Tập nhạc tổng hợp làng mai

bài hát thực tập chánh niệm

Songs for Mindfulness Practice

01.    Quay Về Nương Tựa
02.    Thở vào thở ra. – Breathing In
03.    Vào Ra, Sâu Chậm – In Out, Deep Slow
04.    Đã Về, Đã Tới – I have arrived
05.    Ba sự quay về – Taking refuge in the three jewels
06.    Hai lời hứa – The two promises
07.    Đi Như Một Dòng Sông
08.    Ai bảo đi tu là khổ
09.    Đây là Tịnh Độ – Here is the pure land
10.   Từng bước chân thảnh thơi
11.   Thiền sinh ru nội kết
12.   Tiếng chuông chùa cổ – I’m the Temple Bell
13.   Một lá ngô đồng rơi
14.   Gần Nhau
15.   Nụ Cười Cho Nhau
16.   Không Ðến Không Ði – No Coming, No Going
17.   Hạnh Phúc Bây Giờ – Happiness Is Here And Now
18.   Breathe and you know
19.   Bước Thiền Hiện Rõ Quê Hương
20.   Hiểu và Thương
21.   Thở (Ðiệu Lý Con Sáo miền Nam)
22.   Thiền Hành (Ðiệu Ngũ điểm qua Bài Tạ)
23.   Thiền Trà (Ðiệu Hành vân)
24.   Tiếng chuông
25.   Giao cảm
26.   Ðề thiền duyệt thất
27.   Ðến đi thong dong
28.   Tâm An
29.   Bụt Là Vầng Trăng Mát
30.   Sinh Sự
31.   Tao Ngộ
32.   Bắc Một Chiếc Cầu
33.   Taste and See
34.   Dear Friends
35.   Please call me by my true names
36.   Being an island unto myself
37.   Standing like a tree
38.   Island of the Self
39.   Walk in Beauty
40.   And When I Rise
41.   Take your time
42.   Listen to Me My Friend (theo điệu Trống Cơm)
43.   In Gratitude
44.   Sống vui
45.   Nhìn Thầy lòng thanh thoát
46.   Tôi xin cảm ơn
47.   Hai lời hứa
48.   Nên hôm nay ta vẫn sống nhẹ nhàng
49.   Thiền Trà
50.   Cây sồi năm xưa
51.   Lời qua tiếng lại
52.   Lý Làng Mai (theo điệu Lý Ðan Ðệm)
53.   Cầu Hiểu, Cầu Thương
54.   Mừng Khánh đản
55.   Ðón Xuân
56.   Chuyển hóa
57.   Cười đi em (theo điệu Lý Giang Nam)
58.   Chim bốn phương
59.   Đại Trượng Phu
60.   Cẩn Trọng
61.   Áo lụa thiền hành.
62.   Ðuốc thơ còn cháy trên trang sử người
63.   Hoa vẫn nở trên đường quê hương
64.   Lửa giận
65.   Lý ngồi thiền (theo điệu Lý Ðam Ðệm)
66.   Mùa hợp tấu
67.   Ngày Em hai mươi tuổi (Mừng Làng Mai 20 tuổi 1982-2002)
68.   Nối vòng tay lớn
69.   Qua cơn mê
70.   Sám hối
71.   Ra Khơi
72.   Đâu đó tiếng ai cười (Rồi mình lại đi chơi)
73.   Hoa mặt trời
74.   Thiền Sư
75.   Thuyền Từ tách bến
76.   Trái Tim Từ Bi
77.   Thảnh thơi
78.   Vui Ca Lên
79.   Xuân Ca
80.   Mở Thêm Rộng Lớn Con Đường
81.   Bông hoa vàng trong cỏ
82.   Tìm nhau
83.   Thầy đi tìm con (Bên mé rừng đã nở rộ hoa Mai)

1. Quay Về Nương Tựa
Quay về nương tựa hải đảo tự thân
Chánh niệm là Bụt soi sáng xa gần
Hơi thở là Pháp, bảo hộ thân tâm
Năm uẩn là Tăng, phối hợp tinh cần
2. Thở vào thở ra
Thở vào thở ra
Là hoa tươi mát, là núi vững vàng,
Nước tĩnh lặng chiếu, không gian thênh thang
Breathing In
Breathing in, breathing out
Breathing in, breathing out
I am blooming as a flower
I am fresh as the dew
I am solid as a mountain
I am firm as the earth
I am free
Breathing in, breathing out
Breathing in, breathing out
I am water, reflecting
What is real, what is true
And I feel there is space
Deep inside of me
I am free, I am free, I am free
3. Vào Ra, Sâu Chậm
Vào – ra, sâu – chậm
Khoẻ – nhẹ, lắng – cười
Hiện tại – tuyệt vời.
In Out, Deep Slow
In – out, deep – slow
Calm – ease; Smile – release
Present moment – wonderful moment
4. Đã Về, Đã Tới
Đã về, đã tới, bây giờ ở đây
Vững chải thảnh thơi, quay về nương tựa
Nay tôi đã về, nay tôi đã tới
An trú bây giờ, an trú ở đây
Vững chải như núi xanh
Thảnh thơi dường mây trắng
Cửa vô sanh mở rồi
Trạm nhiên và bất động
I have arrived
I have arrived, I am  home
In the here, and in the now
I am solid, I am free
I am solid, I am free
In the ultimate, I dwell
In the ultimate, I dwell
5. Ba sự quay về
Con về nương tựa Bụt, người đưa đường chỉ lối cho con trong cuộc đời. Namo Buddhaya
Con về nương tựa Pháp, con đường của tình thương và sự hiểu biết, Namo Dharmaya
Con về nương tựa Tăng, đoàn thể của những ai nguyện sống cuộc đời tỉnh thức. Namo Sanghaya
Đã về nương tựa Bụt, con đang có hướng đi sáng đẹp trong cuộc đời. Namo Buddhaya
Đã về nương tựa Pháp, con đang được học hỏi và tu tập các pháp môn chuyển hóa. Namo Dharmaya
Đã về nương tựa Tăng, con đang được tăng thân soi sáng,
dìu dắt và nâng đỡ trên con đường thực tập. Namo Sanghaya
Về nương Bụt trong con, xin nguyện cho mọi người,
thể nhận được giác tính, sớm mở lòng Bồ Đề. Namo Buddhaya
Về nương Pháp trong con, xin nguyện cho mọi người,
nắm vững các pháp môn, cùng lên đường chuyển hóa.Namo Dharmaya
Về nương Tăng trong con, xin nguyện cho mọi người, xây dựng nên bốn chúng,
nhiếp hóa được muôn loài. Namo Sanghaya
Buddham saranam gacchami
Dharmam saranam gacchami
Sangha saranam gacchami
Taking refuge in the three jewels
I take refuge in the Buddha, the one who shows me the way in this life. Namo Buddhaya
I take refuge in the Dharma, the way of understanding and love. Namo Dharmaya
I take refuge in the Sangha, the community that lives in harmony. Namo Sanghaya
6. Hai lời hứa
Con xin hứa mở rộng lòng thương và tìm cách bảo vệ sự sống của mọi người,
mọi loài, cỏ cây cầm thú và đất đá. (thở: uum… à ba lần)
Con xin hứa mở rộng tầm hiểu biết để có thể thương yêu và chung sống với mọi người,
mọi loài, cỏ cây, cầm thú và đất đá. (thở: uum… à ba lần)
The two promises
I vow to develop understanding, in order to live peacefully with people,
animals plants and minerals, animals plants and minerals
Mmm ahh, Mmm ahh, Mmm ahh
I vow to develop compassion, in order to protect the lives of people,
animals plants and minerals, animals plants and minerals
Mmm ahh, Mmm ahh, Mmm ahh
7. Đi Như Một Dòng Sông
Xin nguyện làm dòng sông
Không làm hạt nước nhỏ
Trên đường về đại dương
Vầng trăng khuya sáng tỏ
Xin nguyện làm dòng sông
Không làm hạt nước nhỏ
Cuốn phăng trên đường đi
Bao niềm đau nỗi khổ
Xin nguyện làm dòng sông
Không làm hạt nước nhỏ
Tấu khúc nhạc hải triều
Xua tan nỗi u sầu
Cùng nhau ta múa ca
Không sợ đường đi khó
Với tình thương bao la
Độ người không biên giới
Xin nguyện làm dòng sông
Không làm hạt nước nhỏ
Mỗi bước con đã về
Đây quê hương Tịnh độ
8. Ai bảo đi tu là khổ
Ai bảo đi tu là khổ, đi tu sướng lắm chứ.
Ngồi tụng kinh khói trầm lung linh
Và tâm trí khai minh
Vui thú ta đi thiền hành
Nào trời trong, gió mát
Ước mong sao giới đức thêm cao
Mau thoát vòng trần lao.
