tu này là những ngày nghỉ ngơi cho tâm hồn. Giống như cơ hội để mình đổ đầy lại xăng nhớt chuẩn bị cho chuyến đi kế tiếp. Mình tiếp thu thêm một ít an bình, buông bỏ được một ít bực bội, nghĩa là có thêm được an lạc, có thêm được năng lượng để sử dụng cho thời gian sắp tới.”

Một người khác, “Đối với tôi, khóa tu đem lại bình an và giúp tôi có thêm khả năng để đối phó được với công việc hàng ngày.”

Một người khác nói rằng: “Khóa tu giúp tôi sống có ý thức hơn, có hạnh phúc nhiều hơn, có an lạc nhiều hơn, và buông bỏ được nhiều bực bội.”

Tại V.P.H.Ư.D.C.A. này, người Phật tử cũng như người của các tôn giáo khác đều có cơ hội đến để học những kỹ thuật để sống hạnh phúc hơn. Mỗi năm Viện cung cấp khoảng 100 lớp học và thực tập. Trong 4 năm, các nhà hảo tâm khắp trên thế giới đã đóng góp hàng triệu đồng để tái thiết lại tòa nhà từng được xây dựng từ những năm 30 của thế kỷ trước. Người ta vẫn còn thấy được hình ảnh điêu khắc lưu lại từ thời Đức Quốc Xã. Nơi đây đã từng là một bệnh viện, và những người Đức Quốc Xã đã từng mang đi từ đây và giết hại cả 700 người khuyết tật. Tòa nhà vẫn còn in lại dấu tích nặng nề ấy của lịch sử. Ông Peter Koster, thị trưởng Waldbroel nói: “Chúng tôi đã mời được nhiều nhân vật từ các quốc gia khác tới đây. Họ cũng đã đi ngang qua những khổ đau của trận Đệ Nhị Thế Chiến. Tất cả đều đã có cơ hội thiền quán chiêm nghiệm để chuyển hóa những gì của quá khứ. Trách nhiệm lớn lao của chốn này là giúp chuyển hóa cho cả nhân loại.”

Chắc chắn rằng trong tương lai, cũng như ngày hôm nay, sẽ có rất nhiều người đến đây tại Waldbroel này, để cắm lều và học hỏi về đạo Bụt và về văn hóa Viễn Đông.

 

_______________________

xem bản tin (video) tại WDR

http://www.wdr.de

Hội thảo về Sức khỏe, Khoa học và Chánh niệm

 

Tiến trình hình thành và phát triển của 30 năm Làng Mai bằng cách áp dụng chánh niệm vào đời sống đã giúp nhiều bạn thiền sinh công nhận giá trị thực tiễn của việc chăm sóc hơi thở ý thức, bước chân ý thức… nhằm nâng cao phẩm chất sống lành mạnh và làm việc có hiệu quả hơn. Đó là hoa trái mà các bạn đã tự nguyện tham gia và nhanh chóng áp dụng vào nhiều lĩnh vực như: giáo dục, y tế, âm nhạc, mỹ thuật, gia đình, công sở và xã hội. Đặc biệt nhiều bạn thiền sinh Tiếp hiện làm trong lĩnh vực Y khoa đã hội ý xin được có một buổi hội thảo tại xóm Mới trong khóa tu 21 ngày với chủ đề: “Sức khỏe, khoa học và chánh niệm.”

Các bạn đề cập đến 4 chức năng chính của một cơ thể là: Nuôi dưỡng, truyền thông, vận chuyển và phản ứng. Bốn chức năng đó cần nhu cầu hiểu thương khi được bạn quan tâm đến nguyên nhân dẫn đến những  triệu chứng nhiều hơn là việc báo cáo những triệu chứng đó cho bác sĩ. Việc bạn quan tâm chăm sóc và hiểu rõ những biến đổi trong thân tâm sẽ giúp bác sĩ xác định rõ ràng nguyên nhân chính dẫn đến bệnh trạng hơn là khai bệnh và cho toa. Bởi cơ địa mỗi bạn khác nhau không chỉ về thể chất mà còn liên quan đến cách bạn sinh hoạt hằng ngày như thế nào, cách an uống, ngủ nghỉ, làm việc, học hành, giải trí… đã ảnh hưởng  tới tâm sinh lý của bạn như thế nào? Các bạn đã quan tâm đến việc điều trị bệnh nhân  bằng cách áp dụng cái nhìn của Tứ Đế

  1. Đau
  2. Triệu chứng xuất hiện vào lúc nào trong  sinh hoạt hằng ngày? Nguyên nhân dẫn đến triệu chứng đau
  3. Thử  thay đổi tập khí, cách sinh hoạt có thể là nguyên nhân dẫn đến bệnh trạng trước khi cho toa và can thiệp bằng  phẩu thuật.
  4. Đồng cảm bằng phương pháp lắng nghe cơ thể, lắng nghe khó khăn của bệnh nhân kết hợp với việc điều trị.

 

GiậnVí dụ: Nếu mỗi lần giận làm bạn tăng áp huyết thì gốc rễ của vấn đề là bạn phải học cách bớt giận, buông bỏ phản ứng giận không cần thiết hơn là cứ mỗi lần giận bạn lại dùng thuốc khống chế phản ứng tăng áp huyết của cơ thể. Nếu bạn cứ dùng thuốc mà ngày nào bạn cũng giận thì ngày nào bạn cũng phải dùng thuốc hết và càng ngày càng tăng liều lượng, kết quả là bạn bị thuốc khống chế và càng ngày càng mất quyền tự chủ. Lời khuyên chân thành của những bác sĩ có tình thương đã giúp bệnh nhân tập làm phép so sánh một cách thực tế để bệnh nhân có quyền tự chọn cách điều trị cho mình. Các bạn Tiếp hiện đã chia sẻ điều này với bệnh nhân và đề nghị bệnh nhân của mình nhớ quay về tự hỏi: “Nên giận hay là không nên giận? Cơ thể bạn có  thật sự cần cơn giận không? Và tin vui là bạn có thể kiểm soát cơn giận bằng hơi thở ý thức, bằng cam kết không nói và không làm gì cả chỉ đi thiền hành ngoài trời để chăm sóc cơn giận, ngừng suy nghĩ… Muốn biết rõ thêm bạn có thể tham khảo tài liệu Giận của Thầy Nhất Hạnh và nếu được bạn có thể đến Làng Mai thực tập thử một tuần….

Lại có một cô Tiếp hiện khác là y tá và trợ lý cho bác sĩ suốt 30 năm qua. Cô ấy chia sẻ rằng: cô ấy đã có cơ hội chăm sóc cho các bạn trẻ, và thường đặt câu hỏi cho các bạn trẻ: “Em nghĩ em có muốn hút thuốc suốt cả cuộc đời của mình không? Thay vì hỏi: “Tại sao em lại hút thuốc?” Để giúp các em trẻ mở lòng chia sẻ nguyên nhân vì sao mình hút thuốc lần đầu và sau đố cứ phải hút mãi, cô đã tập học cách đặt câu hỏi thể hiện sự quan tâm và đồng cảm… Từ sự mở lòng đó cô tạo cơ hội cho các em chia sẻ thêm về việc hút thuốc có lợi, có hại như thế nào và kết quả tồi tệ nhất do việc hút thuốc gây ra. Sau cùng cô đã đề nghị các em trẻ chăm sóc những tình trạng khó xử bằng cách tham gia vào trò chơi hơi thở ý thức, theo dõi sự phồng xẹp của bụng, để ý tới bước chân thay vì hút thuốc. Với các bạn nữ, cô thường đặt câu hỏi  “em đã sẵn sàng có em bé chưa?”, “em sẽ xử lý những tình cảnh khi em bé ra đời, chăm sóc dạy dỗ chưa?” và cô còn đề nghị các bạn gái trẻ phòng bệnh hơn chữa bệnh”…

Bằng tất cả tấm lòng của một vị bác sĩ và tấm lòng của một người thực tập chăm sóc tình thương đích thực trên con đường phụng sự qua công tác  chăm sóc các em tuổi mới lớn, các cô bác sĩ Tiếp hiện kêu gọi sự hợp tác của gia đình và trường học khẩn thiết dành chút thời gian quan tâm đến đời sống của các em để hiểu rõ các em và giúp các em đi ra tình trạng khó khăn trước khi đưa tới bác sĩ. Nếu được, chúng ta nên tạo không gian và thời gian cho các em học sinh, sinh viên chia sẻ những ưu tư, những khó khăn về gia đình, học đường và tâm sinh lý tuổi trẻ.

Một cô Tiếp hiện khác chia sẻ: “những điều tôi được lắng nghe từ bệnh nhân cũng chính là những điều tôi đã nghe trong gia đình. Cho nên việc thực tập lắng nghe cơ thể mình và lắng nghe những người trong gia đình là điều cần thiết giúp cho tôi giải quyết những khó khăn trong gia đình, nhờ đó con có thêm kinh nghiệm hiểu thêm về bệnh nhân.” Bởi cô là một bác sĩ tâm lý  làm việc trong một môi trường có nhiều áp lực của những bệnh nhân nặng: có người đã chết lâm sàng và không còn ý thức được, hoặc giả có người bị nhiều thương tổn, họ không đối diện được với thực tại, không thiết sống nữa,… và họ thường rơi vào một trạng thái nhị nguyên đúng – sai rất trầm trọng. Quan điểm đúng – sai đã dần dần thu hẹp mối quan hệ gia đình, bạn bè và xã hội. Cảm giác cô đơn, nóng giận, khó chịu ngày một nhiều hơn… Đó là triệu chứng của căn bệnh. Cô chia sẻ: “nhờ cô thực tập pháp môn Làng Mai cùng bài học tương tức mà cô đã có thể sống và làm việc tốt hơn”. Cho nên cô khuyên bệnh nhân nên học cách sống bớt phân biệt, bớt suy nghĩ… Cô đã nhận thấy môi trường làm việc với những bệnh nhân của cô khiến cô dễ bị tưới tẩm hạt giống căng thẳng, nhưng nhờ có sinh hoạt định kỳ với tăng thân hằng tháng, nhờ có thực tập ngồi thiền, thiền hành mỗi ngày đã giúp cô quân bình lại, phục hồi năng lượng, có đủ bình an để tiếp tục công việc giúp bệnh nhân giảm bớt khổ đau.

Buổi chia sẻ lý thú với nhiều câu hỏi trao đổi hấp dẫn và cần thiết trong khóa tu 21 ngày năm nay đã giúp cho nhiều bạn có thêm cảm hứng sống và mạnh dạn áp dụng thiền tập vào cuộc sống. Hẹn các bạn đến hẹn lại về!

 

Ơn nghĩa sinh thành

Chiều hôm nay, qúy thầy, quý sư cô từ Xóm Thượng, Xóm Mới và Xóm Hạ cùng các Phật Tử người Việt đều về Xóm Trung dự lễ  Lễ Bông Hồng Cài Áo .

Mở đầu chương trình, mọi người ngồi thiền trong im lặng để quán tưởng về cội nguồn Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ. Sau đó Lễ dâng hương do các em trai mặc lễ phục áo dài gấm màu xanh thêu hoa, đầu đội khăn xếp, các em gái mặc áo dài thật đẹp, các cháu thiếu nhi mặc lễ phục giống cha mẹ. Các cô thiếu nữ mặc áo dài thướt tha, cầm những lẵng hoa hồng dâng lên bàn thờ tổ tiên khói nhang trầm bay tỏa trước khi mang cài lên áo Phật tử đến dự lễ. Sau thời tụng kinh báo hiệu là lễ Bông Hồng cài áo. Đoản văn Bông Hồng cài áo của Thầy Nhất Hạnh được thầy Pháp Tịnh và sư cô Trực Nghiêm đọc, giọng đọc khi bổng, khi trầm khiến mọi người xúc động… Những bông hoa vải màu đỏ hồng cài lên áo những ai còn cha mẹ, bông trắng cho những người thiếu may mắn. Tôi bất hạnh vì không còn cha mẹ, nhưng tôi xin đựơc hai bông hoa hồng, vì tôi tin rằng cha mẹ đang hiện diện với tôi trong từng thớ thịt, trong từng dòng máu luân lưu khắp cơ thể, trong từng hơi thở và nhịp đập trái tim.

Khi các bạn phải sống xa cha mẹ, hoặc cha mẹ qua đời, bạn chỉ cần xòe bàn tay ra, nhìn thật kỹ vào lòng bàn tay là các bạn sẽ thấy Mẹ – Cha các bạn hiện diện. Này nhé, những đường chỉ tay ngoằn ngoèo như những con suối, dòng sông tượng trưng cho tình thương yêu của Mẹ như nước biển nguồn. Những gò đống nhấp nhô trên bàn tay, như những ngọn núi, tượng trưng cho tình  thương vững mạnh của cha. Tứ chi, tòa thân của bạn được kết hợp bằng sự hòa hợp hôn phối máu thịt. Trí tuệ của bạn  đựơc kết hợp bằng tinh khí thần của mẹ cha. Như vậy, bạn là bản sao chép lại của mẹ cha. Bạn với Mẹ Cha là Một. Quán chiếu sâu hơn, bạn sẽ thấy cha mẹ là bản sao chép của ông bà nội ngoại. Ông bà nội ngoại là bản sao chép của cụ cố… tổ tiên. Cứ như vậy,  bạn tìm về cội nguồn từ vô thủy, và tiếp tục con cháu nối dõi sẽ đi về vô chung. Chúng ta không có cái ngã riêng  biệt.

Bạn có mặt trên cuộc đời này là nhờ sự nối tiếp của tổ tiên nội ngoại, mà người mang nặng đẻ đau, chín tháng cưu mang, chịu bao nhiêu hy sinh, cực khổ trực tiếp là Mẹ của bạn. Bà đã nhịn ăn, quên ngủ, bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn. Nói về sự hy sinh và tình yêu thương của người mẹ thì không có bút mực nào tả cho hết. Tình nghĩa của mẹ được ví như biển khơi, như nước trong nguồn. Mà nuớc từ suối nguồn thì vô cùng tận, tình thương mẹ dành cho con cũng vô cùng tận! Người Cha chịu trách nhiệm về sự nuôi nấng, dạy dỗ con cho tới lúc trưởng thành. Tình cha cao vời vợi như ngọn núi Thi Sơn.

Xin mời bạn cùng tôi ngồi yên lặng, quán chiếu từ lúc ta mới lọt lòng mẹ: Thai nhi yếu ớt, nhỏ bé như con sâu nhỏ, ngủ yên trong vòng tay mẹ dịu dàng. Mẹ trìu mến bồng con, vắt cho con từng giọt sữa  từ đôi vú căng tròn. Vú mẹ rát và đau đớn lắm, nhưng mẹ vẫn mỉm cười nhìn con yêu bú những giọt sữa đầu đời. Rồi theo tháng năm con lớn lên bằng tình thương yêu, bằng sự chăm sóc, tảo tần của mẹ. Con thì cứ vô tư đón nhận tình mẫu tử ngọt ngào.

Không ai dạy cho con phải biết  trân quí mẹ, trân quí kho báu tình thương yêu đó. Nhà truờng chỉ dạy cho chúng ta về chữ nghĩa, khoa học, văn chương, về lí thuyết chủ nghĩa, về công nghệ… để vào đời kiếm miếng cơm, tiền bạc và danh vọng. Họ quên dạy ta về đạo đức làm người, về công ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ… Thế nên,  chúng ta đã ngỏanh mặt làm ngơ trước gia tài châu báu là Tình Yêu Thương Cha Mẹ, quên mất Ơn Nghĩa sinh thành.

