Kêu gọi yểm trợ cho tu viện Suối Tuệ gần Paris

Dưới đây là một câu chuyện về Sư Ông Làng Mai do thầy Pháp Dung kể lại, câu chuyện về tình huynh đệ và nỗi khát khao hòa bình. Câu chuyện này sẽ làm sáng tỏ thêm cho mối liên hệ bền lâu giữa Làng Mai và nước Pháp. Để  làm vững mạnh thêm mối liên hệ này, tăng thân Làng Mai  mong muốn xây dựng một trung tâm thực tập chánh niệm gần Paris để giúp cho nhiều người có thể tìm thấy được bình an và niềm vui trong chính tự thân mình.

Hãy chung tay cùng với chúng tôi để biến ước mơ này thành hiện thực bằng lòng hảo tâm của các bạn.

 

Người bạn cũ – Trung tâm mới

Trung tâm thiền tập mới của Làng Mai ở gần thủ đô Paris có thể được xem như sự tiếp nối đẹp đẽ của một tình bạn sâu đậm giữa Thầy và một người lính Pháp trẻ tuổi trong bối cảnh xung đột của chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất. Đó là vào khoảng năm 1947 hay 1948 khi Thầy còn là một sadi trẻ đang học tại Phật học đường Báo Quốc ở Huế. Khi ấy các thầy vẫn thường nghe thấy tiếng súng bắn qua lại giữa những ngọn đồi, và người dân rất ít khi dám mạo hiểm đi theo những con đường hẻo lánh băng qua các cánh đồng.

Một ngày nọ, Thầy về thăm chùa Tổ (Từ Hiếu) từ rất sớm, khi sương mai chưa ráo trên đầu ngọn cỏ. Tháng nào cũng vậy, Thầy đều về thăm chùa một lần. Đang đi theo con đường băng qua ngọn đồi thì bất chợt Thầy nghe tiếng ai gọi. Nhìn lên thì ở phía trên đồi, có một chàng lính Tây đưa tay vẫy. Anh ta chạy từ trên đồi xuống để nói chuyện với Thầy. Anh ta muốn biết Thầy từ đâu tới. Khi nghe là Thầy từ chùa Báo Quốc, anh ta đề nghị Thầy ở lại một lát để nói chuyện với anh ta. Người lính trẻ ấy còn choáng váng vì ký ức về một cuộc đột kích ban đêm vào chùa Báo Quốc mà anh ta phải tuân lệnh thực thi vào tuần trước đó.

Những người lính đột kích vào chùa để tìm Việt Minh. Họ giậm chân, quát tháo, trên tay là những khẩu súng sẵn sàng nhả đạn. Nhưng thay vì gây nên sự căng thẳng và hoảng loạn như họ trông chờ, thì họ lại thấy một ngôi chùa hoàn toàn tĩnh lặng, không một bóng người. Không có một tiếng đáp lại nào cho những tiếng quát tháo của họ; chẳng có một chuyển động nào hết. Khi họ chiếu đèn pin vào gian giữa tối lờ mờ mà họ nghĩ là trống trơn, họ chợt thấy trong đó chừng sáu mươi tu sĩ đang ngồi tĩnh tọa bất động… Trước cảnh tượng bất ngờ này, họ hoảng lên và vội vàng nhè nhẹ rút ra khỏi chùa. Đó là sức mạnh lớn lao của sự tĩnh lặng. Rõ ràng là không có một sự đe dọa nào ẩn chứa trong đó, nhưng những người lính này không thể nào làm khác hơn ngoài việc nhẹ nhàng rút lui.

Sự im lặng hùng tráng của thiền định đã gây một ấn tượng mạnh cho người lính trẻ Daniel Marty. Nó đã giúp tâm trí và trái tim của anh mở ra, đồng thời gây hứng khởi cho anh tìm hiểu thêm về con người và văn hóa Việt Nam. Anh hăm hở hỏi Thầy về sự im lặng mà anh thấy thật cuốn hút. Và anh đã mở lòng thổ lộ về nỗi nhớ nhà của mình. Anh chia sẻ rằng nhìn những tu sĩ ngồi bình an quá làm cho anh thấy trân quý sự sống của loài người. Hai người thanh niên trẻ ngồi đó nói chuyện về những nỗi đau của chiến tranh và chia sẻ với nhau niềm hy vọng hòa bình. Sau này, anh còn tới chùa thăm Thầy mỗi khi có một kỳ phép và phát nguyện rằng anh muốn suốt đời được sống theo lời Bụt dạy. Thầy đã cho anh pháp danh là Thanh Lương, nghĩa là “thanh tịnh, trong sáng, mát mẻ”.

Trung tâm thực tập chánh niệm mới của chúng ta – tu viện Suối Tuệ – là một sự tiếp nối của tình bạn sâu đậm giữa hai nền văn hoá này và của tình nhân loại. Đó là mảnh đất mà từ đó thật nhiều hạt giống của từ bi và trị liệu sẽ được gieo vào trái tim của bao người trẻ Pháp. Thầy thường dạy rằng không có gì mất đi cả, chỉ có những sự tiếp nối trong những hình thức mới, giống như một đám mây trở thành cơn mưa. Người huynh đệ có tên Thanh Lương vẫn còn đó trong chí nguyện của chúng ta, trong sự có mặt của chúng ta, trong tình huynh đệ của chúng ta và trong niềm hy vọng vào tương lai, cũng như nơi nguồn suối mát lành chảy quanh mảnh đất mới này – nơi mà tu viện Suối Tuệ sẽ biểu hiện trong tương lai.

Với sự giúp đỡ của các bạn, chúng ta có thể làm lớn thêm tình bạn của Thầy và Daniel, mở rộng hơn nữa vòng tay của chúng ta đến với hàng trăm, hàng ngàn người trẻ từ nhiều văn hóa, nhiều quốc gia trên thế giới. Cùng nhau chúng ta đang gieo trồng một tương lai hòa bình, trị liệu, bao dung và hy vọng cho tất cả mọi người.

Xin hãy chung tay cùng chúng tôi để ước mơ xây dựng tình huynh đệ và hòa bình này trở thành hiện thực. Chúng tôi rất biết ơn sự yểm trợ và cúng dường của các bạn. Mỗi món quà đều làm nên sự khác biệt.

Sen búp xin tặng bạn, một vị Bụt tương lai.

Chân Pháp Dung

 

Xem video về Tu viện: