Ơn nghĩa sinh thành

Chiều hôm nay, qúy thầy, quý sư cô từ Xóm Thượng, Xóm Mới và Xóm Hạ cùng các Phật Tử người Việt đều về Xóm Trung dự lễ  Lễ Bông Hồng Cài Áo .

Mở đầu chương trình, mọi người ngồi thiền trong im lặng để quán tưởng về cội nguồn Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ. Sau đó Lễ dâng hương do các em trai mặc lễ phục áo dài gấm màu xanh thêu hoa, đầu đội khăn xếp, các em gái mặc áo dài thật đẹp, các cháu thiếu nhi mặc lễ phục giống cha mẹ. Các cô thiếu nữ mặc áo dài thướt tha, cầm những lẵng hoa hồng dâng lên bàn thờ tổ tiên khói nhang trầm bay tỏa trước khi mang cài lên áo Phật tử đến dự lễ. Sau thời tụng kinh báo hiệu là lễ Bông Hồng cài áo. Đoản văn Bông Hồng cài áo của Thầy Nhất Hạnh được thầy Pháp Tịnh và sư cô Trực Nghiêm đọc, giọng đọc khi bổng, khi trầm khiến mọi người xúc động… Những bông hoa vải màu đỏ hồng cài lên áo những ai còn cha mẹ, bông trắng cho những người thiếu may mắn. Tôi bất hạnh vì không còn cha mẹ, nhưng tôi xin đựơc hai bông hoa hồng, vì tôi tin rằng cha mẹ đang hiện diện với tôi trong từng thớ thịt, trong từng dòng máu luân lưu khắp cơ thể, trong từng hơi thở và nhịp đập trái tim.

Khi các bạn phải sống xa cha mẹ, hoặc cha mẹ qua đời, bạn chỉ cần xòe bàn tay ra, nhìn thật kỹ vào lòng bàn tay là các bạn sẽ thấy Mẹ – Cha các bạn hiện diện. Này nhé, những đường chỉ tay ngoằn ngoèo như những con suối, dòng sông tượng trưng cho tình thương yêu của Mẹ như nước biển nguồn. Những gò đống nhấp nhô trên bàn tay, như những ngọn núi, tượng trưng cho tình  thương vững mạnh của cha. Tứ chi, tòa thân của bạn được kết hợp bằng sự hòa hợp hôn phối máu thịt. Trí tuệ của bạn  đựơc kết hợp bằng tinh khí thần của mẹ cha. Như vậy, bạn là bản sao chép lại của mẹ cha. Bạn với Mẹ Cha là Một. Quán chiếu sâu hơn, bạn sẽ thấy cha mẹ là bản sao chép của ông bà nội ngoại. Ông bà nội ngoại là bản sao chép của cụ cố… tổ tiên. Cứ như vậy,  bạn tìm về cội nguồn từ vô thủy, và tiếp tục con cháu nối dõi sẽ đi về vô chung. Chúng ta không có cái ngã riêng  biệt.

Bạn có mặt trên cuộc đời này là nhờ sự nối tiếp của tổ tiên nội ngoại, mà người mang nặng đẻ đau, chín tháng cưu mang, chịu bao nhiêu hy sinh, cực khổ trực tiếp là Mẹ của bạn. Bà đã nhịn ăn, quên ngủ, bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn. Nói về sự hy sinh và tình yêu thương của người mẹ thì không có bút mực nào tả cho hết. Tình nghĩa của mẹ được ví như biển khơi, như nước trong nguồn. Mà nuớc từ suối nguồn thì vô cùng tận, tình thương mẹ dành cho con cũng vô cùng tận! Người Cha chịu trách nhiệm về sự nuôi nấng, dạy dỗ con cho tới lúc trưởng thành. Tình cha cao vời vợi như ngọn núi Thi Sơn.

Xin mời bạn cùng tôi ngồi yên lặng, quán chiếu từ lúc ta mới lọt lòng mẹ: Thai nhi yếu ớt, nhỏ bé như con sâu nhỏ, ngủ yên trong vòng tay mẹ dịu dàng. Mẹ trìu mến bồng con, vắt cho con từng giọt sữa  từ đôi vú căng tròn. Vú mẹ rát và đau đớn lắm, nhưng mẹ vẫn mỉm cười nhìn con yêu bú những giọt sữa đầu đời. Rồi theo tháng năm con lớn lên bằng tình thương yêu, bằng sự chăm sóc, tảo tần của mẹ. Con thì cứ vô tư đón nhận tình mẫu tử ngọt ngào.

Không ai dạy cho con phải biết  trân quí mẹ, trân quí kho báu tình thương yêu đó. Nhà truờng chỉ dạy cho chúng ta về chữ nghĩa, khoa học, văn chương, về lí thuyết chủ nghĩa, về công nghệ… để vào đời kiếm miếng cơm, tiền bạc và danh vọng. Họ quên dạy ta về đạo đức làm người, về công ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ… Thế nên,  chúng ta đã ngỏanh mặt làm ngơ trước gia tài châu báu là Tình Yêu Thương Cha Mẹ, quên mất Ơn Nghĩa sinh thành.

Khi còn bé, chúng ta ham chơi lêu lổng, vòi vĩnh cha mẹ đủ thứ, khiến cha mẹ vất vả, đau lòng.  Nếu may mắn, chúng ta đựợc cha mẹ dạy dỗ, chăm sóc kỹ, gặp đựơc thầy giỏi, bạn hiền, ta cố gắng học, đạt đựơc kết quả tốt, thành danh thì bạn ơi, bạn hãy quán chiếu sâu hơn chút nữa, để thầy rằng, thành đạt này không phải của riêng bạn.

Nó có sự đóng góp rất nhiều của Tổ Tiên, bố mẹ, Thầy cô,  toàn thể xã hội và của đất trời…  Thấy được điều đó, bạn sẽ bớt đi lòng tự mãn. Bạn sẽ tràn đầy lòng biết ơn tất cả. Bạn thấy cuộc sống này không chỉ riêng của bạn, mà trái tim bạn sẽ mở ra, thương yêu ông bà, cha mẹ, anh em, họ hàng và tất cả mọi người. Bạn thấy bạn có trách nhiệm với gia đình và xã hội. Bạn cân nhắc mọi hành động, phân biệt phải, trái khi bạn bước vào đời.

Nếu tất cả học sinh, sinh viên đều được dạy dỗ đạo đức làm người, nhớ ơn cội nguồn, tổ tiên, cha mẹ thì hàng ngày chúng ta đâu có phải chứng kiến những cảnh bất hiếu như con cái giết ông bà, cha mẹ, hắt hủi đánh đập cha, mẹ già. Ngoài những chuyện đăng trên báo, tôi xin kể các bạn nghe vài cảnh bất hiếu tôi chứng kiến:

Bà bạn tôi, đáng tuổi chị cả tôi, có chồng là giáo sư đại học về văn học nổi tiếng, có những người con trai có địa vị trong xã hội, đều là đảng viên. Gia đình bà đựơc tôn vinh là GIA ĐÌNH VĂN HÓA.  Vậy mà, người con trai bà đã bênh chị vú em, đánh mẹ tới tấp đến bị thương. Ông giáo sư, chồng bà thấy con đánh mẹ chỉ làm thinh… Chuyện xảy ra nhiêu lần như vậy  chỉ vì bà bạn tôi hay ghen, vì bà quá yêu thương ông, coi ông như thần tượng, bà quá thương cháu, coi cháu như cục cưng.

Một chuyện bất hiếu khác, xảy ra ngay cạnh nhà tôi: Cậu con trai, cũng là đảng viên, bênh vợ, đánh mẹ tím bầm mặt mũi, chân tay. Xảy ra nhiều lần như vậy, thôn truởng có đến khuyên can, nhưng cậu ta là đảng viên, nên mọi chuyện đều trôi qua êm thấm.

Tôi viết những mẩu chuyện ấy ra đây, không có ý bôi bác các bạn đâu, mà tôi chỉ thấy thật thương, thật tôi nghiệp cho các bạn. Các bạn có một bầu trời xanh trong như đại dương, có một kho tàng vô giá là BÀ MẸ, mà các bạn không biết hưởng. Thật thiệt thòi cho các bạn quá !

Người con trai hay con gái mà bạn say đắm yêu thương, một ngày nào đó, khi đã chán chê nhau rồi, có thể bỏ bạn mà đi tìm bến đỗ khác. Nhưng Người Mẹ thì không bao giờ bỏ con, dù con có hắt hủi, tàn tệ với mẹ. Mẹ không bao giờ bỏ con, vì con là máu thịt của mẹ, là sự tiếp nối của mẹ về tương lai. Con không thể chối bỏ mẹ đựơc,  vì con đã đựơc mẹ sinh ra bằng khí huyết, bằng tình yêu thương. Con với Mẹ là Một, con không thể tách rời ra khỏi Mẹ, khỏi cha. Bạn nói rằng bà ấy không phải là mẹ tôi, ông ấy không phải là cha tôi  Vậy bạn từ đâu sinh ra? Bạn không có cội nguồn.  Bạn chỉ là loài ma đói, lang thang vất vưởng bên lề cuộc sống,  bạn thiếu tình thương yêu chân thật của gia đình!

Tôi biết có những bà mẹ ông cha, lúc trẻ thì vui vẻ, dễ thương, hết lòng lo cho con cái. Nhưng do hòan cảnh đột biến đổi thay, có thể là do công ăn việc làm khó khăn, do xã hội nhiễu nhương hay do ông bà làm khổ lẫn nhau… khiến họ thay đổi tính nết. Tội nghiệp người phụ nữ yếu đuối, bị chồng đánh đập như tôi đòi. Những người con được tưới tấm những hạt giống bạo hành của bố, chúng thấy chuyện bạo động ấy xảy ra như cơm bữa. Bà vợ bị ức hiếp, đánh đập, nỗi đau khổ ấy không biết trút vào ai thế là bà trút giận lên đầu những đứa con, biến gia đình thành cái địa ngục.

Lại còn một loại cha mẹ tàn nhẫn, đánh đập con, bắt con đi kiếm tiền để nuôi cho họ ăn chơi cờ bạc, hoặc bắt con gái bán thân để nuôi cha mẹ.

Thế gian đầy rẫy nỗi khổ đau. Tất cả là do nghiệp quả đời quá khứ, xoay chuyển luân hồi. Khi nó đủ nhân duyên, nó sẽ nảy mầm, đơm bông, kết trái dành cho bạn kiếp này. Nếu bạn gieo nhân lành thì đựơc  chồng thương yêu, con cháu hiếu thảo an vui, hạnh phúc. Nếu bạn gieo nhân xấu, thì bạn sẽ lãnh hậu quả tủi nhục, chồng con bạo hành, con cái bất hiếu. gia đình ly tán. Tất cả những gì bạn nhận lãnh hiện tại, đều nằm trong luật nhân quả. Không  ai  có thể ban phát hạnh phúc hay khổ đau cho bạn mà chính bạn đã tạo ra nó bằng Thân-Khẩu- Ý, để  rồi những hạt giống quá khứ  hôm nay thành kết quả dành cho bạn đấy thôi.

Vậy, thưa bạn, nếu hôm nay bạn hất hủi, đánh đập mẹ cha. Bạn phạm vào cái tội rất nặng. Đó là tội bất hiếu. Bạn sẽ bị quả báo. Đến lúc bạn già nua, con cái nó sẽ hành xử lại với bạn những gì bạn đã tặng cho cha mẹ.

Có một người nhà quê lui cui đóng cái cũi lớn. Con trẻ hỏi:

– Bố làm cái cũi đó cho ai ? Bố nhốt con chó hả?

Người bố trả lời :

-Không phải nhốt chó, mà  nhốt ông nội để ông khỏi đi chơi.

Khi đứa trẻ nói:

– Vậy thì bố cũng đóng một cái cũi giống như thế cho con. Người đàn ông hỏi:

-Con đóng cái cũi đó làm gì ?

Cậu trai trả lời gọn lỏn:

– Để con nhốt bố khi bố giống ông nội.

Thưa bạn, nếu chẳng may bạn gặp nghịch cảnh có cha mẹ không dễ thương, xin bạn mở rộng trái tim ra, ôm ấp, chăm sóc họ bằng tình thương yêu của người con hiếu thảo để rồi từ từ chuyển hóa họ. Xin bạn đừng đánh đập, nhiếc mắng, xô đẩy họ. Làm như vậy, bạn sẽ phạm vào tội bất hiếu. Làm người mà bất hiếu với cha mẹ, thì không phải là con người nữa. Bạn với Cha Mẹ là một. Bạn không thể phủ nhận cha mẹ. Cha mẹ không thể phủ nhận con. Bởi vì, thịt da, máu huyết của bạn chính là của mẹ cha. Tinh thần, sự thông minh hay ngu độn của bạn cũng thuộc về mẹ cha. Nhờ mẹ cha mà bạn có thân này để tu nhân tích đức, để chuyển hóa cái nghiệp quả hiện tại. Bạn gieo nhân lành, bạn sẽ gặt hái đựơc phước đức tốt, bạn sẽ có đựoc một gia đình hạnh phúc, vợ hiền con thảo. Cha Mẹ già chính là cội Tùng, là cây cao bóng cả cho đàn cháu con nương nhờ đó bạn !

Tôi gửi đến bạn một thông điệp nhân ngày Đại Hiếu Vu Lan,  bài hát ƠN NGHĨA SINH THÀNH của nhạc sĩ Dương Thiệu Tước, xin mời các bạn cùng hát lên:

Uống nước nhớ nguồn. Làm con phải hiếu

Em ơi hãy nhớ năm xưa, những ngày còn thơ, công ai nuôi dưỡng?

Công đức sinh thành, người ơi đừng quên.

Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa Mẹ như nuớc trong nguồn chảy ra

Người ơi, làm người ở trên đời, nhớ công người nuôi dưỡng, đó mới là hiền nhân.

Vì đâu anh nên người tài ba. Hãy nhớ công sinh thành. Nhờ ai mà có ta ?

Uống nước nhớ nguồn. Làm con phải hiếu

Công cha như núi Thái Sơn.

Nghĩa Mẹ như nuớc trong nguồn chảy ra.

Bạn thân mến ơi, chiều nay, bạn hãy về ăn cơm cùng mẹ, cùng cha. Bạn ân cần gắp thức ăn cho Mẹ, cho cha, rót nuớc mời cha mẹ uống, nhìn song thân bằng đôi mắt ăn năn, hiền hòa rồi  chân thành nói với Người những lời ngọt ngào xin lỗi. Chỉ bấy nhiêu thôi là Cha Mẹ bạn đã vui rồi. Cha Mẹ nào mà giận con lâu. Bạn đã tìm lại bầu trời hạnh phúc và kho tàng vô giá mà tổ tiên ban cho, bạn có biết không ?

Bức tranh đẹp nhất

09.08.2012 – 28.08.2012: Hoằng pháp tại EIAB >>
11.08.2012 – 16.08.2012: Khóa tu tiếng Hà Lan
19.08.2012 – 24.08.2012: Khóa tu tiếng Đức
25.08.2012: Ngày Quán Niệm cho người Việt
26.08.2012: Ngày Quán Niệm cho người Đức
28.08.2012: Pháp thoại công cộng tại Hà Lan

Bông hoa nhân loại

Sau khóa tu mùa Hè, đại chúng lên đường sang Học viện, Khóa tu Hòa Lan với chủ đề Thân Tâm Nhất Như đã bắt đầu rồi kết thúc. Thầy mở đầu bài pháp thoại bằng câu hỏi: “Bạn có nghĩ thân tâm là một không? Tôi không tin được!

Cách chào đón thân quen của Thầy đã làm phá đi sự ngăn cách bằng một tràng cười cởi mở. Mọi người trở nên buông thư sau một chuyến xe dài từ Hòa Lan về Học viện. Như bạn đã biết, Khóa tu mùa Hè là thời gian có nhiều em nhỏ về Làng, Thầy vẫn thường dành thời gian cho các em, Thầy dắt các em đi thiền hành, các em ngồi quây quần bên Thầy  tròn xoe mắt nghe Thầy chia sẻ, rồi Thầy bày cho các em chơi các trò chơi lành mạnh, tưới tẩm những hạt giống hiểu biết và thương yêu nơi các em. Hôm nay cũng vậy, Thầy bắt đầu bài pháp thoại bằng cuộc đối thoại giữa hạt bắp và cây bắp. Giọng nói hài hước của Thầy khi giả giọng một cây bắp: “tôi mà từ các hạt nhỏ xíu ấy à!” đã gây sự chú ý của các em. Thầy nhìn vào mắt các em và nói: “các con có biết các con cũng từ cái hạt nhỏ xíu trong bụng mẹ không? Từ cái hạt của ba và của mẹ kết hợp lại mà có. Rồi cái hạt đó từ từ lớn lên, cái hạt đó được mẹ mình bảo vệ rất là an toàn… và mẹ đã thở cho mình, mình với mẹ đã là một… Bây giờ mình lớn lên mình nghĩ rằng mình và mẹ mình là khác…

 Lời nói của Thầy đã đưa các em trở về bên mẹ, bên gia đình, đại chúng như cảm nhận mình đang trở về tiếp xúc với em bé trong mình. Hai mươi phút trôi qua, các em ngồi yên lặng nghe Thầy kể chuyện, Thầy chia cho các em mỗi bé một hạt bắp để tự mình trồng và chăm sóc rồi hẹn các em viết thư kể cho Thầy nghe chuyện bé đã chăm sóc hạt bắp như thế nào? Khi bé tự mình trồng cây, tưới nước, và quan sát sự thay đổi từ hạt bắp trở thành cây bắp con, bé sẽ học được cách tiếp xúc với thiên nhiên, và mọi loài… bản chất thương yêu của bé được Thầy gieo trồng và tưới tẩm.

Ngày mai Thầy lại chỉ cho các bé trò chơi mới như thiền sỏi, những viên sỏi như có phép lạ trước trò chơi chánh niệm của Thầy. Bài pháp thoại về cách thực tập Chánh Tinh Tấn như khắc lại trong trò chơi con trẻ. Đây viên sỏi trên tay bạn nhìn nó và quán tưởng về bông hoa tươi mát, đây viên sỏi tượng trưng cho núi với tính vững chải, còn đây viên sỏi tựa trưng cho nước với yếu tố tĩnh lặng, và kìa không gian thênh thang… Trò chơi kết thúc, các bạn trẻ như hòa vào vũ trụ trong cảm nhận có khi mình đã là hoa, đã là núi, đã là sông… hay không gian rộng lớn. Những em bé cất giữ những điều Thầy dạy thật tài, để rồi khi bạn thấy bé cười, bé đi, bé hát… bạn sẽ nhận ra bạn cũng đã từng là một bông hoa xinh đẹp như thế. Nhìn bông hoa, nhìn bé rồi được Thầy chia sẻ và cùng tu học với tăng thân bạn có nhận ra bạn cũng là một hạt giống tốt được bàn tay Thầy gieo xuống trong khu vườn tâm linh, những hạt giống tốt trong bạn đang trở mình thức giấc rồi từ từ đâm chồi lớn dậy, có thể bạn sẽ cười hoặc có thể bạn sẽ khóc thật nhiều… cũng có nghĩa là trái tim bạn bắt đầu mở cửa.


các em hát tặng đại chúng bài hát: tôi yêu thiên nhiên

rừng là lớp học, đất mẹ là trường, những hàng cây là thầy giáo và vạn loài là bạn hữu của chúng tôi…

Trái tim trị liệu

ghé lại núi tình thương

Về Học viện lần này bạn sẽ thấy những trái tim thương yêu gởi tặng những nạn nhân của tòa nhà, đó là phong trào phát động quyên góp 700 trái tim trị liệu được làm bằng tay mà trong từng đường kim mũi chỉ đều phát khởi tình thương yêu và sự cảm thông để tưởng niệm những người đã mất. Hơn 1000 trái tim từ bi đã được gửi về Học viện và được trưng bày tại Viện Vô Ưu như thể các nạn nhân đang được tiếp nối một cách đẹp đẽ, không kỳ thị, các bạn đang cùng chúng tôi chuyển hóa những nỗi buồn thành niềm vui hiến tặng cho đời… Nhiều người khi tiếp xúc với tòa nhà thì kỷ niệm buồn trở về cùng nỗi sợ hãi, Thầy và tăng thân đã giúp các bạn ấy tiếp xúc với năng lượng vững chãi, an lành của tăng thân. Rồi được qúy thầy, quý sư cô hướng dẫn cách thở và tiếp xúc với bông hoa tươi mát, với núi vững vàng, với nước tĩnh lặng chiếu, và không gian thênh thang, tiếp xúc với em bé, với cha mẹ, tổ tiên… trong những lúc ngồi thiền. Được cùng Thầy đi thiền hành, nghe pháp thoại mỗi ngày… Các bạn có cơ hội tập nhận diện những cảm thọ, nỗi khổ niềm đau của quá khứ nhưng vẫn đồng thời tiếp xúc được những điều kiện hạnh phúc có thật trong hiện tại, Thầy Viện Trưởng thường nhắn nhủ: nhớ thở, nhớ đi bình an cho người thân và cho những nạn nhân nữa…

Hơi thở bình an là có thật

thiền hành từ công viên về Học viện

Nắng ấm ngoài hiên Học viện, những cánh đồng cỏ xanh, mình cùng nhau ngồi xuống uống một ly trà, nhìn tán lá reo vui theo bước chân thiền hành như một cuộc hội ngộ thần kỳ không hẹn trước. Bài học tương tức Thầy chia sẻ hiện hữu trong từng sát na ngắn ngủi và bạn sẽ cảm nhận rõ ràng mình có liên hệ mật thiết với chính mình, với bông hoa, với mọi người, với núi sông hay cỏ hoa và mọi loài nữa…

Điều gì đã giúp bạn hiểu chính mình và mọi vật dễ dàng hơn? Lời Thầy chia sẻ gửi gắm niềm tin vào hơi thở bình an của mọi người là có thật. Niềm tin ấy bền bỉ bao năm tháng được thể hiện rõ hơn trong những lời chia sẻ, câu văn, hay con chữ thư pháp, cùng những vật dụng hằng ngày… Để rồi ngày 22.08.2012 Học viện mở cửa khánh thành sau những tháng ngày bền lòng sửa chữa để được hoạt động chính thức. Tòa nhà như chuyển mình từ khổ đau và đang trên đường khởi sắc. Năng lượng chánh niệm hiện hữu ngày một nhiều, những kỷ niệm đẹp về tháng ngày tu học có nhiều niềm vui đã làm đổi thay tòa nhà. Để rồi mỗi khi nghĩ về Học viện mọi người không chỉ liên hệ với quá khứ khổ đau mà bạn có thể cảm nhận những niềm vui mới, hơi thở an lành sẽ duy trì niềm vui cùng các bạn.

Trong Khóa tu tiếng Hà Lan và Khóa tu tiếng Đức nhiều người đã cảm nhận năng lượng của ngôi nhà trước khi đến thật buồn, những ngày mới đến thật mệt cùng cảm giác sợ hãi, mặc cảm, tổn thương, những thương tích cũ trở về… nhưng năng lượng ấy đã được thay đổi sau 5 ngày thực tập với tăng thân. Các bạn ấy chia sẻ rằng: vẫn chưa hiểu rõ những gì Thầy dạy, nhưng thật sự thấy nó cần thiết cho mình. Có gì đó đã chạm vào nơi sâu thẳm trong trái tim, và đứa bé trong các bạn như cần được hiểu, được thương, các bạn ấy cảm động khi thực tập lắng nghe nỗi khổ niềm đau của mình và người mình thương, rồi các bạn đã tự nguyện quỳ xuống thọ trì Năm Giới để nhắc nhở mình đi về con đường sáng đẹp. Sau khi Thầy chia sẻ về thân nghiệp, ý nghiệp và khẩu nghiệp cùng lời nhắn nhủ: “mỗi lời nói, hành động và ý nghĩ của mình đều có chữ ký hết!” thì các bạn đã khóc thật nhiều… Rồi khi sư cô Chân Không hướng dẫn Thiền Lạy, trở về tiếp xúc với ông bà, cha me, với tổ tiên tâm linh thì các bạn cũng khóc thật nhiều, bởi các bạn nói rằng: lần đầu tiên các bạn liên hệ được với tổ tiên huyết thống, liên hệ với bản thân…

Khai hội


Để chuẩn bị cho ngày khánh thành, Thầy đề nghị khai mạc buổi Triễn Lãm Thư pháp, sách và pháp cụ, buổi lễ có thể tổ chức như ở Làng. Khóa tu vẫn diễn tiến tốt đẹp, quý thầy dành thêm thời gian đóng kệ, tủ, bàn, quý sư cô thì góp một tay trang trí, quý sư cô đã  vào rừng tìm cây cỏ, hoa lá thiên nhiên nữa. Thế nhưng khi nhìn cây bắp con được quý sư cô trân trọng đặt vào vị trí triển lãm có vị cười thầm bởi ý tượng sáng tạo của quý thầy, quý sư cô Làng Mai. Mọi người thường nghĩ pháp cụ là những pháp khí như phất trần, xá lợi, bảo tích… là những vật có phép lạ và bề dày lịch sử mới được trưng bày. Đằng này lại là cây bắp và những hạt bắp, đồng xu, hoa sen nở trong đầm, hộp quẹt, cây bút… Điều mầu nhiệm là những vật dụng hằng ngày như được nâng cao hiệu quả sử dụng khi bạn khơi mở ý thức tiếp xúc và cảm nhận bằng thiền tập. Nếu bạn đã từng ngồi trong thiền đường nghe Thầy chia sẻ, bạn sẽ có cơ hội trở về tiếp xúc lại sự an lạc, niềm vui khám phá cuộc sống mỗi khi đi ngang qua từng pháp cụ triển lãm theo bước chân Thầy… Bạn có cảm nhận sự niềm vui khi gặp lại cây bắp con, hay tiếng chuông nhẹ nhàng trong mỗi buổi thiền hành, thấy ngọn lửa reo vui khi biểu hiện và cả khi ẩn tàng trong hộp quẹt nhỏ, và bạn hãy cười thật tươi khi gặp bông hoa sen thanh tịnh trên bùn… Đến Học viện tuần này bạn còn được tham gia ngày hội cùng những người bạn đã từng đọc sách Sư Ông Làng Mai, các bạn ấy rất mong có ngày thấy và cùng tăng thân nếm được hương vị sống đẹp như lời thơ, câu văn ấy…

Máy đánh chữ phát hành những cuốn sách đầu tiên tại Làng Mai

Về đây rồi! Đã có người xúc động khi gặp Phép lạ của sự tỉnh thức được xuất bản thành nhiều ngôn ngữ khác nhau, họ chia sẻ rằng: cuốn sách đã làm thay đổi cuộc đời họ, cho họ niềm vui để tiếp tục sống, cuốn sách ấy đã giúp họ rất nhiều trong đời sống gia đình cũng như công sở…  Có lần ngồi chơi bên Thầy nghe Thầy kể: Phép lạ của sự tỉnh thức là tác phẩm được chính thức xuất bản đầu tiên tại Mỹ, trước đó Thầy gửi đến nhiều nhà xuất bản ở Pháp mà không xuất bản được, cho đến khi có một người quen đọc được và thấy hữu dụng nên xin phép Thầy được phát hành. Sau đó Thầy có thể phát hành nhiều cuốn tiếp theo…

Thầy cùng quan khách dừng lại bên bản thảo Đường Xưa Mây Trắng tại thiền đường Mây Thong Dong, Xóm Mới

Nếu các bạn vừa dự Khóa tu 21 ngày hay Khóa tu mùa Hè tại Làng, hẳn bạn đã tận mắt nhìn thấy bản thảo viết tay Đường Xưa Mây Trắng của Thầy, được xem lại điệu múa về các vị Bồ tát của các trung tâm Làng Mai (Practice centers‘ Bodhisattvas). Điệu múa đã giúp mọi người hình dung được sự hình thành và phát triển của mỗi trung tâm thực tập chánh niệm Làng Mai tại nhiều nước trên thế giới. Và mọi người còn có cơ hội tiếp xúc với những kỷ niệm đẹp tại các trung tâm; tại Xóm Thượng, Làng Mai, Pháp quốc, nơi Thầy đã ấp một tay lên viên gạch ủ ấm cho bàn tay trong mùa Đông để viết nên Đường Xưa Mây Trắng;hay bạn còn nhìn thấy những cuốn sách sư cô Chân Không đánh bằng máy đánh chữ còn thầy bỏ dấu tiếng Việt rồi phô tô gửi đi khắp nơi… Sư cô kể rằng, Sư cô còn dán chữ “Thở” bên hông máy phô tô để nhắc Thầy và Sư cô trong những ngày bận rộn phát hành…

điệu múa về các vị Bồ tát của các trung tâm Làng Mai

Múa Uyên Nguyên tại Vườn Bụt, Xóm Mới

Sau khóa tu Hà Lan, đại chúng có cơ hội dùng cơm chung với Thầy tại đại sảnh Học viện. Năm nay đại sảnh đã được mở thông suốt từ đầu đến cuối đại sảnh, Thầy ngồi xuống, cười và nói: “mình ngồi ăn chung và cảm nhận đây là nhà của mình.” Thầy nhìn những viên đá nhỏ được trang trí công phu và nói: “mình có thể dùng đại sảnh này để làm thiền đường cho khoản 800 người?” Thầy trò đã ngồi ăn cơm chung, kể về khóa tu vừa qua, rồi còn hát cho nhau nghe nữa chứ, mấy sư em dưới 20 tuổi thi nhau kể chuyện và hát, giọng hát của các sư em cất giữ bao nhiêu là nắng, là mưa, là niềm vui tuổi nhỏ… Đến nỗi thầy Pháp Linh phải thốt lên: “những người như sư em, bên Tây phương đã bị tiệt chủng từ lâu rồi!” Thầy trò ngồi đây bàn tính chuyện tổ chức ngày triển lãm làm sao cho ấn tượng. Thầy đề nghị múa lân trên cỏ như ở Vườn Bụt xóm Mới hay như ở Sơn Hạ, Thầy nói: nếu múa ở đại sảnh thì không có cỏ, Thầy đề nghị đại chúng đi thiền hành xuống công viên (mình xem công viên như nhà mình bởi mọi người bận rộn quá nên không có thời gian ngồi chơi trong công viên, thưởng thức bãi cỏ xanh non, nên mình sẽ thưởng thức cho mọi người luôn) rồi mình ngồi nghỉ trên bãi cỏ, nghe hòa nhạc, múa, và lân sẽ dẫn đại chúng lên đại sảnh để xem triển lãm.

 


hòa nhạc tại công viên trước EIAB

Qúy Thầy múa quyền trong ngày khánh thành EIAB

lân mời đại chúng đến EIAB

Ông Thị trưởng Thành phố Waldbröl cùng Sư Ông và thầy Viện trưởng cắt băng khánh thành tòa nhà

chúng EIAB dâng tháp chuông lên Thầy

những cột trụ dưới tầng hầm EIAB sẽ được sử dụng dựng nên Tháp chuông Bao Dung

Lễ đặt đá cổng Tương Tức, Chùa Đại Bi tại Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu

Chuông đến đúng hẹn

Ngoài sự chuyển hóa tự thân, hòa giải gia đình bè bạn còn có nhiều niềm vui bất ngờ đã xảy ra tại Học viện như thời tiết dự báo hai khóa tu sẽ mưa nên thành phố lều thật lo lắng. Vây mà khi Sư Ông và tăng thân từ Làng qua là trời nắng ráo thật đẹp. Trước khóa tu chỉ một ngày, phái đoàn kiểm tra tòa nhà mới đến, khóa tu như được sự yểm trợ của tổ tiên tâm linh và huyết thống nên mọi chuyện đã thông suốt. Mọi người thở phào nhẹ nhõm khi ông Thị trưởng thành phố cùng ban thanh tra chấp thuận cho phép tòa nhà chính thức hoạt động. Và còn ước nguyện của thầy Viện trưởng cùng chúng EIAB muốn khai mở một Con Đường Vui, chỉ vài bước chân từ phố thị bạn sẽ đến với Cổng Tương Tức và đặt chân lên khu Vườn Chuyển Hóa, nơi sẽ có Tháp Chuông Bao Dung an vị. Mọi việc thật ngoài dự tính khi 10h30 Lễ Khánh Thành bắt đầu thì 10h sáng hôm đó chuông mới được chuyển tới. Bao nhiêu điều mới lạ, nhưng tăng thân vẫn cùng nhau nắm tay làm việc và thực tập. Vậy mà phép lạ đến thật bất ngờ!

Từ phố Waldbröl nhìn lên Cổng Tương Tức

Đến với hội Triển lãm Làng Mai 30 tuổi bạn còn nhận được năng lượng chuyển hóa, năng lượng an lành là có thật. Năng lượng đó được thể hiện qua sự chuyển hóa không ngừng trong các khóa tu liên tiếp diễn ra trong năm 2012, từ Khóa tu Tiếng Pháp, Khóa tu Sức Khỏe, Khóa tu 21 ngày, Khóa tu mùa Hè, Khóa tu tiếng Hà Lan rồi Khóa tu tiếng Đức… Sự  thực tập liên tục của  mọi người cùng hẹn nhau về thắp sáng ý thức sáng tỏ như những vì sao nhỏ lắp lánh trong đêm thật đẹp. Về tham dự khóa tu, tham dự hội triển lãm như làm biểu hiện vầng trăng thanh lương trên bầu trời thân thương. Để rồi khi kết thúc Khóa tu tiếng Đức, Thầy trò lại ngồi dùng cơm chung với nhau trong đại sảnh Học Viện, nhiều câu chuyện vui lại được kể cho nhau nghe, cả tình cảm mà ông thị trưởng và thiền sinh dành cho Học viện… Sư Ông nói rằng bức tranh đẹp nhất trong buổi triển lãm này là cảnh quý sư anh sư chị sư em chơi với nhau, ăn cơm chung với nhau, pháp đàm chung với nhau… Thầy kể: có phóng viên xin ở lại Học viện ghi lại hình ảnh sinh hoạt của tăng thân sau khóa tu dẫu biết rằng Thầy sẽ rời Học viện sang Ý tổ chức khóa tu. Lời chia sẻ của Thầy như làm cho buổi triển lãm tiếp diễn hoài trong từng phút giây của đời sống tăng thân ở mọi nơi. Cảm ơn tăng thân của những người bạn, những thiện tri thức đã góp phần thắp sáng thêm niềm tin làm đẹp cuộc đời. Đó là bức tranh đẹp nhất, thương kính mời các bạn cùng tăng thân gìn giữ cho nhau.

Mười năm tình cũ

 

Đặt chân xuống phi trường Bordeaux, tôi thấy một cảm giác nao nao vui mừng và hồi hộp. Tôi sắp đựơc gặp các huynh đệ và Thầy, tôi sắp đựơc trở về Làng Mai, nơi Thầy và Tăng Thân đã sinh ra tôi, đã cho tôi một hình tướng sư cô trong tinh thần giải thoát.

Nhìn ra ngoài cửa, các thầy các sư cô đang vẫy tay chào đón chúng tôi, rồi quí vị vào trong khu vực chuyển hành lí tiếp tay chúng tôi vận chuyển lên xe, về Làng. Dọc theo hai bên đường, những cánh đồng nho đựơc trồng thẳng tắp, xanh muớt trải dài xa ngút tầm mắt. Rồi tới những ruộng lúa mạch chín vàng, được người nông dân cắt bằng máy, để lại trên cánh đồng những đụn rạ cuốn tròn to như cái nong, nằm xếp dài trên ruộng khô màu đất nung.

Đường từ phi trường về Làng xa 120km, thầy Pháp Độ cầm tay lái, ngồi cạnh bên mẹ mới từ Việt Nam sang thăm con. Chung quanh tôi là những Phật tử Việt Nam. Tất cả đều muốn đựơc gặp Sư Ông và tham dự khóa tu Mùa Hè. Tôi quan sát hai bên đường, muời năm qua mà sự thay đổi không nhiều. Bỗng tiếng thầy Pháp Độ nói :

– Sư cô Y Nghiêm coi kìa: Hoa Hướng Dương đang vẫy chào mọi người đó!