Ai bảo đi tu là khổ, đi tu sướng lắm chứ
Được Thầy thương, huynh đệ cùng tu
Đời ôi quá an vui
Vui sống bên nhau dài lâu
Hòa lời kinh tiếng hát
Biết thương nhau, cảm thông nhau
Lòng chẳng còn khổ đau
Ngồi trong pháp đường, tâm trí yên thật yên
Mỗi khi pháp đàm học nghe rất nhiều
Thở ra thở vào thắm thiết những lời kinh
Ngồi ăn với chúng có chi vui bằng
Ai bảo đi tu là khổ, đi tu sướng lắm chứ
Nào phở chay với đậu hủ tươi và hủ tiếu, bún riêu
Cho tí rau thơm vào đây, nồi cà ri thơm phức
Muốn ăn thêm nhưng có tiếng chuông, em thở vào thở ra
Ai bảo đi tu là khổ, đi tu sướng lắm chứ
Ngồi tụng kinh cái đầu rung rinh và đôi mắt lim dim
Năm tháng không lo chuyện chi, ngoài công phu, chấp tác
Cứ mỗi năm, Ba Má đến thăm, đem bánh quà đầy mâm
9. Đây là Tịnh Độ
Đây là tịnh độ, tịnh độ là đây
Mỉm cười chánh niệm an trú hôm nay
Bụt là lá chín, Pháp là mây bay
Tăng thân khắp chốn, quê hương nơi này
Thở vào hoa nở, thở ra trúc lay
Tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày.
Here is the pure land
Here is the pure land, the pure land is here.
I smile in mindfulness and dwell in the present moment.
The Buddha is seen in an autumn leaf
The Dharma in a floating cloud
The Sangha body is everywhere, my true home is right here.
Breathing in, flowers are blooming
Breathing out, I am aware that bamboo is swaying and my mind is free and I enjoy every moment.
10. Từng bước chân thảnh thơi
Từng bước chân thảnh thơi
Mặt trời như trái tim đỏ tươi
Từng đoá hoa mỉm cười
Ruộng đồng xanh ngát như biển khơi
Cùng gió ca lời chim
Từng bước chân thảnh thơi
Đường dài em bước như dạo chơi
Từng bước chân thảnh thơi
Nụ cười tươi thắm trên làn môi
Từng đám mây ngang trời
Là dòng sông chảy ra biển khơi
Từng bước chân thảnh thơi
Cùng người em bước đi mọi nơi.
11. Thiền sinh ru nội kết
Mưa rơi nhè nhẹ bên trời
Lắng nghe thổn thức, đầy vơi nỗi lòng
Ngủ đi nội kết mông lung
Để cho hơi thở mấy từng vào ra
Sớm khuya gieo hạt từ hòa
Mai này lòng đất nở hoa cho đời
Ngủ đi nội kết ta ơi
Ngày mai chuyển hóa cho đời thương nhau
12. Tiếng chuông chùa cổ
Boong boong, tôi là chuông đại hồng, ngôi chùa xưa trên đỉnh núi
Boong boong, tôi khua vang mở đầu cho một bình minh mới
Boong boong, nghe tiếng tôi xin người nở nụ cười,
Boong boong, nghe tiếng tôi xin người đem mắt thương nhìn cuộc đời.
Boong boong, thở vào tâm người tĩnh lặng
Boong boong, thở ra miệng người mỉm cười
Boong boong, người trở về phút giây  hiện tại
Boong boong, người an trú phút giây tuyệt vời
Ba nghiệp lắng thanh tịnh
Gởi lòng theo tiếng chuông
Nguyện người nghe tỉnh thức
Vượt thoát nẻo đau buồn.
I’m the Temple Bell
Boong boong, I’m the temple bell on the peak of a mountain.
Boong boong, when you hear my sound a new dawn arises.
Boong boong, when you hear my sound please smile the half smile.
Boong boong, when you hear my sound please look
with compassion on all that lives.
Boong boong, when you’re breathing in calm you body and your mind.
Boong boong, when you’re breathing out, please smile with all your joy.
Boong boong, and you remain in the here and the now.
Boong boong, you are alive how beautiful, how wonderful.
13. Một lá ngô đồng rơi
Một lá ngô đồng rơi
có hay chăng người ơi!
Một lá ngô đồng rơi
thu đẹp đã về rồi!
Điệp khúc :
Ngàn chiếc lá còn rơi
đỏ au hay vàng tươi
Ngàn chiếc lá rơi rơi
bay vèo ngập cả trời.
Lơ lững trên trời cao
chiếu lên nước hồ xanh
Lơ lững trên trời cao
mây bạc còn dựng thành.
ĐK
Rừng vi lô quạnh hiu
sáo lên ru hồn ai ?
Rừng vi lô quạnh hiu
nắng vàng ngập ruộng dài.
ĐK
Niềm thương trong lòng tôi
Thắm tươi không nhạt phai
Niềm thương trong lòng tôi
Thu đẹp vẫn còn hoài
ĐK
14. Gần Nhau
Gần nhau trao cho nhau yêu thương tình loài người
Gần nhau trao cho nhau tin yêu đừng gian dối
Gần nhau trao cho nhau ánh mắt nhân loại này
Tình yêu thương trao nhau xây đắp nên tình người.
Cho dù rừng thay lá xanh đi
Cho dù biển cả có phân ly
Ta vẫn yêu thương nhau mãi mãi.
Cho dù dời thay núi Tu Di
Cho dù bầu trời thiếu mây bay
Ta vẫn yêu thương nhau mãi mãi.
15. Nụ Cười Cho Nhau
Nụ cười ta trao cho nhau
Là đôi cánh trắng thần tiên nhiệm mầu.
Nụ cười ta trao cho nhau
Là muôn thế giới bầu trời đám mây.
Cười, cười đi em, vì cuộc đời là đoá hoa trăm sắc.
Hạnh phúc bây giờ chỉ bấy nhiêu thôi.
Cười, cười đi em, vì cuộc đời là dòng suối xanh mát trong.
Soi chiếu ngàn sao nơi trái tim em
16. Không Ðến Không Ði
Không đi đâu, cũng không cần đến
Không trước cũng không sau
Cầm tay nhau, đứng bên nhau
Rồi chia tay, bước cho thảnh thơi
Cũng bởi vì chúng ta đã có nhau rồi từ lâu
Cũng bởi vì chúng ta đã có nhau hoài mai sau.

No Coming, No Going
No coming, no going, no after, no before.
I hold you close to me, I release you to be so free,
because I am in you and you are in me,
because I am in you and you are in me

17. Hạnh Phúc Bây Giờ
Ta hạnh phúc liền giây phút này
Lòng đã quyết dứt hết âu lo
Không đi đâu nữa
Có chi để làm
Học buông thả
Sống không vội vàng.
Ta hạnh phúc liền giây phút này
Lòng đã quyết dứt hết âu lo
Không đi cũng tới
Thấy chi cũng làm
Lòng thanh thản
Sống trong nhẹ nhàng

Happiness Is Here And Now
Happiness is here and now
I have dropped my worries
No where to go
Nothing to do
No longer in hurry
Happiness is here and now
I have dropped my worries
Somewhere to go
Something to do
But i don’t need to hurry

18. Breathe and you know
Breathe and you know that you are alive
Breathe and you know that all is helping you
Breathe and you know that you are the world
Breathe and you know that the flower is breathing too
Breathe for yourself and you breathed for the world
Breathe in compassion and breathe out  the joy.
Breathe and be one with the air that you breathe
Breathe and be one with the river that flows
Breathe and be one with the earth that you tread
Breathe and be one with the fire that glows
Breathe and you break the thought of birth and death
Breathe and you see impermanence is life.
Breathe for your joy to be steady and calm
Breathe for your sorrow to flow away
Breathe to renew every cell in your blood
Breathe to renew the depth of consciousness
Breathe and you dwell in the here and now
Breathe and all you touch is new and real.
19. Bước Thiền Hiện Rõ Quê Hương
Tôi đi từng bước nhẹ nhàng
Lòng không vương vấn như làn mây bay
Bước chân an trú phút giây
An nhiên tự tại tràn đầy thảnh thơi
Chung quanh chim hót vang trời
Nghe như chuông đổ nhẹ vơi cõi lòng
Ngàn hoa đua nở mênh mông
Quê hương hiện rõ ngay trong bước thiền
20. Hiểu và Thương
Sáng hôm qua em ra vườn hái bông hường
Em vô ý để gai hường sướt bị thương
Tròn hôm qua em chỉ lo băng bó
Bởi vì em biết thân mình thì mình thuơng
Ừ đó mới thiệt là thương (2 lần)
Sáng hôm nay em ra vườn ngắm lại cây hường
Em than thở với cây hường về nỗi đau thương
Chừng tỉnh ra thì em mới biết
Muốn thương bông hường
phải qua cầu Hiểu rồi cầu Thương
Ừ đó mới thiệt là thương (2 lần).
21. Thở (Ðiệu Lý Con Sáo miền Nam)
Thở vô tâm tĩnh lặng
Thở ra miệng mỉm cười
Ðem mắt thương nhìn khắp cuộc đời
Thở vào ta là đóa hoa xinh
Thở ra ta tươi mát nhẹ nhàng
Tỏa hương thơm ngát rất dịu dàng –
Ta vững vàng như đồi cao núi xanh
Ta sáng soi như nước tĩnh hồ thu
Thở vào ta là không gian thảnh thơi
Thở ra ta thấy ta thênh thang.
