Con đang quan tâm đến Olympics sắp diễn ra vào mùa hè này. Vai trò của chánh niệm và sự tương tức trong môi trường cạnh tranh là gì?
Thiền sư Thích Nhất Hạnh trả lời:
Thầy nghĩ đó là một cơ hội cho mọi người kinh doanh, kiếm tiền và để tiêu thụ. Khi một ai chiến thắng, những người thua cuộc sẽ khổ đau. Đó là sự cạnh tranh, sự so sánh giữa mình và người khác. Tôi làm tốt hơn bạn. Điều đó sẽ tạo ra nhiều sự phân biệt và nhiều sự mặc cảm. Và đó không chỉ là những vận động viên nhưng, cũng cho đám đông, chúng ta tuyển chọn vận động viên mà chúng ta yêu thích và chúng ta đứng về phía họ. Chúng ta đang so sánh: “tôi đây, anh hùng của tôi”. Niềm vui đó, sự cạnh tranh đó là vô ích. Chúng ta coi đó là một hạnh phúc. Và nếu chúng ta không chiến thắng, nếu người hùng của chúng ta không chiến thắng thì chúng ta khổ đau. Bởi vì mọi thứ được dựa trên nền tảng kỳ thị giữa cái ngã và vô ngã. Nếu bạn nhìn sâu, bạn thấy rằng mọi thứ trong sự cạnh tranh đó, ngay cả trong việc giáo dục, giáo viên bị thúc đẩy để có thể dạy học nhiều hơn, làm việc nhiều hơn, để những học sinh có thể lớn lên thì trở thành nổi tiếng hơn và đứng đầu các cuộc thi. Đó là tại sao cả giáo viên và học sinh đều khổ đau từ sự căng thẳng, họ làm việc quá sức. Thậm chí bạn được đứng đầu, bạn phải tiếp tục để mà giữ vị trí đứng đầu đó. Nhìn sâu, chúng ta thấy rằng, chúng ta đang đi về hướng phá huỷ. Chúng ta phá huỷ thân và tâm của chúng ta bằng cách cố gắng quá sức và bị mất năng lượng. Nó rất rõ ràng rằng, trong sự cạnh tranh này, sẽ không có ai là người thắng cuộc. Những “cuộc đứng đầu” sẽ phải chết, và những người chưa được đứng đầu thì họ cũng khổ đau. Thì điều tương tự cũng đúng trong lĩnh vực chính trị, lĩnh vực vũ khí hạt nhân. Chúng ta đang đi vào hướng tự huỷ hoại bản thân. Vì vậy chúng ta cần phải thức tỉnh. Chúng ta cần thay đổi quá trình của nền văn minh. Chúng ta đang huỷ hoại bản thân của chính ta. Điều này rất rõ ràng, sự huỷ hoại của chúng ta như một chủng tộc, loài người, như một môi trường. Nếu chúng ta tiếp tục như vậy, chúng ta hoan nghênh sự tuyệt chủng. Có một điều chúng ta có thể dừng lại nó. Điều đó là năng lượng tỉnh thức tập thể.
Nếu bạn muốn bảo vệ thế giới, thay đổi thế giới, bạn cần một sự tỉnh thức tập thể lớn. Bạn không thể thay đổi xã hội và quá trình lịch sử. Trừ khi, bạn có thể tạo ra một sự tỉnh thức tập thể. Không có sự tỉnh thức tập thể, bạn biết rằng bạn đang tự mình tiến tới sự hủy diệt. Olympic cho chúng ta cơ hội để phản chiếu. Trong cuộc cạnh tranh này, không có người chiến thắng. Mọi người sẽ thua và không phải chúng ta thua loài người, nhưng chúng ta thua như những loài động vật, cây cỏ, khoáng sản. Một khái niệm về bản ngã, bản ngã chống lại vô ngã và nó gây ra rất nhiều khổ đau. Đó là lý do tại sao trí tuệ của giao tiếp bất nhị: “bạn là tôi, và tôi là bạn”, “bạn trong tôi, và tôi trong bạn”. Đó là tuệ giác của tương tức. Khi tôi mới xuất gia là một sư chú sa di, thầy của tôi đã dạy cho tôi cách lạy một vị Bụt. Điều đó đã bị đảo ngược, người lạy và người được lạy, bản chất của cả hai đều trống rỗng. Bạn không nên tự hào mình là Bụt, cũng không nên tự hào khi nói mình là Bụt. Và tôi, tôi cũng không nên xấu hổ rằng tôi không phải là một vị Bụt. Bụt được làm bằng những yếu tố không phải là Bụt, tôi bao gồm bên trong bạn. Và, tôi được làm bằng những yếu tố không phải của tôi, và bạn trong tôi. Khi bạn thấy bản chất của sự tương tức trong bạn và trong Bụt, bạn có thể thấy Bụt trong bạn và bạn trong Bụt. Ngay lúc đó, bạn tiếp xúc bản chất của tương tức. Khi bạn lạy xuống, bạn cảm nhận được sự truyền thông thật sâu sắc. Nếu Bụt chỉ là Bụt và bạn chỉ là bạn thì sự truyền thông không có mặt. Đó là sự thực tập lạy dựa vào bên trong của sự tương tức.
