Đây là giây phút hạnh phúc!
Đông Nguyên
ĐÂY LÀ GIÂY PHÚT HẠNH PHÚC (chủ đề của khóa tu tháng 08 năm 2014 tại EIAB)
Thức dậy hôm nay em thấy trời xanh
Chắp tay em cám ơn đời mầu nhiệm
Cho em hai mươi bốn giờ tinh khôi
Cho em bầu trời xanh trong
Những dòng thơ đi lên một cách tự nhiên khi tôi với tay mở cửa sổ, mở ra một khung trời thật rộng rãi, thênh thang, vài cụm mây trắng thong dong trôi nhẹ qua như những tháng ngày cũng đang trôi. Tia nắng đầu nhấp nhô, tung tăng trên những sườn đồi ướt át sau nhiều đêm sương phủ và nhiều ngày mưa rả rích.
Đón nắng mai trong một không gian yên lắng cho tôi thấy rõ niềm biết ơn đang tràn ngập trong tim mình. Tôi biết ơn cho những ngày tháng qua, biết ơn cho những gì mình đang được trải nghiệm. Biết ơn những đôi bàn tay, những trái tim phụng sự của người huynh đệ, của tứ chúng đồng tu đã cùng nhau tổ chức một khóa tu ngoài sức tưởng tượng như khóa tu vừa rồi. Nói ngoài sức tưởng tượng vì số lượng thiền sinh tham dự tăng lên rất nhiều mà chúng xuất sĩ làm việc trong khóa tu lại ít hơn so với những năm trước.
Dòng chảy áo nâu đang đi qua những tháng ngày miệt mài với công trình chuyển hóa. Tuy năm nay Sư ông và tăng đoàn không có tour châu Á trước khi về lại EIAB nhưng trước đó đã có khóa tu mùa hè gần một tháng. Khóa tu mùa hè vừa xong thì đại chúng ở Làng khăn gói, túi đảy qua EIAB chuẩn bị cho ngày quán niệm người Việt, quán niệm người Đức, khóa tu Đức, khóa tu Hòa Lan và sau đó về lại Làng lo cho khóa tu tiếng Ý.
Nụ cười sẻ chia, nâng đỡ
Được biết năm nay trên toàn nước Đức sẽ có một kì nghỉ cùng lúc vào tháng tám. Đây cũng là một nhân duyên tạo điều kiện cho nhiều thiền sinh về EIAB dự khóa tu đông hơn mọi năm. Thông thường, việc nhận thiền sinh sẽ kết thúc hai tuần trước khi khóa tu bắt đầu, nhưng số lượng đăng ký bên khóa tu Đức tăng nhanh ồ ạt, còn những một tháng nữa mới đến khóa tu mà số lượng đăng ký đã lên đến hơn một ngàn. Vì vậy, bên văn phòng ghi danh phải đóng sớm hơn dự định.
Tuy rất muốn nhận thêm vì “biết đâu đây là cơ hội cuối cùng họ muốn thay đổi cuộc sống” hay “tội nghiệp người ta, họ chỉ muốn đến để tu” như lời chia sẻ của Thầy và sư cô Chân Không nhưng do sức chứa của EIAB hiện tại còn hạn chế về cơ sở vật chất nói chung và phòng ốc, nhà bếp nói riêng nên đành hẹn các bạn thiền sinh vào những khóa tu khác. Tuy vậy, một cơ hội khác được mở ra là thiền sinh Đức có thể đăng ký bên khóa tu tiếng Hòa Lan. Các thầy các sư cô sẽ tổ chức những gia đình pháp đàm cho thiền sinh người Đức ngay trong khóa tu tiếng Hòa Lan.
Biết lịch khóa tu liên tiếp, đại chúng bên Làng sẽ không qua sớm như mọi năm và số lượng thiền sinh về dự đông hơn nhiều nên đại chúng EIAB đã chuẩn bị khá sớm từ trong ra ngoài. Tất cả các ban, tri đều lo thu xếp công việc của mình: tri khách kiểm tra lại phòng ốc, ra mền, nệm, các khu vực ở của thiền sinh; tri bếp coi lại nồi niu, xoong chảo, dụng cụ nhà bếp; tri rác chuẩn bị các khu vực chuyển hóa rác; tri khố đặt trước những thức ăn khô; tri kho coi lại thực phẩm…
Khóa tu Sư Ông tại EIAB mỗi năm là cơ hội quý cho huynh đệ chúng tôi sum vầy “gió trăng mát mặt, muối dưa chay lòng“. EIAB thương cho Làng vừa xong khóa tu mùa hè đầy nắng, chưa kịp nghỉ ngơi lại lên xe tiếp tục qua Đức còn huynh đệ bên Làng thì tội nghiệp cho EIAB phải làm việc nhiều. Hoa trái thương yêu có mặt ngay từ bên trong nên huynh đệ gặp nhau tay bắt mặt mừng, nụ cười luôn có đó trong niềm cảm thông, nâng đỡ.