Khi còn bé, chúng ta ham chơi lêu lổng, vòi vĩnh cha mẹ đủ thứ, khiến cha mẹ vất vả, đau lòng.  Nếu may mắn, chúng ta đựợc cha mẹ dạy dỗ, chăm sóc kỹ, gặp đựơc thầy giỏi, bạn hiền, ta cố gắng học, đạt đựơc kết quả tốt, thành danh thì bạn ơi, bạn hãy quán chiếu sâu hơn chút nữa, để thầy rằng, thành đạt này không phải của riêng bạn.

Nó có sự đóng góp rất nhiều của Tổ Tiên, bố mẹ, Thầy cô,  toàn thể xã hội và của đất trời…  Thấy được điều đó, bạn sẽ bớt đi lòng tự mãn. Bạn sẽ tràn đầy lòng biết ơn tất cả. Bạn thấy cuộc sống này không chỉ riêng của bạn, mà trái tim bạn sẽ mở ra, thương yêu ông bà, cha mẹ, anh em, họ hàng và tất cả mọi người. Bạn thấy bạn có trách nhiệm với gia đình và xã hội. Bạn cân nhắc mọi hành động, phân biệt phải, trái khi bạn bước vào đời.

Nếu tất cả học sinh, sinh viên đều được dạy dỗ đạo đức làm người, nhớ ơn cội nguồn, tổ tiên, cha mẹ thì hàng ngày chúng ta đâu có phải chứng kiến những cảnh bất hiếu như con cái giết ông bà, cha mẹ, hắt hủi đánh đập cha, mẹ già. Ngoài những chuyện đăng trên báo, tôi xin kể các bạn nghe vài cảnh bất hiếu tôi chứng kiến:

Bà bạn tôi, đáng tuổi chị cả tôi, có chồng là giáo sư đại học về văn học nổi tiếng, có những người con trai có địa vị trong xã hội, đều là đảng viên. Gia đình bà đựơc tôn vinh là GIA ĐÌNH VĂN HÓA.  Vậy mà, người con trai bà đã bênh chị vú em, đánh mẹ tới tấp đến bị thương. Ông giáo sư, chồng bà thấy con đánh mẹ chỉ làm thinh… Chuyện xảy ra nhiêu lần như vậy  chỉ vì bà bạn tôi hay ghen, vì bà quá yêu thương ông, coi ông như thần tượng, bà quá thương cháu, coi cháu như cục cưng.

Một chuyện bất hiếu khác, xảy ra ngay cạnh nhà tôi: Cậu con trai, cũng là đảng viên, bênh vợ, đánh mẹ tím bầm mặt mũi, chân tay. Xảy ra nhiều lần như vậy, thôn truởng có đến khuyên can, nhưng cậu ta là đảng viên, nên mọi chuyện đều trôi qua êm thấm.

Tôi viết những mẩu chuyện ấy ra đây, không có ý bôi bác các bạn đâu, mà tôi chỉ thấy thật thương, thật tôi nghiệp cho các bạn. Các bạn có một bầu trời xanh trong như đại dương, có một kho tàng vô giá là BÀ MẸ, mà các bạn không biết hưởng. Thật thiệt thòi cho các bạn quá !

Người con trai hay con gái mà bạn say đắm yêu thương, một ngày nào đó, khi đã chán chê nhau rồi, có thể bỏ bạn mà đi tìm bến đỗ khác. Nhưng Người Mẹ thì không bao giờ bỏ con, dù con có hắt hủi, tàn tệ với mẹ. Mẹ không bao giờ bỏ con, vì con là máu thịt của mẹ, là sự tiếp nối của mẹ về tương lai. Con không thể chối bỏ mẹ đựơc,  vì con đã đựơc mẹ sinh ra bằng khí huyết, bằng tình yêu thương. Con với Mẹ là Một, con không thể tách rời ra khỏi Mẹ, khỏi cha. Bạn nói rằng bà ấy không phải là mẹ tôi, ông ấy không phải là cha tôi  Vậy bạn từ đâu sinh ra? Bạn không có cội nguồn.  Bạn chỉ là loài ma đói, lang thang vất vưởng bên lề cuộc sống,  bạn thiếu tình thương yêu chân thật của gia đình!

Tôi biết có những bà mẹ ông cha, lúc trẻ thì vui vẻ, dễ thương, hết lòng lo cho con cái. Nhưng do hòan cảnh đột biến đổi thay, có thể là do công ăn việc làm khó khăn, do xã hội nhiễu nhương hay do ông bà làm khổ lẫn nhau… khiến họ thay đổi tính nết. Tội nghiệp người phụ nữ yếu đuối, bị chồng đánh đập như tôi đòi. Những người con được tưới tấm những hạt giống bạo hành của bố, chúng thấy chuyện bạo động ấy xảy ra như cơm bữa. Bà vợ bị ức hiếp, đánh đập, nỗi đau khổ ấy không biết trút vào ai thế là bà trút giận lên đầu những đứa con, biến gia đình thành cái địa ngục.

Lại còn một loại cha mẹ tàn nhẫn, đánh đập con, bắt con đi kiếm tiền để nuôi cho họ ăn chơi cờ bạc, hoặc bắt con gái bán thân để nuôi cha mẹ.

Thế gian đầy rẫy nỗi khổ đau. Tất cả là do nghiệp quả đời quá khứ, xoay chuyển luân hồi. Khi nó đủ nhân duyên, nó sẽ nảy mầm, đơm bông, kết trái dành cho bạn kiếp này. Nếu bạn gieo nhân lành thì đựơc  chồng thương yêu, con cháu hiếu thảo an vui, hạnh phúc. Nếu bạn gieo nhân xấu, thì bạn sẽ lãnh hậu quả tủi nhục, chồng con bạo hành, con cái bất hiếu. gia đình ly tán. Tất cả những gì bạn nhận lãnh hiện tại, đều nằm trong luật nhân quả. Không  ai  có thể ban phát hạnh phúc hay khổ đau cho bạn mà chính bạn đã tạo ra nó bằng Thân-Khẩu- Ý, để  rồi những hạt giống quá khứ  hôm nay thành kết quả dành cho bạn đấy thôi.

Vậy, thưa bạn, nếu hôm nay bạn hất hủi, đánh đập mẹ cha. Bạn phạm vào cái tội rất nặng. Đó là tội bất hiếu. Bạn sẽ bị quả báo. Đến lúc bạn già nua, con cái nó sẽ hành xử lại với bạn những gì bạn đã tặng cho cha mẹ.

Có một người nhà quê lui cui đóng cái cũi lớn. Con trẻ hỏi:

– Bố làm cái cũi đó cho ai ? Bố nhốt con chó hả?

Người bố trả lời :

-Không phải nhốt chó, mà  nhốt ông nội để ông khỏi đi chơi.

Khi đứa trẻ nói:

– Vậy thì bố cũng đóng một cái cũi giống như thế cho con. Người đàn ông hỏi:

-Con đóng cái cũi đó làm gì ?

Cậu trai trả lời gọn lỏn:

– Để con nhốt bố khi bố giống ông nội.

