Tâm tang ngày cuối: Lễ Thỉnh Xá Lợi (30.01.2022)

Sáng ngày 30 tháng 01 năm 2022, sau lễ Cung thỉnh Xá lợi và Linh vị Giác linh Sư Ông trở về an vị tại Tổ đình Từ Hiếu, trời nổi gió, một cơn mưa lạnh đã ghé ngang qua chùa Tổ. Suốt thời gian tổ chức Tâm Tang, thời tiết rất đẹp. Xứ Huế trong những ngày cuối năm mà trời không mưa và lạnh suốt một tuần cũng là một điều lạ.

Suốt đêm 29.01.2022, chư Tôn Thiền đức Tăng Ni đã có mặt cùng chúng con tại đài Trà Tỳ. Nhìn thấy chư Tôn đức bên cạnh thiền hành, ngồi thiền, tụng kinh, nâng nến cầu nguyện, và chỉ dạy chúng con từng chi tiết nhỏ nhất, chúng con thấy lòng rất ấm áp và biết ơn. Tình thầy trò, tình huynh đệ và nghĩa đồng môn là những gì suốt cuộc đời Thầy chúng con đã xây dựng, chia sẻ và trao truyền mỗi khi có dịp. Quý Phật tử cư sĩ cũng đã ở lại rất đông để cùng chúng con thực tập, có mặt với Sư Ông trong giờ phút huyền thoại. Sư Ông đang được tiếp nối trong mỗi thành phần của tăng thân. Chúng con biết, ai trong đại chúng cũng đang xây cho mình một cái tháp đẹp nhất bằng bước chân và hơi thở chánh niệm để dâng lên cúng dường Sư Ông.

Hôm nay cũng là kỷ niệm tròn mười năm Gia đình Cúc Đại Đoá xuất gia với 26 thành viên. Cúc là loại hoa Sư Ông rất thích. Cứ mỗi dịp mùa thu thì tại Làng sẽ có rất nhiều chậu cúc được chưng khắp nơi. Sư Ông trồng, chăm và thưởng thức cúc. Chúng con nhớ trong thời gian Sư Ông bệnh và an dưỡng ở Sơn Cốc, có một mùa thu, Sư Ông đã cùng đại chúng đến thăm một vườn trồng cúc với rất nhiều loại khác nhau. Sư Ông ở chơi trong vườn cúc rất lâu. Sau đó, đại chúng đã thỉnh những chậu cúc đẹp về chưng tại Sơn Cốc và các xóm. Trong lễ Tâm Tang, đại chúng có thể dễ dàng nhận ra những bông cúc đại đoá màu hoả hoàng được trang trí khắp nơi.

Bảy ngày Khoá tu Im lặng hùng tráng “Quay về nương tựa Hải đảo tự thân” trong Tâm Tang tại Tổ đình Từ Hiếu đã diễn ra ấm cúng và viên mãn. Chư Tôn Thiền đức khắp nơi đã về trực tiếp chứng minh, hộ niệm hoặc tổ chức lễ tưởng niệm từ xa. Nhiều tổ chức, đoàn thể và cá nhân đã đến dâng hương và đảnh lễ thọ Tâm Tang hoặc gởi điện thư và tâm niệm thọ Tâm Tang từ xa. Chúng con thành kính tri ân tình thương quý Tôn đức cùng đại chúng khắp nơi đã dành cho Sư Ông và tăng thân. Chúng con nguyện thực tập tinh chuyên để tiếp nối được sự nghiệp tuệ giác của Sư Ông, mong phần nào báo đáp được ân đức của Bụt, Tổ và chư Tôn Thiền đức Tăng Ni cũng như sự trợ duyên kiên định từ quý vị Phật tử cư sĩ. Chúng con kính mời toàn thể đại chúng cùng nhau nhìn sâu và thực tập câu đối cho năm 2022: “Ngày xuân trên hoà dưới thuận / Bốn mùa trong ấm ngoài êm”

“Ở Làng Mai, chúng ta biết rằng tình huynh đệ là quan trọng nhất. Nếu không có tình huynh đệ thì không có gì nuôi dưỡng để mình có thể thực hiện được ước mơ của mình. Ở Làng Mai, tất cả những gì mình làm, mình nói đều phải có mục đích xây dựng tình huynh đệ. Có tình huynh đệ thì có tất cả, không có tình huynh đệ thì không có gì hết.

