Chúng con đang đi cho Thầy

Thời gian này nhiều người hỏi chúng con “Thầy tịch rồi các sư cô có buồn không?”. Chúng con có buồn, có khóc nhưng vẫn thấy rất trọn vẹn bình yên trong lòng. Bởi vì khi Thầy còn hiện diện sự có mặt của Thầy đã luôn trọn vẹn cho chúng con. Giờ đây, có những ngày đi qua Thất Lắng Nghe, con cảm được năng lượng yên tĩnh của Thầy vẫn còn đó. Nhìn những cuốn sách Thầy viết, con thấy Thầy vẫn còn đó; lắng nghe từng bài pháp thoại của Thầy, lời dạy vẫn còn đó. Chúng con vẫn tiếp xúc được với Thầy trong mọi góc nhỏ của lòng mình cũng như trong Tu viện, trong quý thầy, quý sư cô, từng quý sư anh, sư chị và sư em của con. Con vẫn còn nghe tiếng cười của Thầy, thấy hình ảnh Thầy đi thiền hành, đi ngắm tuyết rơi, thấy lúc Thầy nằm võng kể chuyện và con ngồi đưa võng. Con vẫn còn cảm được ly trà ấm mỗi lần chúng con sang Nội viện Phương Khê thăm Thầy. Con vẫn còn nhớ những miếng bánh mỳ Thầy nướng cho chúng con, hay bánh quy kẹp táo mỗi khi Thầy mời các con qua dùng sáng với Thầy. Con vẫn còn nhớ tên những cuốn sách Thầy khuyến khích chúng con nên đọc. Thầy luôn hỏi chúng con những vấn đề đang gặp và dạy cho chúng con cách nhìn cuộc đời sao cho thật vui thật đẹp. Một người vừa là thầy tâm linh vừa là cha dạy dỗ từng điều rất nhỏ, thỉnh thoảng Thầy còn hài hước như là người bạn cùng trang lứa. Nên khi Thầy tịch chúng con biết Thầy đã cho chúng con rất nhiều rồi. Chúng con là những học trò đủ đầy hạnh phúc. Một người Thầy chúng con vừa kính ngưỡng vừa thương yêu.

Những ngày này chúng con đều muốn làm những điều cho Thầy vui và cuộc đời cũng vui hơn. Tiếp nối những ngày tu im lặng, những buổi có mặt cho nhau. Mỗi ngày Thất (mỗi tuần sau tâm tang) chúng con đều làm một việc gì đó. Như Sư cô Chân Không nói là “ làm cho vui, Thầy vui, mình vui và cuộc đời vui” Có Thất chúng con tặng quà cho người nghèo, có Thất chúng con cùng nhau phóng sanh. Thất thứ 4 này Sư cô Chân Không dạy chúng con đến thăm các mái ấm mồ côi tại Quảng Trị. Chúng con rất hạnh phúc được mang những món quà nhỏ của Thầy của Tăng thân đến thăm các Soeur và các bé. Chúng con mang theo đàn, và niềm vui rất lớn đến chơi với các em. Chúng con đến thăm hai mái ấm. Đầu tiên là mái ấm mồ côi Phước Tuyền ở Cam Lộ, Quảng Trị. Có 5 Soeur thôi nhưng chăm đến hơn 25 em. Ánh mắt các em rất sáng, rất tươi vui và đầy thương yêu. Chúng con ngồi nghe các em hát và dạy các em hai bài hát đó là: Em yêu hoa Hồng và Mỗi lần mình thức dậy là mình thấy vui. 

 

 

Vui nhất là chúng con và các Soeur lần đầu gặp mặt nhau mà như từng sống chung với nhau. Chúng con chia sẻ về những gì Thầy chúng con sinh thời đã từng làm, đặc biệt Sư Ông rất yêu quý các trẻ em cũng như bày tỏ sự kính trọng của chúng con đối với tấm lòng và sự phụng sự của các Souer tại vùng quê nghèo này.

 

 

Có Sư em Trăng Bảo Tích và Souer Thuý Anh ngày trước từng học đại học ngoại ngữ chung với nhau. Cùng đi xuất gia, và giờ tình cờ gặp lại nhau. Hai chị em cứ tíu tít với nhau. Chúng con chia tay và vẫn ghi nhớ sự chân thành ấm áp bình yên như đất của các Soeur và của các bé thuộc dân tộc thiểu số tại đây.

