Tăng đoàn Làng Mai bắt đầu thành lập

Trung tâm Làng Mai đầu tiên được thành lập ở Pháp vào năm 1982. Mỗi năm mình có khoá tu Mùa Hè và khoá tu Mùa Đông. Lúc này ở Làng chưa có người xuất gia, nên Chân Không thưa với Thầy:

“Bây giờ mình hết kêu gọi hoà bình rồi. Thầy cho con xin cạo đầu được không?”

Ngay từ khi qua Pháp thì Chân Không đã xin cạo đầu, nhưng Thầy nói:

“Con có để ý không? Nhà ông hàng xóm này có nhiều phụ nữ bị nhà nước cạo đầu tại vì lúc trước các cô chơi với binh sĩ Đức.”

Ở bên Pháp, những cô gái ăn sương chơi với lính Đức không bị bỏ tù nhưng dân làng bắt cạo đầu. Phụ nữ Pháp mặc đầm mà đầu cạo là vì bị phạt do đã từng ăn chơi với người Đức. Bên đàn ông thì có nhóm skinhead hung hăng, khó chịu. Thầy nói:

“Chính thầy, thầy cũng không dám cạo đầu.”

Thầy để tóc ngắn và mặc áo thầy tu Việt Nam. Mấy ông thầy tu Thiên Chúa giáo để tóc ngắn, mặc áo dòng Thiên chúa giáo (catholic priest) còn Thầy cũng để tóc ngắn, mặc áo dòng Phật giáo (buddhist monk). Thầy không cho Chân Không cạo đầu. Thầy nói:

“Con có thấy người ta có cảm tình với con khi thấy con mặc áo dài, tóc dài, nói được tiếng Pháp hay tiếng Anh với họ.”

Thầy biểu Chân Không ráng học tiếng Anh và chỉ cho cách học. Thầy lấy một bài báo bằng tiếng Anh và biểu Chân Không dịch ra tiếng Việt. Thầy nói:

“Con che bên tiếng Anh, nhìn bên tiếng Việt rồi nói ra tiếng Anh. Nếu nói không được thì coi trở lại.”

Chân Không tập như vậy được hai ba bài thì có thể đi thuyết pháp bằng tiếng Anh. Thầy thấy Chân Không mặc áo dài, đi tới đâu thì người ta rất thích nên không cho Chân Không cạo đầu. Nhưng hết chiến tranh rồi thì Chân Không xin Thầy.

“Bây giờ con xin Thầy cho con đi tu. Từ năm 19 tuổi ao ước thâm sâu nhất của con là làm ni cô rồi mà Thầy không cho. Bây giờ không còn lý do gì nữa nên con xin cạo đầu.”

Thầy nói:

“Như vậy là con đã làm sa di ni, sống đời xuất gia phụng sụ từ năm 21 tuổi cho tới bây giờ, nhất là từ khi con thọ giới Tiếp Hiện năm 1966. Thầy coi con như người tu lâu. Từ năm 1966 tới năm 1988 thầy thấy con đã là sa di ni rồi. Thọ giới tỳ kheo ni thì con phải có tam sư thất chứng, tức là có bảy thầy tỳ kheo làm chứng và ba vị thầy là Hoà thượng, thầy Yết ma a xà lê và thầy Giáo thọ thì con mới được thọ giới tỳ kheo ni. Vậy con chờ sang năm thầy tổ chức một chuyến đi Ấn Độ rồi con hãy cạo đầu.”

Tới năm 1988 Chân Không mới được đi Ấn Độ để xuất gia. Cùng đi trong đoàn có chị Annabel và chị Thanh Minh. Chị Annabel cũng đã từng lên tu ở núi Hy Mã Lạp Sơn nhiều năm trước khi đến Làng. Thầy nói:

“Lên đó Thầy đảnh lễ Đức Bổn Sư Thích Ca để cạo đầu cho con. Thầy chỉ thay mặt Đức Bổn Sư cạo đầu cho con thôi. Thất chứng thì có thầy Xá Lợi Phất, thầy Ưu Ba Ly và các vị đại đệ tử của Phật làm chứng cho con để con trở thành người con gái lớn giỏi của Phật.”

Vì vậy Chân Không và chị Annabel được thọ giới tỳ kheo ni trên núi Thứu. Chị Annabel có tên là Chân Đức và chị Thanh Minh là Chân Vị. Chân Vị được thọ giới sa di ni. Ngoài các sư cô và các thầy từ chùa khác tới Làng như các thầy Hương Huệ, Quảng Chơn, các sư cô Như Phước, Thanh Lương, Huệ Hảo…, ba chị em là những xuất sĩ đầu tiên được Thầy nhận làm thầy thế độ và truyền giới ở Làng Mai. Hồi còn ở Việt Nam thì Thầy có làm lễ thế độ cho sư chú Nhất Trí nhưng sau đó sư chú bị mất tích. Sau đó thầy thế độ cho sư cô Chân Tu rồi tới sư cô Chân Đoan Nghiêm. Từ đây về sau các sư cô đều có chữ cuối là Nghiêm như sư cô Chân Bảo Nghiêm, Chân Hoa Nghiêm… Phía bên nam thì có các sư chú Chân Nguyện Hải, Chân Vô Ngại, rồi tới Chân Pháp Đăng. Cũng từ sư chú Pháp Đăng trở đi mà các sư chú bắt đầu có chữ lót là Pháp như Chân Pháp Ấn, Chân Pháp Ứng…

Năm 2010, Thầy nói trong kinh Pháp Cú, phẩm Sa môn, Bụt có dạy là người xuất sĩ dù còn rất trẻ, nếu thực tập hết lòng thì giống như mặt trời hay mặt trăng rất sáng trên không trung, không bị mây che mờ; vì vậy Thầy bắt đầu đặt tên cho các sư con trẻ mới xuất gia là Trời cho bên nam và Trăng cho bên nữ. Kể từ đây tên con của Thầy gồm bốn chữ, bên nam bắt đầu bằng chữ Trời như Chân Trời Độ Lượng, Chân Trời Cao Rộng… và bên nữ bắt đầu bằng chữ Trăng như Chân Trăng Phương Nam, Chân Trăng Thanh Lương… Tới nay, mười năm sau, số lượng xuất sĩ mang tên Trời và Trăng đã lên tới trên 500 người. Từ đợt xuất gia thứ chín trở đi, mỗi đợt xuất gia có một tên và được gọi là “gia đình” như gia đình Con Cá, Con Chim, Cây Sồi, Cây Cam… Những người xuất gia trong một gia đình có thêm sự liên kết để nâng đỡ và yểm trợ nhau. Hiện nay đã có đến gần 80 gia đình xuất gia ở Làng Mai. Những vị không được Thầy thế độ nhưng y chỉ với Thầy thì được gọi là thuộc gia đình Cây Trà Thơm.