Tôi nghĩ về những điều thần bí của đạo thiên chúa giáo, có những người thực tập, họ có thể thấy giữa họ và chúa Jesus tương tức với nhau. Nếu người thực tập không thể thấy được sự tương tức giữa họ và chúa Jesus. Tôi không nghĩ rằng sự truyền thông sẽ sâu sắc đủ. Bên trong tương tức sẽ giúp bảo vệ chúng ta. Điều đó cần một sự cam kết tập thể. Mỗi chúng ta nên làm việc cùng nhau cho sự tỉnh thức tập thể đó. Nếu bạn là một nhà báo, bạn hãy làm việc như một nhà báo. Bạn là một giáo viên, bạn hãy làm việc như một giáo viên. Chúng ta phải tạo ra sự thức tỉnh đó.
Cuối năm, trời lành lạnh. Cái lạnh không đến nỗi rét như vùng New York, Hoa Kỳ nhưng cũng đủ để con mặc vài lớp áo. Ngồi bên ngọn nến, thưởng thức ly trà thơm, lòng con bình yên đến lạ. Giây phút bên ly trà là giây phút thanh thản, ấm lòng nhất đối với con. Dù trong bất cứ không gian và thời gian nào, trong con đều đong đầy cả khung trời hạnh phúc và tình thương. Buổi sớm mai trở nên thiêng liêng hơn, huyền diệu hơn và ngập tràn năng lượng tinh khôi, đầy sức sống cho một ngày mới bắt đầu.
Con ngồi yên, thưởng thức niềm hạnh phúc và một khuôn mặt hiền từ đầy tình thương hiện lên trong trí nhớ con. Đó là “Sư cô Chân Không – người chị cả của giáo đoàn – người học trò nữ xuất gia đầu tiên của Sư Ông”. Người có một gia tài tình thương không phân biệt bất kỳ một ai, dù đó là cư sĩ tại gia hay xuất gia, dù đó là những đệ tử xuất gia của Sư Ông hay là những vị khách tăng đến thực tập cùng đại chúng. Những hành xử của Sư cô luôn làm ấm lòng người đối diện và trở thành nhiều kỷ niệm đẹp trong tâm khảm của con mỗi khi nhớ về.
Nằm nghe tiếng ru
Năm 2007, được tham dự khóa tu cho người trẻ ở tu viện Bát Nhã, con lên sớm một ngày nên chưa có thời khoá. Sau giờ cơm trưa, Sư cô gọi chúng con vào thiền đường và nói: “Mấy con nằm xuống đi, nằm xuống Sư cô ru cho ngủ”. Con là người mới nhất trong nhóm nên ngơ ngác nhìn. Thấy vậy các bạn kéo con nằm xuống và Sư cô hướng dẫn chúng con pháp môn thiền buông thư. Ôi, thật ngạc nhiên và cảm động biết bao. Con tưởng như mình được trở về thời thơ ấu và được bà ru cho mình ngủ. Từng lời thủ thỉ đầy yêu thương và giọng hát thật ngọt ngào của Sư cô đưa con chìm dần vào giấc ngủ lúc nào không biết. Giấc ngủ thật ngon và thật an lành. Đến khi con thức giấc, Sư cô hỏi chuyện chúng con. Sư cô nói chuyện thật gần gũi xiết bao. Con chỉ ngồi đó lắng nghe vì chưa biết gì về pháp môn và Sư cô, chỉ có một cảm nghĩ là sao Sư cô hiền và dễ thương vậy.
Suốt khoá tu, ngày nào con cũng tận hưởng giờ thiền buông thư của Sư cô và khi về nhà con chỉ nhớ có mỗi pháp môn đó mà thôi. Và từ đó, con có thói quen mới là trưa nào cũng “nằm xuống nghe Sư cô ru”. Nhờ vậy, sức khỏe con tốt hơn, tinh thần tươi vui hơn và chứng bệnh đau dạ dày cũng dần khỏi. Con đã khoe với bạn bè và người thân, cũng như khuyến khích họ thực tập pháp môn đơn giản mà thật hiệu nghiệm này. Bây giờ, mỗi khi có cơ hội hướng dẫn thiền buông thư, con thấy lại hình ảnh thân thương ngày ấy và hết lòng hiến tặng cho mọi người.
Để thương để nhớ
Mùa thu năm 2011, lần đầu tiên con gặp Sư cô ở Lộc Uyển. Sư cô gọi chúng con vào cốc của Sư cô ngồi chơi. Sư cô hỏi tên và nói: “À, con là Đính Nghiêm, người trả lời điện thoại khi sư cô gọi qua Bích Nham”. Con ngạc nhiên và nhớ lại có một lần con nhấc điện thoại và phía bên kia một giọng nói thật hiền: “Sư cô Chân Không đây, con là ai vậy?” Con thưa tên xong thì Sư cô hỏi tiếp con thuộc gia đình xuất gia nào. Rồi Sư cô nói: “Con giỏi lắm, biết thở trước khi nhấc điện thoại. Con còn nhỏ mà đã biết trả lời điện thoại lễ phép, rõ ràng sau này con sẽ làm được nhiều những chuyện khác”. Câu chuyện chỉ có vậy mà Sư cô nhớ và nhắc lại. Con biết Sư cô có trí nhớ rất tốt nhưng với con, đây cũng là một biểu hiện của tình thương Sư cô dành cho sư em nhỏ.