Ngày 01.08, khóa tu mùa hè kết thúc thì ngay hôm đó Làng bắt đầu qua EIAB. Huynh đệ EIAB mong ngóng, chờ Làng qua nhưng nghe tin báo từ Làng là quý sư cô xóm Hạ quá mệt không thể lái xe qua chuyến đầu tiên. Đến khuya ngày 03, một chiếc xe van xóm Mới qua trước. Ngày 04, xe xóm Hạ và tối ngày 05 là xe van xóm Thượng cùng hai xe bus đã có mặt tại EIAB.
Nhờ quý thầy quý sư cô bên Làng có mặt nên những công việc cuối cùng nhanh chóng được thu xếp.
Trước khi khóa tu bắt đầu, cả gia đình áo nâu đã vân tập tại tháp chuông Bao Dung cúng đại thí thực.
Hai trăm xuất sĩ đã ăn cơm trưa chung, có mặt cho nhau trước khi bắt tay vào công việc. Năm nay có nhiều huynh đệ mới tới EIAB lần đầu, đặc biệt là gia đình áo nâu đông hơn với chín sư em mới xuất gia trong cây Trắc Bá Diệp vào tháng rồi.
Sáng ngày 09 trời kéo mây u ám, khí trời ẩm ướt hứa hẹn cho những trận mưa dai dẳng. Tôi ngại là bà con người Việt ở xa sẽ khó lòng về được nhưng cơn mưa tháng tám không ngăn được bước chân của những người muốn đến EIAB. Đã có hơn 300 người Việt về dự ngày quán niệm tiếng Việt với chủ đề Đây Là Giây Phút Hạnh Phúc.
Bà con rất hoan hỷ khi được nghe pháp thoại của Sư ông. Nhiều cô bác tâm sự với tôi: “bên ngoài là mưa trời còn bên trong thiền đường thì Sư ông ban mưa pháp cho chúng con. Chúng con hạnh phúc lắm khi được nhìn thấy Sư Ông, được Sư Ông dạy dỗ“. Cũng có nhiều cô bác thu xếp đến EIAB trước đó hai ba ngày, nói là “để phụ giúp các thầy các sư cô vì nghe nói khóa tu năm nay đông lắm, tội nghiệp các thầy các sư cô”.
Người Việt gặp nhau không thể thiếu tiếng nói cười, tiếng gọi nhau í ới. Các cô chú rất thích xuống bếp phụ giúp nấu nướng. Và nhiều cô chú khác vì không có điều kiện đến dự ngày quán niệm cũng cố gắng tranh thủ mang thực phẩm đến cúng dường rồi lại tranh thủ ra về. Đó cũng là niềm vui chất phác, chân thành của người Phật tử Việt khi đến chùa là được vào bếp giúp cắt gọt, nấu nướng, được cúng dường.
Kết thúc ngày quán niệm người Việt là đến ngày quán niệm người Đức diễn ra vào ngày 10 với chủ đề Hạnh Phúc Là Con Đường (Glück ist der Weg). Có hơn 1000 người đăng ký tham dự ngày này. Cũng như khóa tu Đức, ngày quán niệm người Đức cũng đóng ghi danh sớm vì vé đã hết. Năng lượng hùng hậu, tu tập miên mật trong ngày quán niệm người Đức đã mở màng yểm trợ cho năng lượng chung của khóa tu rất nhiều.
Những bông hoa trong tim đã nở
Ngày 12, ngày khách đến cho khóa tu Đức. Hầu như toàn bộ chúng xuất sĩ, cư sĩ đều có mặt yểm trợ cho tri khách, giúp hướng dẫn bãi đậu xe. Mọi thứ diễn ra suông sẻ, nhanh gọn.
17h30, hơn 1000 thiền sinh và xuất sĩ, ai về gia đình nấy để “ra mắt“ gia đình pháp đàm của mình.
37 gia đình pháp đàm mang tên của 37 loài hoa.
Năm ngày khóa tu Đức là năm ngày mưa rả rích. Những tưởng trời mưa sẽ làm giảm đi hạnh phúc của các bạn thiền sinh nhưng ngược lại, ngày đầu thích nghi với điều kiện ẩm ướt đến ngày thứ hai tôi thấy nhiều người rất hạnh phúc. Tôi cảm nhận hạnh phúc đến từ bên trong của họ cũng như tinh thần của khóa tu này vậy- Nuôi Dưỡng Hạnh Phúc Trong Trái Tim (Glück in unserem Herzen nähren) .