22. Thiền Hành (Ðiệu Ngũ điểm qua Bài Tạ)
Ngũ điểm:
Thở đều – theo bước thảnh thơi
Ta mỉm miệng nở luôn nụ cười
Ðàng xa- trời đất bao la
Phút giây hiện tại là phút giây tuyệt vời.
Bài Tạ:
Tuyệt vời là vẻ đẹp của đất trời
Tuyệt vời là ta ở tại đây
Có Thầy, có bạn, có luôn nụ cười
Còn thở là ta còn sống
Bước đều là còn đủ hai chân
Còn thấy đường để ngắm thiên nhiên
Vậy là sướng quá tiên trên trời.
(Ca nối trở lại Bài Tạ, không ca lại bài Ngũ điểm)
23. Thiền Trà (Ðiệu Hành vân)
Mời bạn hãy nâng ly trà
Tình bạn sẽ thêm đậm đà
Cũng bạn nở nụ cười tươi
Trà ngon bốc hơi nghi ngút
Trà tỏa hương thơm
Ly trong tay tròn đầy chánh niệm
Nhìn nhau thân ái
Rõ ràng bên nhau chứ phải nào chiêm bao
Giờ phút này chúng ta sum vầy
Anh này là người Gia Nã Ðại
Chị này ở tận Hòa Lan
Ông nọ ở bên Huê Kỳ
Còn tôi là người Việt Nam
Mặc dù Ðông, Tây cũng gặp nhau ở đây
Ngày mai xa cách
Xa mặt chứ chẳng xa lòng
Nhớ bạn thì nhớ Làng Hồng
Nhờ nơi đây mà Ðông gặp Tây
Tay cầm ly trà ta lại gặp ta
Vậy ta hãy cùng nhau uống
Ðể cho ta mãi mãi là ta.
24. Tiếng chuông
Tiếng chuông huyền diệu vang rền không gian vào cõi thênh thang
Nguyện tiếng chuông này vang đến mọi loài
Xa xôi tăm tối đường lối âm u
Những ai phiêu lạc mau dừng chân lại bừng tỉnh giấc mê
Nguyện người nghe chuông thoát nẻo đau buồn
Thân an, ý lặng, tâm hồn nhẹ buông lòng hết vấn vương.
25. Giao cảm
Lặng lẽ chiên đàn nhả khói thơm
Ðỉnh trầm xông ngát ý thiền môn
Lung linh nến ngọc ngời sao điểm
Thanh tịnh trần gian sạch tủi hờn
Nhè nhẹ xuân về lòng đất chuyển
Nhạc trời thanh thoát rộn muôn phương
Tâm linh một thoáng bừng giao cảm
Lặng hết bao nhiêu lớp sóng cồn
Trời đất hân hoan mừng nắng dậy
Một đàn em nhỏ rộn yêu thương
Quần điều áo lục theo chân mẹ
Hái lộc mùa xuân chật nẻo đường.
26. Ðề thiền duyệt thất
Gối nhẹ mây đầu núi
Nghe gió thoảng hương trà
Thiền Duyệt tâm bất động
Rừng cây dâng hương hoa
Một sáng ta thức dậy
Sương lam phủ mái nhà
Hồn nhiên cười tiển biệt
Chim chóc vang lời ca
Ðời đi về muôn lối
Quan san mộng hải hà
Chút lửa hồng bếp cũ
Ấm áp bóng chiều sa
Ðời vô thường vô ngã
Người khẩu Phật tâm xà
Niềm tin còn gởi gắm
Ta vui lòng đi xa
Thế sự như đại mộng
Quên tuế nguyệt ta đà
Tan biến dòng sanh tử
Duy còn Ngươi với ta.
27. Ðến đi thong dong
Ta vẫn còn đến đi thong dong
Có không còn mất chẳng băn khoăn
Bước chân con hãy về thanh thản
Không tròn không khuyết một vầng trăng
Gió vẫn còn lay con biết không
Khi mưa xa tiếp áng mây gần
Hạt nắng từ cao rơi xuống thấp
Cho lòng đất thấy bầu trời trong.
28. Tâm An
Quê hương đi về trên mỗi bàn chân
Bao nhiêu con đường mở ra độ lượng
Tâm không mong cầu bình an là vậy
An vui nơi này an khắp mọi phương
Niềm vui trãi dài sự sống
Tôi đi vững trên bàn chân
Mắt tôi mở to giữa đời này đây
Lòng không cầu làm mây trắng bay
Khổ đau từng nuôi ta lớn lên
Xin cho nắng mưa ngày sau
Vững một niềm tin chẳng hề nhạt phai
Hạnh phúc chưa từng là hạnh phúc mình tôi
Vì biết thương mình mà đã biết thương trần gian.
29. Bụt Là Vầng Trăng Mát
Bụt là vầng trăng mát
Ði ngang trời thái không
Hồ tâm chúng sanh lặng
Trăng hiện bóng trong ngần.
30. Sinh Sự
Bởi tôi sinh sự nên sự tình mới sinh
Nếu không sinh sự, sự nào có sinh
Nhớ luôn chánh niệm để đừng sự sinh, hởi ai.
Nhớ lấy câu này, thực tập hằng ngày
Và luôn chánh kiến, chánh tư duy.
Vững tâm chánh định để lòng an vui, thoát vòng sự sinh.
31. Tao Ngộ (Thơ: Viên Minh-Nhạc: Tịnh Thủy)
Bên bờ suối vô vi
Trăng lên chờ ta đó
Ngàn xưa từ ngàn xưa
Trăng vẫn chưa hề lặn
Ta đi vào viễn xứ
Trăng đưa lối ta về
Trùng dương muôn bến mộng
Nên ta vẫn còn mê
Trăng Huyền Không mở hội
Hương lan ngát bên đồi
Mây ngàn phương về hội
Giờ tao ngộ đến rồi
Quê hương vẫn là đây
Trăng vẫn mảnh trăng này
Ngàn sau ngàn sau nữa
Lồng lộng giữa trời mây
32. Bắc Một Chiếc Cầu
Có cây ngô đồng cho chim phượng đậu
Có người đứng đó cho tình thương sâu
Luật lệ nhiều khi như màn lưới sắt
Giam người trong kiếp trầm luân thương đau
Nhưng lòng nhân ái như bàn tay Bụt
Phá tan địa ngục, đập nát u sầu
Thành phố sáng nay nắng lên bát ngát
Có chim bồ câu bay liệng trời cao
Tôi nhớ tới người tấm lòng cương trực
Nụ cười mát dịu như nước nhiệm mầu
Trẻ thơ nhớ người như hoa nhớ nắng
Như nước nhớ nguồn như trăng nhớ sao.
Tâm đã quyết rồi hiềm gì bạo lực
Thân đi vào đời cưỡi trên ba đào
Bắc một cây cầu từ hang địa ngục
Lên tới cõi trời mở hội ngàn sao.
33. Taste and See
Oh taste, taste and see, how good is the fruit that falls from the trees
Oh taste, taste and see, how good is the fruit of the garden.
Taste the sun, stored in the skin, flavor of fire and passion
Taste the stars that dwell at the core, seeds of our joy and compassion.
CHORUS
Taste the rain, soaked in the flesh, it lingers so sweet on the tongue
Taste the earth, the body of life, dark and rich and strong.
34. Dear Friends
Dear friends, dear friends, let me tell you how I feel,
you have given me such treasures, I love you so
35. Please call me by my true names
My joy’s like spring so warm, it makes flowers bloom all over the Earth
My pain’s like a river of tears, so vast it fills the four oceans.
Please call me by my true names, so I can hear all my cries and laughter at once,
so I can hear that my joy and pain are one.
Please call me by my true names
so I can wake up and the door of my heart could be left open.
36. Being an island unto myself
Being an island unto myself
As an island unto myself
Buddha is my mindfulness
Shining near, shining far.
Dharma is my breathing
Guarding body and mind
I am free.
Being an island unto myself
As an island unto myself
Sangha is my skandha’s
Working in harmony
Taking refuge in myself
Coming back to myself
I am free, I am free, I am free.
37. Standing like a tree
Standing like a tree with my roots dug down,
My branches wide and open
Come down the rain, come down the sun,
Come down the fruit to a heart that  is open to be… standing like a tree
38. Island of the Self
Breathing in I go back to the island within myself.
There are beautiful trees within the island,
there are clear streams of water there are birds,
sunshine and fresh air,
breathing out I feel safe.
I enjoy going back to my island
39. Walk in Beauty
Now I walk in beauty,
Beauty is before me, beauty is behind me,
above and below me.
40. And When I Rise
And when I rise, let me rise
Like a bird, joyfully.
And when I fall, let me fall
Like a leaf, gracefully, without regret.
And when  I stand, let me stand
Like a tree, strong and tall.
And when I lie, let me lie
Like a lake, peacefully, Calm and still
And when I work, let me work
Like a bee, wholeheartedly
And when I play, let me play
Like a breeze, refreshing clear. Light and clear
41. Take your time
Take your time, breathing in, breathing out
Look deeply, as you say “This is me”,
You and your breath, you and the wind,
As humming bird and flower, have always been together
Take gentle steps feel the ground curl your toes,
Is there a line, between you and this path?
You and your step, you and this earth,
As butterfly and blossom, have never been appart.
42. Listen to Me My Friend (theo điệu Trống Cơm)
Listen to me my friend
Can you hear the wind is singing a song
A wonderful song
A flock of flying geese
White clouds are all at peace
All our hearts beat, beat, beat as one
Oh my dear friend
The stars are bright
And your eyes are twinkling
And you smiling is blooming
The moon brightens the night
Oh, o, o, o my dear friend
Dear friend oh can’t you see
The stars are bright
Oh wonderful life (2)
43. In Gratitude
Refrain:
In gratitude, you have watered seeds of love in me,
In gratitude, I will water seeds of love in someone too.
I know you’re there for me,
And I am so happy.
(repeat refrain)
And if you suffer some,
Please call and I will come.
(repeat refrain)
44. Sống vui
Chỉ còn có hát ca mà thôi
Sống nơi đây cho thật tuyệt vời
biết ngay nhiều nguồn cơn bối bối
chỉ tại chính ta không chịu chơi
ÐK Mình đâu có tiếc chi mà nhớ
Mình đâu có mong chi mà mơ
Từng giây phút phút giây đổi mới
Mình riêng biết có đâu chi mà ngờ
Mình từng lúc sống trông mặt nhau
lúc cong lưng trong ruộng đục ngầu
lúc đi dạo đường trăng hoa lá
nghe lời gió  ru qua rừng lau   ÐK
Chỉ còn có sống vui mà thôi
quên phắt đi bao cơn nghèo đói
Nụ cười nở mãi trên bờ môi
Từng bước chân trang điểm cuộc đời  ÐK
Từng nhịp bước hát vang trời mây
tung cuốc khai ba ngàn thế giới
nào ai biết ta đang từng giây
tụng  biến kinh vốn không lời nầy  ÐK
45. Nhìn Thầy lòng thanh thoát
Nhạc và lời : Tịnh Thủy
Nhìn Thầy lòng thanh thoát
nghe Thầy hết đắm say
ngồi bên Thầy ấm áp
buổi chiều qua không hay
Mê, nghe kinh trọn kiếp
Ngộ, chỉ một sát na
gặp Thầy trong chốc lát
thanh thản nẽo đi về
46. Tôi xin cảm ơn
Tôi xin cảm ơn
mọi người và mọi loài trong vũ trụ
đang giang tay góp mặt
để nuôi nấng tôi
Xin cảm ơn mặt trời
đang vươn lên cho sự sống
và dòng nước thanh tuyền mầu nhiệm
đang thấm nhuần vạn vật muôn nơi
Tôi xin cảm ơn, xin cảm ơn
Ngọn gió nào và hạt bụi nào nụ hoa nào
đã kết thành tứ đại thân tôi
47. Hai lời hứa
Con xin hứa mở rộng lòng thương
và tìm cách bảo vệ sự sống của mọi người,mọi loài cỏ cây,
cầm thú và đất đá. (Thở : âm _ hà 3 lần )
Con xin hứa mở rộng tầm hiểu biết
để có thể thương yêu và chung sống với mọi người, mọi loài cỏ cây, cầm thú và đất đá.
(Thở: âm hà 3 lần )
48. Nên hôm nay ta vẫn sống nhẹ nhàng (Tịnh Thủy)
Ta vẫn sống trong ta – từ  lâu rồi –  hẳn chứ
có bao giờ ta mất hút ta đâu
Ta thấy nhau, ta thấy một trời cao,
mây trắng vẫn thong dong từ bên nầy bên nớ
Ta vẫn thở những gì ta vẫn thở
gió mang về mùi nước mặn miền xa
gió mang đi hương cả một vườn hoa
Ta vẫn sống trong ta – từ lâu rồi – hẳn chứ
Ta vẫn có ngày mai, ta vẫn còn quá khứ
nên hôm nay ta vẫn sống nhẹ nhàng
nên hôm nay ta vẫn sống nhẹ nhàng
49. Thiền Trà
Chén trà trong hai tay
Chánh niệm nâng tròn đầy
Thân và tâm an trú
bây giờ và ở đây
Khi uống chén trà trong
ta nhớ cội nhớ nguồn
Khi nhấp miếng trà thơm
hỏi nước đến từ đâu
Nước từ nguồn suối cao
nước từ lòng đất sâu
Nước mầu nhiệm tuôn chảy
Ơn nước luôn tràn đầy
50. Cây sồi năm xưa (Tịnh Thủy)
Tôi lại về đây bên cây sồi năm xưa cây bao mùa đổi lá
nhưng vẫn là cây năm xưa  qua bao nắng mưa cây xanh mát hơn
cây cao lớn hơn như tình thương
như mặt trời kia vẫn mọc và lặn
nhưng mặt trời lặn đâu phải mặt trời đã tắt
Tôi vẫn khóc một ngày kia khi cây nằm xuống
dù bao nhiêu cây khác  sẽ  lớn  lên  mạnh mẽ hơn tôi vẫn khóc
51. Lời qua tiếng lại
Lời qua (mà) tiếng lại
giải quyết chi đâu!
sao không dừng lại?
kẻo hố thêm sâu.
Lời qua (mà) tiếng lại
đưa ta tới đâu!
sao không dừng lại?
thở nhẹ và sâu.
Lời qua (mà) tiếng lại
đưa ta tới đâu!
sao không thở nhẹ?
mỉm cười nhìn nhau.
52. Lý Làng Mai (theo điệu Lý Ðan Ðệm)
Sáng nay lên Xóm Thượng  mong gặp Sư Ông
Thấy Sư Ông ngồi an tĩnh-” cốc Ngồi Yên”-
dưới mái hiên (2 lần)
Sáng nay lên Xóm Thượng, tôi gặp Sư Anh
Thấy Sư Anh ngồi pha nước-”cốc Phù Vân”-
dáng rất thân (2 lần)
Sáng nay qua Xóm Hạ, sương mù giăng xa
Bước thong dong, lòng nghe khỏe, tâm an bình,
thấy rõ ta (2 lần)
Tối nay Xóm Hạ, trăng tròn lên cao
Các Sư Cô còn thanh thản đi thiền trăng,
khỏe biết bao (2 lần)
Sớm mai Thôn Hạ, mây mờ giăng xa
thấy Sư Cô còn đang đứng bên lầu chuông
dáng thướt tha (2 lần)
53. Cầu Hiểu, Cầu Thương (Nhất Hạnh)
Lắng lòng nghe tiếng gọi quê hương
Sông núi trông ra đẹp lạ thường
Về tới quê xưa tìm gốc rễ
Qua rồi Cầu Hiểu tới Cầu Thương
54. Mừng Khánh đản (Lê Mộng Nguyên)
Chào mừng đón Ðản Sanh về  đây.
Ngày trần gian chào đón Ðức Phật từ tôn chúng ta,
ngàn ánh sáng tưng bừng tan
trong nắng mai huy hoàng.
Chào mừng đón Ðản Sanh lừng vang
tòa sen ngát trầm hương hòa lòng thành tâm
chúng ta nguyện chớ quên ơn dầy cao Ðức Từ Bi.
Ðồng thanh chúng ta hát ca ngợi công ơn Ðức Phật.
Lời vàng tràn đầy tình chúng sanh bao trùm
mong ngày mai bừng sáng kim quang dưới trời  thanh.
Nam Mô  Thích Ca Phật Ðà
Nam mô Thích Ca Phật Ðà
Thề noi theo vết người đầu tiên dắt đưa đường
Nam Mô Thích Ca Phật Ðà
Vang ngân tiếng kinh đầy thành tâm nguyện cầu
55. Ðón Xuân (Phạm Ðình Chương – Tăng thân Làng Mai thêm lời)
Xuân của đất trời nay đã cùng về đây với người.
Vui trong niềm tin nghe trần gian hát ca mọi nơi.
làm cho kiếp người mau thoát vòng trần lao đắm đuối
Hãy dâng an vui tới đời
Kìa trong vạt nắng mạch xuân tràn dâng.
Chúng ta nhẹ đi trong vườn Ðịa Ðàng cùng bao nguồn sáng.
Cõi Tâm an lành  thắm như trời xanh
bầy chim tung cánh hót vang đón mừng mầu nắng tươi trong
Ta nghe gió về đang thiết tha như muôn tiếng đàn.
Xuân dâng niềm vui cho ngày xanh không vương sầu thương
Niều đau xóa mờ, tình yêu người càng thêm chan chứa,
khúc ca xuân vui thái hòa.
Cùng đón Chúa xuân đang giáng xuống trần.
Chúng ta đứng trong mùa xuân Hồng
hãy luôn nhớ tu trì tinh tấn.
Trần gian tủi hờn, Xuân vẫn mãi còn
Tới đây nắm tay cùng nhau bước,
hát lên khúc ca của Bản Môn .