Thưa bạn, nếu chẳng may bạn gặp nghịch cảnh có cha mẹ không dễ thương, xin bạn mở rộng trái tim ra, ôm ấp, chăm sóc họ bằng tình thương yêu của người con hiếu thảo để rồi từ từ chuyển hóa họ. Xin bạn đừng đánh đập, nhiếc mắng, xô đẩy họ. Làm như vậy, bạn sẽ phạm vào tội bất hiếu. Làm người mà bất hiếu với cha mẹ, thì không phải là con người nữa. Bạn với Cha Mẹ là một. Bạn không thể phủ nhận cha mẹ. Cha mẹ không thể phủ nhận con. Bởi vì, thịt da, máu huyết của bạn chính là của mẹ cha. Tinh thần, sự thông minh hay ngu độn của bạn cũng thuộc về mẹ cha. Nhờ mẹ cha mà bạn có thân này để tu nhân tích đức, để chuyển hóa cái nghiệp quả hiện tại. Bạn gieo nhân lành, bạn sẽ gặt hái đựơc phước đức tốt, bạn sẽ có đựoc một gia đình hạnh phúc, vợ hiền con thảo. Cha Mẹ già chính là cội Tùng, là cây cao bóng cả cho đàn cháu con nương nhờ đó bạn !

Tôi gửi đến bạn một thông điệp nhân ngày Đại Hiếu Vu Lan,  bài hát ƠN NGHĨA SINH THÀNH của nhạc sĩ Dương Thiệu Tước, xin mời các bạn cùng hát lên:

Uống nước nhớ nguồn. Làm con phải hiếu

Em ơi hãy nhớ năm xưa, những ngày còn thơ, công ai nuôi dưỡng?

Công đức sinh thành, người ơi đừng quên.

Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa Mẹ như nuớc trong nguồn chảy ra

Người ơi, làm người ở trên đời, nhớ công người nuôi dưỡng, đó mới là hiền nhân.

Vì đâu anh nên người tài ba. Hãy nhớ công sinh thành. Nhờ ai mà có ta ?

Uống nước nhớ nguồn. Làm con phải hiếu

Công cha như núi Thái Sơn.

Nghĩa Mẹ như nuớc trong nguồn chảy ra.

Bạn thân mến ơi, chiều nay, bạn hãy về ăn cơm cùng mẹ, cùng cha. Bạn ân cần gắp thức ăn cho Mẹ, cho cha, rót nuớc mời cha mẹ uống, nhìn song thân bằng đôi mắt ăn năn, hiền hòa rồi  chân thành nói với Người những lời ngọt ngào xin lỗi. Chỉ bấy nhiêu thôi là Cha Mẹ bạn đã vui rồi. Cha Mẹ nào mà giận con lâu. Bạn đã tìm lại bầu trời hạnh phúc và kho tàng vô giá mà tổ tiên ban cho, bạn có biết không ?

Bức tranh đẹp nhất

09.08.2012 – 28.08.2012: Hoằng pháp tại EIAB >>
11.08.2012 – 16.08.2012: Khóa tu tiếng Hà Lan
19.08.2012 – 24.08.2012: Khóa tu tiếng Đức
25.08.2012: Ngày Quán Niệm cho người Việt
26.08.2012: Ngày Quán Niệm cho người Đức
28.08.2012: Pháp thoại công cộng tại Hà Lan

Bông hoa nhân loại

Sau khóa tu mùa Hè, đại chúng lên đường sang Học viện, Khóa tu Hòa Lan với chủ đề Thân Tâm Nhất Như đã bắt đầu rồi kết thúc. Thầy mở đầu bài pháp thoại bằng câu hỏi: “Bạn có nghĩ thân tâm là một không? Tôi không tin được!

Cách chào đón thân quen của Thầy đã làm phá đi sự ngăn cách bằng một tràng cười cởi mở. Mọi người trở nên buông thư sau một chuyến xe dài từ Hòa Lan về Học viện. Như bạn đã biết, Khóa tu mùa Hè là thời gian có nhiều em nhỏ về Làng, Thầy vẫn thường dành thời gian cho các em, Thầy dắt các em đi thiền hành, các em ngồi quây quần bên Thầy  tròn xoe mắt nghe Thầy chia sẻ, rồi Thầy bày cho các em chơi các trò chơi lành mạnh, tưới tẩm những hạt giống hiểu biết và thương yêu nơi các em. Hôm nay cũng vậy, Thầy bắt đầu bài pháp thoại bằng cuộc đối thoại giữa hạt bắp và cây bắp. Giọng nói hài hước của Thầy khi giả giọng một cây bắp: “tôi mà từ các hạt nhỏ xíu ấy à!” đã gây sự chú ý của các em. Thầy nhìn vào mắt các em và nói: “các con có biết các con cũng từ cái hạt nhỏ xíu trong bụng mẹ không? Từ cái hạt của ba và của mẹ kết hợp lại mà có. Rồi cái hạt đó từ từ lớn lên, cái hạt đó được mẹ mình bảo vệ rất là an toàn… và mẹ đã thở cho mình, mình với mẹ đã là một… Bây giờ mình lớn lên mình nghĩ rằng mình và mẹ mình là khác…

 Lời nói của Thầy đã đưa các em trở về bên mẹ, bên gia đình, đại chúng như cảm nhận mình đang trở về tiếp xúc với em bé trong mình. Hai mươi phút trôi qua, các em ngồi yên lặng nghe Thầy kể chuyện, Thầy chia cho các em mỗi bé một hạt bắp để tự mình trồng và chăm sóc rồi hẹn các em viết thư kể cho Thầy nghe chuyện bé đã chăm sóc hạt bắp như thế nào? Khi bé tự mình trồng cây, tưới nước, và quan sát sự thay đổi từ hạt bắp trở thành cây bắp con, bé sẽ học được cách tiếp xúc với thiên nhiên, và mọi loài… bản chất thương yêu của bé được Thầy gieo trồng và tưới tẩm.

Ngày mai Thầy lại chỉ cho các bé trò chơi mới như thiền sỏi, những viên sỏi như có phép lạ trước trò chơi chánh niệm của Thầy. Bài pháp thoại về cách thực tập Chánh Tinh Tấn như khắc lại trong trò chơi con trẻ. Đây viên sỏi trên tay bạn nhìn nó và quán tưởng về bông hoa tươi mát, đây viên sỏi tượng trưng cho núi với tính vững chải, còn đây viên sỏi tựa trưng cho nước với yếu tố tĩnh lặng, và kìa không gian thênh thang… Trò chơi kết thúc, các bạn trẻ như hòa vào vũ trụ trong cảm nhận có khi mình đã là hoa, đã là núi, đã là sông… hay không gian rộng lớn. Những em bé cất giữ những điều Thầy dạy thật tài, để rồi khi bạn thấy bé cười, bé đi, bé hát… bạn sẽ nhận ra bạn cũng đã từng là một bông hoa xinh đẹp như thế. Nhìn bông hoa, nhìn bé rồi được Thầy chia sẻ và cùng tu học với tăng thân bạn có nhận ra bạn cũng là một hạt giống tốt được bàn tay Thầy gieo xuống trong khu vườn tâm linh, những hạt giống tốt trong bạn đang trở mình thức giấc rồi từ từ đâm chồi lớn dậy, có thể bạn sẽ cười hoặc có thể bạn sẽ khóc thật nhiều… cũng có nghĩa là trái tim bạn bắt đầu mở cửa.


các em hát tặng đại chúng bài hát: tôi yêu thiên nhiên

rừng là lớp học, đất mẹ là trường, những hàng cây là thầy giáo và vạn loài là bạn hữu của chúng tôi…