Cánh đồng hoa hướng dương vàng óng hiện ra truớc mắt. Từng bông hoa to như cái đĩa màu vàng lung linh ngả nghiêng theo gió, dệt thành tấm thảm lớn rợn sóng trong ánh nắng gay gắt mùa hè.

Xe đi qua làng quê xanh ngát rừng mận, rừng sồi, qua những con phố nhỏ có những ngôi nhà cổ, có lẽ đựơc xây dựng cả trăm năm rồi. Những cảnh vật từ muời năm trước bây giờ vẫn vậy, ít thay đổi. Tôi nói với Thầy  Pháp Độ:

– Ở đây yên bình quá, không thay đổi nhanh chóng như ở Việt Nam.

Thầy chỉ cho tôi khu phố mới xây:

– Sư cô nhìn những ngôi nhà mới kia, chúng mới đựơc quy họach thành khu dân cư để dãn dân từ thành phố về. Mỗi căn rộng 150m2, đầy đủ tiện nghi. Nhà ở đây rẻ hơn ở Việt Nam, thế nên người Việt cứ muốn sang đây lập nghiệp, chẳng chịu ở quê nhà?

Thầy dừng xe, vào tiệm bánh mì, ôm ra muời ổ bánh mì Baguette nóng hổi và những ổ bánh mì bơ thơm phức trao cho chúng tôi, cười nói:

– Đến nước Pháp, đầu tiên phải được nếm mùi vị bánh mì nổi tiếng của Pháp.

Nhai từng miếng bánh mì thơm ngon, tôi cảm thấy niềm biết ơn những người nông dân và những công dân Pháp hiền lành. Họ đã dang rộng vòng tay chào đón cộng đồng người dân Việt Nam tị nạn, đã hoan hỉ tiếp nhận sinh họat Làng Mai, hòa nhập với dòng văn hóa Phật Giáo Việt Nam, khiến chúng tôi về đây thấy gần gũi, thân thiết như trở về quê hương của Bụt.

Thầy Pháp Độ đưa chúng tôi về Xóm Trung, dành cho người Việt. Vẫn khóm tre rợp bóng mát nơi đầu ngõ. Vẫn rặng trúc xanh thân gầy đứng cạnh bên hiên dãy nhà làm bằng gỗ, vẫn cái sân rộng lợp ván trước bãi cỏ… Tất cả vẫn nguyên sơ như muời năm truớc tôi đến thăm, có khác hơn là rất nhiều người Việt Nam từ các nuớc trên thế giới về đây tham dự khóa tu, gặp nhau tay bắt mặt mừng, hớn hở như về dự lễ hội mùa hè nơi quê ngọai. Người Việt Nam về đông quá, phải ở lều hoặc đi thuê nhà dân. Tôi đựơc các sư em đưa về Xóm Mới -New Hamlet- nơi cách đây 14 năm, tôi đã đựợc Thầy và Tăng Thân cho ra đời như một bé sơ sinh, trong hình tướng xuất gia giải thóat.

Tiếng khánh buổi sáng báo thức giờ công phu. Các thiền sinh ngọai quốc ngồi nghiêm trang, tĩnh lặng trong thiền đường màu tím. Tôi ngồi yên, theo dõi hơi thở vào ra trong tiếng hướng dẫn thiền tập bằng tiếng Anh của sư em người Nhật:

Thở vào tôi biết Mẹ đang ở trong tôi. Thở ra tôi biết Mẹ đang cùng tôi ngồi thiền tập. Thở vào tôi biết Ba đang ở trong tôi, thở ra tôi biết Ba đang cùng nhịp thở

Cứ như thế, sư em đưa chúng tôi về suối nguồn tâm linh, chảy luân lưu theo dòng máu nội ngọai nơi quê hương Việt Nam yêu dấu.  Mẹ tôi mất khi đất nuớc phân ly, năm tôi 13 tuổi. Cái tuổi bé bỏng ấy mất mẹ thì như mất cả bầu trời. Tôi theo Ba và các anh chị vào Saigon, tìm tự do trong cuộc sống mới…

Trải qua bao sóng gió thăng trầm của lịch sử, chúng tôi sống và lớn lên trong sợ hãi, bơ vơ, mất định hướng. Chúng tôi quay cuồng trong cơn gió lốc chiến tranh tương tàn, giới thương mại thì làm giàu mau chóng nhờ chiến tranh, giới quan chức, quân nhân cao cấp thì bóc lột xương máu nhân dân, ăn xài phung phí nơi các vũ trường để cho các chiến sĩ gục ngã nơi trận tuyến như rơm như rạ, gây đau thương tang tóc phủ trùm khắp quê hương. Phong trào văn nghệ năm 1970 mang sắc thái bất mãn, chán nản, rên rỉ, chống chiến tranh khiến lòng người bi thảm

Tôi lớn lên trong bối cảnh đó, tâm hồn khắc khỏai bơ vơ. Nhiều khi tỉnh giấc, tôi không biết tương lai mình sẽ đi về đâu, tôi sẽ phải làm gì để tìm cho mình một bến bờ hạnh phúc, nơi đó mọi người đều no ấm, thương yêu nhau và sống trong độc lập-tự do! Giữa cơn thao thức ấy tôi được gặp thầy Nhất Hạnh. Thầy đã chỉ cho tôi con đường giải thóat của đức Thế Tôn. Thầy đã dạy tôi lí tưởng sống vị tha, nuôi dưỡng tình thương yêu, mang lại hạnh phúc cho bản thân và cho mọi người. Rồi những biến cố dồn dập xảy ra, Thầy phải sống ly hương còn chúng tôi thì lạc lõng nơi quê nhà! Cuộc sống là một chuỗi dài vô thường miên viễn. Nó đến đi, thay đổi từng sát na. Cuối cùng sông cũng về với biển. Năm 1998, tôi về Làng Mai, đựơc xuất gia cầu đạo với Thầy như niềm mong ước.

Tôi đã thực tập Thiền Chánh Niệm, nhận ra từng tâm hành diễn biến trong tâm, tôi đã buông xả dĩ vãng buồn vui, đã quăng đi những lo âu, đau thương, cay đắng của quá khứ, sống hồn nhiên như baby vừa mới đựơc sinh ra. Được sống hạnh phúc bên Thầy và Tăng Thân, nhưng tình quê hương vẫn luôn sống dậy trong tôi, vẫy gọi tôi về, dù tôi biết rằng quê hương tôi vẫn còn đầy rẫy những điều chưa tốt, chưa thực sự có nhân quyền và tự do, tôn giáo vẫn còn bị hạn chế, và còn rất nhiều chướng ngại. Tôi thấy tình yêu quê hương là dòng máu đỏ đang chảy khắp châu thân. Tôi thực sự hòa nhập vào hồn dân tộc. Đã nhiều năm qua, tôi theo gương cụ Phan Chu Trinh và các bậc tiền bối, làm chương trình học bổng Hiểu-Thương, giúp cho các em sinh viên học sinh nghèo hiếu học, đã thành lập Gia Đình Hiểu-Thương, sinh họat hàng tháng để trao truyền cho các em nhân cách sống, đạo đức văn hóa dân tộc, biết yêu thương gia đình, quê hương và tất cả mọi người. Tôi phải về để ít ra, tôi cũng đóng góp đựơc chút hữu ích cho quê Mẹ, mong đền ơn đáp nghĩa bao thế hệ ông cha đã gục ngã gìn giữ giống nòi. Với ước mong đơn giản ấy, năm 2002, tôi đã xin Thầy và Tăng Thân đựơc trở lại quê nhà.

 

Thế rồi, ước mơ khó thành mà đừờng trở về Làng Mai thì bị bít lối. Tôi sống ẩn tu. Bốn năm sau, tôi cùng cô Trần Kim Vân tiếp tục làm Học Bổng Hoa Tình Thương, giúp cho nhiều học sinh, sinh viên nghèo hiếu học, các vùng nông thôn bão lụt, miền núi xa xôi, các cụ già cô đơn, các cháu cô nhi khuyết tật. Dù công sức chúng tôi đóng góp chỉ như những hạt muối nhỏ rắc trên biển, nhưng tôi cũng tự an ủi mình là không thấy thẹn với Tổ Tiên.

Lúc tôi ra đi, Làng Mai vừa tròn Hai Mươi tuồi. Tôi đã làm bài thơ kỷ niệm:

 

Mừng Làng Mai hai mươi tuổi

Mùa tuôn dậy ngọn nến hồng bừng cháy

cội thông già hòa khúc tuổi hai mươi

đơm mầm non hoa trái cho đời

đạo tỉnh thức nơi nơi về qui ngưỡng

Muôn trái tim cùng quay về một hướng

đuốc tuệ soi ngời sáng mãi ngàn sau

Tăng Thân mình vẫn mãi có nhau

Cùng xum họp bên Thầy tu học.

Chùa Từ Nghiêm-01-1-2002

 

 

 

Hôm nay, sau muời năm trở về Làng, tôi thật bồi hồi xúc động

Mới có muời năm thôi mà Làng Mai phát tiển nhanh chóng, trưởng thành, chững chạc như tuổi Ba Muơi.

Năm 2011, tôi qua Mỹ, theo Tăng Thân đi dự các Khóa Tu ở ba Tu Viện lớn thuộc Làng Mai. Tu Viện Lộc Uyển ở California, đã quy tụ đựơc cả ngàn Thiền sinh ngọai quốc và Việt Nam, Thẩy đã trao truyền cho họ giáo pháp đạo Bụt: Pháp Môn Thiền Chánh Niệm khiến họ đã chuyển hóa đựợc những bức xúc, khổ đau xảy ra trong gia đình và xã hội.

 

Tu Viện Hoa Mộc Lan ở Missippi vừa đựơc thành lập, thiền đường và cư xá xây dựng chưa xong mà số thiền sinh các nơi về tham dự rất đông khiến Ban Tổ Chức khá vất vả, nhưng kết quả thành công là nhờ các thầy, sư cô giáo thọ giỏi và tăng ni trẻ nhiệt thành từ Tu Viện Bát Nhã mới sang.

 

Tu Viện Bích Nham thuộc Tiểu Bang NewYork, cả ngàn người Mỹ của tiểu bang đó về tham dự khóa tu. Rồi các khóa tu ở Washington do chùa Hoa Nghiêm tổ chức, người Việt tham dự qúa đông, thiếu chỗ ngồi. Tất cả các khóa tu đều mang lại niềm tin và hạnh phúc cho mọi nguời.

 

Tăng Ni Bát Nhã đang hát tặng Phật Tử VN tham dự Khóa tu Mùa Hè 2012 – tại xóm Trung

Bây giờ, ngồi nghe Thầy nói Pháp thọai với hơn ba trăm người Việt Nam ở Xóm Trung vào ngày Làm Biếng (vì các ngày chính thức Thầy giảng Pháp thọai bằng tiếng Anh hoặc Pháp cho hơn ngàn người ngọai quốc ở ba thiền đường lớn là Xóm Thượng, Xóm Hạ và Xóm Mới) tôi cảm thấy rất vui. Đựợc ngồi chung với đồng bào mình, đựơc nghe Thầy giảng bằng tiếng quê hương trên đất Pháp, làm sao mà không vui cho được! Mấy ngày qua, tôi ở  Xóm Mới- New Hamlet, chung quanh có năm bảy trăm người bản xứ hoặc từ các nuớc khác đến. Họ nói tiếng Anh, tiếng Pháp, nghe xa lạ quá. Hôm nay, đựơc về Xóm Trung, gặp lại người Việt Nam, tay bắt mặt mừng.