Khóa tu ở Lộc Uyển kết thúc, đại chúng đi lên phía Bắc để hướng dẫn khóa tu tiếp theo ở Google. Sư cô xin ban tổ chức sắp xếp cho chúng con được đi cùng. Sư cô nói: “Chúng con mới đến Mỹ, nếu không được đi đợt này thì đâu biết sẽ có cơ hội nữa hay không!”. Cuối cùng, chúng con cũng được đi, dù chẳng giúp được gì, mà ban tổ chức phải lo thêm chỗ ăn ở và chỗ đi chơi cho chúng con. Khi pháp thoại của Sư Ông kết thúc, chúng con được đi thăm cây cầu Vàng nổi tiếng trong khi Sư cô ở lại cho thiền sinh buông thư.
Trở về Bích Nham, con bị bệnh, ho sòng sọc cả ngày lẫn đêm. Không hiểu sao lúc đó con cứng đầu dễ sợ, nhất định không chịu uống thuốc dù sư cô lớn trong phòng hết lời khuyên nhủ. Rồi Sư cô cũng biết và gửi thuốc cho con, mà con cũng không chịu uống vì đó là thuốc Tây. Mấy ngày sau, Sư cô lại tìm ra thuốc Nam và mang đến dỗ con uống. Con cảm động quá chỉ biết im lặng uống thuốc. Uống xong là ngày mai lành liền. Không biết con lành bệnh do thuốc hay do tình thương của Sư cô nữa.
Sống trong chúng thiệt là hạnh phúc!
Năm 2013, con được làm thị giả Sư cô. Vừa gặp mặt, Sư cô đã tạo cho con một không khí thân tình, ấm áp. “Làm thị giả của sư cô khó lắm đó nghe”, Sư cô nói rồi cười. Nụ cười ấy làm tan hết những lo lắng trong con. Được nuôi dưỡng bởi năng lượng của Sư cô nên con cũng “tự nhiên, gần gũi” với Sư cô ngay lập tức. Con thương Sư cô như bà của mình vậy. Con làm tất cả những gì có thể để chăm sóc Sư cô bằng cả tấm lòng chứ không phải là nghĩa vụ. Và con nghĩ rằng những ai được làm thị giả của Sư cô cũng đều chung suy nghĩ ấy.
Gần Sư cô, con mới biết được khối lượng công việc Sư cô làm cho tăng thân và cho các sư em của mình. Trong khóa tu, Sư cô không bỏ một thời khóa nào. Sáng nào Sư cô cũng dẫn con qua cốc Thạch Lang ngồi uống trà cùng Sư Ông và quý thầy thị giả trước buổi ngồi thiền hoặc pháp thoại. Buổi trưa, Sư cô cho thiền buông thư. Còn buổi chiều, Sư cô làm chủ tọa pháp đàm rồi cho thiền sinh tham vấn. Nếu các sư em gặp khó khăn, Sư cô đều có mặt. Người ở xa thì Sư cô gọi điện khuyên nhủ với tất cả tấm chân tình, còn nếu ở gần, Sư cô dành thời gian ngồi chơi với vị đó. Ngoài ra, Sư cô còn viết sách, trả lời các email của thiền sinh, rồi lo bao nhiêu chuyện khác cho Làng. Hôm nào Sư cô cũng thức rất khuya và dậy thật sớm. Vậy mà lúc nào Sư cô cũng đầy năng lượng tươi vui và đầy nhiệt huyết.
Hồi đó, con là sư út ở Bích Nham, còn ham ăn ham ngủ. Trước khi Sư cô tới Bích Nham, con lo lắm. Bởi con ngại mình khó theo được thời khóa của Sư cô. May sao, nhịp sinh học của con thích nghi được ngay. Hôm nào con cũng thức được tới khi Sư cô đi ngủ và dậy sớm cùng lúc với Sư cô. Con còn trẻ và đâu làm việc nhiều, chỉ có mỗi việc thị giả thôi, nhưng lúc nào Sư cô cũng lo lắng cho con, sợ con mệt hay thiếu ngủ. Sư cô thường hay nói “Cảm ơn con đã chăm sóc sư cô hết lòng”, làm con cảm động lắm. Con thưa Sư cô là chị em con ai cũng muốn có cơ hội chăm sóc Sư cô, ngay cả quý thầy cũng vậy. Sư cô chỉ cười và nói: “Sống trong chúng thiệt là hạnh phúc!”.
Thương mà chiều
Có một tối, mới 9 giờ 30 mà Sư cô đi ngủ rồi. Con ngạc nhiên hỏi thăm thì Sư cô nói: “Sư cô không sao, sư cô chỉ muốn đi nghỉ sớm thôi”. Vậy là con hạnh phúc leo lên giường. Trong giấc ngủ say, con bỗng nghe tiếng lạch cạch, mở mắt ra thì thấy Sư cô đang làm việc trong bóng tối. Con hỏi sao Sư cô không bật đèn lên, Sư cô nói: “Sư cô sợ con thức giấc”. Con nghe mà thấy nghèn nghẹn trong lòng. Con thưa với Sư cô là con ngủ dễ lắm, Sư cô bật đèn to con vẫn ngủ ngon như thường. Sư cô nói: “Thiệt hả? Vậy con bật đèn bàn cho sư cô rồi đi ngủ đi”. Vậy là con đi ngủ tiếp trong niềm hạnh phúc vô biên.