Chiều chúng con đến Mái ấm Lâm Bích ở Đông Hà, Quảng Trị. Ở đây có khoảng gần 50 em và 8 soeur chăm sóc. Có soeur đã gần 70 tuổi nhưng tinh thần vui tươi và lạc quan làm sao, chúng con gặp Soeur là đã thấy vui và ấm lòng khi Soeur nói Thầy cũng là vị Thầy của Soeur. Souer Thành thì kể về quá trình hành đạo của Thầy. Như Thầy dạy chúng con “Bụt và Chúa là hai anh em”. Và luôn dạy chúng con kính trọng và yêu quý, biết ơn cuộc đời. Cho nên chúng con kính trọng tất cả những người đã hết lòng phụng sự và yêu thương cuộc đời, những vị tu sĩ và tất cả mọi người đã dùng cuộc đời và tấm lòng rộng lớn của mình.

 

 

Quý Soeur ở đây như Soeur Hiện, Soeur Thành kể về quá trình nhận các bé. Kể về những bé bị bỏ rơi ngoài cổng mái ấm, trong đó cũng có bé khuyết tật. Có bé Soeur còn bồng trên tay. Các Soeur đã kể bằng tất cả sự nhiệt thành trong trái tim của một người Mẹ và trái tim của một Nữ tu sĩ. Bởi vì cả hai trái tim đó cùng đập trong Soeur nên từng cách làm việc của Soeur cho các bé đều rất đẹp. Nó không có sự vị kỷ, ở đó có sự ôm ấp có sự chấp nhận, có sự tròn đầy. Soeur nói làm công việc này là phải yêu thương các bé dù các bé ngoan hay chưa ngoan. Thầy Mãn Thành đã chia sẻ lại về thiền lạy trong cái lạy thứ nhất có nói về tính tương tức giữa tất cả mọi người và mọi loài. Để thấy rằng tất cả chúng ta đều có trong nhau. 

 

 

Chúng con cùng chơi với các bé, cùng nhau sinh hoạt, cùng nhau hát ca, cùng nhau chuyện trò. Có các bé 15, 16, 17 tuổi nói chuyện rất vui. Trong buổi ăn con lại có dịp hỏi han các bé về chuyện các em có dự định thi đại học hay không, hỏi chuyện bạn bè… Các bé hỏi về Huế, Huế có buồn không, Huế có mơ mộng không, buổi tối nghe mưa Huế có khóc không? Con thấy đúng là mình chỉ cần đến bằng trái tim rộng mở thì khi ra về được cả một trái tim rất đầy. Lúc ra về con đã cảm ơn anh Lê Đức Dục, cũng là một người đã luôn yêu thương hai mái ấm này, người đã hết lòng đưa chúng con đi thăm các mái ấm. Nhờ vậy chúng con được gặp các Soeur, các bé và được mang về cả một niềm vui rất lớn đầu Xuân, trong đó có cả chí nguyện phụng sự, có tình yêu thương, có sự kiên nhẫn của các Soeur, có những đôi mắt rất sáng rất đẹp nhưng cũng mang nỗi buồn của các bé. Trong con vẫn còn những khắc khoải khi thấy được trong tậm đáy lòng mình, các em vẫn vẫn ước ao mình còn cha còn mẹ. Còn một nơi để được vỗ về, còn một nơi để được ăn bữa cơm gia đình. Điều này đã nhắc nhở cho những thế hệ trẻ như chúng con biết sống có ý thức và trách nhiệm hơn để không có những sinh mạng được sinh ra và âm thầm bị bỏ lại như vậy. Con biết trong đó có những người vì hoàn cảnh phải bỏ lại nhưng cũng có những người vì những bồng bột trong cuộc đời. Những người mẹ ấy cũng rất đau lòng. Con cầu nguyện cho các bé mãi được sống trong tình yêu của các Soeur hay những Sư cô ở mái ấm khác, hoặc trong những tổ chức tình thương khác. Và không còn phải mang những vết thương, nỗi đau đi về tương lai. Vì những người chăm sóc các con cũng đã yêu thương các con bằng tất cả trái tim mình.

 

 

 

Trở về lại tu viện tối hôm nay con thấy chúng con cũng đang đi cùng Thầy, cũng tiếp nối tất cả các công việc Thầy đã làm. Con lại thấy thật hạnh phúc khi chậm rãi bước qua những con đường trong tu viện. Ở đó con được nuôi lớn lên từng ngày. Con thấy con đang bước chân trên đôi chân của Thầy để lắng nghe hương hoa mộc đầu Xuân. Bởi vì chính Thầy là người dạy cho con biết trân trọng yêu thương cuộc đời.

                                                                              Diệu Trạm những ngày đầu Xuân

                                                                             Con của Thầy, Chân Tâm

 

 

Điện thư từ Tu viện Ka-Nying Shedrub Ling

Thư chia buồn

Hôm nay, tôi rất xúc động khi được biết tin vị thầy kiệt xuất của thế giới, Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã viên tịch. Cho phép tôi được thành kính gửi niềm phân ưu đến toàn thể đệ tử của Ngài khắp nơi.

Tôi luôn nhớ đến lòng từ của Thiền sư khi Ngài có dịp đến Nepal vào năm 1975. Vào thời điểm đó, Thiền sư đã không quản ngại khó khăn đến thăm tu viện của chúng tôi trong thời kỳ còn đang xây dựng. Tuy khi đó Thiền sư đã xuất bản quyển sách đầu tiên bằng tiếng Anh, Phép lạ của sự tỉnh thức, Ngài vẫn chưa được khắp nơi tại phương Tây biết đến với tư cách là một vị đạo sư Phật giáo.

Đến thăm cùng nhiều vị sư khác, quý vị ấy đã rất thích thú khám phá hầu hết công trình đang xây dựng như những đứa trẻ thơ. Sau đó, Thiền sư đã thương tặng bút, giấy vở, sô cô la, kẹo và tiền cho 20 hay 30 học tăng trẻ đang thường trú, và khuyên bảo các vị ấy tu học Phật pháp hết lòng, giữ cho được sơ tâm và giới luật, chuyên chú thiền tập, và trên hết, tận tâm cống hiến phụng sự. Thiền sư cũng đã chia sẻ với tôi như thế.

Chúng tôi đã có một buổi chiều được ngồi cùng nhau, thưởng thức trà, và chia sẻ Phật pháp. Tôi cảm thấy rất vui khi được ở bên cạnh Thiền sư và tôi đã rất ấn tượng về cách giao tiếp nhỏ nhẹ và ấm áp, tấm lòng từ bi rộng lớn, sự sâu sắc thấu đáo và tâm tư trong sáng, tịch tĩnh của Ngài. Chỉ vài năm sau tôi mới khám phá ra vị thầy tu đơn giản ngồi đối diện với tôi ngày đó chính là Thiền sư Thích Nhất Hạnh, chẳng lâu sau đã trở thành vị thầy tiên phong trong việc mang những cốt tủy của đạo Bụt về thiền tập, về tình thương và đặc biệt về chánh niệm đến với phương Tây. 

Tôi sẽ luôn giữ mãi lòng tôn kính, ngưỡng mộ và trân quý sâu sắc đối với Thiền sư cùng những thành tựu đáng kinh ngạc về việc khai sáng pháp môn tu học của Ngài. Tuy Thiền sư đã không còn có mặt với chúng ta, nhưng nguyện cầu cho tất cả gia tài tâm linh của Ngài vì lợi ích của Phật pháp và nhân loại sẽ không bao giờ lu mờ mà mãi luôn là một nguồn trí tuệ và cảm hứng tu tập cho tất cả.

Với lòng tiếc thương sâu sắc,

(Ấn ký)

Chokyi Nyima Rinpoche

 

Bài đăng của Tỳ kheo Pomnyun

Hôm nay, sáng sớm ngày 22 tháng 01 năm 2022, tôi nhận được thông tin về sự ra đi của Thiền sư Thích Nhất Hạnh. Nguyện cầu cho Ngài được an nghỉ. Nguyện cầu cho Thiền sư vĩnh viễn vượt thoát ngoài vòng luân hồi và đến được cõi Niết bàn!

Trong niềm tôn kính vô hạn đối với Thiền sư Thích Nhất Hạnh, tôi thực sự xúc động khi nghe tin này. Tôi đã có ước muốn mong sao Ngài có thể trụ thế lâu hơn hầu giúp cho mọi loài trên thế giới đang khổ đau chìm nổi. Sinh ra trong thời kỳ thực dân Pháp đô hộ tại Việt Nam, Thiền sư đã trải qua giai đoạn chiến tranh và chứng kiến sự hung bạo trước những cái chết tập thể, nguyên nhân dẫn đến cơn sốt di dân tị nạn tại Việt Nam.

Mặc dù sống trong nghịch cảnh khốn cùng, Thiền sư đã không e ngại hy sinh chính mình để thực hiện lý tưởng công bằng xã hội bằng con đường tâm linh, hòa bình và hòa giải. Hơn thế nữa, Thiền sư đã mang triết học hòa bình và hòa giải vươn xa khỏi Việt Nam để đến toàn thế giới. Thiền sư đã lãnh đạo phong trào hòa bình dựa vào sự bất bạo động và lòng từ bi.