 

Thầy nói chuyện thật cảm động, thân thương. Thầy đọc bài Thơ Bên Mé Rừng Đã Nở Rộ Hoa Mai. Tôi nghe mà rưng rưng nuớc mắt. Tôi thấy tôi hiện hữu trong bài thơ của Thầy. Mà chẳng phải một mình tôi đâu, hầu như tất cả mọi người ngồi đây đều hiện hữu trong bài thơ đó, đều là thân cùng tử, ngày hôm nay quy tụ về đây, mừng Làng Mai Ba Mươi Tuổi và đón nhận gia tài. Đó là Gia Tài Tâm Linh, là Pháp môn Thiền Chánh Niệm. Thầy nhắc nhở chúng tôi phải tu tập để mang hạnh phúc cho mình, cho Gia Đình và giúp mọi người chung quanh cùng tu tập để có hạnh phúc. Mình có hạnh phúc thì mới giúp đựơc người khác, mới giúp đựợc xã hội và đất nuớc mình hạnh phúc, tiến bộ.

 

Tôi lấy tựa đề MƯỜI NĂM TÌNH CŨ là một bài hát, đã được ca sĩ Elvist Phương hát, làm nhiều con tim xao xuyến một thời. Nhưng Muời năm Tình Cũ tôi đang chia sẻ với bạn, nó chẳng cũ tí nào. Tôi thấy Làng Mai cơ sở vật chất không thay đổi, vẫn nguyên sơ, mộc mạc như ngày tôi đến, nhưng về nhân số Tăng Ni thì hầu như các sư anh, sư chị lớn, các giáo thọ đã đựơc tăng cường cho tu viện các nước Mỹ, Đức, Úc, Thái Lan, Hồng Kông… để hướng dẫn thiền sinh tu học. Làng Mai bây giờ hiện diện rất đông các Tăng Ni trẻ Tu Viện Bát Nhã từ Việt Nam trở về… Các em người nhỏ nhắn, mặt mũi sáng sủa, đẹp như trăng rằm. Các em đã mang đến cho Làng một sinh khí tươi trẻ. Chỉ cần nhìn những bước đi chánh niệm, nụ cười tươi mát và ánh mắt hồn nhiên của các em là mọi người về đây đã thấy an lạc, hạnh phúc rồi

 

Xin cảm ơn Biến Cố Bát Nhã đã như cơn sóng dữ xô đẩy các em vượt trùng dương, hội tụ về Làng Mai, xây dựng Tăng Thân lớn mạnh, vươn cánh tay dài khắp Năm Châu, buớc những bước chân vững chãi, tròn đầy Ba Mươi Tuổi.

 

Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ
Tình đã không phai mà vẫn nguyên sơ.

 

Tình thương yêu tôi dành cho Làng Mai, cho Tăng Thân, cho Thầy vẫn sắt son như Tâm Ban Đầu. Nó không đến, không đi, không cũ, không mới, nó bất biến, thường trong vô thuờng, tròn đầy, tinh khôi như thuở nguyên sơ!

 

Chùa Từ Nghiêm – Xóm Mới
Tháng 7-2012.
Chân Y Nghiêm

 

 

Khoa học và đời sống chánh niệm

 

Nhà khoa học nắm tay nhà đạo học như thế nào?

Về với khóa tu 21 ngày tại Làng thường là điểm hẹn của các bạn thiền sinh Tiếp hiện sau hai năm định kỳ. Nếu bạn có cơ hội tham gia một lần khóa tu 21 ngày, bạn sẽ cảm nhận có gì đó mới lạ trong đời sống quen thuộc của mình. Các bạn Tiếp hiện thường mang theo những gì gọi là thời cuộc để về thăm Làng. Bằng những kinh nghiệm thực tế, bằng những thách thức của đời sống công sở, gia đình và xã hội…, các bạn đã làm thăng hoa đời sống chánh niệm của mình và mọi người xung quanh. Rồi đến hẹn các bạn lại về Làng trồng thêm những khóm hoa tươi thắm hơn trong những buổi chia sẻ cùng nhau và chia sẻ với Thầy và tăng thân những băn khoăn trong cuộc sống… Niềm vui lại được nhân lên khi các bạn đồng hành cùng tăng thân xuất sĩ như anh chị em một nhà, cùng ngồi nghe Thầy ôn lại những điều căn bản về bước chân, hơi thở, nụ cười trong khi nghe chuông, rửa chén, đi, đứng, nằm, ngồi… Được gặp lại Thầy, rồi nhìn Thầy đi, Thầy ngồi, Thầy chia sẻ, Thầy uống trà và được cùng sống với gia đình áo nâu đã làm cho các bạn có thêm niềm tin và mạnh dạn buông bỏ những âu lo để sớm hòa nhập vào đời sống tăng thân.

Nhà khoa học nắm tay nhà đạo học là chủ đề quán chiếu cho khóa tu 21 ngày  năm nay. Thầy đã viết một bức thư tâm sự với các nhà khoa học trẻ trong khóa tu mùa Đông vừa qua. Nếu bạn là một người thực tập lâu năm chắc hẳn bạn sẽ nhận ra đây là một bài tập khá hấp dẫn. Bức thư không chỉ hiến tặng cho cuộc đời tuệ giác của Thầy cùng tăng thân mà đó là cả tấm lòng thương cảm khi Thầy tận tình chỉ rõ những điểm sáng trong kinh văn mà Thầy đã khai đường bằng sự thực tập cần mẫn trong đời sống hằng ngày. Nhân dịp kỷ niệm 30 năm Làng Mai Thầy chỉ rõ có một con đường khai thông nỗi lo lắng và sợ hãi trong thời đại ngày nay, con đường cho nền đạo đức và tâm linh toàn cầu, con đường thực hành Năm Giới bằng đời sống chánh niệm. Và trên con đường ấy, nhà khoa học nắm tay nhà đạo học cùng đi. Bởi: “…Khoa học đã hé thấy được là không sự vật nào có sự tồn tại độc lập, tất cả đều chỉ là một phần của mạng lưới và mang mạng lưới trong tự thân mình. Các hạt điện tử không tồn tại độc lập, những lực tương tác giữa các điện tử với môi trường và với những hạt khác là một phần của chúng, hoặc là tất cả chúng. Cũng như một bông hoa chỉ được làm bằng những gì không phải là hoa: mặt trời, đám mây, đất, phân bón, người trồng hoa, v.v… Lấy ra khỏi bông hoa những yếu tố không phải bông hoa, thì bông hoa không còn. Một điện tử cũng thế, mà cả một tinh cầu cũng thế(Tâm sự với nhà khoa học trẻ)

Và “…Theo đạo Bụt, sự sống không phải chỉ có mặt ở đây mà là có mặt nhiều nơi khác trong vũ trụ bao la. Đó là cái thấy trong đạo Bụt về vũ trụ, đạt được do trực giác và được diễn tả một cách đơn giản hóa, cũng như cách diễn tả Siddhartha tiếp xúc với khổ đau của cuộc đời qua bốn lần đi dạo ngoài bốn cửa hoàng thành. Ta không nên so sánh cái diễn tả ấy với cái thấy của khoa học đang có về vũ trụ tinh hà. Bởi vì mục đích chính của đạo Bụt không phải là tìm hiểu vũ trụ mà là tìm hiểu cách thực tập để vượt thoát những sở tri chướng và phiền não chướng để con người có thể sống thảnh thơi hơn và an lạc hơn…” (Tâm sự với nhà khoa học trẻ)

Chắc hẳn nhà khoa học ngày đêm khám phá và tìm hiểu cũng vì muốn hiến tặng cho con người một đời sống thảnh thơi và an lạc hơn. Bởi vì: “…Nhà khoa học cũng là con người có khổ đau, muốn đi tìm hạnh phúc cho nên phải thấy được rằng đạo Bụt là một thứ khoa học thực tiễn với những phương pháp thực tiễn để chuyển hóa khổ đau và tạo dựng hạnh phúc.”

 

Nhà khoa học nội hướng

Bằng kinh nghiệm khổ đau cùng với tấm lòng yêu đạo mến đời, Thầy tinh chuyên cập nhật những vấn đề cần quan tâm và nhu yếu hạnh phúc ngày nay, Thầy lật lại những trang kinh xưa,  hết lòng kế thừa những tuệ giác của Bụt, Tổ trong đời sống xuất gia để đóng góp cho một nền đạo đức và tâm linh toàn cầu trong đời sống hiện đại. Những tuệ giác ấy như những công cụ thiết thực giúp cho cuộc đời bớt khổ. Như bạn thấy, nếu nhà khoa học không ngừng chế tạo ra những dụng cụ mới giúp cho công trình khám phá thì công việc của nhà đạo học là kế thừa những cái thấy của khoa học và kiểm chứng bằng đời sống trực giác để nhận ra bản chất đích thực của khổ đau và hạnh phúc. Và trong khóa tu này, Thầy nhắn gửi với các bạn tham dự khóa tu rằng: nhà đạo học phải thanh tịnh hóa cái tâm khi dạy, học và sống. Thanh tịnh hóa thân tâm không dành riêng cho nhà đạo học, cho người xuất sĩ mà đó là công trình làm đẹp cho đời, là công trình của mọi người. Bạn cũng có thể vừa là một nhà khoa học vừa là một nhà đạo học. Nếu bạn muốn, bạn có thể trở về tự thân và bắt đầu khám phá công trình khoa học hấp dẫn này, sớm muộn gì bạn cũng sẽ nếm được hương vị ngọt ngào và niềm vui sống cùng khoa học nội hướng. Chúc bạn thành công!

Khóa tu 21 ngày (01/06 – 21/06/2012)

Thiên văn học và thi sĩ

Giáo sư Trịnh Xuân Thuận sẽ có hai buổi trình bày về Khoa học và Phật học tại khóa tu 21 ngày tại Làng Mai.

Năm nay 2012, từ ngày 1 tháng 6 đến ngày 21 tháng 6, tại Làng Mai sẽ có khóa tu ba tuần lễ cho các nhà khoa học và Phật học, với chủ đề “Nhà Khoa học nắm tay nhà Phật học”. Trong khóa tu này, giáo sư Trịnh Xuân Thuận sẽ có hai buổi trình bày vào những ngày 3 và 4 tháng 6, tại xóm Thượng và xóm Mới Làng Mai.

Giáo sư Trịnh Xuân Thuận sinh ở Hà Nội ngày 20-8-1948. Ông rời Hà Nội năm 6 tuổi. Gia đình cư trú ở Sài Gòn.

Ông được học ở đó cho đến khi đậu tú tài (1966) tại trường Jean Jacques Rousseau.

Sau một năm học tại trường Ecole Polytechnique ở Lausanne, ông đã theo học tại các trường Đại học nổi tiếng bên Hoa Kỳ: trường California Institute of Technology (Caltech) và trường Đại Học Princeton. Năm 1974, ông đậu bằng tiến sĩ vật lý học thiên thể (astrophysics) dưới sự chỉ dạy của Giáo sư Lyman Spitzer, người đã sáng tạo ra viễn vọng kính Hubble và một trong những nhà khoa học đi tiên phong trong lĩnh vực vật lý môi trường vũ trụ (interstellar space) và vật lý plasma.

Từ 1976 ông dạy vật lý học thiên thể tại trường Đại học Virginia ở Charlotteville. Ông cũng là nhà nghiên cứu tại Viện Vật Lý Thiên Thể ở Paris và cộng tác với các nhà khoa học Pháp. Ông vừa hoạt động tại Pháp vừa hoạt động tại Hoa Kỳ.

Ông nổi tiếng thế giới về lĩnh vực vật lý ngoài thiên hà (extragalactic physics), và là tác giả của trên 200 bài viết về sự cấu tạo của các thiên hà, nhất là các thiên hà lùn (dwarf galaxies) và về sự tổng hợp giữa các yếu tố nhẹ trong hiện tượng Big Bang.

Năm 2004, với viễn vọng kính Hubble ông đã khám phá ra được lần đầu tiên thiên hà trẻ nhất (I Zwicky 18 ) của vũ trụ vào thời điểm đó.

Ông là tác giả nhiều sách về khoa học cho đại chúng. Tổ chức UNESCO đã trao cho ông giải thưởng Kalinga năm 2009, vì tài năng đại chúng hóa khoa học ấy.

Tại trường đại học Virginia, ông có  dạy một lớp gọi là: “thiên văn học cho các nhà thơ” (astronomy for poets).

Ngày 6 tháng 6 năm 2012 Ông sẽ nhận Giải Thưởng Văn Học Thế Giới  CINO DEL DUCA của Institut de France à Paris.

