Họa sĩ Minh Đăng Khánh

Khi tôi sang Pháp thì anh Minh Đăng Khánh có lẽ chưa nổi tiếng nên tôi chưa hề biết mặt anh. Minh Đăng Khánh ở trong nhà tù không làm gì giúp được vợ con nhưng biết tin tôi thường gửi quà cho các con anh. Một hôm nọ tôi chợt nhận được một gói quà khá đặc biệt. Đó là cái cái lược bằng kim khí (nhôm hay hay sắt) có khắc chữ: Thân quý tặng cô Phương Hương và có bức thư viết: “Chúng tôi lượm được một mảnh bom. Nó tương đối nhỏ và hơi dẹp. Danh hài Khả Năng đề nghị hai anh em mài miếng bom này cho dẹp như cái lược và khắc tặng cô Phương Hương. Tôi thấy vợ tôi có vẻ không vui gì khi đi thăm nuôi nên không biết quà cô gởi về các con tôi có nhận được hay không. Anh Khả Năng nói, mình vừa làm vừa niệm Phật thì quà của cô sẽ đến tay các cháu.” Chân Không khóc cả ngày khi đọc những dòng này. Hiện tại trong Sơn Cốc của Thầy ở Làng Mai có một tấm tranh nhiều màu đỏ vàng xanh dương xanh lục, có vẻ trừu tượng, ghi là tác phẩm cuối của Minh Đăng Khánh. Sau này có một bức thư của Lê Thương cho biết vợ của hai anh Khả Năng và Minh Đăng Khánh không tha thiết gì tới chuyện đi thăm nuôi nên có lẽ vì thế mà hai anh phải niệm Phật cầu mong cho quà tới tay các con của mình.