Trái tim trị liệu

ghé lại núi tình thương

Về Học viện lần này bạn sẽ thấy những trái tim thương yêu gởi tặng những nạn nhân của tòa nhà, đó là phong trào phát động quyên góp 700 trái tim trị liệu được làm bằng tay mà trong từng đường kim mũi chỉ đều phát khởi tình thương yêu và sự cảm thông để tưởng niệm những người đã mất. Hơn 1000 trái tim từ bi đã được gửi về Học viện và được trưng bày tại Viện Vô Ưu như thể các nạn nhân đang được tiếp nối một cách đẹp đẽ, không kỳ thị, các bạn đang cùng chúng tôi chuyển hóa những nỗi buồn thành niềm vui hiến tặng cho đời… Nhiều người khi tiếp xúc với tòa nhà thì kỷ niệm buồn trở về cùng nỗi sợ hãi, Thầy và tăng thân đã giúp các bạn ấy tiếp xúc với năng lượng vững chãi, an lành của tăng thân. Rồi được qúy thầy, quý sư cô hướng dẫn cách thở và tiếp xúc với bông hoa tươi mát, với núi vững vàng, với nước tĩnh lặng chiếu, và không gian thênh thang, tiếp xúc với em bé, với cha mẹ, tổ tiên… trong những lúc ngồi thiền. Được cùng Thầy đi thiền hành, nghe pháp thoại mỗi ngày… Các bạn có cơ hội tập nhận diện những cảm thọ, nỗi khổ niềm đau của quá khứ nhưng vẫn đồng thời tiếp xúc được những điều kiện hạnh phúc có thật trong hiện tại, Thầy Viện Trưởng thường nhắn nhủ: nhớ thở, nhớ đi bình an cho người thân và cho những nạn nhân nữa…

Hơi thở bình an là có thật

thiền hành từ công viên về Học viện

Nắng ấm ngoài hiên Học viện, những cánh đồng cỏ xanh, mình cùng nhau ngồi xuống uống một ly trà, nhìn tán lá reo vui theo bước chân thiền hành như một cuộc hội ngộ thần kỳ không hẹn trước. Bài học tương tức Thầy chia sẻ hiện hữu trong từng sát na ngắn ngủi và bạn sẽ cảm nhận rõ ràng mình có liên hệ mật thiết với chính mình, với bông hoa, với mọi người, với núi sông hay cỏ hoa và mọi loài nữa…

Điều gì đã giúp bạn hiểu chính mình và mọi vật dễ dàng hơn? Lời Thầy chia sẻ gửi gắm niềm tin vào hơi thở bình an của mọi người là có thật. Niềm tin ấy bền bỉ bao năm tháng được thể hiện rõ hơn trong những lời chia sẻ, câu văn, hay con chữ thư pháp, cùng những vật dụng hằng ngày… Để rồi ngày 22.08.2012 Học viện mở cửa khánh thành sau những tháng ngày bền lòng sửa chữa để được hoạt động chính thức. Tòa nhà như chuyển mình từ khổ đau và đang trên đường khởi sắc. Năng lượng chánh niệm hiện hữu ngày một nhiều, những kỷ niệm đẹp về tháng ngày tu học có nhiều niềm vui đã làm đổi thay tòa nhà. Để rồi mỗi khi nghĩ về Học viện mọi người không chỉ liên hệ với quá khứ khổ đau mà bạn có thể cảm nhận những niềm vui mới, hơi thở an lành sẽ duy trì niềm vui cùng các bạn.

Trong Khóa tu tiếng Hà Lan và Khóa tu tiếng Đức nhiều người đã cảm nhận năng lượng của ngôi nhà trước khi đến thật buồn, những ngày mới đến thật mệt cùng cảm giác sợ hãi, mặc cảm, tổn thương, những thương tích cũ trở về… nhưng năng lượng ấy đã được thay đổi sau 5 ngày thực tập với tăng thân. Các bạn ấy chia sẻ rằng: vẫn chưa hiểu rõ những gì Thầy dạy, nhưng thật sự thấy nó cần thiết cho mình. Có gì đó đã chạm vào nơi sâu thẳm trong trái tim, và đứa bé trong các bạn như cần được hiểu, được thương, các bạn ấy cảm động khi thực tập lắng nghe nỗi khổ niềm đau của mình và người mình thương, rồi các bạn đã tự nguyện quỳ xuống thọ trì Năm Giới để nhắc nhở mình đi về con đường sáng đẹp. Sau khi Thầy chia sẻ về thân nghiệp, ý nghiệp và khẩu nghiệp cùng lời nhắn nhủ: “mỗi lời nói, hành động và ý nghĩ của mình đều có chữ ký hết!” thì các bạn đã khóc thật nhiều… Rồi khi sư cô Chân Không hướng dẫn Thiền Lạy, trở về tiếp xúc với ông bà, cha me, với tổ tiên tâm linh thì các bạn cũng khóc thật nhiều, bởi các bạn nói rằng: lần đầu tiên các bạn liên hệ được với tổ tiên huyết thống, liên hệ với bản thân…

Khai hội


Để chuẩn bị cho ngày khánh thành, Thầy đề nghị khai mạc buổi Triễn Lãm Thư pháp, sách và pháp cụ, buổi lễ có thể tổ chức như ở Làng. Khóa tu vẫn diễn tiến tốt đẹp, quý thầy dành thêm thời gian đóng kệ, tủ, bàn, quý sư cô thì góp một tay trang trí, quý sư cô đã  vào rừng tìm cây cỏ, hoa lá thiên nhiên nữa. Thế nhưng khi nhìn cây bắp con được quý sư cô trân trọng đặt vào vị trí triển lãm có vị cười thầm bởi ý tượng sáng tạo của quý thầy, quý sư cô Làng Mai. Mọi người thường nghĩ pháp cụ là những pháp khí như phất trần, xá lợi, bảo tích… là những vật có phép lạ và bề dày lịch sử mới được trưng bày. Đằng này lại là cây bắp và những hạt bắp, đồng xu, hoa sen nở trong đầm, hộp quẹt, cây bút… Điều mầu nhiệm là những vật dụng hằng ngày như được nâng cao hiệu quả sử dụng khi bạn khơi mở ý thức tiếp xúc và cảm nhận bằng thiền tập. Nếu bạn đã từng ngồi trong thiền đường nghe Thầy chia sẻ, bạn sẽ có cơ hội trở về tiếp xúc lại sự an lạc, niềm vui khám phá cuộc sống mỗi khi đi ngang qua từng pháp cụ triển lãm theo bước chân Thầy… Bạn có cảm nhận sự niềm vui khi gặp lại cây bắp con, hay tiếng chuông nhẹ nhàng trong mỗi buổi thiền hành, thấy ngọn lửa reo vui khi biểu hiện và cả khi ẩn tàng trong hộp quẹt nhỏ, và bạn hãy cười thật tươi khi gặp bông hoa sen thanh tịnh trên bùn… Đến Học viện tuần này bạn còn được tham gia ngày hội cùng những người bạn đã từng đọc sách Sư Ông Làng Mai, các bạn ấy rất mong có ngày thấy và cùng tăng thân nếm được hương vị sống đẹp như lời thơ, câu văn ấy…

Máy đánh chữ phát hành những cuốn sách đầu tiên tại Làng Mai

Về đây rồi! Đã có người xúc động khi gặp Phép lạ của sự tỉnh thức được xuất bản thành nhiều ngôn ngữ khác nhau, họ chia sẻ rằng: cuốn sách đã làm thay đổi cuộc đời họ, cho họ niềm vui để tiếp tục sống, cuốn sách ấy đã giúp họ rất nhiều trong đời sống gia đình cũng như công sở…  Có lần ngồi chơi bên Thầy nghe Thầy kể: Phép lạ của sự tỉnh thức là tác phẩm được chính thức xuất bản đầu tiên tại Mỹ, trước đó Thầy gửi đến nhiều nhà xuất bản ở Pháp mà không xuất bản được, cho đến khi có một người quen đọc được và thấy hữu dụng nên xin phép Thầy được phát hành. Sau đó Thầy có thể phát hành nhiều cuốn tiếp theo…

Thầy cùng quan khách dừng lại bên bản thảo Đường Xưa Mây Trắng tại thiền đường Mây Thong Dong, Xóm Mới

