Cùng Thầy rong chơi

Tập hợp những bài viết của các đệ tử (xuất gia và tại gia) về Sư Ông Làng Mai

“Tăng là đoàn thể đẹp
Cùng đi trên đường vui
Tu tập giải thoát
Làm an lạc cuộc đời”
Thầy kính thương, Sáng nay thức dậy, con đốt trầm, pha trà rồi thực tập lạy Bụt và tổ tiên. Trước mặt con là cửa sổ kính rộng lớn. Con ngồi tĩnh lặng thưởng thức trà trong hương trầm thoảng dịu và nhìn làn khói nhỏ đang bay lên nhè nhẹ. Con ý thức được Thầy đang có mặt trong con, bởi vì con đang thưởng thức một tách trà có chánh niệm và có hạnh phúc. Bầu trời sáng nay thật đẹp. Con ngồi ngắm những đám mây bạc đang thong dong dạo chơi, nhìn những chú chim bay qua ...
Xem tiếp
Thầy bệnh Từ hồi tôi xuất gia đến giờ, mùa đông nào cũng có Thầy ở nhà. Ở nhà có nghĩa là Thầy An cư kiết đông ở Xóm Thượng. Tứ chúng Làng Mai mỗi tuần được gặp Thầy hai lần vào ngày Thứ năm và Chủ nhật, là hai ngày Quán niệm. Ngoài ra ngày thứ Ba, ngày xuất sĩ, anh chị em tôi được gặp Thầy tại Sơn Cốc để nghe Thầy giảng sâu thêm về kinh điển hoặc được Thầy dạy những vấn đề trong chúng. Tôi mới xuất gia được vài năm nên còn rất cần nương tựa Thầy. Tôi được dạy là năm năm đầu tiên trong cuộc đời xuất gia là những năm tuổi ...
Xem tiếp
Sư chú Chân Trời Đại Đồng là người Việt, sinh viên du học tại Paris – Pháp. Mùa hè năm 2013, sư chú về Làng lần đầu và đã tìm ra cho mình một hướng đi mới. Ngày 2/7/2014, sư chú chính thức trở thành người xuất sĩ trong gia đình xuất gia Cây Trắc Bá. Bài chia sẻ dưới đây đã nói lên được sự thực tập tiếp xúc với Thầy trong tự thân của sư chú. Cây hoa lan nhỏ bé, Từ ngày em về phòng, tôi có thêm một thói quen mới. Khi rảnh rỗi, thắp lên một cây nến, pha một ấm trà, tôi ngồi nhấp từng ngụm trà và ngắm từng bông hoa xinh xắn ...
Xem tiếp
Thường sau các buổi pháp thoại, Thầy tôi hay hỏi: “Có dễ hiểu không con?”. Đối với tôi, bài pháp nào Thầy giảng cũng thật dễ hiểu, kể cả những đề tài khó học như giáo lý Trung Quán hay Duy Biểu. Ngay cả bọn con nít cũng hiểu được sự thật về vô sinh bất diệt khi Thầy đưa ra những ví dụ cụ thể như hạt bắp không bao giờ chết mà vẫn tiếp tục nơi cây bắp, hay đám mây không bao giờ mất mà luôn còn có mặt trong tuyết, trong mưa, v.v. Tuy pháp Thầy dạy dễ hiểu như vậy, nhưng tôi không bao giờ dại gì nói hớ: “Bạch Thầy, con đã hiểu!”. Đó ...
Xem tiếp
Thầy kính thương, Con nhớ có lần tại cốc Thầy, cốc Tùng Bút ở tu viện Lộc Uyển, Thầy nói với con: “Này con, con làm một bài thơ và phổ nhạc rồi hát bài của mình, đừng hát bài Sông và Biển nữa.” Con thưa: “Bạch Thầy con không biết làm thơ, mà phổ nhạc thì con càng không biết nhạc lý gì cả”. Thầy nhìn con cười và nói: “Mỗi bước chân của con bước hãy làm biểu hiện những vần thơ, mỗi hơi thở vào ra của con đó chính là nốt nhạc”. Ngay giây phút ấy, con chưa lĩnh hội được ý của Thầy một cách sâu sắc, con nghĩ thầm: “Ô, sướng quá! làm thơ ...
Xem tiếp
  Thầy thương,
Chúng con, một nhóm huynh đệ từ Thái Lan về thăm chùa Từ Đức ngày 25.09.2014. Chùa nay sáng đẹp hơn nhiều. Ngày 04-05.10.2014 là quán niệm và giỗ thân mẫu chúng con. Qua các pháp thoại, trước tiên chúng con nói sơ về mẹ. Ba và ba anh chị lớn của con mất trong vòng ba tháng, lúc đó mẹ khoảng 40 tuổi, con mới được bảy tháng. Gia sản tiêu sạch, vất vả và đảm đang lắm mẹ mới nuôi nổi hai anh em con và dần dần dựng lại sự nghiệp. Có một lần lính Việt – Pháp bắt mẹ, đánh đập tra tấn một cách tàn nhẫn rồi giam cầm một thời gian không ...
Xem tiếp
Thầy kính thương! Con biết là Thầy đang có mặt đó cho con nên con rất hạnh phúc. Con hạnh phúc vì thật sự nhận diện được sự có mặt của Thầy chung quanh con và ngay cả trong con. Sự ấm áp, sự bình an bởi tình thương của Thầy đã nâng bước cho con, tiếp sức cho con, làm lớn mạnh niềm tin và hạnh phúc cho con. Con nhớ Thầy nhiều. Và vì nhớ Thầy nên con đào sâu hơn vào sự thực tập. Con dành 100% sự chú tâm vào hơi thở và bước chân của mình. Con thấy Thầy trong mỗi bước chân an lạc, con thấy Thầy trong mỗi hơi thở bình an, và ...
Xem tiếp
Ngày làm biếng, tôi muốn mình ngồi thật yên và viết một cái gì đó. Tôi leo lên một ngọn đồi nhỏ, lối đi là những khối đá nhọn hoắc. Mùa đông với những chiếc lá vàng rụng đầy. Có những chiếc lá vàng còn tươi, có những chiếc đã mục, chúng nằm chồng chất lên nhau, đẹp. Lên tới đỉnh đồi, tiếng cười của anh em từ những ngọn đồi khác vọng lên văng vẳng. Lòng tôi yên lạ, cảm giác nhẹ tênh, như ở nhà. Tôi muốn viết một cái gì đó, mà chưa biết viết gì cả. Đầu vừa rỗng vừa đầy. Ngồi trên đỉnh đồi, đồi ngập nắng, tôi nhìn thung lũng dưới chân núi Khao ...
Xem tiếp
Thầy gọi con về trong từng hơi thở Thầy gọi con về trong mỗi bước chân. Hòn sỏi nào Hạt cát nào Con đường nào Không từng lưu dấu chân xưa… Dẫu thầy trò ta Chưa một lần gặp mặt Nhưng tình Thầy có bao giờ ngăn cách Mãi dạt dào sưởi ấm trái tim con. Để sáng nay con bước đi giữa lòng đất Tổ Ấm áp tình người, nghĩa đệ tình huynh. Giờ phút này trời đất lặng thinh Để hồn người rơi vào tĩnh mặc Rảo bước rong chơi, ...
Xem tiếp
Hươu nai ưa đồng quê, Chim chóc ưa trời mây…” Con rất thích được Thầy gọi chúng con là những con hươu con về cánh đồng quê nội. Được Thầy đặt cho biệt danh “Hươu Con” con rất được nuôi dưỡng. Con thấy con là chú hươu con hạnh phúc được nằm trong vòng tay yêu thương của nội. Mỗi ngày chúng con luân phiên nhau đem cơm lên nhà nội và được dùng cơm chung với nội. Đó cũng là thời gian con được làm thị giả cho Thầy, được mang cơm cho Thầy, những ngày ấy đã để lại cho con nhiều kỷ niệm đẹp. Thầy ơi! viết xuống những dòng này bao nhiêu kỷ niệm về Thầy ...
