Bếp lửa hồng đón năm mới
Kính thưa đại chúng,
Hôm nay là ngày 30 Tết, thời khắc cuối năm mang nhiều ý nghĩa linh thiêng. Trong năm, chúng ta thường bận rộn với công việc, học hành hay làm ăn, và có lẽ chưa có nhiều thời gian để nhìn lại chính mình, cũng như cách sống của mình. Giờ phút cuối năm là cơ hội để buông bỏ mọi lo toan, ngồi lại tĩnh lặng, chiêm nghiệm bản thân và chuẩn bị những điều tốt đẹp hơn cho năm mới.
Đề tài của buổi chia sẻ chiều nay là “Bếp lửa hồng”
Bếp lửa hồng là biểu tượng cho sự đoàn tụ, ấm áp, tình thương và hạnh phúc. Nhưng bếp lửa đó nằm ở đâu? Liệu nó có hiện hữu trong ngôi nhà của chúng ta, trong tâm hồn của chúng ta hay không? Có những người khi nghĩ về nhà lại không cảm thấy hạnh phúc, bởi họ chưa thực sự có một “bếp lửa hồng” – nơi chứa đựng tình yêu thương, sự kết nối và hạnh phúc thực sự. Dù gia đình có đông đủ cha mẹ, anh chị em, nhưng liệu mọi người có thể ngồi lại bên nhau, nhìn vào mắt nhau, trò chuyện với nhau trong yêu thương và sự thấu hiểu?
Hình ảnh bếp lửa là biểu tượng gần gũi, thể hiện mong ước của tất cả chúng ta về một tổ ấm chan hòa tình yêu thương. Người xuất gia cũng mong muốn có một không gian ấm áp, nơi tình huynh đệ được gìn giữ và vun đắp. Trong cuộc sống bộn bề và khổ đau, nhiều người khao khát một nơi để trở về, một nơi mang lại cảm giác bình an và hạnh phúc.
Chúng ta đều biết rằng, nếu không hiểu nhau, chúng ta không thể yêu thương và chấp nhận nhau. Trong đạo Bụt, Đức Thế Tôn đã dạy rất rõ rằng nếu chúng ta hiểu và thương chính bản thân mình, chúng ta mới có thể hiểu và thương người khác, dù đó là cha mẹ, anh chị em hay đồng bào của mình. Vì vậy, sự tự hiểu và tự thương là nền tảng vô cùng quan trọng.
Ngọn lửa tình yêu và hạnh phúc phải được khơi dậy từ chính trái tim chúng ta. Đạo Bụt dạy cách “làm ra lửa” – lửa của tình thương, của sự thấu hiểu. Khi học giáo lý, chúng ta học cách chế tác ngọn lửa đó trong tâm mình, để rồi lan tỏa ánh sáng và hơi ấm ấy đến trái tim của người khác.
Gánh nước đêm 30 – một nghi lễ đẹp của người Việt
Ở Việt Nam, hình ảnh bếp lửa hồng thường đi đôi với hình ảnh gánh nước trong đêm 30 Tết. Ở nhiều địa phương, gánh nước đêm 30 là một nghi lễ truyền thống. Dù các chum, lu nước trong nhà đã đầy, người ta vẫn gánh thêm một gánh nước từ giếng làng. Đêm 30, người dân tụ họp bên giếng nước, chia sẻ câu chuyện và gửi gắm hy vọng về năm mới.
Hình ảnh người mẹ, người chị hay cô em gái gánh nước đêm 30 là một nét đẹp trong văn hóa Việt. Những chum nước đầy không chỉ tượng trưng cho sự sung túc về vật chất mà còn thể hiện sự bình đẳng trong cộng đồng – nước từ giếng làng là nguồn sống, là món quà vô điều kiện dành cho tất cả, không phân biệt giàu nghèo hay địa vị.
Ngọn lửa trong tim – ngọn lửa của sự hiểu và thương
Nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ từng dùng hình ảnh “thắp tim lên” để nói về cách lan tỏa tình yêu thương. Ai là người giúp ta thắp sáng trái tim mình? Đó có thể là những nơi tu tập, như ngôi chùa trong làng – nơi thực hành và tinh luyện sự hiểu và thương. Những khóa tu không chỉ giúp người tham gia vượt qua khổ đau, mà còn thắp lên ngọn lửa hy vọng, niềm tin và tình yêu thương trong họ.
Chúng ta, những người tổ chức và hướng dẫn tu học, chính là người giữ gìn bếp lửa hồng ấy – không chỉ cho bản thân mà còn cho cộng đồng, cho xã hội. Có cơ hội cùng nhau thắp lửa, chia sẻ hơi ấm là niềm hạnh phúc lớn lao.
Kết thúc bằng niềm vui bên bếp lửa hồng
Buổi sinh hoạt hôm nay mang chủ đề “Vui bếp lửa hồng”. Hãy cùng nhau giữ cho bếp lửa ấy mãi ấm, để chúng ta không chỉ làm đầy trái tim mình mà còn lan tỏa hơi ấm đến mọi người xung quanh.