Vườn bưởi sân trăng

Chân Tuyết Nghiêm

Mọi người vẫn thường đùa cái trụ điện cao thế ở đây là tháp Eiffel, bởi vì so với cái chùa nhỏ bé như nơi chị em tôi ở thì cái trụ điện cao thế này cũng có thể cũng hùng vĩ như tháp Eiffel nằm giữa lòng thủ đô Paris của nước Pháp. Đêm qua trăng rằm tháng giêng sáng cả sân vườn. Đứng ở dưới chân “tháp Eiffel Tuệ Uyển” là điểm sáng nhất của sân chùa đêm trăng. Chị em chúng tôi có cơ hội đi thiền trăng một vòng quanh vườn chùa rồi về đó ngồi ngắm trăng. Trăng thật đẹp, tôi nghĩ đến cái tên gọi cho trụ điện cao thế thấy vui vui, nó cũng có duyên đấy chứ!

Từng bước chậm rãi trên con đường hàng cau, đi ngang qua vườn bưởi, tôi lại cảm nhận rõ ràng hương hoa bưởi thơm ngào ngạt. Tôi lấy làm thích thú vì rằng tôi nhớ nghe đâu đó các thi sĩ đã từng diễn tả cái không khí thi vị này. Vườn bưởi sân trăng hòa vào bước chân nhẹ nhàng thanh thản của những con người đang hướng về sự tỉnh thức. Lòng tôi cũng nhẹ lâng đi giữa các chị em. Cùng nhìn về một hướng, những thế ngồi vững an lòng tôi cảm nhận, đã mở ra một đêm hội trăng rằm lung linh, huyền hoặc. Tôi cũng ngồi đó lắng yên và hạnh phúc. Tôi thật đang ở trong lòng quê hương – có hương bưởi, hương cau thoang thoảng trong gió, có tiếng côn trùng rỉ rả trong đêm… Tôi lại được về với mình, rồi ẩn mình trong một giấc ngủ bình yên.

Sáng thức dậy, trăng còn đó treo vắt vẻo trên “tháp Eiffel Tuệ Uyển” trước sân. Tôi ghé thăm một chút và im lặng thưởng thức không gian huyền hoặc ấy. Những vần thơ lại tìm đến ngẫu nhiên. Lâu lắm rồi mới bắt gặp lại cảm giác thân quen này. Tôi lấy giấy bút ra viết xuống mấy dòng mộc mạc cho tôi và để chia sẻ với những người tri kỷ.

Ánh trăng ghé bên thềm 
Vườn bưởi ngát hương đêm 
Trần gian hóa Tịnh Độ 
Nhân tâm thoát não phiền 

Ánh trăng ghé qua thềm 
Trong lặng lẽ bình yên 
Tâm tu vẫn nguyên vẹn 
Tình thương thêm vững bền 

Ánh trăng ghé bên thềm 
Chuông đại hồng vang lên 
Muôn loài nghe tỉnh thức 
Quay về nẻo chân nguyên 

Ánh trăng ghé qua thềm 
Dáng ai ngồi thật yên 
Niềm vui áo giải thoát 
Ôi mầu nhiệm cõi thiền 

Ánh trăng ghé qua thềm 
Đưa tiễn một màn đêm 
Cho ban mai tìm đến 
Gặp gỡ ngày bình yên.

Nhờ lời Thầy dạy mà tôi đang biết cách để tận hưởng cuộc sống này. Tôi đang nuôi mình bằng những hạnh phúc bình dị, những quà tặng tự nhiên. Rõ ràng năng lượng chánh niệm mang tôi về có mặt cho sự sống và mang sự sống về hiển bày trước mắt tôi, mở ra cho tôi một chân trời bình an và hạnh phúc. Một nụ cười mãn nguyện nở trong tim tôi. Tôi lại tiếp tục đón nhận những ân huệ của cuộc đời và giá trị của con đường tôi đang đi.

Tuệ Uyển – 13.02.2017.