Mùa Thu ở Làng đang vào độ chín. Đi thiền hành trong rừng bạch dương trên thảm lá xào xạc, chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua, những chiếc lá sẽ theo nhau rụng xuống ngoạn mục như vũ điệu của một cơn mưa. Bước lên thảm lá một cách có ý thức chúng ta sẽ tiếp xúc được với tự tính bất sinh bất diệt của những chiếc lá. Lá đã được biểu hiện vào mùa xuân và mang trên mình chiếc áo mới xanh non. Suốt cuộc đời của mình, lá vui chơi, nhận ánh sáng, làm việc để nuôi cây và tự nuôi mình. Đến mùa Thu lá chín. Mặc dù thế nào cũng rụng vào đầu mùa đông nhưng lá không sợ hãi. Lá thấy mình trong cây, lá cũng là cây. Trở về với đất, lá sẽ tiếp tục nuôi dưỡng cây. Lá chẳng có gì phải lo sợ cả. Khi rời cành bay bổng trong không trung, lá mỉm cười vẫy tay chào cây: “Ta sẽ gặp lại nhau một ngày rất gần.” Tiếp xúc với mùa Thu, với chiếc lá, với bông hoa, với những điều đơn sơ, bình dị của sự sống quanh mình ta sẽ thấy thêm yêu Đất Mẹ, thêm yêu cuộc đời này biết mấy.
Đất Mẹ là vị một vị Bồ Tát xinh đẹp. Nếu ta biết nuôi dưỡng chính mình bằng những cái đẹp, thiện và lành từ Đất Mẹ thì ta cũng sẽ biết cách thương yêu, nuôi dưỡng và bảo vệ cho Đất Mẹ.
Mời bạn buông thư, thở nhẹ, mỉm cười và thưởng thức mùa Thu như thưởng thức một ly trà ấm trong hai tay với trọn vẹn sự có mặt và trân quý.
Tôi không ngủ mơ đâu, Ngày hôm nay đẹp lắm, thật mà.
Gió mai thoảng về hơi thở.
Cành lá thì thầm để rơi những giọt sương trời lác đác.
Những bàn tay đưa cao, vẫy nhẹ, Không tiếc thương, không vấn vương
mùa thu lá chín, lá bay. Vàng đỏ diễn phô,
đầy trời ngoạn mục
đã từ bao lâu cành nâng niu nắm giữ
sáng hôm nay cành buông: lá hồng theo gió bay đi
Tháp chuông Đại hồng-Xóm Thượng
Lá phong chuyển màu.
Đại chúng tập hợp bên tháp chuông trước buổi thiền hành.
Đặt xuống một bước chân chánh niệm, lập tức bạn sẽ cảm nhận được nét đẹp của thật địa.
Lá thu rơi ngập cả nẻo thiền hành.
Con hãy đặt những bước chân chậm rãi.
Những bước chân ung dung, nhẹ nhàng.
Chân con hãy thật sự dính vào mặt đất.
Đừng để suy tư làm con bay lên không gian.
Bao giờ con đường cũng mát tươi như lần gặp gỡ đầu.
Tình thương không bao giờ nói rằng đây là lần cuối.
Hồ sen cũng chuyển mình sang thu.
Thu về tự độ nào mà bây giờ những khóm cúc trong vườn nhà mới thức dậy. Những bông cúc hàm tiếu, hé nở dịu dàng như hơi thở nhẹ của mùa thu.
Một buổi làm biếng của các em tập sự.
Con đường bao giờ cũng kiên nhẫn đợi chờ.
Dù dưới lớp bụi đỏ.
Dù phủ kín lá vàng.
Dù mưa vũng lầy lội.
Dù tuyết phủ ngày đông.
Trên bầu trời, những đàn chim rủ nhau đi trú đông. Tiếng kêu từ trên không trung vọng xuống làm vang động cả núi đồi.
Lá không tuổi, người tu không tuổi.
Trung Thu.
Mỗi năm bàn tay khéo léo của quý thầy đều cho đại chúng được thưởng thức bánh trung thu.
Điệu múa đêm trung thu của quý sư cô.
Trung thu nhớ lại những điệu múa từ hồi còn mẫu giáo.
Mùa thu cũng là mùa lượm hạt hazelnuts.
Cây dẻ ngọt mùa này cũng vào độ thu hoạch.
Đại chúng cùng nhau hát tặng Sư Ông trong ngày tiếp nối.
Chúng con kính dâng lên Thầy nhân ngày tiếp nỗi với tất cả lòng thương kính.
Buổi chiều, quý thầy, quý sư cô cùng ngồi bên nhau trong bầu không khí ấm áp, thân tình và nuôi dưỡng nhau bằng những kỷ niệm với Sư Ông.
Một buổi khất thực ăn cơm quá đường
Buổi thiền trà với những lá trà thảo mộc được hái từ vườn.
Tâm linh một thoáng bừng giao cảm. Lặng hết bao nhiêu lớp sóng cồn