56. Chuyển hóa
Nước giữ hoa tươi
Hoa nở cho người
Hoa thở tôi thở
Hoa cười  tôi cười
Bên nàng hoa tươi
Hoa mời ong lại
Hoa vờn bướm bay
Tâm hoa kết nụ
dâng cho cuộc đời
trái ngọt ngon nầy
hóa làm thân tôi
Uống nước giếng trong
tôi ngậm trong lòng
Tôi nghe biển mặn
sóng vổ mênh mông
Thân tôi sông rộng
Quê hương nghìn dòng
Chung một dòng chung
Nước đã nuôi tôi
Thấm nhuận muôn loài
Nước chảy tôi chảy
nước buồn tôi thở dài
nước ấy hoa đây
Khác gì thân nầy
Trăm năm hồ mộng
Cát bụi lầm vương
vạn pháp nương chuyển
thường trong vô thường
a á à a
a á à a
57. Cười đi em (theo điệu Lý Giang Nam)
Can chi mà nói ư ứ ư ừ ư nọi nói noi,
nọi nặng lời em (anh, con_)
nọi nặng lời làm buồn lòng như ư ứ ư ư ư ( 2 lần )
Ðưa tay mà thỉnh ư ứ ư ừ ư thỉnh
thỉnh thinh thỉnh một hồi,
em thỉnh một hồi một hồi là chuông ư ứ ư ư ư ( 2 lần )
Em (anh, con_ ) ơi hãy mĩm cười ư  ư ừ ư   mĩm
mim mím miệng cười,
em mỉm miệng cười, nụ cười thật tươi ư ứ ư ư ư
58. Chim bốn phương
Hoàng Cang
Chúng ta là chim  bốn phương bay về đây
Về đây chúng ta sống trong đạo thiêng
Chúng ta là hương gió mang đi ngàn phương
Nguyện đem gieo rắc khắp nơi ánh vàng
59. Đại Trượng Phu
Cửa Tùng đôi cánh khép
Một mũi tên sáng loá lìa dây cung
Lau vút tới,
Mặt trời nổ tung
Ngoài sân hoa cam rụng
Trăng hiện bóng vô cùng
60. Cẩn Trọng
Qua ngõ vắng
Lá rụng đầy
Tôi theo con đường nhỏ,
Đất hồng như môi son bé thơ
Bỗng nhiên tôi cẩn trọng
Từng bước chân đi
61. Áo lụa thiền hành (Lời :Chân Ðoan Nghiêm, nhạc: Anh Việt)
Trãi dài trên mặt cát, là áo lụa thiền hành
dệt bằng tơ vô giá, đính kim cương long lanh
Bước chân là con thoi, không gian là hơi thở
thời gian và không gian, dệt đan không kẻ hở
Khoát áo lụa thiền hành, từng phút giây linh động
Nguồn an lạc trào tuông, tuyệt vời trên sự sống
62. Ðuốc thơ còn cháy trên trang sử người (Nhất Hạnh)
Ðêm nầy dù đã về ngôi
Hồn thơ vẫn thấy luân hồi thế gian
Bút hoa ngàn kiếp không tàn
Ðuốc thơ còn cháy trên trang sử người
Có không mù mịt biển khơi
Nẽo về đã rạng chân trời thênh thang
Tỉnh say vẫn một cung đàn
Lửa anh hào đốt cháy tan đêm sầu
Thơ lên bay vút bồ câu
Triều âm chấn động phương nào chẳng nghe?
Giấc mơ hồ điệp đi về
Biển Ðông sóng vổ, kình nghê vẫn còn
63. Hoa vẫn nở trên đường quê hương (Phạm Thế Mỹ, Tăng thân Làng Mai thêm lời)
Hoa vẫn nở trên đường quê hương.
Ôi! Quê hương ta đó!
Kìa bóng tre xanh tươi bên đàng.
Kìa ánh dương đang lên huy hoàng.
Từng cánh hoa, từng cánh hoa
Hoa vẫn nở trong tôi tình thương.
Hoa vẫn nở trên đường quê hương
Ðường năm xưa đi trong bóng tối,
đường hôm nay đi trong ánh sáng à á a  à á a.
Ta đã từng tỉnh giấc hôn mê.
Ðường thương yêu hôm nay thắp sáng,
cùng Tăng thân vui chân bước tới à á a  à á  a.
Hãy lên đường và thương yêu nhau.
Hoa vẫn nở trên đường quê hương.
Ôi! Quê hương ta đó!
Ngàn bước chân đi trong nhiệm mầu
Ngàn trái tim đi trong nguyện cầu.
Từng cánh hoa, từng cánh hoa.
Hoa vẫn nở trong đêm mù sương.
Hoa vẫn nở trên đường quê hương
Hoa vẫn nở trên đường quê hương. Ôi! Quê hương ta đó!
Dù bé thơ xanh xao gầy còm.
Dù tiếng ru ban trưa mõi mòn.
Từng cánh hoa, từng cánh hoa
ngát thương yêu xua đi sầu thương.
Hoa vẫn nở trên đường quê hương.
Lòi ca em êm như tiếng suối.
Lời thơ anh vang như thác núi.
Nguyện ước xưa còn thiết tha,
ngát xanh như mạ non quê ta.
Bàn chân em đi gieo lúa mới
bàn chân anh đem theo nắng mới
về núi xa, về phố hoa,
quét cho tan khổ đau trong ta.
Hoa vẫn nở trên đường quê hương. Ôi! Quê hương ta đó!
Từng phút giây gieo nhân an lành,
từng bước chân đi trong thiền hành.
Từng cánh hoa, từng cánh hoa,
hoa vẫn nở trong tôi niềm tin
Hoa vẫn nở trên đường quê hương.
64. Lửa giận
Mỗi khi tôi giận cái mặt tôi buồn xo
trái tim hậm hực lửa đâu như bừng to
Boong  Boong tôi thấy ai cũng buồn lo  tôi muốn đâu giận hờn
(nhưng) lửa lửa từ đâu sao cứ dâng dâng từng cơn
Boong  Boong
tình tình tinh tang có tiếng chuông ngân vang đàng xa (2 lần)
Tiếng chuông chánh niệm (2 lần)
bước chân tôi nhẹ nhàng hơn hơi thở tôi an bình (2 lần)
buồn phiền dần xa  khi thở luôn mấy hơi vào ra
Boong  Boong
Quan Thế Âm lực, Quan Thế Âm hạnh
Tôi tập mở lòng ra
tôi lắng nghe tâm mình   hạt giống kia mấy đời
tiềm tàng trong tôi nên khiến tôi nổi điên thật mau
Boong  Boong
kẻ kia  thế nầy, kẻ kia nặng lời
nguyên do vụng về thôi
tôi quyết tâm xây hồ   chuyển thói ganh giận hờn
thành hồ sen thơm, ngát hương của hiểu và thương
Boong  Boong
65. Lý ngồi thiền (theo điệu Lý Ðam Ðệm)
Trời vừa hửng sáng
chuông chùa ngân, chuông chùa ngân
bước chân nhẹ nhàng thanh thản
bước vô thiền đường ôi thảnh thơi nhẹ nhàng,
nhẹ nhàng an nhiên
an nhiên vững thân ngồi yên
Thiền đường buổi sáng
trăng còn treo, trăng còn treo
nở ngay nụ cười tươi mát
bước chân dẫm lên thực địa. Ôi thảnh thơi nhẹ nhàng,
nhẹ nhàng an nhiên
an nhiên vững thân ngồi yên
Thiền đường ấm áp
thấy được tâm, thấy được tâm
một phen mà ngồi xuống
quyết tâm dứt luôn sầu đau. Ôi thảnh thơi nhẹ nhàng,
nhẹ nhàng an nhiên
An nhiên vững thân ngồi yên
Vui buồn là thuyền theo gió
hơi thở chính là neo
vững tâm duy trì hơi thở
chớ cho cuốn trôi thuyền đi. Ôi thảnh thơi nhẹ nhàng,
nhẹ nhàng an nhiên
An nhiên vững thân ngồi yên
66. Mùa hợp tấu (Hùng Lân)
Bạn đường ơi nắng lên rồi gieo sáng ngời
Nhạc ngày xanh như chim lành tung đôi cánh
Một trời hoa sáng bao la,chờ đợi ta kiếp xông pha
bạn cùng tôi câu nước non ta chung hòa.
Ngoài ruộng sâu đã lên mầu bông lúa  đầu.
Ngành quỳ dương vui lên đường về định hướng
Mùa dựng xây đón ta đây, hợp ngàn tay thấm men say,
dựng ngày mai tươi sáng trong khúc nhạc bừng mây
Ca lên đi xuân thế hệ lên phơi phới
Ca lên đi ca sức mạnh dân tộc (huynh đệ) mới.
Cho xanh tươi cây  ước vọng bên suối đời.
Cho thắm lại tơ lòng ai thiếu yên vui
Bạn đường ơi nắng lên rồi gieo sáng ngời
Nào cùng nhau ta mở đầu mùa hợp tấu.
Dù ngày mai sống đôi nơi, hẹn rồi đây sát đôi vai,
nhìn ngày trôi nghe sức thiêng ta không hề phai
67. Ngày Em hai mươi tuổi (Mừng Làng Mai 20 tuổi 1982-2002)
Ngày Em hai mươi tuổi…xuân đã về
bước chân ai nhè nhẹ.
Mưa Cam lộ tưới mát mười phương
Một ngọn nến hồng mừng em hai mươi tuổi
Ngàn năm sau em sẽ về đâu …?