Xem tiếp
Các sư em thương, Chị vẫn nhớ những ngày đầu mới về Bát Nhã, mỗi khi có dịp ngồi chơi với các sư em, chị đều được yêu cầu kể chuyện ở Làng cho các sư em nghe. Mà đâu phải riêng chi mình chị, hễ có sư cô hay thầy nào từ Làng hay các trung tâm khác của Làng về thăm hay nhập chúng, các sư em cũng đều thích được nghe kể chuyện ở Làng. Một trong những chuyện các sư em thích nghe nhất và thậm chí nghe hoài không biết chán, đó là những câu chuyện về Thầy, hẳn rồi vì Thầy là Thầy của chúng ta mà. Bây giờ Làng mình có nhiều trung ...
Xem tiếp
Còn nguyên sơ, còn trọn vẹn Có những con đường mình tự trả Mình thấy thích, mình làm thôi Mình đâu có tính toán gì đâu. ...
Xem tiếp
Con đến thăm Thầy một sớm mai Vườn xuân thanh vắng, nắng rơi đầy Chén trà thơm ngát căn phòng nhỏ Yên lặng bên Thầy trong phút giây Con đến thăm Thầy một sớm mai Đàn chim ríu rít, suối reo cười Lẳng lặng bên Thầy con nhẹ bước Năng lượng Thầy hiền con thở yên Con đến thăm Thầy một sớm mai Vườn hoa trời rét tưới cùng Thầy Hiên nhà hoa rụng trong màu nắng Buổi mai hiền như một khúc thơ Con đến thăm Thầy lúc khổ đau Thầy dạy con: “Nhớ gọi tên Thầy Tin rằng Thầy vẫn cùng con đó Trên nẻo đường con gặp gian nguy” Hôm nay như sớm mai xưa ấy Con ...
Xem tiếp
Con xa đất nước thời thơ ấu Giọng nói quê hương vẫn ngọt ngào Nề nếp tổ tông cha nắm giữ Hương sắc quê nhà mẹ chuyển trao.” Thầy thường nói rằng quê hương của Thầy không phải chỉ là Việt Nam, quê hương của Thầy là cả trái đất này, là bây giờ và ở đây, là vượt thoát thời gian và không gian. Tôi biết dù nói thế nhưng trong lòng Thầy vẫn có một mối tình đặc biệt đối với Việt Nam, đơn giản vì Thầy là người con Việt Nam. Trong cái nhìn của một vị thiền sư thì ở đâu cũng là quê hương, nhưng trong một con người thì nơi sinh ra và lớn ...
Xem tiếp
Này em, một lần trong buổi vấn đáp, em đã đặt câu hỏi: “Làm sao có thể an trú được trong hiện tại khi em đang có quá nhiều buồn khổ?”. Em đã được nghe Thầy dạy cách thực tập dừng lại, đừng rong ruổi về quá khứ hay mơ tưởng đến tương lai, mà hãy trở về với hiện tại. Quá khứ đã không còn, tương lai thì chưa tới, chỉ khi nào thân và tâm an trú trong hiện tại thì mới có thể thật sự tiếp xúc được với sự sống, mới nhận diện và thưởng thức được những mầu nhiệm ngay trong con người mình và xung quanh mình như tuổi trẻ, cặp mắt sáng, như ...
Xem tiếp
Cô Chân Bảo Nguyện, thọ giới Tiếp Hiện năm 1994, đã theo Thầy Làng Mai phụng sự gần như từ những năm đầu của Trường Thanh Niên Phụng Sự Xã Hội. Hiện giờ cô là một trong những thành viên nòng cốt của tăng thân Tiếp Hiện ở Thiền đường Hơi Thở Nhẹ, và cũng là “cánh tay nối dài của Thầy”, là “trạm dừng chân của Làng” ở Paris. Cô nhận truyền đăng từ Thầy năm 2011, tiếp tục con đường tu học và phụng sự với tấm lòng đầy yêu thương và nhiệt huyết. Thầy thương kính của con, Thấm thoắt đã 50 năm trôi qua! Một nửa đời người với biết bao tang thương, biến đổi, song ...
