Con đã biết thế nào là hạnh phúc chân thực

Bố mẹ và cả nhà thương mến,

Tháng 12 lại về, theo truyền thống phương Tây mùa giáng sinh hay còn gọi là mùa vọng, là mùa của Lòng Biết Ơn bắt đầu từ ngày Lễ Tạ Ơn và xuyên suốt tháng 12 mọi người sẽ cùng hướng vọng về những điều mình biết ơn. Giáng sinh là khi những ánh đèn lung linh lấp lánh được thắp lên, tiếng chuông nhà thờ reo vang, những bông tuyết rơi trắng xoá, và là khi tất cả các con chiên hướng vọng về Chúa, với niềm biết ơn một năm đã qua và nguyện cầu bình an hạnh phúc cho một năm mới. Con thấy đây là một truyền thống rất đẹp và ý nghĩa, cũng giống với tập tục đi chùa đầu năm trong truyền thống đạo Phật của châu Á mình. Và dù là tôn giáo nào, mục đích cuối cùng đều là hướng con người tới đời sống chân thiện mỹ, sống chân thành, thật thà, ý nghĩa, biết yêu thương muôn người và muôn loài.

 

 

Vậy là đã thấm thoát 7 năm con xa nhà, xa vòng tay của bố mẹ để đi Đức học và làm việc. Nhìn lại 7 năm qua, lòng con dâng trào niềm biết ơn tổ tiên ông bà cha mẹ và quê hương Việt Nam đã nuôi lớn con, và cả quê hương thứ hai mà con may mắn có được đó là nước Đức, nơi đã cho con cơ hội được trưởng thành, học hỏi được rất nhiều điều ý nghĩa và được gặp rất nhiều nhân duyên lành. 

Hôm nay con có buổi sinh hoạt tăng thân dịp cuối năm, do tình hình dịch bệnh nên chúng con sinh hoạt trực tuyến qua Zoom. Con có ghi lại vài hình ảnh của tăng thân để chia sẻ và giới thiệu với bố mẹ gia đình tâm linh đã luôn chở che, bảo bọc, nâng đỡ, soi sáng và yêu thương con trong suốt một năm qua. Chúng con dù không cùng chung máu mủ, tuổi tác khác nhau, mỗi người mỗi hoàn cảnh, mỗi người mỗi vất vả bộn bề riêng của cuộc sống mưu sinh giữa đất khách quê người, nhưng chúng con có cùng chí nguyện tu tập theo các phương pháp của Sư Ông Thích Nhất Hạnh để chuyển hoá những khổ đau và chế tác được hạnh phúc chân thật; cùng nguyện học Hiểu và Thương và hướng đến lối sống lành, thiện, đẹp cho mình, cho gia đình mình, cho cộng đồng và cho cuộc đời này.

Con may mắn, nhờ phước đức tổ tiên, ông bà, bố mẹ, mà có được cơ hội tu tập, biết đến đạo Phật, được quý thầy, quý sư cô ở Làng Mai dìu dắt, nâng đỡ cho con trong sự thực tập. Và còn được cả tăng thân yểm trợ, yêu thương từ cô Thoa, cô Loan, cô Yến, cô Hiền, chị Mỹ, chị Nhiên Ảnh, chị Tuyền, chị Châu, anh Tâm, anh Việt, chị Mỹ Bình, em Hoàng Yến, em Mỹ Nga, em Nụ, cô Tiên Răng Thiên Kim, chú Trí,… Mỗi người đều đã có mặt và yểm trợ cho con bằng tất cả tấm lòng của mình. Người thì xin nghỉ phép mấy ngày liền giúp con chuyển nhà, người thì cho con cái nồi, cái giường, cái máy giặt, cái bàn, lắp ráp tủ đồ; người thì giúp con và động viên con những lúc khó khăn thăng trầm trong cuộc sống, nhiều không kể xiết những điều may mắn mà con đã nhận được… Nhưng hơn tất cả, là tình yêu thương mà mọi người dành cho con. Con may mắn vì không chỉ có gia đình huyết thống bố mẹ anh em yêu thương con, mà còn có những người cha người mẹ người anh người chị người em trong gia đình tâm linh luôn chở che, yêu thương và nâng đỡ con. Họ là những vị Bồ Tát giữa đời thực bằng xương bằng thịt mà con may mắn được tận mắt chứng kiến chứ không phải những tượng Phật bằng đá trên chùa; là những người không quản ngại khó khăn mưa nắng, luôn dốc tâm dốc lòng phụng sự cho đời, luôn yêu thương mọi người mọi loài chúng sanh, và thực tập hạnh nguyện “sáng cho người thêm niềm vui, chiều giúp người bớt khổ”, sống vô cùng an lạc thảnh thơi và hạnh phúc. Ai cũng là một tấm gương sáng cho con noi theo tu tập và hoàn thiện mình.

 

 

Con rất biết ơn bố mẹ đã sinh ra con trong cuộc đời này và cũng biết ơn đời vì cho con cơ hội được sống hạnh phúc, no ấm, đủ đầy. Con biết ơn đạo Phật vì cho con cơ hội có một con đường tu tập để nuôi dưỡng những phẩm chất lành thiện và tìm được hạnh phúc đích thực trong chính tự tâm mình. Hạnh phúc chân thật không phải là của cải, danh vọng, địa vị, quyền lực, nhà lầu, xe sang, quần áo đẹp, mà hạnh phúc chân thật chính là THƯƠNG YÊU, đó là khi con biết yêu thương chính mình hơn – biết quay về chăm sóc những nỗi khổ niềm đau của mình và biết gốc rễ khổ đau của mình từ đâu mà ra để chuyển hoá. Hạnh phúc là khi con biết yêu thương gia đình mình, hiểu những nỗi khổ niềm đau của bố mẹ, các anh chị để con thương cả nhà mình nhiều hơn. Và để con biết yêu thương bạn bè đồng nghiệp, biết yêu thương muôn người và muôn loài, chỉ cần biết trao yêu thương mà không mong đền đáp. Hạnh phúc của con là khi được làm mẹ đỡ đầu cho 27 bé mồ côi ở làng trẻ SOS Cà Mau, được giúp đỡ các bé Nhà May Mắn ở Đăk Nông có điều kiện đến trường, được góp sức xây thư viện cho các trẻ em nghèo miền Trung và được may mắn chia sẻ hàng ngàn bữa ăn cho những trẻ em bị thiếu đói ở châu Phi. Con cũng hạnh phúc khi có thể giúp đỡ được cô bé đồng nghiệp vượt qua giai đoạn trầm cảm; biết hiến tặng những nụ cười thật tươi cho những người con gặp trên đường đi làm. Hạnh phúc trở nên thật hơn và ý nghĩa hơn khi con biết nhận diện ra được mình may mắn biết bao khi có trái tim khoẻ mạnh, trong khi mỗi năm có tới hơn 15.000 trẻ em sinh ra ở Việt Nam bị mắc bệnh tim bẩm sinh và 80% trong số đó không sống được đến năm 18 tuổi, nên con đã điền đơn xin hiến toàn bộ nội tạng và mô sau khi qua đời. Hạnh phúc đong đầy hơn khi mỗi ngày con còn được sống, hay đơn giản là được hít thở không khí trong lành, được nhìn thấy trời xanh mây trắng, được thọ nhận biết bao ơn phước thương yêu của đất trời vũ trụ, nhờ công ơn sinh thành của bố mẹ, vì vậy mà con nguyện sống một đời sống ý nghĩa hơn. Nhờ tu tập, con thấy trái tim mình rộng lớn hơn từng chút từng chút một, con thấy mình quá may mắn và hạnh phúc tràn ngập trong mỗi phút giây cuộc đời, và con khao khát được san sẻ yêu thương may mắn đó cho tất cả mọi người!

 

 

Bố mẹ ơi, con đang sống rất hạnh phúc và bình yên. Thương chúc bố mẹ và cả gia đình mình ở Việt Nam luôn mạnh khoẻ, thảnh thơi và trái tim luôn tràn đầy tình yêu thương.

Con yêu Bố Mẹ, mùa Giáng Sinh từ nước Đức thương yêu! 

Con Tâm Quy Nguyện