Ngoài sân có nhiều chú nhóc (từ 6 đến 12 tuổi) chạy nhảy vui đùa. Các em được ba mẹ trang bị đầy đủ đồ ấm, áo mưa, giày ống cao. Nhiều bé có vẻ thích thú với trời mưa, tha hồ mà nghịch bùn đất, tắm mưa.
Thiền đường có sức chứa 900, không đủ chỗ ngồi, hầu như chúng xuất sĩ đều ngồi ở bên ngoài để nhường chỗ cho thiền sinh.
Những bài pháp thoại của Sư Ông tập trung vào những thực tập căn bản giúp nuôi dưỡng niềm hạnh phúc chính trong tự thân qua cái nhìn tương tức trong lý duyên sinh, tứ diệu đế, trong tinh thần bát chánh đạo. Những lời pháp nhủ như dòng cam lồ ngọt ngào đánh động nhiều trái tim, đã chạm vào được tận chiều sâu tâm hồn người Đức, mang lại rất nhiều trị liệu, niềm vui. Dù trời mưa lạnh nhưng giờ ngồi thiền, pháp thoại, pháp đàm đều đông đủ.
Nhìn dòng người đang thực tập thiền hành, đi từng bước tỉnh thức trên những con đường trong khuôn viên Học viện, tôi cảm được sự hùng lực trong dòng chảy kia. Êm đềm nhưng mạnh mẽ như dòng nước từ thượng nguồn dãy Hymalaya đổ về chín nhánh Cửu Long, thênh thang về biển lớn vậy.
Dù số lượng người mới thực tập là rất nhiều, hơn 50%, nhưng các bạn thiền sinh đến đây đã hết lòng chấp nhận, cảm thông, nâng đỡ cho các thầy, các sư cô. Vì các thầy các sư cô không đủ nên nhiều vị giáo thọ cư sĩ được mời giúp hướng dẫn gia đình pháp đàm. Có hơn 60 staff (cộng tác viên) giúp công việc trong khóa tu. Tuy trời có mưa, tuy thức ăn lạ miệng, có khi không đủ nhưng các bạn không than phiền mà ngược lại còn thực tập hết lòng, tinh chuyên, có nhiều hoa trái hạnh phúc. Những chia sẻ pháp đàm cởi mở, những buổi làm mới chân thành và rất nhiều giọt nước mắt đã rơi. Có cặp vợ chồng kia khi làm mới với nhau đã bế con đi chỗ khác vì không muốn những sẻ chia của người lớn vô tình làm con mình bị tổn thương. Họ đã can đảm nói thực những gì đã đè nén trong lòng từ rất lâu.
Đặc biệt năm nay có rất nhiều người Việt về tham dự khóa tu, nhất là người trẻ. Các em đến từ ngày quán niệm người Việt. Đây cũng là lần đầu các em đến EIAB. Ba mẹ các em chia sẻ với tôi: “nghe pháp thoại tiếng Việt mấy em không hiểu nhiều bằng tiếng Đức vì các em được sinh ra và lớn lên ở đây. Không có chương trình sinh hoạt riêng cho người Việt, các em hơi buồn nhưng bù lại, các thầy các sư cô trẻ tuyệt vời quá, chịu chơi quá đi! Khi nào có khóa tu, nếu được nghỉ học, mấy em sẽ về đây nữa”.
Sáng ngày 17 có buổi lễ truyền năm giới. Tôi ngồi yên trong niềm cảm kích khó tả. Gần 300 người có gốc rễ truyền thống Cơ Đốc Giáo đang thành kính, chấp tay tiếp thọ ba sự quay về và năm giới quý báu đưa tới hạnh phúc chân thực. Tôi thấy những người đến đây tu học họ không mất gì cả mà còn giàu có hơn rất nhiều, Chúa đã dẫn đường và Bụt đã trao truyền cho họ thêm những phương pháp chế tác hạnh phúc, chuyển hóa khổ đau.
Ngày ra về, rất nhiều người đã chia sẻ niềm hạnh phúc. Những bông hoa không chỉ là tên gọi cho mỗi gia đình pháp đàm mà nó đã thực sự hiện hữu chính trong trái tim của mỗi người. Đó là kết quả của công trình chuyển hóa, trị liệu chung.
Hiểu biết chính là thương yêu – Liefde is begrip
Khóa tu Đức kết thúc, đại chúng có một ngày nghỉ ngơi, làm việc chuẩn bị cho ngày 19 đón hơn 530 thiền sinh về cho khóa tu tiếng Hòa Lan từ ngày 19 đến ngày 24.
14h, hai chiếc xe bus Lia của tăng thân Hòa Lan đến trước đại sảnh tòa nhà Asoka. Những người con của xứ sở cối xay gió mang tặng cho cho mỗi gia đình pháp đàm rất nhiều hoa hướng dương cùng năng lượng an nhiên, nhẹ nhàng.