Xem tiếp
Nếu không viết được về Thầy tôi trước khi chuyển hóa sang một kiếp sống khác, thì đó sẽ là điều tôi ân hận và tiếc nhất đời. Dù chỉ viết được một bài thay vì một cuốn sách, tôi cũng phải bắt đầu hôm nay… Trước khi được gặp mặt Thầy lần đầu tiên, một buổi sáng mùa Xuân năm 1982 tại thiền viện Mount Tremper thuộc tiểu bang Nữu Ước, tôi không hình dung được là tác giả vĩ đại mà hai thập niên qua, tôi từng đọc say mê hầu hết mọi tác phẩm của ông, lại là một ông thầy tu nhỏ bé, đi đứng và ngôn từ nhẹ nhàng như vậy. Tôi đã có ý ...
Xem tiếp
Khung cửa sổ phòng tôi nhìn xuống vườn cỏ rộng, nơi có cái nhà kính và vườn rau. Ngay cạnh cửa sổ, tôi kê một tấm ván gỗ coi như là bộ phản để ngồi uống trà. Từ chỗ ngồi này, mỗi ngày tôi nhìn xuống những thay hình đổi dạng của vườn rau. Nhưng những thay hình đổi dạng liên tục của vườn không phải là đề tài tôi muốn nói, mà điều tôi muốn nói tới là những người làm vườn. Mùa Xuân và mùa Hè vừa rồi, một người em Tây phương của tôi đảm nhận việc làm vườn. Làm vườn, đối với người em ấy của tôi là một niềm hạnh phúc. Một lần, có người ...
Xem tiếp
(Thưởng thức một tuần làm biếng ở Sơn Cốc) Chân Minh Hy Chỗ tôi đang ngồi viết đây là trước cái lò củi ở Sơn Cốc, đêm nay là đêm cuối tôi ở Sơn Cốc, sáng mai tôi về lại Xóm Thượng rồi. Một tuần ở đây thật thú vị. Tôi chẳng làm gì hết. Chỉ có mặt và để cho năng lượng bình an ở đây thấm vào lòng. Có bốn huynh đệ cùng đi chung. Thầy Pháp Đường đã về chiều hôm qua, thầy Pháp Siêu, thầy Pháp Linh đã về hai hôm trước, chỉ còn tôi ở lại. Chỉ có tôi là ăn cơm mỗi ngày ba bữa, còn ba Thầy kia thì nhịn đói theo phương ...
Xem tiếp
20.06.2012 Hôm ni là ngày đầu tiên con tập sự làm thị giả cho Thầy. Con thấy trong con có một chút hồi hộp, mừng rỡ, sung sướng, mắc cỡ và hơi lo lắng… Quý Sư mẹ nở hoa cười tươi khi biết con được làm thị giả, quý sư chị thì căn dặn con đừng làm bể đồ gì của Thầy nghe, con chỉ “nhe răng” cười. Thầy ơi! Răng mà con “hậu đậu” quá, con không biết phải làm gì cả. Mấy bữa ni, con hay đi khoe với Bụt là con được làm thị giả cho Thầy và con xin Bụt yểm trợ. Thầy là nơi bình an nhất rồi, sao con còn run nữa? Sáng ni, ...
Xem tiếp
Về Sơn Cốc, ngôi nhà nhỏ bình yên với rừng tre Ca Lan Đà râm mát, bên suối Tào Khê róc rách, thầy tôi nằm đưa võng và chúng tôi ngồi quây quần bên Thầy. Tiếng chim líu lo trong một ngày nắng đẹp, tôi thấy tuổi thơ mình trở về gần gũi và thân quen như những ngày về quê ngoại. Tịnh Độ hay ta bà, mơ hay thật? Khi Thầy tôi ngồi đó vẽ những vòng tròn thư pháp như đang chơi một trò chơi trẻ con. Thầy nói: “Thầy đang trồng những quả bí, quả cam”. Hai chị em tôi đỡ lấy những “quả bí”, “quả cam” ấy đem phơi cho ráo mực. Phút chốc tôi thấy ...
