Cùng Thầy gieo hạt hiểu thương

(Thư viết dâng Thầy nhân ngày tiếp nối 11/10/2024)

Lộc Uyển, ngày 05 tháng 10 năm 2024

Thầy kính thương!

Còn ít ngày nữa là kỷ niệm ngày của Thầy. Mấy hôm nay trong con đi lên vài hình ảnh kỷ niệm cũ ở Làng hồi Thầy còn khoẻ. Con nhớ có một lần quý sư cô xóm Hạ tập múa cùng nhau bài “Thầy đi tìm con” để làm quà dâng lên Thầy nhân ngày tiếp nối. Sư cô Thuần Tiến con đóng vai Thầy, sư cô mặc chiếc áo ấm y như của Thầy, đội mũ len, đi đôi guốc cũng giống của Thầy nữa. Ngay khi sư cô xuất hiện Thầy ngạc nhiên đến tròn xoe mắt, rồi Thầy mỉm cười nhẹ như hơi mắc cỡ tí. Đám nhỏ chúng con đứng làm hàng cây thông đung đưa trong gió nên thấy hết khoảnh khắc ấy và cùng nhìn nhau cười. Năm ấy Thầy đón sinh nhật cùng các sư con ở Sơn Cốc rất vui và ấm áp. Món quà sinh nhật mà Thầy nhận, có khi là bài múa, có khi là chiếc lồng đèn do các con tự đục lỗ bằng ống tre, bằng lon nước, có khi là mô hình của xóm Hạ, của Sơn Cốc được cắt dán hoặc dựng lên từ rong rêu, cỏ cây trong vườn… Thầy đều đón nhận bằng cả trái tim và nụ cười hiền.

Mỗi năm đến ngày tiếp nối Thầy, chúng con là nhân vật háo hức hơn cả, vì muốn được xem năm nay Thầy sẽ đón nhận món quà đặc biệt gì, vì năm nào cũng có bất ngờ hết. Và thật sự mỗi năm đại chúng ai cũng ồ, à với những món quà được dâng lên. Tuy không cao sang, không hoa lệ, nhưng thế mới thấy tài năng của huynh đệ và tình thương mà các con ở khắp nơi hướng về Thầy.

Mùa tiếp nối cuối cùng con được đón bên cạnh Thầy là lúc Thầy sắp về Thái Lan. Năm đó chúng con được đi chợ hoa cúc cùng Thầy, tuy Thầy không nói gì nhưng hình ảnh Thầy trò đi dạo cùng nhau ở vườn hoa thật đẹp.

 

 

Năm ấy xóm Hạ làm chung một quyển sổ album hình của từng sư con đã từng chụp cùng Thầy và viết thư tâm tình với Thầy. Đó là một kỷ niệm rất tuyệt vời khi con được lên ý tưởng và quý sư cô đã rất yểm trợ để cùng làm.

Có rất nhiều sư em nhỏ đã từng biết đến Thầy, đọc sách Thầy, nghe pháp thoại Thầy qua Youtube từ rất lâu. Thầy đã gieo nhân duyên với các sư em lâu lắm rồi Thầy ạ.

Đến sau này con mới được biết, ngôi làng được vinh danh là làng của “thầy tu và thầy giáo” – nơi con được sinh ra, lớn lên và thấm nhuần giáo pháp của Bụt, ngôi làng ấy được un đúc nhờ chương trình “Hiểu và Thương”, là ngôi làng thí điểm mà Thầy đã cùng các tấm lòng và trái tim không biên giới gầy dựng nên. Con càng thấm hơn việc “cứ gieo hạt giống” mà Thầy thường dạy. Việc của người tu là gieo những hạt giống lành, đủ duyên hạt giống sẽ nẩy mầm, không cần phải lo lắng, không cần phải mong cầu.

Con cũng thực tập theo lời Thầy dạy, sự nghiệp của mình là gieo xuống những hạt giống của chánh niệm, thương yêu và vui sống, hạt giống của an lành, không kỳ thị và không sợ hãi. Con cũng không mong cầu nó sẽ nẩy mầm khi nào, ở đâu, với ai,… bởi con thấy ngày xưa Thầy chỉ thấy cần làm, nên làm thôi, Thầy đâu có nghĩ tương lai sẽ có quá chừng sư con của Thầy được lớn lên từ đó.

Thầy biết không?

Trong tờ lịch bàn của ngày 11/10 năm nay là hình ảnh Thầy ngồi dưới gốc tùng ở Sơn Cốc và đang ngắm nhìn, đang lắng nghe các sư con của Thầy tập hát, tập tụng kinh cùng nhau. Xung quanh Thầy là những chậu cúc đồng đang khoe sắc. Con nhớ rõ hình ảnh năm ấy ở Sơn Cốc, Thầy ngồi xem sư em Pháp Linh tập tụng kinh bài mới ra lò cho đại chúng 3 xóm 4 chùa. Không khí rất vui và ấm áp. Trong tờ lịch có câu thơ:

“Nước bích lắng trong
ngàn sông có nước ngàn sông trăng hiện
Non nham tú lệ 
mỗi lần nhìn lại mỗi lần mới tinh”.
 

Con rất thích hai câu thơ này. Lần đầu tiên có sư em nhờ con viết thư pháp câu “Ngàn sông có nước ngàn sông trăng hiện”. Con đã rất đánh động rồi. Khi con đọc cả hai câu, trọn ý, con càng thích hơn.

“Mỗi lần nhìn lại, mỗi lần mới tinh”

Chính sự thực tập này đã cho con rất nhiều hứng khởi, rất nhiều niềm vui và tươi mới trong sự tu học và xây dựng tăng thân của mình. Lúc nào cũng cho con một cái nhìn rất mới để học hỏi, để làm mới, để cảm thấy thích thú và do đó sự tu học của con luôn được mới mỗi ngày Thầy ạ.

 

 

Tu việc Lộc Uyển sẽ đón chào hai sư em của Tăng thân. Dòng chảy vẫn cứ chảy, dòng sông vẫn cứ lưu nhuận như thế. Có lúc hùng hồn, mạnh mẽ, có lúc êm đềm, hài hoà, dịu nhẹ. Nhưng trong mạng mạch ấy, con thấy được pháp môn thực tập vẫn đang chạm đến trái tim của từng người.

Trong bài Sám pháp địa xúc sáng nay sư em con đọc, có rất nhiều đoạn hay và con cũng thấy được rằng “không biết nhờ phước duyên nào mà kiếp này không chỉ mình con, mà cả gia đình con được may mắn làm đệ tử Đức Thế Tôn, làm đệ tử Thầy và tham dự vào sự nghiệp của chư Bụt, chư Tổ và của Thầy”, Thầy ạ.

Mỗi lần quán tưởng đến việc con được làm một người tu, được làm đệ tử Thầy, được có một tuổi trẻ quấn quýt bên Thầy, được học, được chơi, được thương, được phụng sự theo đúng với trái tim mình mong muốn, con chỉ thấy mình quá đỗi may mắn trong cuộc đời. Những khó khăn, những buồn tủi kia cũng không còn là gì quá to lớn nữa. Càng thực tập con càng thấy buồn cười với chính mình, với một tuổi trẻ quá đỗi “máu lửa” mà cũng thiệt hay ho, cho con nhiều bài học nhớ đời, để càng ngày con càng dễ cảm thông, dễ thấu hiểu và tâm lý hơn. Con thấy mình chín từng ngày, từng chút một. Bỗng thấy thương thêm quý sư chị của mình.

Thầy thương kính!

Hôm nay Lộc Uyển nắng rất đẹp, trời xanh trong, chuẩn bị một chiếc nôi êm giữa núi rừng Đại Ẩn để đón chào hai sư em Chân Nhất Quang và Chân Nhất Trì, gia đình hoa Lilac (Ceanothus) biểu hiện ngày 06 tháng 10 năm 2024. Giờ phút này đại chúng hai xóm Trong Sáng và Vững Chãi đang rất háo hức gói quà cho hai sư em, chuẩn bị cho buổi lễ, con thấy Thầy cũng đang mỉm cười rất ấm áp để đón chào tin vui này ạ.

Hướng về Thầy với rất nhiều sự ấm áp và thương yêu.

Con của Thầy,

Chân Xướng Nghiêm.