Trời vẫn mưa nhưng có phần ít hơn tuần trước. Người Hòa Lan rất thích tận hưởng thiên nhiên. Họ thích cắm lều hơn là đăng ký ở trong phòng. Những ngày nắng, họ thường ngồi uống trà ngoài trời. Những câu chuyện như dài mãi, một buổi pháp đàm không đủ giờ chia sẻ nên họ thường tranh thủ vào những giờ rãnh giữa các thời khóa, ngồi lại đàm đạo với nhau.
Như chủ đề của khóa tu này “Hiểu Biết Chính Là Thương Yêu“ (Liefde is Begrip), Sư Ông đã chia sẻ nhiều phương pháp thực tập căn bản trong đời sống gia đình, vợ chồng con cái; trong mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp. Tình yêu thương cần được nuôi dưỡng mỗi ngày bằng lòng từ, bi, hỷ, xả, bằng chánh niệm, sự lân mẫn, chăm sóc, biết ơn những điều kiện hạnh phúc giản đơn, nhận diện sự có mặt của những người thương.
Trước khi bắt đầu buổi vấn đáp, tất cả các em nhỏ lên sân khấu hát tặng đại chúng bài thực tập Thở Vào Thở Ra bằng tiếng Hòa Lan rất sinh động, vui tươi. Nhiều em nhỏ nói lên những thắc mắc rất ngây thơ nhưng không kém phần thú vị. Các em hỏi Thầy: vì sao Thầy là người tu? Trong đạo Bụt, Thầy thích nhất điều gì? Con không hiểu câu thư pháp trong bảng tên của những đứa con nít tụi con?
Sư Ông khéo léo trả lời rất đơn giản những thắc mắc này: Thầy muốn mình sống từ bi như lời Bụt dạy; Thầy thích nhất tinh thần bao dung, không kỳ thị trong giáo lý đạo Bụt; Câu thư pháp trong bảng tên của con là chủ đề của khóa tu này đó!
Xong phần vấn đáp cho các em nhỏ là đến người lớn. Nhiều người đã mạnh dạn chia sẻ khó khăn thực sự trong mối quan hệ bạn bè, người thân, làm sao để được tự do, không hệ lụy trong tình thương, làm sao đi qua khổ đau khi thấy ba mẹ không hạnh phúc, cãi nhau…
Được biết những ngày đầu, thiền sinh khóc rất nhiều trong các gia đình pháp đàm bởi những những khó khăn, hạt giống khổ đau được nhận diện. Dần dần qua mấy ngày sau, mọi người mở lòng chia sẻ nhiều hơn. Có gia đình khóc nhiều quá nên các thầy, các sư cô hướng dẫn gia đình đã linh hoạt bày những trò chơi thư giãn hay tập hát những bài hát vui tươi, nuôi dưỡng trước khi bắt đầu chia sẻ. Nhờ vậy mà không khí cũng được cân bằng, nụ cười bình an trở lại.
Sáng ngày 24, buổi lễ truyền năm giới đã diễn ra rất hùng hậu với sự có mặt của quý thầy quý cô giáo thọ lớn như thầy Pháp Ấn làm chủ lễ cùng thầy Pháp Ứng, thầy Pháp Thạnh, thầy Pháp Xả, sư cô Chân Đức, sư cô Diệu Nghiêm… Dòng chảy vẫn tiếp tục. Tôi thấy rõ sự tiếp nối nơi các sư anh sư chị lớn của tôi.
Nhờ sự yểm trợ hết lòng của tăng thân Hòa Lan mà các thầy các sư cô đỡ phần vất vả trong khóa tu. Sự kết hợp nhịp nhàng, hòa hợp của bốn chúng cùng sự trãi lòng, thực tập hết mình của thiền sinh đã góp phần tạo nên kết quả tươi đẹp như những đóa hoa hướng dương mà các bạn đã mang đến đây.
Những bước chân không mỏi
Một số các thầy trong ban tổ chức khóa tu Ý đã về vào sáng sớm ngày 23. Sáng ngày hôm sau, tức là ngày cuối của khóa tu, một số sư cô xóm Mới cũng về trước. Buổi trưa, đại chúng tập trung mỗi người một tay giúp dọn dẹp một ít trước khi lên xe về lại Làng Mai vào chiều cùng ngày.
Ngay khi tôi đang viết lại những dòng này thì ngoài kia nắng đã lên cao, nhớ ra khóa tu tiếng Ý đã bắt đầu được hai ngày tại Làng rồi. Những giọt mồ hôi, những nụ cười của sư anh, sư chị, sư em như đang hiện rõ trong tôi…
Đông Nguyên
Đọc thêm những bài viết cùng chủ đề: