Thầy Đây

(Chân Xuân Linh Sơn – Chân Xuân Tản Viên)

Châu báu chất đầy thế giới

Tôi đem tặng bạn sáng nay

Một vốc kim cương sáng chói

Long lanh suốt cả đêm ngày. 

Chúng con đáp chuyến bay về lại Sài Gòn sau năm ngày an trú nơi chốn Tổ Từ Hiếu cùng tăng thân tứ chúng trong lễ Đại Tường của Thầy. Hành trang mang theo là nguồn năng lượng chánh niệm vô cùng hùng hậu của hàng ngàn con người trong mấy ngày cùng nhau thực tập hơi thở bình an và bước chân tỉnh thức, sống với nhau trong sự hiểu biết và thương yêu. Trong tâm con lúc này vẫn còn vang vọng hai chữ “Thầy đây” (I am here) khi thăm Phòng thở, khi nghe pháp thoại hay lúc ngắm nhìn bức thư pháp như một món quà trong dịp Đại tường. Nhớ ngày xưa con đã từng chấn động khi được Thầy chỉ dạy mấy câu thần chú, trong đó có câu “I am here for you”. Con hay nói với các bạn nhỏ và với cả các thầy cô giáo câu thần chú này trước khi bắt đầu khai giảng khoá học, hay trong buổi chia sẻ định hướng cho môn học, hoặc trong thời khoá hướng dẫn tổng quát cho những khóa tu dài ngày. Chỉ cần thực tập trở về theo dõi hơi thở, thân tâm hợp nhất và bật ra câu thần chú “I am here for you” thì con đã mang lại cho chính con và cộng đồng món quà quý nhất. Đó chính là sự có mặt hay còn được gọi là năng lực hiện diện có công năng chế tác niềm vui sống, khả năng lắng nghe sâu để cải thiện các mối quan hệ trong đời sống hàng ngày.

 

 

Hai năm trôi qua, một mặt con vẫn thực tập ý thức “đám mây không bao giờ chết” nhưng mặt khác vẫn cho phép mình gọi tên, chấp nhận và ôm ấp những cảm thọ đau buồn thương tiếc đến Thầy. Con đã dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn và bắt đầu bước đi trên những con đường vô cùng gập ghềnh và đầy ắp những khó khăn, chướng ngại. Có lúc cảm giác thất vọng, buồn tủi đi lên trong con bởi con nhận ra rằng bản thân thật đơn độc. Nhưng cũng nhờ biết quay về với hơi thở, quay về nương tựa hải đảo tự thân cho nên con đã thực tập tự vực dậy và tiếp tục cuộc hành trình. Và trong những lúc ấy, con nhận ra Thầy khẽ gọi “I am here for you”.

Những ngày về chốn Tổ con đã thấy “Thầy đây” qua dòng chảy tăng thân khắp nơi hội tụ về. Từ tăng thân xuất sĩ cho đến tăng thân cư sĩ, người Việt Nam và cả nước ngoài. Con nhìn ra rất nhiều gương mặt thân thương. Những dáng hình, nụ cười bước chân và giọng nói hoặc đã gặp từ lâu, hoặc mới biết nhau hay cũng có người chưa thấy lần nào. Không có nhiều thì giờ và nhân duyên để chào hỏi hết thảy, để tay bắt mặt mừng trong chén trà tao ngộ nên cũng đã có lúc con cảm thấy trong lòng có chút chộn rộn lao xao đi lên. Cũng may chốn Tổ thênh thang trong tiết trời lành lạnh dễ chịu giúp con nhanh chóng trở về hơi thở bình an, sáng bước qua cổng tam quan ngồi ngắm hồ bán nguyệt, chiều thiền hành qua tháp chuông ngồi an trong thiền đường Trăng Rằm. Và rồi trong con vỡ oà khi bước vào Phòng thở, ngồi xuống trong góc phòng mà không nói năng chi, nước mắt chỉ chực trào, nhìn dòng chữ “Thầy đây” mà xốn xang bao kỷ niệm. Ôi sao thân thương quá kệ sách đơn sơ giản dị của Thầy trong những năm tháng lập Làng, rồi đôi guốc, chiếc nón quê hương, và cả cuốn sách Trái tim của Bụt, cùng nhiều tác phẩm khác, là tâm huyết và tuệ giác Thầy trao,…

Trong lòng con dâng lên niềm thương chi lạ khi nghe chia sẻ của tăng thân xuất sĩ trong đêm tưởng niệm Thầy. Với con, Thầy vĩ đại không phải chỉ dừng lại ở những công trình tu tập hay kinh sách. Với con, Thầy vĩ đại bởi công trình xây dựng tăng thân, “công trình ngàn năm nhưng ngàn năm đã hoàn tất”. Dòng chảy tăng thân, tình thầy trò, tình huynh đệ dẫu có buồn có vui, dẫu có lúc lên lúc xuống nhưng lại là chất liệu nuôi dưỡng tâm bồ đề kiên cố. Những học trò xuất gia của Thầy, cũng như những học trò tại gia dù đi đâu hay dưới bất kỳ hình tướng nào cũng quay trở về dưới mái chùa Tổ thắp nén tâm hương dâng lên Thầy. Ai cũng ý thức rõ tiếp nối Thầy không phải là một việc cao siêu khó với tới mà chỉ cần buông xuống cái tôi nhỏ bé, sống đời sống thật sự tự do, xoá tan phân biệt và thoát khỏi não phiền. Con đã gặp và mừng vui muốn khóc khi nhìn thấy hình bóng của những vị xuất sĩ và cư sĩ là học trò lớn của Thầy đã có mặt trong lễ Đại Tường mà cũng thương luôn cả những vị vì lý do sức khoẻ mà không thể trở về hoặc đã về mà không thể có mặt. Pháp thân của Thầy là dòng chảy tăng thân, và công trình mà Thầy đã xây dựng đó cho con niềm tin lớn mạnh đối với Tam Bảo. Càng có niềm tin, con càng thấy rõ đường đi lối về rộng mở thênh thang. 

 

 

Nước mắt lăn dài trên gương mặt con khi nghe chư Tôn đức xướng tụng trong lễ Tiến linh tại thiền đường Trăng Rằm. Bài Sám quy mạng vang vọng chốn Tổ đình, từng lời Tâm kinh Tuệ giác qua bờ như hải triều âm chấn động từng viên sỏi cành cây trong lòng Từ Hiếu. Hàng ngàn học trò cùng niệm danh hiệu Bồ tát Quan Thế Âm và thiền hành quanh khu tưởng niệm trà tỳ nhục thân của Thầy hai năm trước ở công viên Vĩnh Hằng. Xin nguyện tiếp nối bằng sự thực tập để đền đáp ân sư cũng như là để nhận ra “Thầy đây” trong mỗi phút giây trở về. 

Kính tri ân Thầy