Vương Quốc Của Giây Phút Hiện Tại

Chân Pháp Nhật

vương quốc của giây phút hiện tại đón mừng bạn–  Chú ơi! Sao mỗi lần được ngồi chơi với chú là trong cháu luôn cảm thấy được sự bình an và hạnh phúc. Lần nào cháu cũng cảm nhận được như vậy hết dù có khi chúng ta không có nói chuyện với nhau nhiều.

Chú bé mở đôi mắt to tròn nhìn sư chú và hỏi.

Nghe chú bé hỏi sư chú nhớ lại cái ngày đầu tiên làm quen với chú bé. Ngày đó cũng cách đây nhiều năm rồi. Lúc đó chú bé còn nhỏ lắm. Chú bé khi đó khoảng ba hay bốn tuổi. Chú bé vừa đi vừa khóc. Tiếng khóc ấm ức, nức nở. Sư chú nghe tiếng chú bé khóc. Sư chú muốn an ủi chú bé. Sư chú muốn vỗ về chú bé. Sư chú tiến lại gần chú bé và ôm chú bé vào lòng. Sư chú chưa nói gì hết. Chú bé từ từ thôi không khóc.

Sư chú đứng lên nhẹ nhàng nắm đôi tay bé nhỏ của chú bé. Sư chú bước từng bước chậm rãi, khoan thai. Chú bé đi bên cạnh sư chú và im lặng. Chú bé không còn thút thít nữa. Chú bé đã ngưng khóc hoàn toàn. Đó là ngày đầu tiên chú bé quen sư chú. Sư chú là một người lạ nhưng với chú bé, sư chú là một người gần gũi. Chú bé không hiểu vì sao lại có cảm giác thân thương và gần gũi với sư chú như vậy. Chú bé thấy sự có mặt của sư chú dành cho chú bé thật tròn đầy. Chú bé thấy lòng mình ấm lại. Chú bé thấy ngay giây phút đó mình chẳng cần làm gì cả và cũng chẳng thấy nỗi buồn nào có thể xâm chiếm và chế ngự. Chú bé cũng cảm thấy mình bình an và tròn đầy.

Sau những giây phút ngắn ngủi nhớ lại lần gặp đầu tiên của sư chú với chú bé, sư chú nhìn chú bé với ánh mắt yêu thương và trìu mến rồi trả lời: Cháu có biết vì sao điều đó lại xảy ra không? Điều đó xảy ra vì chú là người đến từ một vương quốc khác.

Chú bé nghe sư chú nói sư chú là một người đến từ một vương quốc khác thì rất ngạc nhiên. Mắt chú bé vốn đã to và tròn rồi, bây giờ nghe sư chú nói như vậy đôi mắt ấy mở to hơn và tròn hơn.

Chú bé đã quen sư chú nhiều năm nhưng nó chưa hề biết đến bí mật này. Nó không hề biết sư chú là người đến từ một xứ sở khác. Rồi như nhận ra một điều gì đó chú bé hỏi sư chú: Chú ơi! Có phải những người ở vương quốc của chú ai cũng nhẹ nhàng, bình an và hạnh phúc như chú không? Có phải ở đó tất cả mọi người đều luôn có nụ cười trên môi như chú không? Và mỗi lần có ai đó khổ đau được ngồi gần bên người của vương quốc của chú thì cũng đều có được cảm giác như cháu đang ngồi cạnh chú, một cảm giác thật bình an, thật hạnh phúc?

Sư chú mỉm cười và khẽ gật đầu. Sư chú nói với chú bé: Giống như những lời cháu nói. Người nơi xứ sở của chú ai cũng có có năng lượng của sự bình an, hạnh phúc. Ai cũng mang trong mình năng lượng của sự có mặt, năng lượng của sự thương yêu. Thế cháu có muốn nghe chú kể về xứ sở của chú không? Sư chú hỏi chú bé.

– Dạ muốn. Chú bé trả lời sư chú.