Mùa xuân ở Làng

«…Chầm chậm xuân về lòng đất chuyển
Nhạc trời thanh thoát rộn muôn phương…»

Nàng Xuân đã về và đang thì thầm cất tiếng gọi. Ông mặt trời nghe thấy liền vội mở toang cửa, rọi những tia nắng ấm áp đón mừng. Mặt đất với những hơi thở rạo rực, hổn hển đang căng phồng lên nứt mình đáp trả. Cây cối, muôn vật mở mắt, vươn vai chào đón Xuân về. Hòa theo sự thay đổi của đất trời cảnh vật ở tại Làng Mai cũng đang khoác lên mình một chiếc áo mới.

Bởi háo hức, vui mừng khi được gặp lại người thương nên Ông mặt trời đã thức dậy sớm và đi ngủ trễ hơn so với mùa đông. Lúc này Ông không còn mang khuôn mặt ủ dột, xám xịt nữa mà lúc nào cũng cười tươi với Đất. Vào cuối  tháng hai đã có những buổi ban mai với những ánh nắng chói lọi và những buổi chiều vàng rực rỡ. Mặt trời đã bắt đầu quyến luyến với mặt đất mãi đến tám chín giờ tối mà vẫn không muốn rời. Hàng nghìn, hàng vạn mầm hoa thủy tiên ẩn mình dưới lòng đất sâu nay nghe tiếng gọi của nắng ấm của nhịp điệu mùa xuân liền hồi sinh biểu hiện. Trong mùa đông, mặt đất ở mé rừng bên phải của chùa Pháp Vân – Xóm Thượng – khu vực này được Thầy đặt tên là Pháp Thân Tạng – chỉ thấy toàn là lá khô và tuyết, vậy mà bây giờ những chồi non đang vươn mình trỗi dậy. Một chồi rồi hai, ba,… chồi đang nẩy lộc vươn cao. Cả một vùng đất khô cằn trước kia nay mơn mởn những chiếc lá non xanh như các bàn tay bé thơ vẫy gọi.

Pháp đàm tại Xóm Thượng

Rồi đầu tháng ba những bông hoa vàng vàng xinh xinh bắt đầu có mặt. Những cánh hoa mỏng manh, vàng tươi đang rủ nhau khoe sắc khắp cả một vùng. Nhìn từ xa cứ y như là một thảm lụa mùa vàng đang lung linh trong nắng vậy. Thật là một điều mầu nhiệm! Nếu ai mới tới Làng Mai lần đầu thì ắt hẳn sẽ thấy ngạc nhiên vô cùng bởi sự xuất hiện đột ngột của chúng, và sẽ không khỏi thắc mắc chúng đến từ đâu. Bởi sự hiện diện của chúng cứ y như là sự xuất hiện của các vị Bồ tát trong phẩm thứ 15- «Tùng Địa Dũng Xuất» – của kinh Pháp Hoa vậy. Trước khi đi khóa tu ở Anh, Sư Ông và toàn thể tứ chúng Làng Mai đã có buổi Lễ Hội Hoa Thủy Tiên trong không khí thân tình, ấm áp tại Pháp Thân Tạng để đón mừng sự mầu nhiệm  của cuộc sống mà thiên nhiên ban tặng.

Hội hoa Thủy Tiên

Giữa tháng ba cây cối đâm chồi ngày càng một nhiều hơn, đâu đâu cũng là những rừng cây với những lá non xanh mướt. Vườn mận (mận được trồng để lấy trái làm mứt ăn hoặc sấy khô) ở Xóm Hạ chưa ra lá non nhưng sức sống mãnh liệt được dồn nén lại trong những tháng mùa đông qua đang được biểu hiện qua các nụ hoa. Hai năm trước những cây mận ở Làng được tỉa nên bị mất sức, do đó khi mùa Xuân đến hoa thường không nhiều lắm. Nhưng năm nay cây nào cây nào cũng chi chít những hoa là hoa, báo hiệu một mùa bội thu. Những cánh hoa mận bé tí nhưng trắng muốt, tinh khiết nở đầy từ gốc đến cành lẫn ngọn, trông cứ như tuyết đang đậu trên cây vậy. Bao quanh Xóm Hạ là 1250 cây mận nên nhìn ở đâu cũng thấy một màu trắng tinh khôi.

Đồi mận Xóm Hạ

Ngày 22.03 vừa qua, tứ chúng Mai thôn đã có một ngày quán niệm và thưởng thức Hội Hoa Mai cùng nhau tại chùa Cam Lộ- Xóm Hạ trong hương thơm của hoa mận. Giờ thiền hành hôm ấy sư cô Bích Nghiêm đã dẫn đại chúng đi quanh vườn mận ở Xóm Hạ. Từng cánh hoa trắng bé tí theo gió rơi rơi trong không gian, trên mặt đất, trên những vạt áo nâu trông đẹp lạ, cứ như hoa từ trên trời rơi xuống vậy. Đặt từng bước chân chậm rãi, nhẹ nhàng trên đất lòng thầm biết ơn sự cống hiến của cây cho cuộc đời, cho sự sống; và đồng thời cũng gởi lòng tri ân đến những bàn tay, những tấm lòng đã đóng góp để cho vườn mận đủ cơ hội có  mặt như hôm nay.

Ngày xưa Làng Mai có tên là Làng Hồng, sau bởi hoa mận trông giống như bạch mai ở Việt Nam, và cũng  vì ở miền Bắc Việt Nam hay gọi mận là mai (trái ô mai) nên Thầy dạy đổi tên thành Làng Mai cho hợp với thực tại. Cho nên từ đó Làng có tên là Làng Mai. Những cây mận này có mặt từ những năm đầu tiên Làng mới được thành lập, nó được trồng với mục đích để gây quỹ cho trẻ em đói ở Việt Nam trong những năm đầu thập niên 80. Trong số 1250 cây mận được trồng ở Làng có khoảng 500 cây đã được trồng với túi tiền của những thiếu nhi về Làng tham dự khóa tu Mùa Hè. Hầu hết những thiếu nhi này là người Việt.

Thiếu nhi khi gởi tiền về trồng một hoặc hai cây mận biết rằng trái mận sấy khô bán đi sẽ trở thành tiền để gởi tặng cho các bạn cùng lứa tuổi có hoàn cảnh khó khăn ở Việt Nam nên hết lòng yểm trợ. Cây mận là sợi dây nối  liền các em thiếu nhi sống ở châu Âu, châu Mỹ với các em thiếu may mắn ở quê nhà. Gốc rễ cây mận sống trên đất Xóm Hạ- Làng Mai nhưng nhờ những gốc rễ ấy mà những em thiếu nhi chủ nhân của các cây mận cũng có gốc rễ ở quê nhà.  Đến mùa hè khi có dịp về Làng tham dự khóa tu thì các em có dịp thăm viếng và chăm sóc những cây mận của mình, còn nếu không về được thì nhờ bạn bè hoặc người  thân chăm sóc dùm.

Đến ngày quán niệm kế sau (28.03) đại chúng lại có dịp được thưởng thức vẻ đẹp của hoa mận thêm một lần nữa tại chùa Từ Nghiêm – Xóm Mới. Vườn mận này vì không phải của Làng trồng nên không có thu hoạch trái như ở Xóm Hạ, nhưng được phép ngắm nhìn, tận hưởng  và chơi với nó suốt bốn mùa. Buổi ăn cơm quá đường hôm ấy thật là một kỉ niệm khó quên đối với các bạn thiền sinh đến tu tập trong trong tuần này.

Ăn cơm quả đường tại Xóm Mới

Quý thầy quý sư cô cũng khất thực rồi đi thành hai hàng như mọi hôm, nhưng thay vì đi từ nhà ăn ra thiền đường thì nay đi từ nhà ăn ra vườn mận. Giống như hồi  thời Bụt, sáng các thầy đi khất thực sau đó cùng nhau về rồi vào vườn Kỳ Đà thọ trai vậy. Hai hàng áo nâu đi giữa vườn mận trắng xóa trông đẹp lạ! Những hàng người ngồi ngay ngắn trên cỏ, trên hoa cùng nhau thưởng thức mầu nhiệm của đất trời, của thức ăn, và sự có mặt của nhau trong yên lặng. Xung quanh là muôn vàn tiếng chim hót ríu rít, tiếng vo ve của ong, tiếng thì thầm của lá; còn hoa thì đậu trên áo, rơi cả vào bát cơm. Cứ y như chư thiên đang trỗi nhạc và rải hoa cúng dường vậy.

Xuân về, sức sống tuôn dậy. Những hạt giống lành đang nẩy mầm sau các trận mưa xuân. Mọi vật dường như mới hơn, rõ hơn. Có lẽ thế mà không gian cũng trở nên rộng rãi, thoáng đãng hơn. Và tấm lòng cũng như mở ra hơn trong những trái tim đang học hiểu, học yêu thương .

Mùa Giới Đàn ấm áp

 

Vậy là chúng ta đã bắt đầu ăn mừng Làng Mai 30 tuổi này hơn hai tháng rưỡi rồi. Bắt đầu bằng việc đón năm mới 2012, rồi đến tết Nhâm Thìn, đặc biệt là sự ra đời Lá thư Làng Mai số 35 với rất nhiều bài viết tâm sự những chuyến đi ngoạn mục của các thầy, các sư cô với ước mơ muốn trở thành người xuất sĩ. Có người nói đùa, đây là cuốn tiểu thuyết Làng Mai, bởi vì mỗi bài là một câu chuyện thật, một cuộc phiêu lưu hay một cuộc cách mạng đầy những gian truân, thú vị của mỗi tác giả. Kế đến là Đại Giới Đàn (ĐGĐ) Tình Huynh Đệ, với sự thăm viếng và chứng minh của hơn năm mươi vị Tôn đức từ Việt Nam sang. Đây là một ĐGĐ đông chư vị tôn đức nhất trong ba mươi năm qua. Ở một nơi xa xôi này mà có đến hơn năm mươi vị chư tôn đức qua thăm viếng là một điều hy hữu.

 

 

Nhạc hội gia đình

Ngày đảnh lễ chào đón chư tôn đức thật ấm áp, hôm đó đã có đại nhạc hội và cắt bánh ăn mừng. Không khí thật vui và ấm cúng như là huynh đệ một nhà. Đặc biệt là các sư anh, sư chị, sư em Tây phương và Việt Nam đều cùng làm thị giả, cùng diễn văn nghệ cây nhà lá vườn cúng dường chư tôn đức. Sư chú Pháp Biểu người Ý nhưng thích nói và học tiếng Việt hăng hái làm người giới thiệu chương trình bằng tiếng Việt với những lời chia sẻ  thân quen mà sư chú đã học được tại Làng từ tấm lòng của một người trò nhỏ, sư chú đã làm cho mái nhà tâm linh thêm gần gũi. Nụ cười và niềm vui tu học của sư chú hôm nay làm chúng con có thêm niềm tin khi được sống cùng với các sư anh, sư chị, sư em tới từ nhiều quốc gia khác nhau… Lời chia sẻ chân tình của sư chú trong một buổi pháp đàm như trở về trong từng lời chia sẻ: “…động lực cho con học tiếng Việt là được nghe pháp thoại trực tiếp của Thầy trong khóa tu mùa Đông, được nghe Thầy giảng kinh,… có cái gì đó rất thân quen mà con cảm thất thích thú… và được chơi với sư anh, sư chị sư em Việt Nam, được dự pháp đàm để hiểu nhau, hiểu văn hóa của Thầy trong đời sống cùng huynh đệ.”