Nếu các bạn vừa dự Khóa tu 21 ngày hay Khóa tu mùa Hè tại Làng, hẳn bạn đã tận mắt nhìn thấy bản thảo viết tay Đường Xưa Mây Trắng của Thầy, được xem lại điệu múa về các vị Bồ tát của các trung tâm Làng Mai (Practice centers‘ Bodhisattvas). Điệu múa đã giúp mọi người hình dung được sự hình thành và phát triển của mỗi trung tâm thực tập chánh niệm Làng Mai tại nhiều nước trên thế giới. Và mọi người còn có cơ hội tiếp xúc với những kỷ niệm đẹp tại các trung tâm; tại Xóm Thượng, Làng Mai, Pháp quốc, nơi Thầy đã ấp một tay lên viên gạch ủ ấm cho bàn tay trong mùa Đông để viết nên Đường Xưa Mây Trắng;hay bạn còn nhìn thấy những cuốn sách sư cô Chân Không đánh bằng máy đánh chữ còn thầy bỏ dấu tiếng Việt rồi phô tô gửi đi khắp nơi… Sư cô kể rằng, Sư cô còn dán chữ “Thở” bên hông máy phô tô để nhắc Thầy và Sư cô trong những ngày bận rộn phát hành…

điệu múa về các vị Bồ tát của các trung tâm Làng Mai

Múa Uyên Nguyên tại Vườn Bụt, Xóm Mới

Sau khóa tu Hà Lan, đại chúng có cơ hội dùng cơm chung với Thầy tại đại sảnh Học viện. Năm nay đại sảnh đã được mở thông suốt từ đầu đến cuối đại sảnh, Thầy ngồi xuống, cười và nói: “mình ngồi ăn chung và cảm nhận đây là nhà của mình.” Thầy nhìn những viên đá nhỏ được trang trí công phu và nói: “mình có thể dùng đại sảnh này để làm thiền đường cho khoản 800 người?” Thầy trò đã ngồi ăn cơm chung, kể về khóa tu vừa qua, rồi còn hát cho nhau nghe nữa chứ, mấy sư em dưới 20 tuổi thi nhau kể chuyện và hát, giọng hát của các sư em cất giữ bao nhiêu là nắng, là mưa, là niềm vui tuổi nhỏ… Đến nỗi thầy Pháp Linh phải thốt lên: “những người như sư em, bên Tây phương đã bị tiệt chủng từ lâu rồi!” Thầy trò ngồi đây bàn tính chuyện tổ chức ngày triển lãm làm sao cho ấn tượng. Thầy đề nghị múa lân trên cỏ như ở Vườn Bụt xóm Mới hay như ở Sơn Hạ, Thầy nói: nếu múa ở đại sảnh thì không có cỏ, Thầy đề nghị đại chúng đi thiền hành xuống công viên (mình xem công viên như nhà mình bởi mọi người bận rộn quá nên không có thời gian ngồi chơi trong công viên, thưởng thức bãi cỏ xanh non, nên mình sẽ thưởng thức cho mọi người luôn) rồi mình ngồi nghỉ trên bãi cỏ, nghe hòa nhạc, múa, và lân sẽ dẫn đại chúng lên đại sảnh để xem triển lãm.

 


hòa nhạc tại công viên trước EIAB

Qúy Thầy múa quyền trong ngày khánh thành EIAB

lân mời đại chúng đến EIAB

Ông Thị trưởng Thành phố Waldbröl cùng Sư Ông và thầy Viện trưởng cắt băng khánh thành tòa nhà

chúng EIAB dâng tháp chuông lên Thầy

những cột trụ dưới tầng hầm EIAB sẽ được sử dụng dựng nên Tháp chuông Bao Dung

Lễ đặt đá cổng Tương Tức, Chùa Đại Bi tại Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu

Chuông đến đúng hẹn

Ngoài sự chuyển hóa tự thân, hòa giải gia đình bè bạn còn có nhiều niềm vui bất ngờ đã xảy ra tại Học viện như thời tiết dự báo hai khóa tu sẽ mưa nên thành phố lều thật lo lắng. Vây mà khi Sư Ông và tăng thân từ Làng qua là trời nắng ráo thật đẹp. Trước khóa tu chỉ một ngày, phái đoàn kiểm tra tòa nhà mới đến, khóa tu như được sự yểm trợ của tổ tiên tâm linh và huyết thống nên mọi chuyện đã thông suốt. Mọi người thở phào nhẹ nhõm khi ông Thị trưởng thành phố cùng ban thanh tra chấp thuận cho phép tòa nhà chính thức hoạt động. Và còn ước nguyện của thầy Viện trưởng cùng chúng EIAB muốn khai mở một Con Đường Vui, chỉ vài bước chân từ phố thị bạn sẽ đến với Cổng Tương Tức và đặt chân lên khu Vườn Chuyển Hóa, nơi sẽ có Tháp Chuông Bao Dung an vị. Mọi việc thật ngoài dự tính khi 10h30 Lễ Khánh Thành bắt đầu thì 10h sáng hôm đó chuông mới được chuyển tới. Bao nhiêu điều mới lạ, nhưng tăng thân vẫn cùng nhau nắm tay làm việc và thực tập. Vậy mà phép lạ đến thật bất ngờ!

Từ phố Waldbröl nhìn lên Cổng Tương Tức

Đến với hội Triển lãm Làng Mai 30 tuổi bạn còn nhận được năng lượng chuyển hóa, năng lượng an lành là có thật. Năng lượng đó được thể hiện qua sự chuyển hóa không ngừng trong các khóa tu liên tiếp diễn ra trong năm 2012, từ Khóa tu Tiếng Pháp, Khóa tu Sức Khỏe, Khóa tu 21 ngày, Khóa tu mùa Hè, Khóa tu tiếng Hà Lan rồi Khóa tu tiếng Đức… Sự  thực tập liên tục của  mọi người cùng hẹn nhau về thắp sáng ý thức sáng tỏ như những vì sao nhỏ lắp lánh trong đêm thật đẹp. Về tham dự khóa tu, tham dự hội triển lãm như làm biểu hiện vầng trăng thanh lương trên bầu trời thân thương. Để rồi khi kết thúc Khóa tu tiếng Đức, Thầy trò lại ngồi dùng cơm chung với nhau trong đại sảnh Học Viện, nhiều câu chuyện vui lại được kể cho nhau nghe, cả tình cảm mà ông thị trưởng và thiền sinh dành cho Học viện… Sư Ông nói rằng bức tranh đẹp nhất trong buổi triển lãm này là cảnh quý sư anh sư chị sư em chơi với nhau, ăn cơm chung với nhau, pháp đàm chung với nhau… Thầy kể: có phóng viên xin ở lại Học viện ghi lại hình ảnh sinh hoạt của tăng thân sau khóa tu dẫu biết rằng Thầy sẽ rời Học viện sang Ý tổ chức khóa tu. Lời chia sẻ của Thầy như làm cho buổi triển lãm tiếp diễn hoài trong từng phút giây của đời sống tăng thân ở mọi nơi. Cảm ơn tăng thân của những người bạn, những thiện tri thức đã góp phần thắp sáng thêm niềm tin làm đẹp cuộc đời. Đó là bức tranh đẹp nhất, thương kính mời các bạn cùng tăng thân gìn giữ cho nhau.

Mười năm tình cũ

 

Đặt chân xuống phi trường Bordeaux, tôi thấy một cảm giác nao nao vui mừng và hồi hộp. Tôi sắp đựơc gặp các huynh đệ và Thầy, tôi sắp đựơc trở về Làng Mai, nơi Thầy và Tăng Thân đã sinh ra tôi, đã cho tôi một hình tướng sư cô trong tinh thần giải thoát.

Nhìn ra ngoài cửa, các thầy các sư cô đang vẫy tay chào đón chúng tôi, rồi quí vị vào trong khu vực chuyển hành lí tiếp tay chúng tôi vận chuyển lên xe, về Làng. Dọc theo hai bên đường, những cánh đồng nho đựơc trồng thẳng tắp, xanh muớt trải dài xa ngút tầm mắt. Rồi tới những ruộng lúa mạch chín vàng, được người nông dân cắt bằng máy, để lại trên cánh đồng những đụn rạ cuốn tròn to như cái nong, nằm xếp dài trên ruộng khô màu đất nung.