Xứ sở của chú rất mầu nhiệm cháu à. Bất cứ nơi nào người của chú có mặt thì cả vương quốc đều đi theo người đó. Giống như bây giờ chú đang ở đây với cháu thì vương quốc ấy cũng đang có mặt ngay bây giờ và ở đây với chú.

Thật là lạ. Cháu không thấy vương quốc ấy nhưng cháu tin chú bởi vì ngay bây giờ và ở đây cháu thấy mình rất bình an và hạnh phúc. Cháu thấy mình bình an và hạnh phúc khi đang được ở cạnh chú.

Ở vương quốc của chú cũng giống nơi đây lắm. Vương quốc của chú cũng có những hàng cây xanh, cũng có những dòng suối róc rách, có mây trắng nhẹ bây trên bầu trời, có chim hót vào mỗi bình minh, và có cả những cậu bé, chú bé thơ ngây như cháu đây.

– Vương quốc của chú có tất cả những gì mà nơi đây có. Nhưng những người ở vương quốc của chú khác rất nhiều những người ở nơi đây. Những người ở vương quốc của chú ai cũng biết tận hưởng cuộc sống. Ai cũng biết trân quí những gì mình đang có.

Những người ở vương quốc của chú ai cũng biết cách đi thảnh thơi, ai cũng biết cách hiến tặng sự có mặt, sự thương yêu cho từng bông hoa, ngọn cỏ.

Vương quốc của chú đẹp quá! Người trong vương quốc của chú ai cũng dễ thương hết, dễ thương như chú vậy. Chú ơi! Chú có thể nói cho cháu biết tên của vương quốc đó được không?

Người trong vương quốc của chú ai cũng biết rằng mỗi giây phút là sự sống tròn đầy. Ai cũng thấy rằng ngay giây phút này, ở đây tất cả những gì mình cần tìm kiếm đã có sẵn hết rồi. Vì biết như vậy nên không có ai có nhu cầu rong ruổi, tìm cầu bất cứ một thứ gì cả. Vì không rong ruổi tìm cầu nên ai cũng thảnh thơi. Vì thảnh thơi nên cái mà mọi người hiến tặng cho nhau chính là hạnh phúc và yêu thương.

– Trong vương quốc của chú ai cũng có khả năng an trú được trong hiện tại, sống trọn vẹn với cái đang là, nên tên của…

– Chú khoan nói đã. Chú cho cháu đoán đi. Có phải tên vương quốc của chú là… là… là vương quốc của giây phút hiện tại không?

–  Đúng rồi! Cháu đã nói đúng, tên vương quốc ấy là vương quốc của giây phút hiện tại. Vương quốc của giây phút hiện tại không có thời gian và không gian. Vì vậy cháu có thể gặp chú bất cứ lúc nào mà cháu muốn.

Bất cứ giây phút nào mà cháu có thể an trú được trong giây phút hiện tại. Khám phá ra những điều mầu nhiệm trong cháu và xung quanh cháu. Bất cứ giây phút nào mà cháu cảm thấy tròn đầy, bình an, yêu thương và thảnh thơi thì cháu biết rằng cháu đã vào được vương quốc của giây phút hiện tại. Cháu biết rằng ngay giây phút ấy cháu đang gặp chú, và tất cả những người trong vương quốc của chú. Cánh cửa của vương quốc giây phút hiện tại luôn mở ra cho cháu, luôn chào đón cháu như là một người bạn cũ xa quê đang trở về.

Chú nói chào đón cháu như một người bạn cũ xa quê trở về?

– Đúng vậy, rồi từ từ cháu sẽ hiểu ra điều này.

Cháu cảm ơn chú đã kể cho cháu nghe nghe về vương quốc của chú. Vương quốc của giây phút hiện tại.

Sư chú nhìn chú bé mỉm cười thương yêu rồi sư chú nắm tay chú bé, cúi người xuống nói nhỏ vào tai chú bé: “Chú chim họa mi đang mời hai chú cháu mình vào vương quốc của giây phút hiện tại kìa. Cháu có nghe không?“