Năm 2005 tôi được về Việt Nam lần đầu sau 40 năm lưu đày. Các nhà báo hỏi tôi ngay ở phi trường Charles de Gaulle, Paris, và khi tới Việt Nam họ vẫn tiếp tục hỏi:

– Thầy có muốn nói gì không? Xin thầy cho biết ý kiến về tình trạng ở Việt Nam.

Tôi nói:

– Tôi mới chân ướt chân ráo về tới đây. Tôi đã thấy gì đâu mà nói. Tôi phải ở lâu ngày, phải trải nghiệm rồi mới nói được. Nhưng hình như có một cái tôi nói được, đó là “tình huynh đệ là cái cao quý nhất”. Bác Hồ nói “không có gì quý hơn độc lập tự do”, còn tôi thì nói “không có gì quý hơn tình huynh đệ”.

Đó là kinh nghiệm của đời mình, nếu không có tình huynh đệ thì không làm được gì hết. Nếu ở Làng Mai mà không có tình huynh đệ giữa các thầy, các sư cô và các Phật tử cư sĩ thì thử hỏi chúng ta có làm được gì không? Chúng ta không thể tổ chức được cả khóa tu. Không có tình huynh đệ thì làm sao có độc lập tự do? Có tình huynh đệ mới có đoàn kết, có tình thương yêu để nuôi dưỡng mình. Khóa tu đầu tiên cho người xuất sĩ tại chùa Từ Hiếu ở Huế vào tháng 03 năm 2005 có đề tài là “Xây dựng tình huynh đệ”.

Tình huynh đệ là bản chất của một đoàn thể tu học. Nhìn lại đoàn thể tu học mà Bụt đã xây dựng thì chúng ta thấy có tình huynh đệ trong đó. Các thầy lớn luôn luôn chăm sóc cho các thầy trẻ. Điều này làm cho Bụt rất hạnh phúc.”

 

 

“Tình huynh đệ xây dựng được là do chúng ta nhận ra nhau như người anh em chứ không phải là kẻ thù, hay là những trở ngại cho nhau. Nhận ra nhau là người anh em rồi thì mình sẽ nhìn người kia được bằng con mắt yêu mến, bằng con mắt thương kính. Chúng ta nhất định không lý thuyết suông. Chúng ta nói là chúng ta làm. Khi mãn khóa tu, ra đường gặp bất cứ một người xuất gia nào chúng ta cũng chắp tay vái chào. Chúng ta nhìn người đó bằng con mắt của người huynh đệ. Chúng ta mỉm nụ cười của người huynh đệ. Đó là điều chúng ta làm được chứ tại sao không? Mỗi khi tôi gặp một em bé chắp tay thì tôi cũng chắp tay lại, huống hồ là khi gặp một sư cô hay một sư chú, huống hồ là khi gặp một vị trưởng thượng. Đối với một em bé tôi đã không có thái độ khinh khỉnh nó là con nít, biết gì! Tôi không có thái độ đó, bởi vì em bé đó có Phật tính. Em bé chắp tay với lòng cung kính đối với mình, nếu mình chắp tay lại với lòng cung kính đối với em bé, thì em bé sẽ lớn lên rất mau trên đời sống tâm linh của em. Ước mơ của tôi là sau khóa tu này, khi chúng ta gặp nhau giữa đường, ánh mắt, nụ cười và hai bàn tay chắp thành búp sen của chúng ta sẽ chứng tỏ được rằng chúng ta có khả năng công nhận nhau là người huynh đệ, dù người đó thuộc về môn phái nào, tổ chức nào, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Tăng Đoàn, thì cũng đều như vậy. Tất cả những danh xưng đó không có khả năng chia rẽ và làm mờ mắt chúng ta.”

(Trích pháp thoại của Sư Ông Làng Mai ngày 08.11.2012 tại thiền đường Hội Ngàn Sao, xóm Hạ, Làng Mai trong khóa An cư kiết đông 2012-2013 và pháp thoại đầu tiên của Sư Ông trong khóa tu xuất sĩ “Thông điệp tình huynh đệ” diễn ra từ 07-11.03.2005 tại Tổ đình Từ Hiếu, Huế)