Mỗi lần dùng cơm, Sư cô luôn nhìn vào tô của con xem có món gì, và chia thức ăn cho con. Sư cô có cách chia thức ăn cho thị giả dễ thương lắm, Sư cô nói: “Món này nhiều quá”, hay “Món này sư cô không thích, con ăn giùm sư cô”. Hồi đó con hồn nhiên lắm, cứ nghĩ mình “giúp” Sư cô. Sau này, con mới biết đó toàn là món ruột của Sư cô. Vì sợ con mệt nên Sư cô luôn ép con ăn nhiều cho mau lớn. Có những lúc Sư cô mệt không muốn dùng bữa, nhưng khi nghe thị giả mè nheo: “Sư cô không dùng thì con cũng không ăn”. Sư cô chiều thị giả và cầm đũa, rồi vì thương người nấu cơm nên Sư cô cũng dùng hết luôn.
Có ngày gia đình chú Pritam đến thăm tu viện. Sau khi đưa họ đến thăm Sư Ông, Sư cô tiếp chuyện riêng và chia sẻ một số phương pháp thực tập cho cả nhà, đặc biệt là hai bạn trẻ đi cùng. Ăn trưa xong, Sư cô tặng mọi người một buổi thiền buông thư. Sư cô cũng bảo con “nằm xuống ngủ”. Con chỉ nghe được “in, out” (vào-ra) là con “đi” luôn. Đến khi mở mắt ra, con thấy chỉ còn mỗi mình con trong thiền đường, tất cả đã đi hết rồi. Con ngơ ngác suy nghĩ: Bây giờ tìm Sư cô ở đâu, ni xá, văn phòng hay cốc của Sư Ông? May thay khi vừa ra khỏi thiền đường, con thấy mọi người đang chào nhau trước tăng xá. Khi gia đình chú Pritam đi rồi Sư cô kể: “Con biết không, đi ra tới cửa thiền đường, sư cô quay lại thấy con vẫn đang ngủ nên sư cô để con ngủ luôn!”.
Hôm sau vào khóa tu, Sư cô cho thiền buông thư. Người đông quá, thiền đường thật nóng nên con ngồi phía sau và quạt cho Sư cô. Đến khi kết thúc, Sư cô nói: “Tội con quá, phải quạt cho sư cô mà không được ngủ. Sư cô thích thấy con ngủ ngon”. Vậy là những buổi thiền buông thư sau, dù ở tại tu viện hay ở đâu, con luôn chuẩn bị hết mọi thứ cần thiết rồi yên tâm nằm ngủ. Con cũng tập được việc thức dậy đúng lúc Sư cô kết thúc, và ngồi đếm số vòng Sư cô quay khi Sư cô hướng dẫn năm động tác Suối nguồn tươi trẻ cho thiền sinh.
Nuôi dưỡng niềm thương
Còn nhớ có lần Sư Ông nói: “Từ hôm nay mình gọi Sư cô là Sư bà đi con” thì Sư cô trả lời liền: “Bạch Thầy, con không làm Sư bà đâu”. Khi thấy Sư Ông không thay đổi ý định, Sư cô quay sang con ra điều kiện: “Con mà gọi Sư cô là Sư bà thì Sư cô không chơi với con nữa”. Con chỉ biết cười và thấy kính phục Sư cô vô cùng. Đức khiêm cung của Sư cô thật lớn. Lúc nào Sư cô cũng thấy mình chỉ là sư chị lớn của các sư em thôi.
Tối tối trước khi ngủ, Sư cô lại kể cho con nghe những chuyện ngày xưa Sư cô từng làm, kể từ lúc Sư cô còn đi học cho đến thời điểm hiện tại. Bên Sư cô, con có nhiều cơ hội nghe Sư cô chia sẻ kinh nghiệm rất quý báu trong đời tu. Sư cô thường nhắn nhủ rằng, Sư cô kể để sau này con hiểu bản thân, hiểu các sư em của mình, để thương và thông cảm và để cùng nhau đi qua tất cả. Sư cô bảo con kể chuyện gia đình, chuyện thời thơ ấu cho đến khi con đi tu. Rồi Sư cô nói: “Bây giờ Sư cô biết con được sinh ra là để đi tu thôi. Con đã tu nhiều kiếp rồi nên kiếp này tiếp tục”. Nghe Sư cô kết luận, con thấy hạnh phúc trong mình nhân lên và niềm tin vào con đường càng thêm vững chắc. Đó là cách Sư cô nuôi lửa, truyền lửa cho con và giúp con có thêm động lực để đi tới.