Xem tiếp
(Viết khi nghĩ về Thầy Làng Mai, người đã giúp sự sống trong con được tái sinh nhiệm mầu.) (Hình ảnh Sư Ông về Việt Nam năm 2005) Chàng hiệp sĩ lên đường
Không ngựa, không gươm, không súng đạn
Với đôi tay trần
Và bờ mắt tấm lòng tràn đầy tình thương giống nòi nhân loại
Nửa đêm vẫn nằm nghe mình giỡn đùa rong chơi giữa mênh mông đồng cỏ quê hương
Giữa ngọt ngào quen thuộc
Thức giấc khi lưng chừng đồi mới biết mình mơ mộng vụt qua
Bốn mươi năm quê hương không từ bỏ
Nhưng chẳng thể thân xác trở về
Chàng hiệp sĩ lên đường
Mang quê hương trong từng bước chân
...
Xem tiếp
Bích Nham, mùa thu… Bạch Thầy kính thương, Sáng nay, một buổi sáng làm biếng yên tĩnh và hiền lành, con đang ngồi uống trà, nhìn ra cảnh vật núi đồi phía xa xa thấy một cội cây lớn, nổi bật lên nền trời, con nhớ đến Thầy… Cội cây rất can trường. Bầu trời đang rạng dần, phía sau cội cây, núi đồi một màu xanh thẫm sắp sửa ánh lên những tia nắng đầu tiên. Con nhớ đến bài “Buổi sáng” của Thầy… Không có buổi sáng nào giống buổi sáng nào… Con đang uống từng ngụm ban mai tinh khiết, trong lành mà đất trời và buổi sáng ban tặng. Con nhớ đến Thầy nhiều và ...
Xem tiếp
Khi con ngồi viết bức thư này, khoảng không gian trước mắt con tràn ngập nắng vàng, gió heo may của mùa thu. Khung cảnh nơi con đang ngồi là những cây xoài tươi tốt, lá xoài rung rinh trong gió, là sắc tím hồng của hoa khế, là tiếng véo von của những chú chim trong vòm lá… Thực sự, cho đến khi gặp Thầy, con mới nhận ra cảnh vật quanh mình đẹp đẽ, nhiệm mầu biết bao. Thầy kính thương, con có một giỏ hoa thanh tú đang trổ bông, sắc xanh tím khá đẹp. Đã có lúc con tưởng chừng cây hoa đã chết, khô héo từ gốc đến ngọn, vậy mà chỉ sau một đêm ...
Xem tiếp
Xóm Mới 18.01.2013 “Đi đâu rồi cũng về, trong Tăng thân, anh em ta về, ngồi bên Thầy, rong chơi ngày nắng đầy…” Lời bài hát cứ ngân lên trong con khi cầm bút viết cho Thầy. Thầy ơi, con đã về rồi trong Tăng thân, về bên Thầy, và đang rong chơi những ngày thật đẹp. Con rất thích không khí tĩnh lặng đầu ngày, trong khung cảnh đó con thấy mình dễ yên lắng để trở về với mình hơn. Thắp lên ngọn bạch lạp tự nhiên con thấy vui và trân quí. Một đời bạch lạp cũng như một kiếp sống, từ giây phút được thắp lên cho đến lúc kết thúc, mỗi giây phút đều ...
Xem tiếp
  Trong văn học có nhiều môn học khác Con thường hay hỏi Thầy rằng sao con không thích môn Văn mà Thầy lại đặt tên con là Văn Nghiêm. Rồi con kể Thầy nghe là hồi nhỏ con thích môn Toán như thế nào… và muốn sau này mình sẽ là giáo viên dạy toán như mẹ con vậy. Thầy chỉ cười hiền lành và nói: “Nếu con nhìn kỹ thì thấy trong Văn có Toán. Mình không được có sự phân biệt thiên lệch như thế. Tên Văn rất là hay. Ngày xưa có những ông quan văn giúp nước rất nhiều. Một nhà văn giỏi là phải nắm rõ tình hình đất nước. Nếu ông vua biết ...