Cây đại thụ sáu mươi năm sừng sững
Bao cành non đâm lộc nẩy chồi
Ánh trăng rằm sáng soi khung trời rộng
Em ngồi yên thanh thản vạn ngày vui
Ngày Em  hai mươi tuổi …xuân đã về
nhà bò thành nơi thanh tịnh
làng trên xóm dưới rủ nhau về
Trên trời cao ngàn viên ngọc sáng
Cánh phưởng bay ươm hạnh phúc nhiệm mầu.
Cơ nghiệp nầy tiền nhân trao truyền lại
Ngàn năm rồi  vườn nai về lại với cố nhân
Bước chân vững chãi trên đồi Yên tử
Bên lưng đồi trong sáng giọt sương mai
Ngày Em hai mươi tuổi…
Phật Mã Ðường dựng trên núi tuyết
Rừng Phong đầy hương của yêu thương
Hồ sen Nước Tĩnh soi mặt nguyệt
Bao tháng ngày năm mái ấm chở che.
Hơi ấm tỏa ra từ bếp củi
Ngồi hơ tay an lạc múa bút tiên
Ðường Xưa Mây Trắng ai tìm lại
Ðể mừng ngày Em tuổi hai mươi
68. Nối vòng tay lớn (Trịnh Công Sơn, Tăng Thân Làng Mai thêm lời)
Rừng núi giang tay nối lại biển xanh
Ta đi vòng tay lớn mãi để nối thâm tình
Mặt đất bao la anh em ta về
gặp nhau mừng câu ”Ðã Tới”, khung trời lồng lộng,
bàn tay ta nắm nối tròn một vòng đệ huynh
Dòng tỉnh thức đêm vui nối ngày
Nguồn hiểu biết dâng lên tràn đầy,
dựng tình người trong ngày mới
Thành phố nối thôn trang đồng nội,
hồn đất nước linh thiêng mời gọi,
làm nụ cười nở trên môi.
Từ Á sang  Âu bước đều sát vai.
Ta khơi ngọn nguồn yêu thương chuyển hóa đất trời.
Vượt thoát âu lo, xua tan hận sầu,
từ quê nhà sang thế giới nắm tay đứng nhìn
biển xanh, sông gấm nối liền một vòng Tăng thân
69. Qua cơn mê (Trần Trịnh-Nhật Ngân, Lời : Tăng Thân Làng Mai)
Một mai qua cơn mê
xa cuộc đời bềnh bồng
ta trở về Tăng thân
Ngày gió mưa không còn, con đường thật hiền lành,
ta mặc tình rong chơi
Cùng nhau ta sẽ đi sẽ qua thăm Thanh Sơn
leo đỉnh trời bao la
Ta sẽ qua Nhà Trà sẽ đi quanh bờ hồ
sẽ đi lên Phật Ðường
Tình người sau cơn mê vẫn xanh
Từ nay có nhau bên nhau hộ trì
Từ Nghiêm, Pháp Vân mai ta lại về
Cùng theo các em học hành như xưa
Rồi đây qua cơn mê Cam Lộ lại thành nguồn
xuôi về ngọt quê hương
Ngày đó ta không còn thất thểu ngoài cuộc đời
ôm chặt niềm cô đơn
Cùng nhau ta sẽ đi sẽ đi tay trong tay
gieo hạt lành muôn phương
Khi lá hoa thật nhiều trái yêu thương đầy cành
hái đem cho mọi người
70. Sám hối
Con đã gây ra bao lầm lỗi
Khi nói khi làm khi tư duy
Đam mê hờn giận và ngu si
Nay con cúi đầu xin sám hối
Một lòng con cầu Bụt chứng tri
Bắt đầu hôm nay nguyện làm mới
Nguyện sống đêm ngày trong chánh niệm
Nguyện không lập lại lỗi lầm xưa
Nam Mô Bồ Tát Cầu Sám Hối
Bao nhiêu lầm lỗi cũng do tâm
Tâm tịnh còn đâu dấu lỗi lầm
Sám hối xong rồi lòng nhẹ nhõm
Ngàn xưa mây bạc vẫn thong dong
71. Ra Khơi (Phạm Duy, Tăng Thân Làng Mai thêm lời)
Ra khơi!
biết mặt trùng dương.Biết trời mênh mông
biết đời viễn vông, biết ta hãi hùng
Ra khơi!
Thấy lòng phơi phới. Thấy tình thế giới.
Thấy mộng ngày mai. Thấy niềm tin mới.
Chơi vơi 1 Con thuyền trên sóng không nguôi
Bão bùng xô tới xô lui. Vững tay chèo lái!
Xa xôi! hỡi người trong viễn phương ơi!
Hẹn cùng nhau viễn du thôi! Lên đường mãi mãi.
Ra đi!
Nước trời bao la. Hết cuộc phong ba.
Ðất liền Âu Á cũng không xa gì.
Phiêu du khắp nẽo đây đó. Bỗng người say sưa.
Thấy hoàn cầu mơ khúc Ðại Tình Ca.
Hãy ghé bến bờ. Có những khóm dừa
Chiều nhuộm vàng làng xóm nên thơ.
Có những núi mờ. Ðứng mãi ngóng chờ.
Chờ người về đầu non trắng xóa.
Ánh sáng chói lòa. Hương đêm kinh kỳ
Ai quay cuồng nhịp đời dương thế ?
Giữ mãi ước thề. Thắp sáng lối về.
Ðể đẹp lòng người bước ra đi
72. Đâu đó tiếng ai cười
(Rồi mình lại đi chơi)
Thơ : Chân Pháp Dụng, nhạc : Chân Hoa Nghiêm
Rồi mình lại đi chơi
Lên đồi khi sương sớm
Lên mỏm đá ta ngồi
Nhìn xa qua mây núi
Chỉ thấy mây mù thôi
Có ai nhìn thấy phố
Có ai nhìn thấy người
Không người sao vui vậy
Đâu đó tiếng ai cười
Buổi sáng mây còn ngủ
Đục mờ như biển khơi
Ngồi yên tâm bất động
Giật mình chiếc lá rơi
Xa xa in bóng nắng
Nhẹ nhàng biển mây trôi
Một ngày nữa đi tới
Một ngày nữa qua rồi
Ngày qua ai khôn lớn
Ngày đến ai buồn vui
Kiếp người như buổi sáng
Ngồi chơi trên đỉnh đồi
Vui buồn như sương khói
Chóng đầy chóng lại vơi
Phút giây lòng thanh thản
Nhận ra tiếng ai cười.
73. Hoa mặt trời
Thơ: Nhất Hạnh, Nhạc: Anh Việt
Em đến đây  bằng đôi mắt hồn nhiên
nhìn màu xanh của pháp thân hiển hiện
Dù thế gian tan tành nụ cười bông hoa
vẫn chưa bao giờ còn tan biến
Chúng ta đã được gì hôm qua
và sẽ mất gì sáng nay ?
Em đến đây  theo ngón tay tôi
nhìn thẳng vào thế gian điểm tô bằng ảo tưởng
Hoa mặt trời mọc rồi
muôn hoa khác  đều quay về quy ngưỡng
Hoa mặt trời mọc rồi
muôn hoa khác  đều quay về quy ngưỡng
74. Thiền Sư
”Gặp thanh gặp sắc như hoa mọc đầu non
thấy lợi thấy danh như  bụi rơi xốn mắt”
Thênh thang giữa cuộc đời
vững chãi và thảnh thơi
Ngồi yên như núi, đi lại như mây
Thở với rừng cây, lời vang tiếng sóng
An nhiên giữa cuộc đời,
Ðộ thoát biết bao người
75. Thuyền Từ tách bến
Phạm Duy, Tăng Thân Làng Mai thêm lời
Chèo nhịp nhàng cho con thuyền lướt tới
trái tim thiết tha xót thương người
Lời nguyện nào đã phát tự năm xưa
lúc ta hãy còn thơ ấu
Dù cuộc đời tuy có mặt đau thương
vẫn thường ca hát khúc yêu đời
Lắng nghe bao tiếng tười rộn ràng những niềm vui
Ra đi người ơi! Thuyền rời xa bến mê rồi.
Thong dong người ơi! Ðường về Bến Giác cùng vui…
Ca lên người ơi! Thuyền Từ bát ngát hương trời
Thong dong người ơi! Mặt trời đỏ ối ngoài khơi
Buồm chiều gội nắng ra khơi
Bao nhiêu tình thương đến cho  an vui, người ơi!
Có tiếng khóc ai đầy vơi.
Ta đưa tay ra cứu người đắm đuối
Ra đi người ơi! Thuyền Từ dong bốn phương trời
Thong dong người ơi! Ðại Từ bến ấy là đây
76. Trái Tim Từ Bi (Phạm Thế Mỹ, Tăng Thân Làng Mai thêm lời)
Em nghe gì không hỡi em?
con chim nhỏ hát vang đầu hè
Em nghe gì không hỡi em?
con chim nhỏ múa trên cành tre.
Hót đi chim! Hót đi chim!,
hót cho mặt trời hồng trong ta.
Hót đi chim! Hót đi chim!
hót cho niềm hận thù trôi xa.