Sư cô thương mọi người một cách chân thành, mộc mạc, không cầu kỳ khách sáo, nên Sư cô cũng đón nhận tình thương một cách chân thành và sâu sắc. Con thật hạnh phúc vì có cơ hội được gần Sư cô, được nuôi dưỡng trực tiếp bởi thân giáo và tình thương của Sư cô, được học hỏi và được truyền thêm lửa cho bồ đề tâm của mình. Nhìn Sư cô, con có thêm niềm tin nơi Sư Ông, vì con biết Sư cô là người học trò lớn của Sư Ông, được nuôi lớn từ thân giáo của Sư Ông cũng như đồng hành cùng Sư Ông trên con đường phụng sự. Giờ đây Sư cô tiếp tục giúp Sư Ông nuôi lớn các sư em của mình. Con nguyện noi gương Sư cô, nuôi dưỡng để lòng mình thênh thang hơn, để có thể trang trải tình thương ngày một rộng lớn hơn, cũng như chế tác năng lượng phụng sự, tấm lòng thủy chung sắt son với tăng thân và với con đường hạnh nguyện mà mình đã chọn.
Con xin thành kính cảm tạ sự hiện diện tuyệt vời của Sư cô trong tăng thân và kính mong Sư cô mãi an yên để làm chỗ nương tựa cho các sư em nhỏ hướng về.
Thời điểm này, ánh bình mình đã đủ ấm áp để đánh thức sự sống, gọi dậy những mầm non đang ngủ yên nơi vùng núi Thệ Nhật. Thệ Nhật là lời thệ nguyện với mặt trời. Mỗi năm, nghe tiếng gọi từ mặt trời, nhớ lời thệ nguyện, đại chúng ba xóm Làng Mai Pháp và Đức lại cùng nhau sum họp về chùa Pháp Vân, nơi mảnh đất Thệ Nhật thiêng liêng để có mặt cho nhau trong khoá tu xuất sĩ.
Năm nay, với chủ đề “Vững một niềm tin”, khoá tu xuất sĩ diễn ra trong 9 ngày đã nuôi dưỡng thêm tình huynh đệ, tiếp thêm năng lượng để các anh chị em trong gia đình áo nâu vững bước trên con đường tu học và phụng sự. Nhờ sự cân bằng bốn yếu tố tu, học, chơi, làm việc, khoá tu ươm thêm mầm lý tưởng nơi ánh mắt, làm cho ngọn lửa của niềm tin cháy sáng thêm trong lòng mỗi vị xuất sĩ. Có lý tưởng, niềm tin và tình huynh đệ, lời thệ nguyện với vầng thái dương sẽ còn mãi đến ngàn sau.
Người hãy ngắm đi những hoàng hôn bất tận. Và để bình minh ươm thêm mầm lý tưởng nơi đáy mắt long lanh
Sư cô Thuận Nghiêm và thầy Minh Hy chia sẻ về tinh thần khoá tu
Đại chúng cùng nhìn về thời khoá trong buổi Come and see
Bốc thăm vòng luân phiên
Ngày mới mở đầu an lành với tiếng tụng kinh trầm hùng của đại chúng
Pháp thoại của thầy Pháp Ấn được mở đầu bằng những giây phút lắng yên cho những hạt mưa pháp có cơ hội thấm sâu vào đất tâm
Đại chúng có cái nhìn thấu suốt hơn về sự tương tức của giới, định, tuệ với ba cánh cửa giải thoát
Buông bỏ được chấp ngã, vượt thoát được mặc cảm hơn, kém, bằng sẽ giúp ta đạt đến tự do lớn
Sư cô Chân Không chia sẻ về thời thơ ấu và kinh nghiệm tu học trong buổi Talkshow
Buổi vấn đáp đầy sinh khí với những câu hỏi đến từ trái tim của những vị xuất sĩ trẻ
Sư cô Định Nghiêm chia sẻ với đại chúng về những pháp môn nên thực tập và hiến tặng trong ngày quán niệm cũng như trong các khoá tu
Truyền đăng là cơ hội để thấy được sự trao truyền và tiếp nối ngay trong giây phút hiện tại
Con nguyện đem ngọn đèn này soi chiếu vào tâm tư con
Đi thiền hành trên những con đường tùng im mát là một niềm vui lớn
Từng bước chân in lên mặt đất dấu ấn của thảnh thơi, an lạc
Bản môn và tích môn gặp gỡ nơi bước chân con
Khi nhìn vào bát cơm, con thấy rất rõ đây là tặng phẩm của đất trời
Ăn trưa theo gia đình xuất gia là cơ hội để vun bồi thêm tình huynh đệ
Hai sư cô tương phùng nơi mé rừng Pháp Thân Tạng, cùng vui với những bông hoa thuỷ tiên đầu mùa
Thử tài khéo léo qua trò chơi “Qua cầu Hiểu, tới sông Thương”
Thiền hành cần chậm nhưng tranh tài phải thật nhanh
Cùng giữ chánh niệm cho vững vàng để đưa bát nước yêu thương về đích
Một buổi chiều khép lại với đong đầy những niềm vui
Chấp tác là phương tiện tu tập và bồi dưỡng phước đức
Siêng năng quét đất Bụt. Cây tuệ nẩy mầm xanh
Một thùng rác bẩn. Một bông hồng thơm. Muôn vật chuyển hoá. Thường trong vô thường
Năng lượng của niềm tin đem đến cho chúng con nhiều hạnh phúc
Đây là lễ truyền đăng của tăng thân xuất sĩ Làng Mai được diễn ra vào ngày 19.02.2023 trong khoá tu xuất sĩ ” Vững một niềm tin” tại Chùa Pháp Vân, xóm Thượng- Làng Mai, Pháp. Đại chúng vui mừng chào đón thêm 8 vị giáo thọ mới đã được truyền đăng- tiếp nhận ngọn đèn chánh pháp được trao truyền từ chư Bụt, chư Tổ. Và nguyện mang những ngọn đèn của chánh niệm, từ bi, hiểu biết đi vào cuộc đời. Buổi lễ đã diễn ra thành công viên mãn.
Đại chúng vân tập tại Thiền đường Nước Tĩnh để làm Lễ Truyền Đăng.
Chuông trống Bát Nhã khai mạc Lễ Truyền Đăng.
Thầy Pháp Ấn và sư cô Chân Đức đại diện tăng thân thực hiện nghi thức dâng hương.
Thầy trò ta vẫn luôn có trong nhau.
Trầm đã đốt lên Đèn đã thắp sáng Con xin một lòng Hướng về Tam Bảo.
Thầy Minh Hy thỉnh Tổ đăng.
Thầy Minh Hy và sư cô Định Nghiêm tiếp lửa cho đèn truyền đăng.
Đảnh lễ Tam Bảo trước khi trình kệ kiến giải.
Trình kệ kiến giải
Sư cô Chân Không trao đèn cho sư cô Trăng Chí Thành.
Một đoá hiện linh thoại Năm cánh toả kỳ hương Pháp tạng trao truyền từ Tây Vức Tâm tông tiếp nối ở Đông Phương.
Niềm an lạc của con Là vốn liếng tu tập.
Con là sự tiếp nối Của Bụt và Tổ Sư.
Đây là một giây phút hạnh phúc.
Sư cô Chân Đức trao đèn cho sư cô Chân Trăng Lý Tưởng.
Đèn xưa và đèn nay.
Không có gì quý hơn tình huynh đệ.
Đại chúng chia sẻ những niềm vui cùng với các vị giáo thọ mới.
Đại giới đàn “Trừng Quang” đã diễn ra từ ngày 10-14/2/2023 tại Tu viện Vườn Ươm – Làng Mai Thái Lan.
Trong dịp này, tăng thân thực hiện lễ truyền đăng cho 16 vị giáo thọ mới. Tiếp nhận ngọn đèn tuệ giác và lời gởi gắm của tăng thân qua kệ truyền đăng, những vị giáo thọ mới đưa dòng chảy chánh pháp tiếp tục lưu nhuận về tương lai, mang những lời Thầy dạy truyền trao đến khắp chốn bằng bước chân, hơi thở bình an của mình.
Dưới đây là kệ truyền đăng của từng vị:
Thầy Thích Chân Phương Cần (Thế danh: Nguyễn Thế Lộc Pháp danh: Nhuận Thọ)
Chân pháp mở bày muôn vạn lối Đường vào phương ngoại chẳng ngoài tâm Công phu cần mẫn trong nhật dụng Gương trí soi tròn nghĩa uyên thâm
Thầy Thích Chân Trời Kỳ Ngộ (Thế danh: Phạm Hùng Pháp danh: Tâm Đức Khang)
Muôn dặm không mây muôn dặm trời Nhân duyên kỳ ngộ bước thảnh thơi Ở đây gặp gỡ bao tri kỷ Mở hội tăng thân cứu độ người
Thầy Thích Chân Trời Lĩnh Nam (Thế danh: Lê Dũng Pháp danh: Tâm Đại Niệm)
Chân trời Lĩnh Nam đất xưa Tổ tiên xây dựng truyền thừa mai sau Bước chân cẩn trọng cho nhau Mỉm cười tương kính làm giàu tương lai
Thầy Thích Chân Trời Bình An (Thế danh: Trần Công Danh Pháp danh: Tâm Từ Thủy)
Pháp thân tỏa sáng rạng chân trời Bình minh rực rỡ ánh hồng tươi An nhiên từng bước là dừng lại Mắt biếc hồn thơ rộn tiếng cười
Thầy Thích Chân Trời Linh Cảm (Thế danh: Lai Thanh Vũ) Pháp danh: Tâm Khuyến Thiện
Chân xuân thắp sáng cả trời xuân Ứng hiện tâm linh đẹp tuyệt trần Có nhau nhiệm mầu trong tương cảm Cử xướng tăng thân thực pháp thân
Thầy Thích Chân Trời Nguyện Ước (Thế danh: Nguyễn Bá Nhật Pháp danh: Tâm Nhuận Minh)
Chân tâm soi tỏ trời cao rộng Nguyệnước năm xưa vững một lòng Tăng đi từng bước xây mầm tuệ Nghĩa trả ơn đền vẹn núi sông
Thầy Thích Chân Trời Đâu Suất (Thế danh: Đặng Ngọc Hồng Quyết Pháp danh: Tâm Minh Đăng)
Mắt thương nhìn thấu cõi trần Từ Trời Đâu Suất hiện thân giữa đời Bồ đề chiếu rạng muôn nơi Mở bày phương tiện độ người trầm luân
Thầy Thích Chân Trời Tương Lai (Thế danh: Phạm Quang Hà Pháp danh: Tâm Đức Tĩnh)
Khung trời hiện tại đã về tới Ôm cả tương lai sáng nếp nhà Tình xưa gửi gắm từng huynh đệ Ơn nghĩa truyền trao vẫn đậm đà
Sư cô Thích nữ Chân Đán Nghiêm
Một trời xuân đán bình an
Uy nghiêm vọng tiếng thâm ơn nghìn trùng
Lối về có thủy có chung
Từ bi chiếu rạng khắp cùng thế gian
Sư cô Thích nữ Chân Nhẫn Nghiêm
Chân tâm một nẻo đi về
Hành trang ẩn nhẫn xá hề gian truân
Nghiêm phong hoạt thái chuyên cần
Quê hương lối cũ bước chân vững vàng
Sư cô Thích nữ Chân Thiện Nghiêm
Thiện nghiệp gieo trồng cõi lạc bang
Nghiêm giới trì đức tuệ vững vàng
Dong thuyền bát nhã ra khơi vớt
Cỡi gió về mây giữ an ban.