Chúng tôi, những người đang tu học trên khắp thế giới, cho dù khác biệt quốc tịch, tư tưởng, và tôn giáo, phát nguyện sẽ tiếp tục con đường hòa bình bất bạo động mà Thiền sư đã dẫn dắt. Xin Thiền sư tin tưởng giao phó cho chúng tôi trách nhiệm này.

Nguyện cầu cho Thiền sư luôn an trú trong nguồn tịnh lạc. Xin nương tựa Bụt, Pháp, và Tăng.

Tỳ kheo Pomnyun

Từ Đại Hàn Dân Quốc vào ngày 22 tháng 01, năm 2022

 

Điện thư từ Tập đoàn BTN, Hàn Quốc

Quý thầy quý sư cô Làng Mai kính thương

Chúng tôi xin bày tỏ lòng trân quý và sự chia buồn đến Sư cô Chân Không cùng quý thầy quý sư cô thương quý.

Toàn thể gia đình chúng tôi của tập đoàn BTN, đặc biệt chủ tịch Ven Sungwoo, giám đốc điều hành (mẹ của tôi), và tôi xin được gởi tấm lòng thương quý ấm áp nhất.

Tăng thân Hàn Quốc, Ven Misan, Ven Keumgang và BTN đã tổ chức lễ tang cho Thầy tại BTN và những hình ảnh của buổi lễ đã được đính kèm sau. Nhiều tăng thân Hàn Quốc trong cả nước sẽ đến viếng (tuân theo nghị định của nhà nước về diễn biến dịch Covid 19) và chúng tôi mong muốn tạo dựng được một nơi để công trình hoằng pháp độ sinh của Thầy vẫn tiếp tục và những hạt giống từ những lời giảng dạy của Thầy sẽ được ươm mầm lớn lên.

Hình ảnh trong buỗi lễ tâm tang của Thầy tại BTN đã được đính kèm.

Chúng tôi cũng dự kiến lên lịch phát sóng các cuốn phim tài liệu gốc về Thầy từ trước và trong suốt chuyến đi tổ chức khóa tu tại Hàn Quốc từ tuần này và trong suốt buỗi lễ.

Chúng tôi sẽ tiếp tục với vai trò là một tổ chức để yểm trợ Thầy và tăng thân Hàn Quốc, do đó xin cho chúng tôi biết nếu quý vị có cần bất cứ sự yểm trợ nào bất cứ lúc nào trong tương lai.

Trân trọng,

Emi

 

Điện thư từ Trung tâm Quốc tế Jhamtse

Thay mặt quý thân hữu tại Cộng đồng Trẻ em Jhamtse Gatsal và Jhamtse Quốc tế, tôi xin thành kính chia buồn khi hay tin Thầy viên tịch. Vào sáng sớm hôm nay, Genla (Lobsang Phuntsok) đã gởi cho tôi thông điệp:

“Thầy là một trong những vị thầy vĩ đại nhất trong thời đại chúng ta. Chúng ta có thể thể hiện lòng tôn kính và tưởng nhớ tới Thầy bằng cách thực tập lời Thầy dạy trong đời sống hàng ngày. Tôi thật may mắn được tham dự một pháp thoại của Thầy tại Boston nhiều năm trước. Chúng ta cùng tưởng nhớ và cầu nguyện cho Thầy và mọi người”.

Cộng đồng Jhamste luôn nhớ tới Thầy. Tôi luôn nhớ và cầu nguyện cho Thầy.

Bình an và thương yêu,

Mark Foley

Chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành Trung tâm Quốc tế Jhamtse

 

Điện thư từ Trung tâm Giáo dục Phật giáo Bodhidharma – Indonesia

Thành kính phân ưu

Chúng tôi, những vị xuất sĩ và cư sĩ tại Trung tâm Giáo dục Phật giáo Bodhidharma, Indonesia xin được bày tỏ niềm biết ơn sâu sắc và chân thành chia buồn đối với sự ra đi mất mát một người thầy vĩ đại, Thiền sư Thích Nhất Hạnh.

Kính bạch Thầy, cảm tạ Thầy đã chỉ cho chúng tôi biết cách sống và thực tập những pháp môn tại tự viện trong đời sống hằng ngày. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên được tình thương, lòng từ bi của Thầy, và sẽ luôn tiếp tục chí nguyện độ sinh của Thầy và sự thực tập chánh niệm cùng với tăng thân khắp nơi trên thế giới.

Ngày 23 tháng 01, năm 2022

Cúi đầu kính lễ,

(Ấn ký)

Tỳ kheo Vidya Sasana Mahasthavira