Chim trên đồng chim trên non,
chim tung cánh xóa tan mây mù
Chim trong hồn chim trong tim,
Ôi thương quá tiếng chim Từ Bi.
Hoa cúc vàng nơi quê em
tươi như áo mới em ngày nào
Hoa trắng hồng nơi quê anh
lung linh chiếu sáng soi ngày xanh
Nắng lên đi, nắng lên đi,
nắng lên hồng nụ cười tin yêu
Nắng lên đi, nắng lên đi,
nắng lên hồng ngày  đẹp lên theo.
Hoa hiểu người hoa yêu thương,
hoa thương xót thế gian đau buồn
Hoa trên đồi, hoa trên nương,
ôi thương quá cánh hoa Từ Bi
Trăng sáng ngời trên sân hoa,
trăng lên tiếng hát vui đêm già
Trăng sáng ngời trên non xa,
trăng xua bóng tối trong hồn ta.
Sáng lên trăng!,sáng lên trăng!
sáng cho người tìm về bên nhau
sáng lên trăng!,sáng lên trăng!,
sáng cho tình người nở đêm thâu.
Trăng thương đời trăng thương ai
trăng đem mát mẽ cho muôn người
Trăng thanh bình trăng an vui,
ôi thương quá ánh trăng Từ Bi.
Bao nhiêu đèn bao nhiêu hoa,
bao nhiêu nến thắp lên trong hồn
Yêu quê mẹ, yêu quê cha,
yêu thương những mái tranh làng xa
Thắp tim lên,thắp tim lên!
thắp cho tình người dậy trong ta.
Thắp tim lên,thắp tim lên!
thắp cho niềm hận thù tiêu ma.
Yêu thương người,yêu thương ta,
yêu luôn những thú hoang  rừng già.
Yêu kẻ thù như yêu ta,
ôi thương quá trái tim Từ Bi
77. Thảnh thơi
Chuông ngân từng tiếng ối à ngân nga
thở vào tâm tĩnh lặng a à a í a
thở ra ối a à a mĩm cười
tình tình tình thảnh thơi
tình tình tình thảnh thơi
An nhiên ngồi xuống ối à an nhiên
thiền đường trên lối cỏ a à a í a
trầm luân ối a  à a hết rồi
tình tình tình thảnh thơi
tình tình tình thảnh thơi
Thong dong từng bước ối à thong dong
đường đời sao bổng nhẹ a à a í a
Cửa Không ối a à a bước vào
tình tình tình thảnh thơi
tình tình tình thảnh thơi
78. Vui Ca Lên
Vui ca lên nào anh em ơi! hát cho lòng thắm tươi,
dù thấy khó đừng mau chân lui ta cứ tiến lên đường
dầu sương mưa rơi, lòng ta thêm tươi chớ khi nào có quên
cùng cất tiếng hòa vang trong mây, cho bao người đều vui.
Vui ca lên nào anh em ơi! chớ đau buồn khóc than,
đời tươi thắm vì trong sương mưa, luôn tiếng hát vang lừng
kìa chim trên cây,kìa ong trên hoa, bướm lưng trời thướt tha,
cùng ham sống việc vui quanh năm, tô thêm tươi đời hoa.
Vui ca lên nào anh em ơi! hát cho đời thắm tươi,
lời ca khắp đồng quê xanh tươi, mang khắp chốn non ngàn,
mặc sương mưa rơi, lời ca không ngơi, rắc reo nguồn sống vui,
nào cất tiếng hòa vang trong mây, cho bao người đều vui.
79. Xuân Ca (Phạm Duy, Tăng Thân Làng Mai thêm lời)
Xuân trong tôi, phát sinh tâm nguyện thiết tha
Làm sao làm sao thế gian  cùng nhau xóa tan hận thù
Xuân dâng lên, thiết tha trong nguồn suối thơ
Thuyền đi, chèo theo nắng lên hòa cung khúc ca Vượt Bờ
ÐK.: Xuân Xuân ơi! Xuân ơi! Xuân ơi! (2 lần)
Xuân Tăng thân, bước đi trong niềm kính thương.
Là xinh, là tươi có Xuân dựng nên ước mơ hiền hòa.
Xuân tin yêu vững đi cho dù nắng mưa
Vườn Xuân đầy tươi cỏ hoa cùng nhau đón Xuân đậm đà
ÐK.: Xuân Xuân ơi! Xuân ơi! Xuân ơi! (2 lần)
Xuân lên cao, thảnh thơi ta nhìn trước sau
Tình Xuân, hồn thiêng sáng lên vườn Tâm cõi Xuân còn hoài.
Xuân trong  ta đã bao nhiêu lần trải qua
Vượt lên! Vượt lên những cơn buồn thương, những đêm nhạt nhòa
ÐK.: Xuân Xuân ơi! Xuân ơi! Xuân ơi! (2 lần)
Xuân bên nhau, nắm tay ta cùng bước đi.
Nhìn nhau bằng con Mắt Thương, mừng vui có nhau từng ngày
Xuân trong ta, đã theo Xuân về bốn phương
Thì xin cùng nhau thứ tha, nhìn nhau thấy nhau tận tường
ÐK.: Xuân Xuân ơi! Xuân ơi! Xuân ơi! (2 lần)
80. Mở Thêm Rộng Lớn Con Đường
Mái tóc vốn màu gỗ quý
Nay dâng thành khói trầm thơm
Nét đẹp đi về vĩnh cửu
Vi diệu thay ý vô thường
Đã thấy đời cơn huyển mộng
Chân tâm một quyết lên đường
Nghe hải triều lên mấy độ,
Nguyện phát túc về siêu phương
Gió reo trên triền núi Thứu
Lòng nay thôi hết vấn vương
Bài ca sáng ngời diệu lý
Bao la ngát đạo chân thường
Ngày xưa nước bồ kết gội
Chiều về buông xỏa tóc hương
Sáng nay cam lồ tịnh thủy
Tâm bồ đề lộ kiên cường
Bàn tay tập bài từ ái
Chia vui nếp sống tịnh thường
Mấy mươi năm trời cần mẫn,
Thủy chung vẫn một niềm thương
Sáng nay cạo sạch mái tóc
Mở thêm rộng lớn con đường
Phiền não vô biên nguyện đoạn
Một tâm mà động mười phương.
81. Bông hoa vàng trong cỏ (Nhất Hạnh)
Buổi sáng em đang đi thiền hành
chợt một  bông hoa vàng trong cỏ trông thấy em
Bông hoa nghiêng nghiêng mĩm cười
rồi bông hoa hỏi
‘‘Em có biết là Bụt thương em không‘‘ ?
-Em biết Bụt thương em!
mà Bụt cũng thương mọi người và mọi loài khác nữa
Bụt thương con sóc, con nai
con muỗi, con trùng, con chim, con cá
Bụt lại thương những loài cỏ cây
và thương luôn những loài đất đá.
Hoa ơi, hãy cùng em sung sướng
chấp nhận tình thương
để từ hôm nay phân chia hạnh phúc
trên mọi nẽo đường.
Hoa ơi, em hãy chấp tay thành bông sen búp
Xin nguyện đi trên con đường tuyệt vời của Bụt
Con đường hiểu biết, con đường thương yêu.
Em xin học thở học cười
để chuyển hoá những nỗi buồn cơn giận
để trái tim em làm ra tình thương rất ngọt
thành nụ cười rạng rỡ trên mắt và trên môi
Hoa ơi, hoa hãy giúp em
Nai ơi, sóc ơi, chim ơi, cá ơi, cỏ cây ơi, đất đá ơi
chúng ta hãy cùng nâng đỡ nhau
trên con đường thực tập
82. Tìm nhau (Thơ: Nhất Hạnh, Nhạc: Anh Việt)
Con đã đi tìm Thế Tôn
từ hồi còn ấu thơ
Con đã nghe tiếng gọi của Thế Tôn
từ khi mới bắt đầu biết thở
Con đã ruổi rong
vạn nẽo đời hiểm trở
đã từng đau khắc khoải
với trăm thương ngàn nhớ
trên bước đường hành hương
Con đã đi tìm Thế Tôn
trong tận cùng hoang dã
ngoài mênh mông biển lạ
trên tuyệt mù cao sơn
Con đã từng nằm chết quạnh hiu
trên cánh sa mạc già
Con đã từng cố dấu lại vào tim
những giòng lệ đá.
Con đã từng
mơ uống những giọt sương
lấp lánh hành tinh xa.
Con đã từng ghi dấu chân
trên non bồng diễm ảo
Con đã từng cất tiếng kêu gào
dưới ngục A Tỳ mòn mõi hư hao
Bởi vì con đói lạnh
Bởi vì con khát khao
Bởi vì con muốn tìm được cho ra
bóng hình ai muôn đời tuyệt hảo.
Con biết nằm trong trái tim con
là niềm tin diệu kỳ
thâm sâu và uyên áo
Là Thế Tôn có mặt đó
Dù con chưa biết đích xác
Thế Tôn đâu
Con linh cảm rằng
Từ muôn kiếp xa xưa
Thế Tôn với con đã từng là một
Rằng khoảng cách giữa hai ta
không thể dài hơn quá một nhịp
tâm đầu
Chiều hôm qua bước đi một mình
con thấy lá thu rơi đầy lối cũ
và vầng trăng treo trước ngõ
đã xuất hiện bất thần
như bóng hình người cũ
rồi tinh đẩu xôn xao báo tin
là Thế Tôn đã có mặt nơi nầy.