Sư cô Thích nữ Chân Đế Nghiêm
Xuất lưu pháp bảo từ chânđế
Một dạ giữ nghiêm phép chỉ trì
Mỗi khi trời đất lên tiếng gọi
Hoa lòng thơm ngát giọt từ bi
Sư cô Thích nữ Chân Dương Nghiêm
Chân thân vốn hoàn hảo
Rạng ngời ánh dương quang
Một lòng thường nghiêm cẩn
Lan toả pháp An ban
Sư cô Thích nữ Chân Công Nghiêm
Đức sáng nằm ngay công tu luyện
Nghiệp lành vun tưới tướng uy nghiêm
Thông điệp từ bi về mọi nẻo
Tha hồ thỏa chí chốn an nhiên
Sư cô Chân Trăng Đông Hải
Trăng toả sáng bầu trời Đông Hải Biển trần gian phản ánh não phiền Đem tay tế độ bao người khổ Sóng bước bên Ngài Quán Thế Âm
Sư cô Chân Trăng Nga Mi
Trăng không tròn không khuyết Núi Nga Mi lưu danh Phổ Hiền mười hạnh nguyện Làm lợi lạc chúng sanh
Trong không khí ấm áp của mùa xuân nơi núi rừng Khao – Yai hùng thiêng, Đại giới đàn Trừng Quang đã diễn ra thành công tại Tu Viện Vườn Ươm, Làng Mai tại Thái Lan. Sau những năm tháng bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh Covid – 19 toàn cầu, trong Đại giới đàn lần này, các giới tử từ những trung tâm Làng Mai quốc tế đều có cơ hội trở về cùng một nơi để thỉnh cầu và thọ nhận giới Khất Sĩ Nam và Khất Sĩ Nữ.
Sáng sớm tinh khôi ngày 10/2, chư Tôn Đức và đại chúng đã vân tập tại Sân Trời để thực hiện nghi thức rước giới bản về Giới Trường – Thiền Đường Voi Trắng. Sự trang nghiêm và thanh tịnh của buổi lễ như được hoà cùng niềm vui với đất trời. Hàng trăm vị khất sĩ đắp y vàng rực, mang thân và tâm của mình về với giây phút hiện tại, bước đi từng bước vững chãi giữa âm thanh hào hùng của chuông trống Bát Nhã.
Cung thỉnh Giới bản về Giới trường
Sau Đại giới đàn Trừng Quang, tăng thân Làng Mai vui mừng chào đón thêm 19 vị khất sĩ nam và 38 vị khất sĩ nữ mới. Những giới tử đã một lòng quỳ xuống mong được tiếp nhận và hành trì giới pháp từ chư Bụt và chư Tổ. Năng lượng hùng tráng của chư Tôn Đức và đại chúng như một ngọn lửa tiếp thêm sức mạnh cho các vị giới tử. Các vị đã phát nguyện học hỏi và hành trì giới luật để có thể thực tập và sống hoà hợp cùng tăng thân.
Truyền giới khất sĩ namTruyền giới khất sĩ nữ
Cùng với đó, tăng thân vừa thực hiện nghi thức truyền đăng cho 16 vị giáo thọ mới. Họ đã chính thức trở thành một trong những thành viên mới của Hội đồng các vị giáo thọ Làng Mai. Tất cả đều phát nguyện đi như một dòng sông, tiếp tục chuyên chở những niềm vui và kinh nghiệm thực tập để giúp mọi người học hiểu và học thương.
Lễ Truyền đăng
Cũng trong dịp này, đại chúng cùng nhau ăn mừng Tu Viện Vườn Ươm tròn 10 tuổi và làm lễ đặt đá để xây dựng Thiền Đường. Buổi lễ đã diễn ra thật hùng tráng. Là những tiếng tụng kinh trầm hùng của đại chúng, là những năng lượng chánh niệm, là một lòng cầu nguyện năng lực từ chư Bụt gia hộ cho đại chúng làm công việc xây dựng được hoàn thành viên mãn.