 

 

Tiết mục múa “Mùa xuân này em nhớ Tây Nguyên và dân ca Nam Bộ” do quý sư cô Xóm Mới hiến tặng đại chúng trong dịp Tết Nhâm Thìn đã được trình diễn lại cúng dường chư tôn đức và đại chúng với sự tham gia của các sư cô trẻ. Thật là vui khi có những sư cô ở Làng phải lo Phật sự thì đã có các sư cô khác từ Viện Phật Học ở  Đức qua Làng nhận Giới và tình nguyện thế vào chỗ trống. Những chiếc gùi sư chị, sư em lui cui ngồi cắt dán từ cái sọt rác thân quen đã được dấu kỹ để dành nhân dịp này mới đem ra múa trong nụ cười rạng rỡ trẻ trung. Tiếng nhịp mõ tre hòa vào tiếng hát ca và ánh mắt long lanh ngời sáng cái tuổi xuân ca đầy đạo vị như đang hòa vào ánh nắng đầu xuân của Làng. Đây những chiếc nón tre ngày ngày che nắng với chiếc áo nhật bình, chiếc áo vạt hò lam thân thuộc đã cùng các sư chị, sư em người Malaysia, Indonesia, Hong Kong làm trang phục múa cùng nhau. Thêm vào đó sư em Trai Nghiêm (người Nhật) và thầy Pháp Linh (người Anh) hiến tặng chư tôn đức tiết mục hòa nhạc của đàn vĩ cầm và phong cầm…

 

Những lời chia sẻ của sư cô Chân Không, sư cô Chân Đức kể về sự ra đời của Làng cùng những người học trò đầu tiên. Và thêm nữa, sư cô Châu Nghiêm đã cúng dường một trò chơi tập thể, chư tôn đức cùng toàn thể đại chúng đã làm nên những tiếng mưa lác đác, nho nhỏ, lộp độp…  cơn mưa từ từ tạnh nhưng âm hưởng, nhịp điệu của người và thiên nhiên như còn ở lại…

 

 

Cuối buổi, quý thầy quý sư cô đã niệm danh hiệu đức Bồ tát Avalokiteshvara. Trước khi niệm, Sư Ông đã cùng lên đứng giữa các thầy, các sư cô và bày tỏ lòng biết ơn đến chư tôn đức. Sư Ông nói tới sự có mặt của Làng Mai ở Tây phương như một món quà mà Việt Nam hiến tặng cho quốc tế. Bởi vì Làng Mai có gốc rễ từ đạo Bụt Việt Nam. Một buổi đảnh lễ chư tôn đức rất gia đình và gần gũi.

 

Bản giao hưởng huynh đệ

Đây sư em Trai Nghiêm lui cui chuẩn bị món bánh Nhật, đặc sản quê nhà cúng dường chư tôn đức; sư mẹ Thoại Nghiêm đăng ký một món, sư mẹ Hoa Nghiêm một món, sư mẹ Bảo Nghiêm một món, sư mẹ Định Nghiêm, sư cô Trí Giác…, các sư mẹ đã cùng xuống bếp đóng góp tình huynh đệ rất hăng say và hết lòng. Những món ăn không có gì cao sang cũng chỉ là rau đậu hàng ngày đó thôi, nhưng gói theo niềm vui khi có mặt cùng nhau làm, rồi cùng nhau tham gia những buổi lễ, hay nghe Sư Ông chia sẻ Kệ Truyền Đăng… đó là một bản giao hưởng thật đẹp. Lúc này hình ảnh Sư Ông thường ví dụ trong các buổi pháp thoại về vũ điệu của một một đàn ong, một đàn kiến, hay sự biểu hiện của một bông hoa, môt rừng cây như tiếp thêm cho chúng con năng lượng. Và chúng con thấy thật sự thiên nhiên đã có mặt trong lòng cuộc sống lâu rồi nhưng chúng con ít khi nào nhận diện ra điều mầu nhiệm đó.

 

Sống động tình thầy trò

Ngày thứ 5 của ĐGĐ, Sư Ông mời chư tôn đức đi thăm “Con Đường Huyền Thoại”, thăm Sơn Hạ và viết thư pháp theo đề nghị của chư tôn đức. Tại chùa Sơn Hạ, những câu thư pháp sống động tình thầy trò, tình huynh đệ đã làm chứng tích để lại cho đời… Trong giây phút ngắn ngủi đó đã có những hình ảnh đẹp, những câu chuyện đẹp… Làm sao quên được sự thân thương của gia đình tâm linh khi một vị Hòa thượng được Sư Ông trao thư pháp cho thì nâng lấy đôi bàn tay của Sư Ông đặt lên trán rất âu yếm, rất thân thương….

Thấy như vậy một Sư bà lên tiếng hỏi: “Bạch Hòa thượng! Sư Ông đã viết thư pháp cho rồi sao Hòa thượng còn cầm tay làm chi nữa…”

Hòa thượng mới bộc bạch: “Tui cầm, vì tui thương đôi bàn tay hơn tám mươi tuổi rồi mà viết không có run.”

Đại chúng ai cũng cảm động bởi sự ân cần, gần gũi, thương kính của các bậc trưởng thượng… Vậy đó, không khí thật là chan chứa tình huynh đệ một nhà.

 

 

Trong suốt thời gian ĐGĐ, hạnh phúc nhất là thấy được hình ảnh chư tôn đức dùng cơm chung với nhau, đi thiền hành chung với nhau, đi chợ chung với nhau, đi picnic chung với nhau…. Hình ảnh nào cũng đẹp, cũng thương. Sư bà Bồ Đề, tuổi đã hơn tám mươi nhưng vẫn thuộc làu bài “Hoa vẫn nở trên đường quê hương”. Trước khi hát, có một vị tôn túc hái một bông hoa đầu xuân trên thảm cỏ tặng cho Sư bà và đề nghị Sư bà: “Sư bà hát đi, hát tặng Sư Ông đi!” Vậy là Sư bà cầm hoa và bắt đầu hát. Hồn nhiên, dễ thương mà đầy sự cung kính của một người học trò đối với người thầy quý kính. Sư bà hát với tất cả niềm vui làm chúng con thật cảm động.

Chư tôn túc thiền hành cùng Sư Ông

 

Thâm tình một chuyến đi

Sau ĐGĐ, chư Tôn đức đi thăm Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu (EAIB) và các thành phố Koln, Frankfurt, Heidelberg, Strasbourg ở Đức, có một ngày đi thăm thành phố Amsterdam ở Hòa Lan. Sau đó phái đoàn về thăm Paris. Mặc dù trong chuyến đi thăm này, vẫn còn nhiều điều thiếu sót nhưng chư tôn đức đã hoan hỷ chấp nhận những lỗi lầm của chúng con và cho chúng con tình thương trên cuộc hành trình về Làng, cũng như đi thăm viếng các trung tâm tu học của Làng. Chúng con biết ơn tình thương của chư tôn đức dành cho chúng con. Chúng con như tiếp nhận thêm năng lượng để tu học với tình thương ấy. Giờ đây Đại Giới Đàn đã đi qua, nhưng những câu chuyện, những hình ảnh ấy vẫn còn… Đâu đó bên chung trà vẫn còn để lại nụ cười, ánh mắt, dáng hình của chư tôn đức, của Thầy, của sư cha, sư mẹ, sư chị sư em chúng con. Chúng con xin cảm tạ tấm chân tình của chư tôn đức và xin giữ lại làm hành trang cho mình trên bước đường tập tu, tập sống.

Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu (EAIB) Thành phố Waldbröl – Đức

Nhà thờ lớn ở thành phố Koln – Đức

Tại chánh điện ngôi chùa Việt Nam ở Hà Lan

Tặng thư pháp cho chủ nhân của Bảo tàng Tượng Bụt

Bảo Tàng Tượng Bụt – Đức

Thành phố Heidelberg

Chùa Phật Huệ – Frankfurt

Tụng kinh hộ niệm

Trước tòa nhà Nghị Viện Âu Châu – Strasbourg

Bảo tàng Louvre – Paris

Đồi montmartre – Paris

Nhà thờ Đức Bà Paris

Hình ảnh Đại Giới Đàn Tình Huynh Đệ

Chư Tôn Đức đã đến chứng minh và hộ niệm trong Đại Giới Đàn Tình Huynh Đệ

Tổ chức tại Viện Cao Đẳng Phật Học Đạo Tràng Mai Thôn, từ ngày 25 tháng 02 đến ngày 01 tháng 03 năm 2012

 


Rước Giới Bản từ thiền đường Chyển Hóa đến thiền đường Nước Tĩnh


Hội đồng thập sư niêm hương

 

Khai mạc Đại Giới Đàn Tình Huynh Đệ

Nam Mô Bụt Thích Ca Mâu Ni.

Kính bạch Sư Ông trưởng lão Làng Mai.

Kính bạch chư tăng ni, kính thưa quý quan khách, quý giới tử cùng toàn thể đại chúng.

Hôm nay trong không khí trang nghiêm, ấm áp của đại gia đình tâm linh tại đạo tràng Mai Thôn Pháp Quốc, chúng tôi cùng quý tôn đức tăng ni Việt Nam hết sức vui mừng thăm viếng, đảnh lễ, khánh tuế Sư Ông được tăng phước, tăng thọ để làm chỗ nương tựa cho chúng con và cho khắp nơi trên thế giới và cũng xin chúc mừng chư tăng ni và đạo tràng vừa mãn khóa ACKD 2011- 12012. Chúng tôi cũng được biết năm nay Làng Mai kỉ niệm 30 năm thành lập. Ba mươi năm dấn thân, Sư Ông và đại chúng đã vượt qua một chặng đường khá dài dể xây dựng một đạo tràng tu học khắp nơi trên thế giới.

“Lưới nghi muôn trùng phá

Đuốc tuệ vạn nẻo soi”

Quả thật là như thế, sự tinh chuyên không mỏi mệt của vị thầy gần 90 tuổi vẫn cùng đại chúng tiếp tục gieo những hạt giống hiểu biết, thương yêu, không thành kiến, không kỳ thị, không bạo động hận thù, từng bước kiến tạo tịnh độ tại dân gian. Chúng tôi rất hãnh diện để nói lên lời tán thán và tri ân một vị tòng lâm lãnh tụ đã làm rạng rỡ cho đạo pháp và làm thơm cho quê hương, quê mẹ Việt Nam.

Và một điều đặc biệt nữa là có 35 giới tử Tỳ Kheo, 51 giới tử Tỳ Kheo Ni, 20 giới tử Thức Xoa Ma Na và 40 giới tử Tiếp Hiện. Họ đang cần cầu giới pháp để tiếp tục con đường của chư Bụt, chư Tổ. Chúng tôi rất hoan hỉ để chứng minh và hộ niệm trong Hội Đồng Truyền Giới cho đàn hậu tấn. Thay mặt ban tổ chức và Hội Đồng Truyền Giới chúng tôi long trọng tuyên bố khai mạc chính thức Đại Giới Đàn Tình Huynh Đệ. Kính chúc chư tôn đức Hội Đồng Thập Sư Tăng, chư tôn đức Hội Đồng Thập Sư Ni, các giới tử an trú thanh tịnh, vững chãi thảnh thơi trong suốt thời gian Đại Giới Đàn. Xin tất cả đại chúng cùng chắp tay làm lễ khai chung gia hộ cho Đại Giới Đàn thành tựu viên mãn.

 

 

Hội Đồng Truyền Giới:

Hòa Thượng  Truyền Giới: Thích Nhất Hạnh.

Yết Ma Khất Sĩ  Nam: Thích Tịnh Hạnh.

Giáo Thọ Khất Sĩ  Nam: Thích Như Tín, Thích Minh Nghĩa.

Bảy Vị Tôn Chứng Khất Sĩ  Nam: Thích Nhật Quang, Thích Huệ Ấn, Thích Chí Mãn, Thích Phước Trí, Thích Thiện Tánh, Thích Minh Cảnh, Thích Minh Tuấn.

Thủ Chúng Khất Sĩ  Nam: Thích Chân Thanh Huân.

Điển lễ Khất Sĩ  Nam: Thích Chân Pháp Ứng.

Chư Tôn Đức Tôn Chứng: Thích Nguyên Hạnh, Thích Thiện Sơn, Thích Từ Đạo, Thích Chân Pháp Đăng, Thích Chân Pháp Niệm, Thích Giác Độ, Thích Nguyên Hiền, Thích Quảng Phúc, Thích Chân Pháp Độ, Thích Chân Pháp Thạnh, Thích Chân Trung Hải, Thích Chân Pháp Ý, Thích Chân Pháp Dung, Thích Chân Từ Thông, Thích Chân Pháp Tuyền, Thích Giới Đạt, Thích Chân Pháp Trạch, Thích Chân Pháp Nhẫn, Thích Chân Pháp Tự.