Suốt đêm qua
Trời giáng mưa  cam lộ
chớp lòe qua cửa sổ
trời lên cơn bão tố
Đất trời như giận dữ
nhưng cuối cùng trong con
mưa cũng tạnh mây cũng tan
Nhìn ra cửa sổ
con thấy vầng trăng khuya đã hiện
và đất trời đã thực sự bình an.
Tự soi mình trong gương nguyệt
con thấy con
và con bổng thấy Thế tôn
Thế Tôn đang mỉm cười.
Ô hay
Vầng trăng thảnh thơi
vừa trả lại cho con
tất cả những gì con ngỡ rằng đã mất
Từ khoảnh khắc ấy
từng phút giây miên mật
con thấy không có gì đã qua
không có gì cần hồi phục
Bông hoa nào
hạt sỏi nào
ngọn lá nào
cũng nhìn con nhận mặt.
Nhìn đâu
con cũng thấy nụ cười Thế Tôn
nụ cười của không sanh không diệt
đã nhận được tự gương nga
Con đã nhìn thấy Thế Tôn
Thế Tôn ngồi đó
vững như núi Tu Di
bình an như hơi thở.
Thế Tôn ngồi đó
Như chưa bao giờ từng vắng mặt.
Như chưa bao giờ trên thế gian
đã từng có cơn bão lửa.
Thế Tôn ngồi đó
yên lặng và thảnh thơi.
Con đã tìm ra Thế Tôn.
Con đã tìm ra con.
Nước mắt con không cầm nổi.
Con ngồi đó
im lặng trời xanh cao.
Núi tuyết in nền trời
và nắng reo phơi phới
Thế Tôn là tình yêu đầu
Thế Tôn là tình yêu tinh khôi.
Nghĩa là không bao giờ
sẽ cần tình yêu cuối.
Người là dòng sông tâm linh
tuy đã từng chảy qua
hàng triệu kiếp luân hồi
nhưng luôn luôn còn mới.
Con đã đi tìm Thế Tôn
từ hồi còn ấu thơ.
Con đã nghe
tiếng gọi của Thế Tôn
từ khi mới bắt đầu biết thở.
Thế Tôn là bình an.
Thế Tôn là vững chải.
Thế Tôn là thảnh thơi.
Người là Bụt Như Lai
Con nguyện một lòng nuôi dưỡng
chất liệu thảnh thơi
chất liệu vững chãi
và truyền đạt tới mọi loài
hôm nay và ngày mai
83. Thầy đi tìm con (Bên mé rừng đã nở rộ hoa Mai) Thơ Nhất Hạnh, Nhạc Anh Việt
Thầy đi tìm con
Từ lúc non sông còn tăm tối
Thầy đi tìm con
Khi mọi loài còn chờ đợi ánh dương lên
Thầy đi tìm con
Khi con còn đắm chìm trong một giấc ngủ triền miên
Dù tiếng tù và đã vọng lên từng hồi giục giã
Không rời non xưa
Thầy đưa mắt nhìn về phương trời lạ
Và nhận ra được, trên vạn nẻo đường, từng dấu chân của con
Con đi đâu?
Có khi sương mù đã về giăng mắc chốn cô thôn
Mà trên bước phiêu linh con vẫn còn miệt mài nơi viễn xứ
Thầy đã gọi tên con trong từng hơi thở
Tin rằng dù con đang lạc loài đi về bên nớ
Con cũng sẽ cuối cùng tìm ra được lối trở về bên ni
Có khi Thầy xuất hiện ngay giữa đường con đi
Nhưng mắt con vẫn nhìn Thầy như một người xa lạ
Không thấy được mối túc duyên
Không nhớ được lời nguyền xưa vàng đá
Con đã không nhận ra được thầy
Vì tâm con còn vướng bận những hình bóng xa xôi
Trong kiếp xưa, con đã từng nhiều lần nắm tay Thầy rong chơi
Thầy trò ta đã ngồi thật lâu cạnh những gốc thông già trăm tuổi
Đã từng đứng yên cùng lắng nghe tiếng gió thì thào mời gọi
Và ngắm nhìn những cụm mây trắng bay.
Con đã từng nhặt đưa Thầy những chiếc lá ngô đồng đầu thu đỏ thắm
Thầy đã từng đưa con vượt qua những khu rừng tuyết phủ giá băng
Nhưng đi đâu thầy trò ta cũng luôn luôn trở về nơi non xưa chốn cũ,
Để được gần gũi sao trăng
Để được mỗi khuya gióng tiếng chuông đại hồng
Cho mọi loài tỉnh thức
Thầy trò ta đã từng ngồi yên trên An Tử Sơn cùng đại sĩ Trúc Lâm
Bên những cây đại già nở hoa thơm ngát
Đã từng đưa tàu ra khơi cứu người thuyền nhân phiêu dạt
Đã từng giúp thiền sư Vạn Hạnh thiết kế thành Thăng Long
Đã từng cùng nhau đánh tranh dựng chiếc thảo am bên sông
Và giăng lưới vớt Trạc Tuyền khi Tiền Đường đang đùng đùng dậy sóng
Thầy trò ta đã mở lối bước lên trời ngoại phương lồng lộng
Sau bao tháng ngày công phu chọc thủng lưới thời gian
Đã từng cất giữ được ánh sáng của những vì sao băng
Làm đuốc soi đường cho những ai muốn trở về
sau những tháng ngày rong ruổi
Nhưng cũng có khi hạt giống lãng tử trong con bừng sống dậy
Con đã rời bỏ thầy, rời bỏ huynh đệ một mình thất thểu ra đi…
Thầy nhìn con xót thương
Tuy biết rằng đây không thực sự là một cuộc phân kỳ
Bởi vì con đang có thầy nơi từng tế bào trong cơ thể
Biết con còn phải thêm một lần đóng vai người cùng tử
Nên thầy đã nguyền sẽ có mặt đó cho con mỗi lần con gặp bước gian nguy
Có khi con nằm thiếp đi trên cát nóng sa mạc chốn biên thùy
Thầy đã hóa thân làm đám bạch vân đem cho con bóng mát
Đến giữa khuya đám mây đọng lại thành sương, cam lộ rơi từng hạt
Để con uống lấy trong cơn mê.
Có khi con ngồi dưới vực sâu tăm tối, hoàn toàn cách biệt trời quê
Thầy đã hóa thân thành chiếc thang dài, và nhẹ nhàng bắc xuống
Cho con leo lên vùng chan hòa ánh sáng
Để tìm lại được màu trời xanh và tiếng suối tiếng chim
Có lúc thầy nhận ra được con ở Birmingham
Ở quận Do Linh, hay miền Tân Anh Cát Lợi
Có lúc thầy gặp con ở Hàng Châu, Hạ Môn hay Thượng Hải
Có khi thầy tìm được con ở St Petersburg, hoặc ở Tây Bá Linh
Có khi mới lên năm mà thấy con, thầy cũng nhận được chân hình
Thấy được hạt giống bồ đề nơi con, mang trong trái tim còn niên thiếu
Thấy con, thầy đã luôn luôn đưa tay lên làm dấu hiệu
Dù nơi gặp con là ở miền Kinh Bắc, vùng Bến Nghé, hay cửa biển Thuận An
Có khi con là trái trăng vàng ửng chín lơ lửng treo trên đỉnh Kim Sơn
Hay là con chim con chiêm chiếp kêu đêm Đông bay qua rừng Đại Lão
Rất nhiều khi thầy thấy được con
Nhưng con không thấy được thầy,
Dù trên nẻo con đi sương chiều đã thấm vào ướt áo
Vậy mà cuối cùng con cũng đã trở về
Con trở về ngồi dưới chân thầy, nơi chốn non xưa.
Để rồi tiếng chim kêu tiếng vượn hú lại cùng hòa với tiếng công phu sớm trưa
Con đã về bên thầy, thật sự muốn chấm dứt cuộc đời lãng tử.
Sáng nay chim chóc ca mừng vừng ô lên rạng rỡ
Con có hay trên bầu trời xanh mây trắng vẫn còn bay?
Con ở đâu?
Cảnh núi xưa còn đó, nơi hiện pháp chốn này
Dù đợt sóng bạc đầu vẫn còn đang muốn vươn mình đi về phương lạ
Nhìn lại đi, thầy đang ở trong con, và trong từng nụ hoa, chiếc lá
Nếu gọi tên thầy, con sẽ tự khắc thấy thầy ngay.
Con đi đâu? Cây mộc già đã nở hoa, thơm nức sáng nay
Thầy trò ta thật chưa bao giờ từng cách biệt
Xuân đã về, các cội thông đã ra chồi óng biếc
Và bên mé rừng đã nở rộ hoa Mai.

Cho Các Khoá Tu, Sinh hoạt chánh niệm – Lưu Hành Nội Bộ – In ngày 1.3.2006