Đường từ phi trường về Làng xa 120km, thầy Pháp Độ cầm tay lái, ngồi cạnh bên mẹ mới từ Việt Nam sang thăm con. Chung quanh tôi là những Phật tử Việt Nam. Tất cả đều muốn đựơc gặp Sư Ông và tham dự khóa tu Mùa Hè. Tôi quan sát hai bên đường, muời năm qua mà sự thay đổi không nhiều. Bỗng tiếng thầy Pháp Độ nói :

– Sư cô Y Nghiêm coi kìa: Hoa Hướng Dương đang vẫy chào mọi người đó!

Cánh đồng hoa hướng dương vàng óng hiện ra truớc mắt. Từng bông hoa to như cái đĩa màu vàng lung linh ngả nghiêng theo gió, dệt thành tấm thảm lớn rợn sóng trong ánh nắng gay gắt mùa hè.

Xe đi qua làng quê xanh ngát rừng mận, rừng sồi, qua những con phố nhỏ có những ngôi nhà cổ, có lẽ đựơc xây dựng cả trăm năm rồi. Những cảnh vật từ muời năm trước bây giờ vẫn vậy, ít thay đổi. Tôi nói với Thầy  Pháp Độ:

– Ở đây yên bình quá, không thay đổi nhanh chóng như ở Việt Nam.

Thầy chỉ cho tôi khu phố mới xây:

– Sư cô nhìn những ngôi nhà mới kia, chúng mới đựơc quy họach thành khu dân cư để dãn dân từ thành phố về. Mỗi căn rộng 150m2, đầy đủ tiện nghi. Nhà ở đây rẻ hơn ở Việt Nam, thế nên người Việt cứ muốn sang đây lập nghiệp, chẳng chịu ở quê nhà?

Thầy dừng xe, vào tiệm bánh mì, ôm ra muời ổ bánh mì Baguette nóng hổi và những ổ bánh mì bơ thơm phức trao cho chúng tôi, cười nói:

– Đến nước Pháp, đầu tiên phải được nếm mùi vị bánh mì nổi tiếng của Pháp.

Nhai từng miếng bánh mì thơm ngon, tôi cảm thấy niềm biết ơn những người nông dân và những công dân Pháp hiền lành. Họ đã dang rộng vòng tay chào đón cộng đồng người dân Việt Nam tị nạn, đã hoan hỉ tiếp nhận sinh họat Làng Mai, hòa nhập với dòng văn hóa Phật Giáo Việt Nam, khiến chúng tôi về đây thấy gần gũi, thân thiết như trở về quê hương của Bụt.

Thầy Pháp Độ đưa chúng tôi về Xóm Trung, dành cho người Việt. Vẫn khóm tre rợp bóng mát nơi đầu ngõ. Vẫn rặng trúc xanh thân gầy đứng cạnh bên hiên dãy nhà làm bằng gỗ, vẫn cái sân rộng lợp ván trước bãi cỏ… Tất cả vẫn nguyên sơ như muời năm truớc tôi đến thăm, có khác hơn là rất nhiều người Việt Nam từ các nuớc trên thế giới về đây tham dự khóa tu, gặp nhau tay bắt mặt mừng, hớn hở như về dự lễ hội mùa hè nơi quê ngọai. Người Việt Nam về đông quá, phải ở lều hoặc đi thuê nhà dân. Tôi đựơc các sư em đưa về Xóm Mới -New Hamlet- nơi cách đây 14 năm, tôi đã đựợc Thầy và Tăng Thân cho ra đời như một bé sơ sinh, trong hình tướng xuất gia giải thóat.

Tiếng khánh buổi sáng báo thức giờ công phu. Các thiền sinh ngọai quốc ngồi nghiêm trang, tĩnh lặng trong thiền đường màu tím. Tôi ngồi yên, theo dõi hơi thở vào ra trong tiếng hướng dẫn thiền tập bằng tiếng Anh của sư em người Nhật:

Thở vào tôi biết Mẹ đang ở trong tôi. Thở ra tôi biết Mẹ đang cùng tôi ngồi thiền tập. Thở vào tôi biết Ba đang ở trong tôi, thở ra tôi biết Ba đang cùng nhịp thở

Cứ như thế, sư em đưa chúng tôi về suối nguồn tâm linh, chảy luân lưu theo dòng máu nội ngọai nơi quê hương Việt Nam yêu dấu.  Mẹ tôi mất khi đất nuớc phân ly, năm tôi 13 tuổi. Cái tuổi bé bỏng ấy mất mẹ thì như mất cả bầu trời. Tôi theo Ba và các anh chị vào Saigon, tìm tự do trong cuộc sống mới…

Trải qua bao sóng gió thăng trầm của lịch sử, chúng tôi sống và lớn lên trong sợ hãi, bơ vơ, mất định hướng. Chúng tôi quay cuồng trong cơn gió lốc chiến tranh tương tàn, giới thương mại thì làm giàu mau chóng nhờ chiến tranh, giới quan chức, quân nhân cao cấp thì bóc lột xương máu nhân dân, ăn xài phung phí nơi các vũ trường để cho các chiến sĩ gục ngã nơi trận tuyến như rơm như rạ, gây đau thương tang tóc phủ trùm khắp quê hương. Phong trào văn nghệ năm 1970 mang sắc thái bất mãn, chán nản, rên rỉ, chống chiến tranh khiến lòng người bi thảm

Tôi lớn lên trong bối cảnh đó, tâm hồn khắc khỏai bơ vơ. Nhiều khi tỉnh giấc, tôi không biết tương lai mình sẽ đi về đâu, tôi sẽ phải làm gì để tìm cho mình một bến bờ hạnh phúc, nơi đó mọi người đều no ấm, thương yêu nhau và sống trong độc lập-tự do! Giữa cơn thao thức ấy tôi được gặp thầy Nhất Hạnh. Thầy đã chỉ cho tôi con đường giải thóat của đức Thế Tôn. Thầy đã dạy tôi lí tưởng sống vị tha, nuôi dưỡng tình thương yêu, mang lại hạnh phúc cho bản thân và cho mọi người. Rồi những biến cố dồn dập xảy ra, Thầy phải sống ly hương còn chúng tôi thì lạc lõng nơi quê nhà! Cuộc sống là một chuỗi dài vô thường miên viễn. Nó đến đi, thay đổi từng sát na. Cuối cùng sông cũng về với biển. Năm 1998, tôi về Làng Mai, đựơc xuất gia cầu đạo với Thầy như niềm mong ước.

Tôi đã thực tập Thiền Chánh Niệm, nhận ra từng tâm hành diễn biến trong tâm, tôi đã buông xả dĩ vãng buồn vui, đã quăng đi những lo âu, đau thương, cay đắng của quá khứ, sống hồn nhiên như baby vừa mới đựơc sinh ra. Được sống hạnh phúc bên Thầy và Tăng Thân, nhưng tình quê hương vẫn luôn sống dậy trong tôi, vẫy gọi tôi về, dù tôi biết rằng quê hương tôi vẫn còn đầy rẫy những điều chưa tốt, chưa thực sự có nhân quyền và tự do, tôn giáo vẫn còn bị hạn chế, và còn rất nhiều chướng ngại. Tôi thấy tình yêu quê hương là dòng máu đỏ đang chảy khắp châu thân. Tôi thực sự hòa nhập vào hồn dân tộc. Đã nhiều năm qua, tôi theo gương cụ Phan Chu Trinh và các bậc tiền bối, làm chương trình học bổng Hiểu-Thương, giúp cho các em sinh viên học sinh nghèo hiếu học, đã thành lập Gia Đình Hiểu-Thương, sinh họat hàng tháng để trao truyền cho các em nhân cách sống, đạo đức văn hóa dân tộc, biết yêu thương gia đình, quê hương và tất cả mọi người. Tôi phải về để ít ra, tôi cũng đóng góp đựơc chút hữu ích cho quê Mẹ, mong đền ơn đáp nghĩa bao thế hệ ông cha đã gục ngã gìn giữ giống nòi. Với ước mong đơn giản ấy, năm 2002, tôi đã xin Thầy và Tăng Thân đựơc trở lại quê nhà.

 

Thế rồi, ước mơ khó thành mà đừờng trở về Làng Mai thì bị bít lối. Tôi sống ẩn tu. Bốn năm sau, tôi cùng cô Trần Kim Vân tiếp tục làm Học Bổng Hoa Tình Thương, giúp cho nhiều học sinh, sinh viên nghèo hiếu học, các vùng nông thôn bão lụt, miền núi xa xôi, các cụ già cô đơn, các cháu cô nhi khuyết tật. Dù công sức chúng tôi đóng góp chỉ như những hạt muối nhỏ rắc trên biển, nhưng tôi cũng tự an ủi mình là không thấy thẹn với Tổ Tiên.

Lúc tôi ra đi, Làng Mai vừa tròn Hai Mươi tuồi. Tôi đã làm bài thơ kỷ niệm:

 

Mừng Làng Mai hai mươi tuổi

Mùa tuôn dậy ngọn nến hồng bừng cháy

cội thông già hòa khúc tuổi hai mươi

đơm mầm non hoa trái cho đời

đạo tỉnh thức nơi nơi về qui ngưỡng

Muôn trái tim cùng quay về một hướng

đuốc tuệ soi ngời sáng mãi ngàn sau

Tăng Thân mình vẫn mãi có nhau

Cùng xum họp bên Thầy tu học.

Chùa Từ Nghiêm-01-1-2002

 

 

 

Hôm nay, sau muời năm trở về Làng, tôi thật bồi hồi xúc động

Mới có muời năm thôi mà Làng Mai phát tiển nhanh chóng, trưởng thành, chững chạc như tuổi Ba Muơi.

Năm 2011, tôi qua Mỹ, theo Tăng Thân đi dự các Khóa Tu ở ba Tu Viện lớn thuộc Làng Mai. Tu Viện Lộc Uyển ở California, đã quy tụ đựơc cả ngàn Thiền sinh ngọai quốc và Việt Nam, Thẩy đã trao truyền cho họ giáo pháp đạo Bụt: Pháp Môn Thiền Chánh Niệm khiến họ đã chuyển hóa đựợc những bức xúc, khổ đau xảy ra trong gia đình và xã hội.

 

Tu Viện Hoa Mộc Lan ở Missippi vừa đựơc thành lập, thiền đường và cư xá xây dựng chưa xong mà số thiền sinh các nơi về tham dự rất đông khiến Ban Tổ Chức khá vất vả, nhưng kết quả thành công là nhờ các thầy, sư cô giáo thọ giỏi và tăng ni trẻ nhiệt thành từ Tu Viện Bát Nhã mới sang.

 

Tu Viện Bích Nham thuộc Tiểu Bang NewYork, cả ngàn người Mỹ của tiểu bang đó về tham dự khóa tu. Rồi các khóa tu ở Washington do chùa Hoa Nghiêm tổ chức, người Việt tham dự qúa đông, thiếu chỗ ngồi. Tất cả các khóa tu đều mang lại niềm tin và hạnh phúc cho mọi nguời.

 

Tăng Ni Bát Nhã đang hát tặng Phật Tử VN tham dự Khóa tu Mùa Hè 2012 – tại xóm Trung

Bây giờ, ngồi nghe Thầy nói Pháp thọai với hơn ba trăm người Việt Nam ở Xóm Trung vào ngày Làm Biếng (vì các ngày chính thức Thầy giảng Pháp thọai bằng tiếng Anh hoặc Pháp cho hơn ngàn người ngọai quốc ở ba thiền đường lớn là Xóm Thượng, Xóm Hạ và Xóm Mới) tôi cảm thấy rất vui. Đựợc ngồi chung với đồng bào mình, đựơc nghe Thầy giảng bằng tiếng quê hương trên đất Pháp, làm sao mà không vui cho được! Mấy ngày qua, tôi ở  Xóm Mới- New Hamlet, chung quanh có năm bảy trăm người bản xứ hoặc từ các nuớc khác đến. Họ nói tiếng Anh, tiếng Pháp, nghe xa lạ quá. Hôm nay, đựơc về Xóm Trung, gặp lại người Việt Nam, tay bắt mặt mừng.

 

Thầy nói chuyện thật cảm động, thân thương. Thầy đọc bài Thơ Bên Mé Rừng Đã Nở Rộ Hoa Mai. Tôi nghe mà rưng rưng nuớc mắt. Tôi thấy tôi hiện hữu trong bài thơ của Thầy. Mà chẳng phải một mình tôi đâu, hầu như tất cả mọi người ngồi đây đều hiện hữu trong bài thơ đó, đều là thân cùng tử, ngày hôm nay quy tụ về đây, mừng Làng Mai Ba Mươi Tuổi và đón nhận gia tài. Đó là Gia Tài Tâm Linh, là Pháp môn Thiền Chánh Niệm. Thầy nhắc nhở chúng tôi phải tu tập để mang hạnh phúc cho mình, cho Gia Đình và giúp mọi người chung quanh cùng tu tập để có hạnh phúc. Mình có hạnh phúc thì mới giúp đựơc người khác, mới giúp đựợc xã hội và đất nuớc mình hạnh phúc, tiến bộ.

 

Tôi lấy tựa đề MƯỜI NĂM TÌNH CŨ là một bài hát, đã được ca sĩ Elvist Phương hát, làm nhiều con tim xao xuyến một thời. Nhưng Muời năm Tình Cũ tôi đang chia sẻ với bạn, nó chẳng cũ tí nào. Tôi thấy Làng Mai cơ sở vật chất không thay đổi, vẫn nguyên sơ, mộc mạc như ngày tôi đến, nhưng về nhân số Tăng Ni thì hầu như các sư anh, sư chị lớn, các giáo thọ đã đựơc tăng cường cho tu viện các nước Mỹ, Đức, Úc, Thái Lan, Hồng Kông… để hướng dẫn thiền sinh tu học. Làng Mai bây giờ hiện diện rất đông các Tăng Ni trẻ Tu Viện Bát Nhã từ Việt Nam trở về… Các em người nhỏ nhắn, mặt mũi sáng sủa, đẹp như trăng rằm. Các em đã mang đến cho Làng một sinh khí tươi trẻ. Chỉ cần nhìn những bước đi chánh niệm, nụ cười tươi mát và ánh mắt hồn nhiên của các em là mọi người về đây đã thấy an lạc, hạnh phúc rồi

 

Xin cảm ơn Biến Cố Bát Nhã đã như cơn sóng dữ xô đẩy các em vượt trùng dương, hội tụ về Làng Mai, xây dựng Tăng Thân lớn mạnh, vươn cánh tay dài khắp Năm Châu, buớc những bước chân vững chãi, tròn đầy Ba Mươi Tuổi.

 

Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ
Tình đã không phai mà vẫn nguyên sơ.

 

Tình thương yêu tôi dành cho Làng Mai, cho Tăng Thân, cho Thầy vẫn sắt son như Tâm Ban Đầu. Nó không đến, không đi, không cũ, không mới, nó bất biến, thường trong vô thuờng, tròn đầy, tinh khôi như thuở nguyên sơ!

 

Chùa Từ Nghiêm – Xóm Mới
Tháng 7-2012.
Chân Y Nghiêm