 

Hòa Thượng Truyền Giới Nữ: Thích Nữ Tịnh Hạnh, Thích Nữ Tịnh Nguyện

Yết Ma Khất Sĩ  Nữ: Thích Nữ Tịnh Thường.

Giáo Thọ Khất Sĩ  Nữ: Thích Nữ Chơn Hiền, Thích Nữ Như Tuấn.

Bảy Vị Tôn Chứng Khất Sĩ  Nữ: Thích Nữ Lưu Phong, Thích Nữ Như Bửu, Thích Nữ Như Ngọc, Thích Nữ Như Minh, Thích Nữ Hạnh Toàn, Thích Nữ Diệu Đạt, Thích Nữ Minh Đăng.

Thủ Chúng Khất Sĩ  Nữ: Thích Nữ Chân Không.

Điển lễ Khất Sĩ  Nữ: Thích Nữ Chân Thanh Ý.

Chư Tôn Đức Tôn Chứng Nữ: Thích Nữ Đàm Kiên, Thích Nữ Đàm Lan, Thích Nữ Đàm Vĩnh, Thích Nữ Đàm Tuyết, Thích Nữ Đàm Đoan, Thích Nữ Đàm Nghiêm, Thích Nữ Từ Nhu, Thích Nữ Hạnh Châu, Thích Nữ Chân Đức Nghiêm, Thích Nữ Trí Giác, Thích Nữ Chân Diệu Nghiêm, Thích Nữ Chân Bảo Nghiêm, Thích Nữ Chân Hoa Nghiêm, Thích Nữ Chân Từ Nghiêm, Thích Nữ Chân Tịnh Quán.

Giới tử thọ giới Tỳ kheo tại Làng

Giới tử thọ giới Tỳ kheo ni tại Làng

Giới tử thọ giới Thức xoa ma na tại Làng


Giới tử thọ giới Tiếp Hiện


Kính xin chư tôn đức hứa khả từ bi cho giới tử nương tựa mà tiếp nhận giới pháp

Đại Giới Đàn Tình Huynh Đệ

Đạo Tràng Mai Thôn – Plum Village Practice Center

Brotherhood & Sisterhood Great Ordination Ceremony

 

 

Chùa Pháp Vân – Xóm Thượng
Dharma Cloud Temple – Upper Hamlet
Thú Bảy (Saturday) – 25/02/2012

8:30

Tập họp tại Thiền đường Chuyển Hóa
(Gathering at the Transformation Meditation Hall)

9:00

Rước Giới Bản – Ba La Đề Mộc Xoa từ Thiền đường Chuyển Hóa đến thiền đường Nước Tĩnh (Inviting the Pratimoksha in a procession from the Transformation Meditation Hall to the Still Water Meditation Hall)

9:30 – 10:15

Lễ Khai Đàn (Inauguration Ceremony)

10:30

Nghỉ ngơi (Rest)

11:30

Truyền giới Cận Sự (Transmission of the Five Mindfulness Trainings)

13:00

Ăn trưa (Lunch)
Nghỉ trưa (Rest)

15:30

Truyền giới Tiếp Hiện (Transmission of the Order of Interbeing Precepts)

18:00

Trở về lại Xóm của mình và ăn tối (Returning to home hamlet for dinner)

 


 

Chùa Cam Lộ – Xóm Hạ
Dharma Nectar Temple – Lower Hamlet
Chủ Nhật (Sunday) – 26/02/2012

9:00

Tập họp tại Thiền đường Hội Ngàn Sao
(Gathering at the Assembly of Stars Meditation Hall)

9:30

Truyền giới Thức Xoa Ma Na (Transmission of the Siksamana Precepts)

11:30

Thiền Hành (Optional Walking Meditation)

12:30

Ăn trưa (Lunch)
Nghỉ trưa (Rest)

15:00

Lễ Khai Mạc Truyền Đăng và Lễ Truyền Đăng cho 5 vị
(Lamp Transmission Opening & Lamp Transmission for 5 people)

18:00

Trở về lại Xóm của mình và ăn tối (Returning to home hamlet for dinner)

 


 

Chùa Pháp Vân – Xóm Thượng
Dharma Cloud Temple – Upper Hamlet
Thứ Hai (Monday) – 27/02/2012

9:00

Tập họp tại Thiền Đường Nước Tĩnh
(Gathering at the Still Water Meditation Hall)

9:30 – 12:00

Truyền giới Nam Khất Sĩ (Transmission of the Bhikshu Precepts)
*Cư Sĩ thực tập thiền lạy trong Thiền Đường Chuyển Hóa
*(Other practitioners: Touching the Earth practice in the Transformation Meditation Hall)

12:30

Ăn trưa (Lunch)
Nghỉ trưa (Rest)

15:00

Tập họp tại Thiền Đường Nước Tĩnh
(Gathering at the Still Water Meditation Hall)

15:30 – 17:30

Truyền giới Nữ Khất Sĩ (Transmission of the Bhikshuni Precepts)
*Cư Sĩ thực tập pháp đàm
*(Other practitioners: Dharma Discussion in language groups)

18:00

Trở về lại Xóm của mình và ăn tối (Returning to home hamlet for dinner)

 


Chùa Từ Nghiêm – Xóm Mới
Adornment with Loving Kindness Temple – New Hamlet

 

Thứ Ba (Tuesday) – 28/02/2012

9:00

Truyền Đăng (Lamp Transmission)

12:30

Ăn trưa (Lunch) – Nghỉ Trưa (Rest)

15:00

Giáo thọ mới chia sẻ chung
(Panel sharing from Newly ordained Dharma teachers)

18:00

Trở về lại Xóm của mình và ăn tối (Returning to home hamlet for dinner)

 


Chùa Cam Lộ – Xóm Hạ
Dharma Nectar Temple – Lower Hamlet
Thứ Tư (Wednesday) – 29/02/2012

 

9:00

Truyền Đăng (Lamp Transmission)

12:30

Ăn trưa (Lunch) – Nghỉ Trưa (Rest)

15:00

Giáo thọ mới chia sẻ chung
(Panel sharing from Newly ordained Dharma teachers)

18:00

Trở về lại Xóm của mình và ăn tối (Returning to home hamlet for dinner)

 


 

Chùa Từ Nghiêm – Xóm Mới
Adornment with Loving Kindness Temple – New Hamlet
Thứ Năm (Thursday) – 01/03/2012

9:00

Truyền Đăng (Lamp Transmission & Closing Ceremony)
Bế mạc Đại Giới Đàn

11:30

Thiền Hành (Optional : Walking Meditation optional)

12:30

Ăn trưa (Lunch)

14:30

Nghỉ Trưa (Rest)

15:00

Giáo thọ mới chia sẻ chung
(Panel sharing from Newly ordained Dharma teachers)

18:00

Trở về lại Xóm của mình và ăn tối (Returning to home hamlet for dinner)

Lễ Tự Tứ

 

Tĩnh tọa, Dâng hương



Khai kinh, Tụng Bát Nhã Tâm Kinh

 

Tác Pháp Yết Ma

Thầy Yết Ma:

–         Đại chúng đã tập họp đầy đủ chưa?

Thầy Thủ Chúng:

–         Thưa, đại chúng đã tập họp đầy đủ.

Thầy Yết Ma:

–         Có sự hòa hợp không?

Thầy Thủ Chúng:

–         Thưa, có sự hòa hợp.

Thầy Yết Ma:

–         Đại chúng tập họp hôm nay để làm gì?

Thầy Thủ Chúng:

–         Thưa, đại chúng tập họp hôm nay để thực hiện Yết Ma Tự Tứ cho khóa tu An Cư Kiết Đông năm 2011 và 2012.

Thầy Yết Ma:

–         Xin các vị tôn đức khất sĩ nam và nữ lắng nghe. Hôm nay, ngày mồng 20 tháng 02 năm 2012, là ngày được chọn để làm lễ Tự Tứ cho khóa tu cho khóa An Cư Kiết Đông năm 2011 và 2012 tổ chức tại đạo tràng Mai Thôn. Chúng ta đã tập họp đúng giờ giấc, đại chúng đồng ý sẵn sàng để làm lễ Tự Tứ trong tinh thần hòa hợp, như vậy việc Tự Tứ là hợp pháp.  Đây là lời tác bạch. Bạch như thế, thì phép tác bạch có rõ ràng và đầy đủ hay không?

Đại chúng đáp:

–         Rõ ràng và đầy đủ

Sư Ông ra trước để làm Tự Tứ với các vị trú trì, sau đó các vị trú trì Tự Tứ với Sư Ông. Các vị trú trì quay lại phía đại chúng để nhận Tự Tứ từ đại chúng.

 


Các vị trú trì Tự Tứ với Sư Ông

 

Đại chúng bốn xóm thỉnh cầu Tự Tứ với bốn vị trú trì

Thỉnh cầu Tự Tứ: (cho từng xóm)

(Lạy một lạy, rồi quì thưa).

Xóm Thượng và Sơn Hạ:

–         Xin Thầy lắng nghe cho chúng con.  Hôm nay là ngày Tự Tứ, chúng con các Tỳ kheo, các Sa di và các vị Cận sự nam của chùa Pháp Vân chúng Sơn Thượng và Sơn Hạ cũng xin được Tự Tứ.

Nếu trong ba tháng An Cư Kiết Đông vừa qua, Thầy có thấy, có nghe, hoặc có nghi điều gì về sự thực tập của chúng con thì xin Thầy soi sáng cho chúng con.

 

Xóm Hạ và Xóm Mới:

–         Xin Sư cô lắng nghe cho chúng con. Hôm nay là ngày Tự Tứ, chúng con các Tỳ kheo ni, các Thức xoa ma na, các Sa di ni và các Cận sự nữ của chùa Cam Lộ, Xóm Hạ và chùa Từ Nghiêm, Xóm Mới  cũng xin được Tự Tứ.

Nếu trong ba tháng An Cư Kiết Đông vừa qua, Sư cô có thấy, có nghe, hoặc có nghi điều gì về sự thực tập của chúng con thì xin Sư cô soi sáng cho chúng con.

 

Các vị trú trì  nhận Tự Tứ từ đại chúng.

 

Xóm Thượng và Sơn Hạ:

(Văn soi sáng)

–         Kính thưa các Thầy, các Sư chú và các vị Cận sự,

Trong ba tháng An Cư Kiết Đông vừa qua, các Thầy, các Sư chú và các vị Cận sự đã cố gắng thực tập siêng năng và đã thực hiện đuợc những tiến bộ trên con đường chuyển hóa thân tâm.

Chúng con mong quý vị tiếp tục thực hiện công trình chuyển hóa ấy.  Đại chúng đã từ bi soi sáng để nâng đỡ cho sự thực tập của quý vị.   Mong quý vị tiếp nhận tình thương đó của đại chúng và quán chiếu sâu sắc về những điều đã ghi trong thư soi sáng để có thể đi xa hơn nữa trên con đường lý tưởng của mình.

Chúc quý vị thành công.

 

Xóm Hạ và Xóm Mới:

(Văn soi sáng)

–         Kính thưa các Sư cô và các vị Cận sự nữ,

Trong ba tháng An Cư Kiết Đông vừa qua, các Sư cô và các vị Cận sự nữ đã cố gắng thực tập siêng năng và đã thực hiện đuợc những tiến bộ trên con đường chuyển hóa thân tâm.

Chúng tôi mong quý vị tiếp tục thực hiện công trình chuyển hóa ấy.  Đại chúng đã từ bi soi sáng để nâng đỡ cho sự thực tập của quý vị.  Mong quý vị tiếp nhận tình thương đó của đại chúng và quán chiếu sâu sắc về những điều đã ghi trong thư soi sáng để có thể đi xa hơn nữa trên con đường lý tưởng của mình.

Chúc quý vị thành công.

 

(Văn cảm tạ của bốn vị trú trì)

–         Chúng tôi xin cảm ơn sự soi sáng của Thầy và Đại chúng. Chúng con nguyện sẽ thực tập sâu sắc những điều soi sáng ấy để không phụ tình thương của Thầy và Đại chúng đã dành cho chúng con.

 

(Lạy thêm hai lạy, trở về chỗ ngồi và hồi hướng)