Chư Tôn đức làm lễ đặt đá, xây dựng Thiền đường
Trừng Quang có nghĩa là “ánh sáng tịch tĩnh”. Và ánh sáng này sẽ được các thế hệ hậu lai tiếp nối. Tuy Sư Ông không còn biểu hiện qua hình hài này, không có nghĩa là không còn. Sư Ông vẫn luôn là ánh sáng chiếu rọi những nụ cười, niềm vui và sự chuyển hoá của mỗi thành viên trong tăng thân.
Kết thúc Đại giới đàn, các vị khất sĩ mới cùng tăng thân đã cùng nhau đảnh lễ và bày tỏ lòng tri ân sâu sắc đến chư Tôn đức, quý Hoà thượng, quý Sư bà đã truyền giới, chứng minh và hộ niệm cho Đại giới đàn Trừng Quang được diễn ra.
Thầy Pháp Hữu, thầy Pháp Anh đại diện tăng thân Làng Mai và hướng dẫn các vị khất sĩ mới dâng lời cảm tạ chư Tôn Đức
Trong Đại Giới Đàn lần này đã có 38 sư cô Thức Xoa Ma Na được tiếp nhận giới pháp của vị Khất Sĩ Nữ. Các sư cô được đại chúng soi sáng, chỉ dạy và trao niềm tin về tu viện Làng Mai Thái Lan để tiếp nhận giới pháp. Các sư cô đều có ít nhất hai năm thực tập giới Sadi nữ và đều đã được thọ giới Thức Xoa Ma Na, được giáo giới và chuẩn bị thật kỹ để được bước lên một vị trí mới trong tăng đoàn Thế Tôn. Các sư cô từ nay được chính thức làm người con gái của Bụt.
Giới Trường – Thiền đường Voi Trắng
Giới Trường trang nghiêm thanh tịnh
Các giới tử thanh tịnh
Chư Tôn Đức Ni
Bình Bát được chuẩn bị sẵn để trao
Chư Hoà Thượng Tôn Đức Tăng
Chư Tôn Đức Ni- Hội Đồng Chứng Minh Sư
Quý Ngài Dâng Hương lên Bụt
Chư Hoà Thượng Tăng
Chư Hoà Thượng Ni
Hoà Thượng Đường Đầu
Hội Đồng Tam Sư
Chư Tôn Đức Tăng- Hội đồng chứng minh sư
Nhiếp tâm hộ niệm cho buổi lễ
Giới tử trình diện
Trang nghiêm đài sen ngự toạ Đại hùng từ phụ Thích Ca
Giới tử Lễ Tạ Bốn Ơn
Quý sư tuyên giới pháp
Ba Y và Bát của Như Lai
Thành Tâm tiếp nhận gia tài
Đẹp thay áo giải thoát
Áo ruộng phước nhiệm màu
Con cúi đầu tiếp nhận
Đời đời nguyện mang theo
Bình Bát của Như Lai
Nay được nâng trên tay
Xin nguyện sống trọn vẹn Pháp tam luân không tịch
Xả Y Thức Xoa Ma Na
để đắp lên mình chiếc Y mới của Vị Tỳ Kheo Ni
Mặc áo của người tu Tâm tư thường khoẻ nhẹ
Lạy tạ Chư Tôn Đức
Dâng Lễ Tạ Ơn đến chư ngài
Với lòng thành kính và biết ơn
Các vị Tân Tỳ Kheo và Tân Tỳ KHeo Ni đảnh lễ tạ ơn
Trong không khí hân hoan của mùa xuân mới, tăng thân quốc tế Làng Mai đã tổ chức long trọng lễ truyền giới cho các vị giới tử đã xuất gia theo học với Sư Ông khi Ngài còn tại thế. Các vị đã trải qua những năm tháng học hỏi và công phu tu tập cùng đại chúng ở các trung tâm Làng Mai trên khắp thế giới.
Hôm nay đầy đủ duyên lành, đại chúng may mắn được cung thỉnh chư vị Tôn Đức Tăng Ni về tại Tu Viện Vườn Ươm – Trung tâm thiền tập quốc tế Làng Mai tại Thái Lan để chứng minh và truyền giới nam khất sĩ và nữ khất sĩ cho các vị giới tử đã về tập trung nơi đây.
Sau nghi lễ Cung An Chức Sự, các giới tử và toàn thể đại chúng đã có buổi nghi lễ Rước Giới Bản vào sáng ngày 10 tháng 2, từ Sân Trời về Giới Trường tại thiền đường Voi Trắng trong không khí trang nghiêm thanh tịnh. Kính mời đại chúng chiêm ngưỡng nét đẹp uy nghiêm của tăng đoàn và cùng hoà mình vào năng lượng bình an của những buổi lễ.
Với sự chứng minh của Chư Tôn Đức trong Hội Đồng Tam Sư – Thất Chứng, các sư chú đã trình diện và tiếp nhận giới pháp thật thanh tịnh và trang nghiêm. Năng lượng lành quý vị ấy được tiếp nhận từ chư Tôn Đức, từ đại chúng trong buổi lễ và tự thân tiếp nhận hết lòng Giới pháp mà đức Bụt đã truyền trao, tất cả sẽ là hành trang quý báu để các vị ấy tiếp bước dũng mãnh trên con đường phụng sự giúp đời.