Xem tiếp
08.09.20 Bạch Thầy thương kính của chúng con! Tối qua con mơ một giấc mơ thật đẹp mà sáng nay ngủ dậy, miệng con vẫn cười ngây ngô một mình… Đó là Thầy ngồi dạy hát thơ Thầy cho chị em con, mặc dù chúng con hát dở ẹc và sai nhạc nhưng Thầy vẫn kiên nhẫn ngồi nghe và mỉm cười. Thầy ơi! Thầy là người Thầy chỉ lối tâm linh, vừa là người cha bao dung vĩ đại, vừa làm người bạn thấu hiểu tâm tư mọi lứa tuổi… Nếu không gặp Thầy, gặp tăng thân thì con đã không đi tu và không tái sanh trong một kiếp sống mới, lành, ý nghĩa và giá trị như ...
Xem tiếp
Nhân ngày Tiếp nối lần thứ 94 của Sư Ông Làng Mai (11.10.2020), nhiều thiền sinh Tây phương đã gửi đến Sư Ông mà các bạn quen gọi là “Thầy” lòng biết ơn và những chuyển hóa của mình như một món quà dâng lên người Thầy mà họ vô cùng thương kính. Dưới đây là một số chia sẻ mà BBT đã chuyển ngữ: Thầy kính thương,
Mừng Ngày Tiếp nối của Thầy! Con không biết nói sao cho hết lòng biết ơn của con đối với Thầy và những lời dạy của Thầy. Con đã sống một cuộc đời đầy khổ đau vì nghiện ngập. Không hiểu sao cuộc đời lại cho con được gặp ...
Xem tiếp
    Thầy kính thương, Kể từ lần đầu tiên con tình cờ nghe được một câu nói trích từ sách của Thầy nhiều năm về trước, con biết con đã tìm thấy vị thầy đích thực của mình. Lúc ấy, dù sống ở một nơi không có tăng thân thực tập theo pháp môn của Thầy nhưng con cứ đọc đi đọc lại các sách của Thầy. Và cuối cùng năm 2017, con đã đến được Làng Mai. Chuyến đi ấy đã thay đổi cuộc đời con. Con cảm nhận được sự có mặt của Thầy nơi mỗi bông hoa, nơi tiếng chim hót, nơi mỗi thầy, mỗi sư cô mà con được gặp. Và từ đó sự ...
Xem tiếp
  Huế buổi sáng trời se lạnh, thoang thoảng trong gió làn hương hoa dịu ngọt. Hôm trước nhận được gói cốm tươi bọc trong lá sen từ Hà Nội gửi vào, tôi bỗng thấy man mác trong lòng. Nhớ thời còn đi học, những buổi sáng mùa thu đạp xe đến trường, dù đường nhựa ngắn và dễ đi hơn nhưng đầy xe cộ ồn ào, tôi thường chọn đường vòng, đi xuyên qua những cánh đồng thơm ngát hương lúa, hai bên vệ cỏ lung linh những giọt sương vui đùa trong nắng sớm. Ai cũng nói tuổi học trò là tuổi đẹp nhất trong cuộc đời. Nhiều người đến khi trưởng thành, đi làm, xây dựng gia ...
Xem tiếp
  (Trích nhật ký thị giả của thầy Chân Trời Lĩnh Nam) Sáng hôm nay trời lạnh. Đồng hồ reo lúc 4 giờ 30 phút. Tôi thức dậy và thắp lên ngọn nến cúng dường vị Bụt trên bàn học. Thời gian này không khí buổi sáng ở chùa Tổ khá lạnh nhưng khi nến được thắp lên đã làm sáng một vùng nhỏ trong phòng và Bụt hiện ra mờ mờ ảo ảo, ngồi nghiêm trang trên đài sen trắng với bình nước cam lồ trên tay như xua tan đi cái lạnh trấn ngự trong phòng. Hôm nay, phiên trực của tôi là từ 5 giờ – 8 giờ sáng. Từ phòng quý thầy thị giả đến Thất ...
Xem tiếp
Trong cuộc đời hành đạo của mình, Sư Ông đã dành nhiều tâm huyết để trao truyền, giảng dạy và nhấn mạnh về sự tương tức giữa chúng ta và đất Mẹ. Đất Mẹ là chúng ta, chúng ta là đất Mẹ. Sư Ông dạy chúng ta thương yêu đất Mẹ như chính bản thân mình, bởi vì đất Mẹ là hiện tại và cũng là tương lai của chúng ta và con cháu chúng ta. Cuốn sách Tâm tình với Đất Mẹ là một hướng dẫn cụ thể của Sư Ông về sự thực tập thương yêu, tôn trọng và bảo hộ đất Mẹ. Từ những năm đầu của thập niên 70, Sư Ông đã tiên phong trong lĩnh vực ...
Xem tiếp
(Sư chú Chân Trời Bát Nhã) Thầy kính thương,  Đặt chân xuống đất Tổ tâm linh lúc 08 giờ 12 phút sáng ngày 08 tháng 01 năm 2024, niềm vui biểu hiện trên khuôn mặt khi con đón nhận những hình ảnh ấm áp trên mảnh đất thiêng. Tiếng chổi quét lá xào xạc trước cổng Tổ đình, những nụ cười nhẹ thấp thoáng trong ánh nắng đầu ngày. Hình ảnh giản dị và thân thương quá. Những cái cúi chào với hai tay hình sen búp, những lời hỏi thăm, sẻ chia trong tình gia đình tâm linh làm dịu nhẹ những cơn mệt mỏi của một đêm dài ngồi trên xe. Quê nhà chúng con đã về tới. Niềm ...
Xem tiếp
Thầy thương kính,
Mười một rưỡi đêm rồi, con đã trở lại Hà Nội thật là khuya, sau mấy ngày “công phu” sáng tối; lòng con thao thức mãi, không biết con đã có “tay Thầy trong tay con” chưa. Về với Huế, với núi đồi Dương Xuân, con “đi gặp mùa xuân” để “tiếp nhận gia tài”. Mấy ngày này nước mắt cứ lặng lẽ đua nhau rơi, những cơn xúc động cứ dâng lên, chừng như mưa bay buổi sớm, nhẹ như thinh không, mà thấm đủ nhớ thương vơi đầy. Con thấy đi lên trong con một tình thương sâu nặng, một lòng hàm ơn với Thầy, người đưa đường chỉ lối cho con đi trong cuộc đời ...
Xem tiếp
(Chân Xuân Linh Sơn – Chân Xuân Tản Viên) Châu báu chất đầy thế giới Tôi đem tặng bạn sáng nay Một vốc kim cương sáng chói Long lanh suốt cả đêm ngày.  Chúng con đáp chuyến bay về lại Sài Gòn sau năm ngày an trú nơi chốn Tổ Từ Hiếu cùng tăng thân tứ chúng trong lễ Đại Tường của Thầy. Hành trang mang theo là nguồn năng lượng chánh niệm vô cùng hùng hậu của hàng ngàn con người trong mấy ngày cùng nhau thực tập hơi thở bình an và bước chân tỉnh thức, sống với nhau trong sự hiểu biết và thương yêu. Trong tâm con lúc này vẫn còn vang vọng hai chữ “Thầy ...
Xem tiếp
(Tâm An) Thầy kính thương, Những khoảnh khắc xúc động vẫn còn đó trong con, dù những ngày chúng con được cùng nhau có mặt trong các sinh hoạt xuất sĩ trong lễ Đại tường Thầy đã qua. Con muốn kể cho Thầy nghe một chút niềm vui của con trong buổi talkshow (chương trình trò chuyện) của các sư em. Con bước lên thiền đường và nhìn thấy bức hình Thầy ngồi thiệt tự tại với cái micro trên tay, mắt nheo nheo và cười rất thoải mái, lòng con đã rộn vui rồi. Mặc dù đêm qua con gởi cho sư chị con bức hình đó, nhưng sáng lên tới thiền đường nhìn bức hình thật to còn ...
Xem tiếp